Miêu Nghị - Quyển 23

Phần 67

Nhiếp Vô Tiếu cũng biết lần này mình cạo của cải của Miêu Nghị quá hung. Có lẽ là để tỏ lòng biết ơn, hắn cố ý để người phía dưới tìm kiếm hai mỹ cơ tuyệt sắc đưa cho Miêu Nghị. Bọn họ không có khả năng tiến vào Ngự Viên, trực tiếp trở thành gia quyến của Miêu Nghị, tạm thời an bày bố trí.

Miêu Nghị ngay cả dáng dấp bọn họ ra sao cũng chưa từng nhìn. Nhưng hắn biết người có thể được Nhiếp Vô Tiếu xem thành lễ vật đưa qua, tư sắc khẳng định không kém. Hắn không có hứng thú, cũng không dám lại thu người. Bằng không hắn không có cách nào ăn nói được với Vân Tri Thu bên kia. Hắn liền trực tiếp thưởng cho Dương Khánh và Dương Triệu Thanh. Hai người từ chối không muốn. Miêu Nghị lại cứng rắn kín đáo đưa bọn họ cho hai người. Không nên cũng phải muốn.

Hai người từ chối cũng là có nguyên nhân. Thanh Cúc và Lâm Bình Bình ở tiểu thế giới vẫn tính là có tư sắc. Nhưng trong đại thế giới bị sàng lọc phần lớn, các nàng liền có chút không đủ nhìn. Dương Triệu Thanh còn tốt một chút. Dương Khánh lại đen mặt. Dù sao hắn và Miêu Nghị cũng là quan hệ thông gia. Con rể lại ở sau lưng mẹ vợ đưa nữ nhân cho cha vợ, còn ra thể thống gì?

Thanh Cúc và Lâm Bình Bình càng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Đối với hai người mà nói, đây đơn giản là tai họa bất ngờ.

Không biết Miêu Nghị có phải có chút chột dạ hay không? Hắn cưới được quá nhiều. Dương Khánh quá mức giữ mình trong sạch khiến toàn thân hắn có chút không được tự nhiên. Cho nên có cơ hội, hắn liền muốn kéo Dương Khánh xuống nước. Mọi người bình đẳng một chút. Hắn ở trước mặt Tần Vi Vi cũng sẽ không tính là quá khó chịu. Cha nàng còn không phải là cũng vậy sao?

Bốn vị Thiên Vương tuy rằng nhượng bộ, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ làm người của Thanh Chủ ngồi vững trên địa bàn của mình. Nếu như người của Thanh Chủ ngồi không ổn, vậy không trách được bọn họ.

Âm thầm tranh đấu tất nhiên là từ một nơi bí mật gần đó. Một trận phía ngoài mặt nổi khiến vô số người chết, tinh phong huyết vũ hình như đã qua.

Hôm nay, Càn Khôn Điện ở Thiên Cung chuẩn bị kết thúc buổi triều. Thanh Chủ ngồi ở trên cao nhìn tám vị Tinh Quân mới thay thế bổ sung một chút. Hình như tâm tình hắn không tệ. Lúc này ánh mắt hắn liếc nhìn về phía Doanh Thiên Vương đang đứng, đột nhiên ha hả cười nói:

– Các khanh gần đây đều cực khổ, không bằng đi Ngự Viên cùng du ngoạn, thế nào?

Thật ra không có mấy người có hứng thú đi du ngoạn cùng hắn. Ở cùng một chỗ với người lãnh đạo trực tiếp, có thể chơi thoải mái mới là lạ. Nhất là thời điểm máu tanh còn chưa tản đi.

Chỉ có điều không có cách nào. Chút mặt mũi này vẫn phải cho. Bọn họ không muốn cho cũng phải cho. Hiện tại ai có thể nói ra vi thần có việc, đi trước một bước?

– Vinh hạnh.

Mọi người cùng hưởng ứng kêu lên.

Có mấy người là nói lời thật lòng? Bất kể là Thanh Chủ ngồi ở trên cao, hay một đám đại thần đứng ở phía dưới. Trong lòng bọn họ đều có tính toán riêng.

Nói chung không quan tâm thế nào, tất cả mọi người lộ ra bộ dạng cam tâm tình nguyện đi tới.

Thanh Chủ tới hậu điện thay trang phục. Khi hắn lại lộ diện, toàn thân đã là thường phục. Thượng Quan Thanh cùng đi ở phía sau, bước xuống bậc thang. Quần thần hai bên cách xa nhau. Đợi sau khi Thanh Chủ đi qua, mọi người mới theo đuôi, đi ở phía sau.

Bên ngoài Càn Khôn Điện, đế liễn đã được chuẩn bị sẵn sàng. Hai con rồng lớn kim sắc kéo một chiếc xe giống như thuyền lâu. Trước sau có một đám thiên tướng của quân cận vệ che chở.

Thanh Chủ leo lên đế liễn, đi vào bên trong ngồi ở trên cao. Quần thần cũng lục tục đi theo. Chỉ có điều cũng đứng ở bên ngoài lầu các hai bên bậc thang.

– Ngao…

Hai con kim long đồng thời hét dài một tiếng. Trong lúc nhất thời gió nổi mây phun. Đế liễn được từ từ kéo di chuyển trên không trung, dần dần lao nhanh, bay lên không, bay qua tinh không. Mấy nghìn thiên tướng theo đuôi, đi về phía trước.

Bên này một đám người còn chưa có lên đường, ở Ngự Viên bên kia Miêu Nghị đã nhận được phía trên thông báo, nhanh chóng điểm ra mười vạn nhân mã đi tới Ngự Điền bên kia hộ giá. Thật ra hộ giá cũng không tới phiên bọn họ. Chỉ là dẫn những người không có nhiệm vụ tăng thế trận mà thôi. Bọn họ cũng chỉ có tư cách đứng thành hàng ở bên cạnh.

Chỉ có điều đám người Hắc Long Tư được tham dự vào trong đó, vừa nghĩ tới chuyện có thể muốn gặp được Thiên Đế trong truyền thuyết, mỗi người đều có chút khẩn trương. Bọn họ trên cơ bản đều chưa thấy qua Thiên Đế. Miêu Nghị cũng có chút khẩn trương. Hắn ra lệnh khẩn cấp, yêu cầu người ở những Ngự Viên khác thành thật làm tốt chức trách của mình. Bệ hạ giá lâm nói không chừng sẽ đi chỗ khác kiểm tra. Ngàn vạn không thể để xảy ra sơ sót gì.

Ai ngờ một đám nhân mã tản ra ở xung quanh diện tích đồng ruộng, đợi một hồi vẫn không đợi được Thiên Đế ngự giá tới, lại chờ được hai con Thải Phượng kéo theo phượng liễn từ trên trời hạ xuống. Còn có một đám hộ vệ đi theo.

Trên phượng liễn, một đám giai nhân tuyệt sắc oanh oanh yến yến, không một nghìn cũng có tới tám trăm. Mỗi người đều mặc váy vải thô, giống như các vì sao vây quanh mặt trăng, bảo vệ xung quanh một nữ nhân có tướng mạo bình thường. Chỉ có điều khí chất của nữ nhân này thật sự là giống như ngồi trên đám mây, quý khí không thể nói hết.

Chiến Như Ý ở bên cạnh Miêu Nghị nhỏ giọng nhắc nhở:

– Đại nhân, Thiên Hậu Nương Nương tới. Đi theo đều là phi tử bệ hạ. ‘

Miêu Nghị đại khái cũng đoán được. Bằng không còn ai dám ngồi phượng liễn đường hoàng chạy tới nơi đây.

Chỉ có điều dựa vào cấp bậc của đám người Miêu Nghị, đứng từ xa nhìn là được. Bọn họ còn không có tư cách chạy tới vấn an lôi kéo làm quen.

Rất nhanh phượng liễn bay đi. Chỉ thấy một đám nữ nhân lục tục lấy ra nông cụ làm việc. Bọn họ ở đó châu đầu ghé tai một hồi, cũng không biết đang nói cái gì. Miêu Nghị nhìn cũng thấy đau răng. Hắn giơ tay lên day trán. Chiến Như Ý nhìn phản ứng của hắn một lát, có chút nghẹn cười nói:

– Đại nhân, có đúng cảm giác vô cùng thê thảm hay không?

Trong lòng Miêu Nghị thầm công nhận, chỉ có điều này lại không thể nói ra được. Hắn trái lại hung hăng trừng mắt với Chiến Như Ý.

– Còn dám nói bậy, đừng trách ta xử theo quân pháp.

Ở đây vừa mới nói xong, đột nhiên có một Tiên Nga bay tới. Nàng rơi xuống đất liếc mắt nhìn mọi người quanh đó, hỏi:

– Vị nào là tổng trấn trấn giữ nơi đây?

Lúc này Miêu Nghị tiến lên trả lời, chắp tay nói:

– Chính là mạt tướng.

Tiên Nga khẽ hạ thấp người, nói:

– Thiên Hậu Nương Nương cho gọi Tổng Trấn đại nhân qua hỏi. Mời đi theo ta.

– Vâng.

Lúc này Miêu Nghị theo nàng bay đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/12/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tru Tiên
Phần 67 Trương Tiểu Phàm nhìn vào Văn sĩ trung niên ở trước mặt, người này chính là nỗi lo lớn nhất của giới đương kim chính đạo “Quỷ vương”, trong đầu óc hắn lúc này vô cùng hỗn loạn. Thời gian gần đây, sâu trong tâm khảm hắn, đã có sự nghi ngờ về những điều hắn từng tin tưởng trước đây, tất cả đều bắt nguồn từ cái ngày ngồi nói chuyện với con người này ở quán trà bên Không tang sơn dạo nọ. Bây giờ gặp lại cố nhân, lại đúng vào lúc tâm tình của hắn đang phức tạp, đến nỗi mất một lúc hắn gần như quên bẵng thời gian và Hoàn cảnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Phần 67 Từ Chỉ Tình đứng rất gần nàng, nhìn thấy Đại Khả Hãn dựa vào càng xe lặng lẽ rơi lệ. Lọn tóc mai trắng nhạt của nàng lặng lẽ lay động, giống như đến cả thiên địa cũng hóa thành vô hình. Thế gian này có mấy nữ tử trung trinh như thế? Từ tiểu thư thấy mũi cay xè, nhè nhẹ quay đầu đi. Thật ra cũng giống như nữ tử người Hồ, nàng đang ứa hai hàng lệ. Sự trầm mặc kéo dài như vô tận, cát bay đầy trời như cũng ngưng đọng lại. Không biết trải qua bao lâu, trong xe vang lên một tiếng thở dài trầm trầm: Trở về đi, nàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hạ Thiên – Quyển 13
Phần 67 Phỉ Phỉ, cháu không sao chứ? Điện thoại nối thông rất nhanh, Hào Phỉ Phỉ còn chưa kịp nói thì bên kia đã truyền đến âm thanh, trong lời nói khó thể che giấu sự quan tâm với Hào Phỉ Phỉ. Chú, cháu không sao, nhưng bên này xảy ra chuyện lớn. Hào Phỉ Phỉ khẽ nói. Chú đã biết rồi, chú đang đến, hai giờ nữa sẽ đến thành phố Nhạc Nam. Người đàn ông ở đầu dây bên kia chính là người chú của Hào Phỉ Phỉ ở cục công an tỉnh, là phó cục trưởng Hào Hồng Quang. Sao? Hào Phỉ Phỉ chợt kinh hoàng: Chú tự mình đến à...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng