Miêu Nghị nghi ngờ hỏi:
– Hòa thượng gì?
Hoàng Phủ Quân Nhu lắc đầu nói:
– Không biết, nói là có hòa thượng rất tuấn tú gì đó, ta cũng không rõ, chẳng biết Thiên Đình muốn gì.
Miêu Nghị mất bình tĩnh, hắn vốn nghi ngờ Bát Giới và Huyết Yêu ở cùng nhau, bây giờ Thiên Đình hỏi Huyết Yêu có phải đi chung với một hòa thượng đẹp trai không, tám chín phần mười là nói về Bát Giới. Khiến Miêu Nghị hoang mang là Huyết Yêu và Bát Giới chỉ là hai người nhỏ bé đối với Thiên Đình, tại sao họ gây chú ý với Thiên Đình?
Miêu Nghị liên tưởng đến Yêu Tăng Nam Ba, thời cơ quá trùng hợp. Bên Thất Giới Đại Sư mới truyền tin liên quan Yêu Tăng Nam Ba, Miêu Nghị đang nghi ngờ Huyết Yêu và Bát Giới đi chung thì Thiên Đình đã điều tra tới chỗ hai người, rất đáng ngờ.
Miêu Nghị hít sâu, hai tay vịn vai Hoàng Phủ Quân Nhu nghiêm túc hỏi:
– Quân Nhu, nàng nhất định phải giúp ta, rốt cuộc Huyết Yêu ở đâu?
Hoàng Phủ Quân Nhu nhíu mày nói:
– Chuyện năm đó là ngươi chiếm lợi, bằng vào quyền thế địa vị hôm nay của ngươi có rất nhiều thuộc hạ của ngươi dư sức giết Huyết Yêu, ngươi muốn giết nàng ta dễ như trở bàn tay. Huyết Yêu không dám chọc vào ngươi nữa, né ngươi còn không kịp, tại sao ngươi cứ nhất quyết tính toán chi li không chịu tha cho nàng ta?
Miêu Nghị nói:
– Nàng hiểu lầm rồi, ta bảo đảm sẽ không tổn thương Huyết Yêu, ta chỉ muốn biết nàng ấy ở đâu.
Hoàng Phủ Quân Nhu hoang mang nghi ngờ, lắc đầu nói:
– Không nói gạt ngươi, ta cũng đang tìm Huyết Yêu. Ta kêu Quần Anh hội liên lạc với Huyết Yêu, nhưng chúng ta đã mất liên lạc với Huyết Yêu lâu rồi, vẫn luôn bặt tin, chỉ biết rằng nàng còn sống.
Miêu Nghị chìm trong suy tư. Hắn đoán đúng, Bát Giới, Huyết Yêu, Thất Giới Đại Sư rất có thể ở chung một chỗ, bọn họ thật sự tìm đến chỗ phong ấn Yêu Tăng Nam Ba sao? Tại sao bọn họ tìm đến chỗ phong ấn Yêu Tăng Nam Ba? Có khi nào xảy ra chuyện gì không? Có gặp nguy hiểm gì không? Hay là Thiên Đình từ chỗ nào đó biết được tin tức này nên cũng tìm Huyết Yêu, không thì tại sao trùng hợp như thế?
Hoàng Phủ Quân Nhu nói:
– Ngưu Hữu Đức, Thiên Đình đột nhiên tìm Huyết Yêu, ngươi cũng muốn tìm nàng ấy, có phải ngươi giấu ta chuyện gì không? Hoặc là ngươi biết lý do Thiên Đình tìm Huyết Yêu? Hoặc là ngươi có cùng mục đích với Thiên Đình?
Miêu Nghị lấy lại tinh thần, múa mép lừa dối:
– Không phải, ta có chuyện muốn tìm Huyết Yêu nghiệm chứng, không liên quan gì Thiên Đình. Nếu nàng có tin tức về Huyết Yêu hãy nhớ báo ngay cho ta biết được không?
Hoàng Phủ Quân Nhu trầm ngâm một lúc, cuối cùng nhẹ gật đầu.
Khi Hoàng Phủ Quân Nhu nói chuyện thì đề tài đổi hướng khác:
– Ngươi và Phi Hồng ở cùng nhau rất vui vẻ đúng không?
Miêu Nghị muội lương tâm nói:
– Ở cùng nàng vui hơn, nếu không phải bị Lục Bà Bà tạo áp lực thì ta sẽ không nạp nàng ấy.
Cố tình Hoàng Phủ Quân Nhu tin tưởng lời nói dối này, nghe câu nói ngọt mật là không biết gì nữa. Dù lòng nghi ngờ nhưng Hoàng Phủ Quân Nhu chỉ muốn suy nghĩ theo chiều hướng tốt, đôi mắt sáng lấp lánh trở thành ướt nước đa tình, nàng chủ động lao vào vòng tay hắn.
Miêu Nghị hơi khó chịu chút, hắn đẩy Hoàng Phủ Quân Nhu ra:
– Quân Nhu, Hắc Hổ Kỳ sắp giao tiếp với đoàn đội địa phương, ta còn bận việc e rằng không thể cùng nàng, ta cần về ngay.
Hoàng Phủ Quân Nhu vui vào ngực Miêu Nghị, thỏ thẻ:
– Không thể cùng ta một đêm sao?
Lời mời nhiệt tình không thể từ chối, cộng với quan hệ giữa hai người đã rất quen thuộc, họ triền miên trong hang động một đêm. Miêu Nghị thừa dịp thuyết phục Hoàng Phủ Quân Nhu chăm chỉ tìm hiểu tin tức thay mình, nàng hứa có tin gì sẽ báo ngay cho hắn.
Miêu Nghị đang lợi dụng tình của Hoàng Phủ Quân Nhu, hắn thật sự không muốn làm như thế, lúc trước hắn dứt khoát tuyệt tình cắt đứt quan hệ với nàng vì không muốn tình cũ lại cháy. Nhưng đến tình trạng hôm nay dính líu sống chết của bao nhiêu người, Miêu Nghị không thể trơ mắt mặc kệ Bát Giới xảy ra chuyện, cuối cùng vẫn phải đối diện bốn chữ “thân bất do kỷ”. Hắn phải lợi dụng ưu thế của Hoàng Phủ Quân Nhu tìm hiểu tin tức cho mình.
Hôm sau từ biệt, Miêu Nghị trở về Hắc Hổ Kỳ ở Lục Chỉ tinh bắt đầu sắp xếp việc giao tiếp.
Vài ngày sau chợt có khách không mời tìm đến. Cao Quan Giám Sát Hữu Sứ Thiên Đình đầu đội mũ đen cao, khoác áo choàng đen mặt không biểu tình dẫn theo hai người xuất hiện ngoài trận phòng hộ Lục Chỉ Môn.
Đa số Hắc Hổ Kỳ không biết người tới là ai. Miêu Nghị nghe tin chạy ra nghênh tiếp cũng giật nảy mình. Không biết vị phán quan mặt lạnh này tại sao đột nhiên tới đây, trước khi đến không chào hỏi một tiếng. Miêu Nghị phập phồng lo sợ cung kính đưa người vào trong.
Đến đỉnh núi Cao Quan đón gió đứng, nhìn quanh bốn phía rồi ngước lên nhìn cờ của Hắc Hổ Kỳ bay phấp phới, theo sau Miêu Nghị đi vào dinh thự tạm thời của đại thống lĩnh.
Đám người Diêm Tu, Dương Khánh, Dương Triệu Thanh chưa từng gặp Cao Quan nhưng xem bộ dáng hết sức cẩn trọng của Miêu Nghị, lại nhìn vẻ mặt sợ teo tim của Từ Đường Nhiên là biết người tới không bình thường. Phi Hồng từ viện kế bên đi ra xem chừng khi thấy Cao Quan liền dừng bước, con ngươi co rút, mặt trắng bệch, trong mắt tràn đầy hãi hùng như thấy quỷ, người run run.
Cao Quan bước nhanh đi theo chợt nhận ra ánh mắt kia, gã nghiêng đầu nhìn, mặt băng mắt lạnh liếc qua Phi Hồng. Nàng phản xạ cúi đầu lùi một bước.
Cao Quan chỉ liếc mắt một cái rồi giơ tay lên, hai bộ hạ dừng bước.
Trước khi vào chính sảnh Miêu Nghị ra lệnh:
– Dâng trà!
Cao Quan lên tiếng:
– Không cần.
Miêu Nghị phất tay ra hiệu không cần dâng trà, hắn dẫn Cao Quan vào chính sảnh.
Bóng dáng hai người mất hút trong chính sảnh, mấy người Dương Khánh nhìn Từ Đường Nhiên sắc mặt kỳ kỳ, lặng lẽ hỏi:
– Người kia là ai?
Từ Đường Nhiên nhỏ giọng nói:
– Đó là phán quan mặt lạnh người ghét quỷ ghét, tay nắm quyền to trước chém sau tấu, Giám Sát Hữu Sứ Cao Quan Thiên Đình! Quyền quý chết trong tay hắn nhiều không kể xiết.
Đám người Dương Khánh tim rớt cái bịch, họ nghe tiếng phán quan mặt lạnh này lâu rồi.
Dương Khánh hỏi:
– Hắn đột nhiên đến đây làm gì?
Từ Đường Nhiên nói:
– Không biết, đây không phải lần đầu tiên đại thống lĩnh gặp mặt Cao Quan, hy vọng lần này không có chuyện gì. Người bị Cao Quan theo dõi không vài kẻ được kết cục tốt.
Vẫn thói quen cũ, Cao Quan coi trời bằng vung bước vào chính sảnh, phất áo choàng ngồi vào ghế chính, mắt nhìn chăm chú Miêu Nghị đứng bên dưới.
Miêu Nghị bị nhìn khó chịu, chắp tay hỏi:
– Không biết Cao Hữu Sứ pháp giá đích thân đến có gì chỉ dạy?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/12/2019 03:36 (GMT+7) |