Miêu Nghị - Quyển 23

Phần 34

Chiến Như Ý lật tay lấy ra một cây cung, ba mũi tên đưa cho đối phương. Cung tên đều có màu đỏ, chế tạo bằng Hồng Tinh.

– A!

– Phá Pháp cung!

Thứ đó xuất hiện làm mọi người giật mình, mất kiểm soát, nhiều người đứng bật dậy.

Nếu tính theo giá thị trường thì một cây Phá Pháp cung không dưới một ngàn năm trăm ức Hồng Tinh, giá quy định là hai vạn ức, tức là đối phương có ít nhất mười vạn cây Phá Pháp cung, đủ để võ trang một đại quân mạnh mẽ.

Ba người Miêu Nghị hóa đá tại ghế ngồi, rất nhanh hiểu rằng đây là nhiệm vụ. Đống Phá Pháp cung này chắc Thiên Đình kêu Chiến Như Ý lấy ra đấu giá, không thì cho nàng một vạn lá gan cũng không thể nào lấy số lượng Phá Pháp cung khổng lồ như thế ra đấu giá.

Miêu Nghị muốn điên. Giờ là lúc nào? Biết bao người trong chợ quỷ hỏi thăm tung tích chín trăm vạn cây Phá Pháp cung, không chừng những người đó đang có mặt tại đây. Chiến Như Ý đột nhiên ném ra mười vạn cây cung sẽ đem lại hậu quả gì? Không chừng một đám yêu ma quỷ quái sẽ nhào lên.

Tiện nhân này muốn tìm chết mà kéo theo lão tử làm chi? Miêu Nghị thầm rít gào. Miêu Nghị đi chung với Chiến Như Ý, ngồi sát nhau, còn truyền âm giao lưu, đồ ngốc cũng biết bọn họ chung nhóm.

Miêu Nghị linh cảm bão tố sắp ập đến.

Miêu Nghị hiểu rằng khi đi ra phòng đấu giá cũng là lúc rắc rối tìm đến.

Nhưng rồi Miêu Nghị nhanh chóng ổn định cảm xúc, việc này có gì lạ. Thiên Đình cố ý sắp xếp như thế thì chắc có hậu chiêu, không đến mức ném ra mười vạn cây Phá Pháp cung chỉ để người ta giết nhóm Miêu Nghị, nếu không vì nhằm vào bọn họ thì chắc là nhằm vào người mơ ước Phá Pháp cung.

Nhưng Miêu Nghị không nghĩ ra tại sao Thiên Đình không phái mấy cao thủ làm việc này mà để tu vi như bọn họ loay hoay? Đặc biệt là sắp xếp cho Chiến Như Ý thuộc Doanh gia ra mặt, từ năng lực hay các mặt thì nàng không thích hợp làm chuyện này, rốt cuộc có ý gì đây?

Diêm Tu ngồi một bên truyền âm với hắn:

– Đại nhân, có khi nào đây là cạm bẫy Thiên Đình bày ra không?

Miêu Nghị khẽ thở dài:

– Mặc kệ có phải là cạm bẫy không, đấu giá chấm dứt thì chúng ta sẽ gặp rắc rối, không biết Thiên Đình có chuẩn bị bao nhiêu, nếu không sẽ bị hố chết.

Tinh Thần điện, Thanh Chủ đi hướng giá sách cổ nhiều như đại dương.

Cao Quan thu về tinh linh, bẩm báo:

– Bệ hạ, đã đến phiên đấu giá mười vạn cây Phá Pháp cung.

Mười vạn cây Phá Pháp cung trong phòng đấu giá đúng là cái bẫy. Trong thời gian này Giám Sát Hữu Bộ hết sức điều tra chợ quỷ phát hiện nhiều yêu ma quỷ quái mơ ước chín trăm vạn Phá Pháp cung, đều có thế lực sau lưng ẩn hiện.

Phá Pháp cung là vũ khí để Thiên Đình khống chế thiên hạ! Thanh Chủ nổi giận, muốn chiếm đống trang bị này làm gì? Định tạo phản hết sao?

Chuyện này đã chạm đến lằn ranh giới hạn của Thanh Chủ, gã ra lệnh Giám Sát Hữu Bộ dốc sức điều tra, muốn nhìn xem nội bộ Thiên Đình có bao nhiêu người bị cuốn vào đó.

Nhưng Cao Quan nói dính líu rất lộng, cứ điều tra thế này không phải kế lâu dài, nếu đống Phá Pháp cung đó mãi không lộ ra thì làm sao?

Thanh Chủ hỏi Cao Quan có kế gì không.

Cao Quan hiến kế, lấy Phá Pháp cung làm mồi bày ra cạm bẫy dụ rắn khỏi hang, khi đó một lưới bắt hết, bắt người rồi từ từ thẩm tra sau. Dù không thể tóm trọn ổ cũng phải để người khác ném chuột sợ vỡ đồ, để họ khi muốn Phá Pháp cung phải đắn đo suy tư, lo lắng đó có phải lại là bẫy của Thiên Đình không, chẳng dám hành động lỗ mãng, tranh thủ thời gian để Thiên Đình tìm về chín trăm vạn cây Phá Pháp cung.

Quan trọng nhất là rất có thể dụ Lục Đạo dư nghiệt ra, chỉ cần bắt được chúng là có thể lần theo dấu vết, không chừng bắt trọn tàn quân Lục Đạo ở bên ngoài Địa Ngục.

Kế này rất diệu!

Thanh Chủ chuẩn, nên mới có cạm bẫy này.

Thanh Chủ rút một quyển sách cổ ra cầm xem, chậm rãi nói:

– Phải giữ liên lạc phối hợp với bên quân cận vệ, không thể để Chiến Như Ý bị gì bất trắc.

Cao Quan nói:

– Tả Hữu Đốc Vệ đã phái sáu vị đại đô đốc tự mình hành động, chắc sẽ không có chuyện gì.

Thanh Chủ nói:

– Phải làm thật tốt chuẩn bị giữ bí mật trước khi hành động, trẫm rất mong chờ ngươi câu ra Lục Đạo dư nghiệt.

Cao Quan nói:

– Người biết kế hoạch lần này chỉ đếm trên đầu ngón tay, trong cấp dưới chấp hành tại chỗ chỉ mình Chiến Như Ý biết, Ngưu Hữu Đức đi chung cũng không hay biết gì. Thần chỉ hơi lo bên Chiến Như Ý không biết có tiết lộ cho Doanh gia không.

Thanh Chủ cười nói:

– Đây là lý do trẫm khiến Ngưu Hữu Đức đi cùng. Nha đầu kia tâm cao khí ngạo, có Ngưu Hữu Đức ở nàng sẽ giành một hơi. Dù nàng tiết lộ cho Doanh gia cũng không sao.

Thanh Chủ ngừng lời, cười cười nhìn Cao Quan như muốn nói ngươi chờ xem kịch vui đi.

Cao Quan giật mình, thầm lấy làm lạ Thanh Chủ đã biết để Chiến Như Ý ra mặt có thể sẽ bị lộ bí mật nhưng tại sao Thanh Chủ còn đẩy nàng ra đầu sóng?

Dường như Thanh Chủ cố ý giấu diếm, Cao Quan không tiện hỏi nhiều.

Trong tầng lầu nhô ra mặt nước của Tín Nghĩa các, có một tầng lầu, một lão nhân áo xanh bước nhanh đến trước cửa phòng đóng kín, dồn dập gõ cửa.

Trong phòng vọng ra thanh âm trầm thấp:

– Vào đi.

Căn phòng trang trí điệu thấp mà xa hoa, một nam nhân áo xám lưng hùm vai gấu ngồi khoanh chân trên giường, khuôn mặt thô kệch hơi tang thương, mắt chậm rãi mở ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn lão nhân áo xanh đẩy cửa đi vào.

Thấy lão nhân bối rối vào, nam nhân nhíu mày hỏi:

– Lão Thất, có chuyện gì mà sốt ruột vậy?

Người này là Tào Mãn, đông gia của Tín Nghĩa các, cũng là bàn tay đen sau màn khống chế chợ quỷ.

Lão nhân áo xanh bước nhanh đến gần, kể lại tình huống trong Phá Pháp cung:

– Đông gia!

Tào Mãn nghe xong giật nảy mình, hai chân thò xuống giường, gã trầm ngâm đi một vòng rồi hỏi:

– Người đưa hàng có lai lịch gì?

Lão bộc áo xanh nói:

– Chưa biết, đã sai người đi điều tra. Phượng Trì tiểu thư đang câu giờ, ra hiệu lão nô đến hỏi xem có muốn nuốt đợt Phá Pháp cung này không?

Tào Mãn không chút suy nghĩ quát nạt:

– Thứ không rõ lai lịch mà nuốt cái gì! Ai đều có thể chạm vào thứ này chỉ có chúng ta là không được, ngươi nghĩ Thiên Đình không biết bối cảnh của chúng ta sao? Hơn nữa mười vạn cây Phá Pháp cung ngũ phẩm không có ích gì với chúng ta, muốn nuốt cũng nên là chín trăm vạn cây! Nói cho Phượng Trì đừng suy nghĩ vớ vẩn, cứ đấu giá như bình thường.

– Tuân lệnh!

Lão bộc áo xanh nhanh chóng rời đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/12/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 13
Phần 34 Ngưng tụ hồn anh! Lục Thiếu Du kết xuất thủ ấn, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết tu luyện, bắt đầu ngưng tụ hồn anh, hắn vốn đã chuẩn bị đột phá linh vương từ lâu, hiện tại trong lòng vô cùng nhớ rõ. Vào lúc này Lục Thiếu Du mới cảm giác được tác dụng cực lớn của Võ Linh thánh quả, năng lượng thánh quả tự động chuyển vào trong đầu của hắn, làm cho hắn duy trì bình tĩnh, thời gian chậm rãi trôi qua, một tháng sau trên đại lục xảy ra một đại sự, sau khi tin tức truyền ra lập tức gây nên sóng to gió lớn trong đại lục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 7
Phần 34 Dương Thần thật ra đã đoán được mục đích thật sự của việc Lý Độn tìm hắn. Quả nhiên không ngoài dự đoán. Nghĩ lại, một người quân nhân nhanh nhẹn, mạnh mẽ đầy khí chất như vậy, ngoài việc tìm hắn đấu một trận, cũng không có việc hứng thú gì khác. Cậu nghĩ là tôi sẽ đồng ý sao? Dương Thần cười hỏi. Hai mắt Lý Độn sáng lên: Anh sẽ đồng ý. Nếu không, vì sao anh bảo tôi đi ra ngoài. Dương Thần lắc đầu: Nếu cậu nói muốn đánh tôi liền đánh thì tôi thật sự là mất mặt. Vậy anh nói xem, thế nào mới có thể luận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lưu Phong – Quyển 4
Phần 34 “Chuyện gì, ngươi hỏi đi” Lưu Phong lạnh nhạt trả lời. “Thúc thúc, người thích mẫu thân ta đúng không? ” Liên Nguyệt buồn bã: “Kỳ thật ngày đó thúc thúc cầm nội khố của mẫu thân, Nguyệt nhi và mẫu thân đều biết.” Lưu Phong nhất thời cảm thấy xấu hổ, bất quá chuyện này hắn quyết không chịu nhận: “Liên Nguyệt, ngươi hồ ngôn gì vậy? Ta là một đại nam nhân, như thế nào lại lấy quần lót của mẫu thân ngươi?” “Thúc thúc, người đừng phủ nhận. Chính vì thúc thúc là một đại nam nhân nên mới lấy trộm nội khố của mẫu thân ta. ” Liên Nguyệt cười, nói: “Mẫu thân cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng