Miêu Nghị - Quyển 22

Phần 7

Có thể khẳng định người này không phải là tổng trấn Nhiếp Bất Tiếu. Nhiếp Bất Tiếu là thượng tướng Ngũ Tiết. Chỉ có điều người này có thể treo hàm Tứ Tiết, địa vị ở trong Hắc Long Tư khẳng định cũng không thấp.

Người kia không để ý tới, hỏi ngược:

– Nàng chính là Chiến Như Ý?

Chiến Như Ý nói:

– Đúng vậy! Không biết Tổng Trấn đại nhân khi nào mới triệu kiến chúng ta.

Người kia không chút hoang mang nói:

– Chờ xem! Tổng Trấn đại nhân nói, hắn đang ngủ, bảo các ngươi chờ.

Bất luận là Miêu Nghị bên này, hay Chiến Như Ý bên kia, đều nhíu mày. Ngủ còn có thể nói là mình ngủ sao? Đây rõ ràng đang chơi bọn họ.

Chỉ có điều, chỉ dựa vào lời này đã khiến những người mới tới lĩnh giáo được ngạo khí của Hắc Long Tư này. Ngay cả cháu gái của Doanh Thiên Vương cũng dám không để ý tới.

Sắc mặt Chiến Như Ý có chút khó coi, nói:

– Nếu như Tổng Trấn đại nhân có ý kiến đối với chúng ta, không ngại nói thẳng ra. Tại sao phải đùa giỡn như vậy?

Người này nhất thời vui vẻ cười hắc hắc, mặt dán đến trước mặt Chiến Như Ý, hỏi:

– Đùa giỡn nàng thì thế nào? Nàng có ý kiến sao?

Hắn đưa một ngón tay chỉ ra phía ngoài.

– Mất hứng có thể lăn. Ở đây không ai giữ nàng! Nhân lúc còn chưa có chính thức đi nhậm chức, cút nhanh lên. Bằng không sau này muốn lăn cũng không có cơ hội. Quân pháp của Hắc Long Tư lại không phải để trang trí!

Chiến Như Ý cắn môi, hai tay nắm chặt. Cuối cùng nàng vẫn nhịn xuống, cũng giơ tay lên ngăn cản người phía sau muốn ra mặt giúp nàng.

Người kia nhìn đám người phía sau Chiến Như Ý tức giận mà không dám nói gì, trực tiếp phun một bãi nước bọt, khinh bỉ thốt ra một tiếng.

– Tệ hại!

Mắng xong hắn lại chậm rì rì đưa một tay ra sau lưng, đi lên núi.

Miêu Nghị nhìn thấy bộ dạng Chiến Như Ý nén giận đến không còn giữ được hình dáng, vui vẻ, nhìn về phía bên này hô một tiếng:

– Cháu ngoại của Doanh Thiên Vương!

Cách xưng hô này rõ ràng đang châm chọc, đang nhạo báng uy phong của cháu ngoại Doanh Thiên Vương đi đâu rồi. Đôi tay Chiến Như Ý lại nắm chặt, không quay đầu lại. Trong bụng nàng đã nhịn đầy lửa giận. Nàng sợ nhìn thấy được sắc mặt đáng ghê tở của người nào đó, sẽ không nhịn được xông lên đánh người.

Ai biết Miêu Nghị lại đổi cách xưng hô:

– Chiến mỹ nhân, người vừa nãy là ai vậy? Tại sao nàng không lấy danh hiệu của ông ngoại nàng ra hù chết hắn đi?

Chiến Như Ý bỗng nhiên quay đầu lại, phẫn nộ quát:

– Họ Ngưu kia, đừng đắc ý quá sớm. Sẽ có lúc ngươi phải khóc!

Mỗi người đi theo nàng đều trợn mắt nhìn chăm chú về phía bên này. Bên này Từ Đường Nhiên lập tức mắt trừng mắt, so xem mắt ai lớn hơn. Hắn hung hăng trừng mắt lại với đám đại thống lĩnh, dường như tính một mình đấu với một đám.

Ai biết thủ vệ ở bên cạnh quát lên:

– Ồn ào gì thế! Có đúng là đều đã chán sống rồi hay không?

Miêu Nghị vui vẻ cười ha hả, không lên tiếng. Chỉ có điều hắn lại nhìn về phía Chiến Như Ý nháy mắt ra hiệu.

Ở bên cạnh, Dương Khánh âm thầm lắc đầu. Hắn vừa nhìn đã biết Miêu Nghị đang cố ý làm Chiến Như Ý tức giận, muốn mượn đao giết người.

Chỉ có điều Chiến Như Ý hiển nhiên cũng không phải là người không biết nặng nhẹ. Nàng biết ở đây không phải là nơi để nàng dương oai. Nàng cắn răng nghiêng đầu qua một bên, không nhìn, cố nén giận.

Cứ như vậy, một đám người ở đây chịu đựng.

Dương Khánh thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn trời một chút. Hắn đang tính toán xem đợi bao lâu, chợt nghe Miêu Nghị truyền âm:

– Nhiếp Bất Tiếu này có ý gì?

Dương Khánh đáp lại:

– Sợ là ra oai phủ đầu. Ở bên ngoài đại nhân rất nổi danh. Có thể là giảm bớt nhuệ khí của đại nhân, diệt uy phong của đại nhân.

Miêu Nghị:

– Chiến Như Ý cô nương kia chạy tới đây là có ý gì?

Dương Khánh:

– Không biết, chắc là có việc tới đây vừa vặn gặp phải. Hoặc chính là nhằm vào đại nhân mà tới. Doanh gia lần đầu tiên sát hạch bại trận. Nàng ngay lập tức bổ sung trận thứ hai giúp Doanh gia lấy lại mặt mũi. Sau đó, ở trong sát hạch ở chịu thua thiệt ở trên tay đại nhân, lại không tiếc chủ động xin đi giết giặc điều đến tổng trấn phủ Đông Hoa tìm lại. Có thể thấy được nữ tử này tâm cao khí ngạo. Sau đó, nàng nhiều lần bị thiệt ở trên tay đại nhân, khả năng tới nhằm vào đại nhân không nhỏ. Đại nhân đừng lo lắng.

Miêu Nghị khẽ gật đầu.

Mặt trời dần dần hạ xuống. Đến giữa buổi chiều lúc, trên núi đột nhiên xuất hiện một tiểu tướng. Hắn nhìn hai nhóm người một chút, lên tiếng nói:

– Tổng Trấn đại nhân cho Ngưu Hữu Đức, Chiến Như Ý lên núi bái kiến.

Hai nhóm người lập tức đi về phía trước. Tiểu tướng này lại quát:

– Không gọi đi thì không thể đi loạn.

Đám người Dương Khánh ngẩn ra, liền dừng bước. Tất cả hai bên đều như vậy. Cuối cùng tiểu tướng này chỉ dẫn Miêu Nghị và Chiến Như Ý lên núi.

Nói đây là nơi đóng quân tạm thời của Hắc Long Tư hoàn toàn không sai. Trên núi cũng không có kiến trúc gì. Chỉ có một căn nhà là bằng gỗ vững chắc, giống như đền, rộng rãi, thô ráp, lộ ra một loại khí phái khác. Bên cạnh chính là ngọn cờ Hắc Long đón gió bay phấp phới.

Vào trong phòng, phía trên chính điện là ba bậc thang, một chiếc bàn dài, một cái ghế. Một người cao gầy râu ngắn, mặt trắng lại lạnh. Hắn mặc chiến giáp thượng tướng Ngũ Tiết. Hai chân bắt chéo, gác ở trên bàn dài, nửa nằm ở trên ghế. Trong tay cầm một trái cây, một tay cầm con dao nhỏ đang chậm rãi cắt bỏ, cắt tiếp một miếng nhỏ. Mũi đao đâm một cái. Chậm rãi đưa một miếng nhét vào trong miệng nhai. Sau đó lại tiếp tục gọt vỏ. Hắn cũng không đưa mắt nhìn đám người đi tới. Hoàn toàn không coi ai ra gì.

Mà đứng ở bên cạnh hắn chính là vị thượng tướng Tứ Tiết lúc trước đã xuống núi.

Tiểu tướng dẫn người tới chắp tay báo cáo:

– Tổng Trấn đại nhân, Ngưu Hữu Đức, Chiến Như Ý đã tới.

Chiếc giày gác ở trên bàn dài lắc lắc. Người phía sau ‘Ừ’ một tiếng, biểu thị đã biết. Tiểu tướng dẫn đường ngay tức khắc xoay người lui ra.

Chiến Như Ý và Miêu Nghị cùng tiến lên hai bước, đồng thời chắp tay nói:

– Ngưu Hữu Đức, Chiến Như Ý, tham kiến Tổng Trấn đại nhân.

Người phía trên nửa nằm vẫn im lặng, không có bất kỳ lời đáp lại nào. Hắn tiếp tục chậm rãi thu thập trái cây trên tay.

Miêu Nghị và Chiến Như Ý chắp tay cúi đầu đợi một hồi, theo bản năng quay đầu lại, liếc mắt nhìn nhau. Cấp trên không cho bình thân, hai người không thể làm gì khác hơn là vẫn ở tại chỗ, duy trì động tác, chờ đợi.

Trái cây nhỏ vài miếng có thể cắn hết. Nhưng vị phía trên kia thật sự giống như thục nữ từ từ ăn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 22
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/12/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hướng Nhật – Quyển 1
Phần 7 Ba, ba nhất định phải giúp con! Ngô Khiêm Vân quỳ gối trước một người trung niên khí độ bất phàm. Tiểu Vân, tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi hả, không nên coi bọn họ như bảo vệ bình thường. Mày làm tao thất vọng quá! Ngô Hạc Duyên nhìn con trai, hận không thể đập chết hắn. Ba, ba không thấy lúc đó con thảm tới cỡ nào đâu! Ba coi, đầu con giờ vẫn còn u một cục to như vậy nè. Ngô Khiêm Vân đứng dậy chỉ vào cục bông băng màu trắng trên đầu, nghiến răng nói: Đều do thằng tạp chủng đó, con thoáng cái đã...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Ba con ma nữ - Tác giả The Kid
Mai và Ly là hai hồn ma tuổi teen, còn trẻ đẹp, lúc trước do uất ức nên đi tự tử. Lúc còn sống hai cô chỉ là hai cô gái yếu đuối, nhưng khi chết đi lại có nhiều phép thuật. Hai hồn ma đi khắp nơi tìm những người đàn ông khỏe mạnh, làm tình với họ và hút sinh khí của họ. Hôm đó Mai và Ly gặp được một hồn ma nữ xinh đẹp đang ngồi buồn bã trên đường. Ma nữ đó tên là Phương, cũng rất đẹp, lớn hơn Mai và Ly mấy tuổi. Cô ấy chết do tai nạn xe hơi cách đây không lâu, cô không biết làm gì ngoài việc quan...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 28
Phần 7 Nguyên Dục tiên đế có vẻ sâu không lường được, trong mắt mơ hồ hiện ra thái cực vạn vật, nói: Dệt hoa trên gấm không bằng giúp người khi gặp nạn, thiên hạ đạo quân thiên quân đều lấy Đế, Tôn làm chính thống, làm cho thế lực của họ lớn, mà thế lực thiên tôn bạc nhược, bởi vậy ta tới gặp thiên tôn chính là giúp người khi gặp nạn. Hơn nữa Đế Tôn có thù với ta, đoạt pháp bảo của ta, bức ta chuyển kiếp, ta tự nhiên sẽ không đi gặp bọn họ. Mấu chốt nhất chính là, thiên tôn tựa hồ cho rằng tịch diệt kiếp của Tiên Đạo thời...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng