Vừa nghĩ thông điểm này, Doanh Cửu Quang thiếu chút nữa kinh sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn hiện lên một sát khí. Không thể để nha đầu Như Ý kia sống được nữa!
Lúc này hắn đã hạ quyết tâm, quyết không thể để Chiến Như Ý bị dẫn đi thẩm vấn. Quay đầu lại hắn sẽ lập tức giải quyết thật tốt. Hơn nữa còn phải nhanh!
Chỉ là một Chiến Như Ý, so với tiền đồ của cả một Doanh gia, thật sự không đáng giá nhắc tới!
Nhưng hắn không biểu hiện ra bất kỳ đầu mối nào, trái lại gật đầu đồng ý nói:
– Chuyện này thật sự có chút kỳ quặc. Chỉ có điều thần có thể bảo đảm, nha đầu Như Ý kia tuyệt đối sẽ không cấu kết với dư nghiệt Lục Đạo. Bệ hạ tất nhiên càng không thể nào. Cũng không biết bên Cao Quan và Hoa Nghĩa Thiên kia có thể có vấn đề gì hay không?
Hắn muốn dời mục tiêu đi trước.
– Chuyện này trong lòng trẫm hiểu rõ!
Thanh Chủ hừ lạnh một tiếng. Chỉ có điều sắc mặt hắn thoáng hòa hoãn lại.
– Chúng ta luận sự, việc nào ra việc ấy. Nói đến cháu gái ngươi. Nàng ở trong hành động tại thành phố quỷ coi như đã lập được đại công. Trẫm sở dĩ vẫn để lại chưa phân thưởng, chính là suy nghĩ đến thái độ của ngươi. Doanh Thiên Vương, ngươi cảm thấy trẫm nên thưởng gì cho cháu gái ngươi thì tốt?
Doanh Cửu Quang một lòng bị hắn làm cho thất điên bát đảo. Đúng là thiên uy khó dò. Hắn không hiểu nổi Thanh Chủ rốt cuộc muốn làm gì. Suy nghĩ một chút, hắn khách khí từ chối nói:
– Nếu là ra sức cho Thiên Đình, chính là bổn phận của nàng. Theo lẽ thường để phía dưới làm theo quy định là được rồi. Không dám làm phiền bệ hạ tự mình mở miệng vàng.
– Lời ấy sai rồi. Có lỗi thì phạt, có công lại phân thưởng, có liên quan gì tới chuyện ai mở miệng.
Thanh Chủ khoát tay áo, nghiêng đầu theo dõi hắn cười hỏi:
– Vừa rồi trẫm nhìn thấy nàng, có chút thưởng thức. Dọc đường đi trẫm liền suy nghĩ, ban cho nàng vật gì mới tốt? Sau đó trẫm có chủ ý. Trẫm quyết định nạp nàng làm phi, xem như là ban thưởng. Thiên Vương cảm thấy thế nào?
– …
Doanh Cửu Quang há hốc miệng. Mọi chuyện thay đổi nhanh như vậy, thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn. Trên gương mặt già nua lộ ra thần sắc khó có thể tin được.
Đừng nói là hắn, ngay cả gương mặt Thượng Quan Thanh đứng bên cạnh cũng cứng đờ. Hắn chậm rãi quay đầu nhìn lại về phía Thanh Chủ. Hắn muốn nhìn xem Thanh Chủ nói thật, hay là đang nói đùa. Nhưng mà dựa vào kinh nghiệm hầu hạ nhiều năm của hắn, có thể thấy đây không giống như đang nói đùa, mà là thật sự muốn làm như vậy.
Doanh Cửu Quang tất nhiên là biết mình không có nghe nhầm. Nhưng hắn vẫn không nhịn được hỏi lại.
– Bệ hạ nói là muốn nạp Như Ý làm phi sao?
– Thế nào? Không được sao?
Thanh Chủ nhướng mày.
– Hoặc là nói, Thiên Vương ngươi không vui?
– Không có không có…
Doanh Cửu Quang vội vàng xua tay phủ nhận. Mượn cơ hội này, trong đầu bắt đầu suy nghĩ rất nhanh, tìm kiếm ý đồ khiến Thanh Chủ đưa ra quyết định này.
Hắn cũng không phải chưa từng thấy nữ nhân. Cháu gái mình tuy rằng bộ dạng không tệ, nhưng còn không đạt được mức tuyệt sắc. Thanh Chủ có nữ nhân tuyệt sắc nào mà chưa hưởng qua. Nếu bàn về ở đâu trên thế gian có nhiều mỹ nữ tuyệt sắc nhất? Tất nhiên là trong hậu cung của Thanh Chủ. Nhưng tại sao Thanh Chủ phải nạp nha đầu Như Ý kia làm phi tử?
Hắn rất nhanh dã tìm được đáp án. Sợ là Thanh Chủ đã có chút ý kiến đối với Hạ Hầu gia, cần phải có nữ nhi của nhà đại thần vào cung ngăn cản. Nhất là trận tranh đấu ở thành phố quỷ, Tín Nghĩa Các và Thanh Chủ trực tiếp giao đấu. Thanh Chủ ngoài mặt không nói ra, nhưng trong lòng nhất định là căm tức. Đây là muốn bắt đầu gõ Hạ Hầu gia!
Mà muốn dồn ép Hạ Hầu gia, nữ nhi đại thần bình thường vào cung cũng không ngăn cản được Hạ Hầu Thừa Vũ. Bởi vì thế lực ở trong cung và ngoài cung không đủ. Cũng chỉ có bốn Đại Thiên Vương mới có tư cách. Thế nhưng nay đã là thời đại gì. Thế hệ nữ nhi của bốn Đại Thiên Vương đâu còn có thể là khuê nữ. Tất cả đều đã xuất giá. Trách nhiệm này tự nhiên thuận lý thành chương rơi vào trên người thế hệ tôn nữ. Quan trọng hơn chính là, nha đầu Như Ý kia và Doanh gia còn cách một tầng quan hệ. Ở giữa vẫn cách một Chiến gia. Nếu chẳng may phát triển lớn mạnh còn có thể sử dụng Chiến gia tới cân bằng. Điều này chỉ sợ chính là nguyên nhân khiến Thanh Chủ chọn trúng nha đầu Như Ý kia.
Hiện tại hắn có chút hiểu rõ, trước đó Thanh Chủ bắt bí hắn là có ý gì. Chuyện này hắn không đáp ứng cũng phải đáp ứng. Không đáp ứng, hiện tại mình đã lộ ra sơ hở. Thanh Chủ có thể lập tức hạ lệnh bắt Chiến Như Ý về thẩm vấn chuyện để lộ bí mật, khiến hắn căn bản không kịp xoay sở.
Nhưng Thanh Chủ lại để đường sống cho mình. Nạp nha đầu Như Ý kia làm phi, đơn giản chính là cho thấy có thể không truy cứu chuyện Doanh gia để lộ bí mật. Vì sao không truy cứu? Ở trên một cấp độ nào đso, bốn Đại Thiên Vương liên thủ, sẽ không dễ dàng nhìn thực lực phe mình bị suy yếu. Thanh Chủ không thể không suy nghĩ một chút. Cho nên Thanh Chủ còn không bằng mượn cơ hội đi gõ Hạ Hầu gia, để thế lực hai bên đấu với nhau!
Nghĩ tới đây, trong lòng Doanh Cửu Quang nóng lên. Ở trong mắt Thanh Chủ có lẽ là để hai nhóm người đấu với nhau. Còn đối với Doanh gia mà nói, lại thấy được cơ hội. Nếu như có thể nhân cơ hội chèn ép Hạ Hầu gia, vậy hắn rất vui lòng. Chỉ sợ ba vị Thiên Vương khác cũng sẽ rất thích ý. Thế lực dưới đất vẫn do Hạ Hầu gia nắm giữ. Bốn nhà bọn họ căn bản không xen tay vào được.
Gần như chỉ vừa suy nghĩ, Doanh Cửu Quang đã đoán được bảy tám phần tâm tư của Thanh Chủ. Trong lòng hắn chỉ có thể nói là mừng rỡ!
Vừa vặn bởi vì từ bỏ hai vị Tinh Quân phía dưới, khiến tâm tư người phía dưới bất ổn. Cũng có thể nói là thỏ chết cáo xót thương. Nếu như Như Ý có thể trở thành sủng phi của Thanh Chủ, người phía dưới tất nhiên phải một lần nữa cân nhắc lại lực ảnh hưởng của hắn ở Thiên Đình, có thể giúp hắn ổn định lòng người. Có thể nói, đây là một lần hành động được mấy chuyện tốt!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 23 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 14/12/2019 03:29 (GMT+7) |