Miêu Nghị - Quyển 24

Phần 32

Hắc Thán lớn tiếng nhận tội:

– Đại nhân, ngài không biết. Thật ra qua nhiều năm như vậy, người nói chuyện với tôi nhiều nhất chính là Yêu Nhược Tiên, trước kia tôi ở chỗ Yêu Nhược Tiên đó. Yêu Nhược Tiên rảnh quá không có gì làm liền đứng ở bên cạnh ta chửi, ta phần lớn đều là học từ hắn đó… Ta đã sớm muốn cáo trạng với ngươi rồi, chẳng qua là trước kia không thể nói chuyện, bây giờ có thể nói rồi, đại nhân, Yêu Nhược Tiên không phải là một thứ gì tốt, thường chửi ở sau lưng, năm đó tôi chỉ muốn giáo huấn giúp cho ngài!

Miêu Nghị đau buốt cả răng. Khoan hãy nói, Yêu Nhược Tiên chửi mình quá bình thường rồi có chút thô tục đích xác chính là cái mồm của Yêu Nhược Tiên.

Nghe những từ của con súc sinh này biện giải. Miêu Nghị có thể nói vừa bực mình vừa buồn cười, lời nói ra còn nói thật là lưu loát đấy, xem ra đã nhiều năm như vậy cũng không uổng, hừ lạnh:

– Nhiều lời hay như vậy không lọc, vì cái gì cứ học mấy cái lời thô tục? Hắc Thán cũng ngừng lại:

– Ta cũng không có chuyên học lời thô tục, là ngươi bảo ta nói chút từ mới mẻ mà.

Miêu Nghị dùng thương chỉ vào:

– Nếu như trong lòng không có quỷ, ngươi chạy cái gì? Đứng lại cho ta!

Hăc Thán tiêp tục lui về sau:

– Đại nhân, người khác không biết ngài. Ta còn không biết sao, ngài là ai ta quá rõ rồi, ta nếu không chạy ngài không động thủ mới lạ rồi, ngài khẳng định muốn đánh ta một trận để hả cơn giận!

Miêu Nghị nói:

– Ngươi yên tâm, ta khổng động ngươi đâu.

Hắc Thán không ngừng:

– Vậy ngươi đừng tới đây. Nếu không ngươi trước hết phát cái lời thề độc đi?

– Muốn để cho ta phát lời thề độc?

Miêu Nghị lập tức nổi trận lôi đình, lắc mình một cái phóng qua, xách thương đâm liền.

Nhưng mà Hắc Thán cũng không phải là kẻ ăn chay, bá một tiếng, quay đầu liền chạy.

– Còn dám chạy! Đứng lại cho ta!

Miêu Nghị xách thương mau chóng đuổi ở phía sau. Hắc Thán nhanh chân chạy hết tốc lực ở phía trước.

Một người một ngựa này bắt đầu vòng quanh bên hồ chạy xung quanh chơi, bàn về tốc độ phi hành, thì Miêu Nghị không bằng Hắc Thán, bàn về tốc độ mặt đất, Miêu Nghị lại càng kém hơn so với nó rồi. Tốc độ chạy trên mặt đất của Hắc Thán là vô cùng kinh người đấy ‘

Thế nhưng ở địa phương quỷ quái này cả hai không thể phi hành, cũng đành chỉ có thể là dạt chân ra mà chạy. Miêu Nghị làm như thế nào có thể đuôi theo kịp nó. Lăng Ba Vi Bộ, từ mặt hồ phóng qua chặn lại cũng không kịp được tốc độ của Hắc Thán.

﷒ – Đại nhân, đừng đuổi theo nữa, ngài không chạy nhanh bằng tôi, không đuổi kịp.

Chạy quanh hồ vài vòng xong, Hắc Thán dù bận vẫn ung dung quay đầu lại khuyên bảo.

Miêu Nghị dừng lại rồi, thương chỉ vào nó, cười lạnh:

– Ngươi chạy, ngươi chạy cho ta, chung quy cũng có lúc rơi vào trong tay ta, trừ phi ngươi muốn ở chỗ này ở cả đời không đi ra!

Đuổi theo là không đuổi kịp rồi, chỉ có thể nói mấy câu cứng cho đỡ mất mặt thôi.

Hắn chỉ hận không mang Đường Lang đến, không biết có cánh thì ở chỗ này có thể bay hay không, dựa vào răng nanh lợi trảo của Đường Lang đối phó Hắc Thán da cứng thịt dày cũng không thành vấn đề, Hắc Thán trước sau như một đều có vẻ sợ Minh Đường Lang. Nhưng mà giờ này Hắc Thán có thể phóng điện rồi, chỉ sợ những con Đường Lang kia cũng không làm gì được Hắc Thán.

Thấy hắn ngừng rồi, Hắc Thán cũng ngừng lại, nhưng mà điều làm nó bị hù dọa nhảy dựng lên chính là, nó dừng lại nơi này, Miêu Nghị đột nhiên lật tay lấy ra Phá Pháp cung cầm ở trong tay, tốc độ tay thật nhanh, ba mũi Lưu Tinh tiễn cùng lúc kéo căng trên dây cung, kêu gào nói:

– Chạy a! Có gan chạy nữa cho ta xem, ta bắn đứt chân của ngươi!

Hắc Thán quay đầu nhìn nhìn hồ nước, muốn nhảy xuống, nhưng mà đã bị Lưu Tinh tiễn nhắm ngay người rồi, nhảy vào trong nước cũng bị bắn mà thôi, lúc này mới phát hiện tự bản thân mình bị lừa rồi.

Điều Miêu Nghị cần chính là dẫn dụ nó dừng lại, bằng không để nó chạy vào trong hồ trước liền không có cách nào nhắm chuẩn rồi.

– Đại nhân. Ta oan uổng a, thật không có chửi a!

Hắc Thán lớn tiếng kêu oan, chạy cũng không phải, né cũng không phải, trên cổ mang vòng Kim Cương nếu không trải qua Miêu Nghị thi pháp thì không thể biển thành chiến giáp, tự bản thân nó không thể chống chịu nổi Lưu Tinh tiễn do hồng tinh chế tạo ra đó.

Miêu Nghị kéo căng dây cung cười lạnh:

– Không sao, chạy, tiếp tục chạy, nhiều lắm cũng bị gãy ba cái chân mà thôi.

Hắc Thán hết chỗ nói rồi, biết hôm nay nếu là không để cho hắn xả hơi giận thì đừng suy nghĩ quá quan rồi, trừ phi mình chạy mất luôn sau này đừng lui tới với hắn nữa, nếu không… Nó chỉ còn có nước gồng người nằm úp sấp trên đất, hai cái móng vuốt ôm đầu che mắt, ám hiệu, đến đây đi!

– Ta cho ngươi mắng lão tử, ta cho ngươi không học tốt, ta cho ngươi nói tục.

Nhanh chóng, bên hồ vang lên tiếng vang dội như sấm rền vậy, chỉ thấy Miêu Nghị cầm Nghịch Lần thương dùng làm cây gậy để sai sử, phải nói là một trận đánh đòn dữ dội.

Sau khi xong, Miêu Nghị chắp tay sau lưng nhàn nhã đi trở về bên hồ, thở phào hả giận, trong lòng thoải mái hơn rồi.

Hắc Thán cụp cái đầu xuống, ủ rũ cúi đầu đi theo phía sau lưng Miêu Nghị, nhức nhối, thiếu chút nữa bị đánh tàn phế luôn rồi.

Quay trở lại động phủ, Miêu Nghị trở về trong động tiếp tục tu luyện. Hắc Thán nằm sấp ở cửa động nhanh chóng quên sự đau đớn vì tổn thương, tiếp tục ngủ gật, chỉ chốc lát sau đó cái mùi như xạ như lan thấm vào ruột gan đó lại xuất hiện như có như không rồi…

Mấy ngày sau, Hắc Thán lại từ cửa động bò dậy, tinh thần phấn chấn chạy tới trong hồ. Ban ngày cũng không có quan hệ gì, ăn xong biết mùi tự nhiên là chạy thẳng tới hang ổ của Oán linh bach ngư.

Một lộ bơi nhanh, không trì hoãn chút nào, đi thẳng tới mục đích cá trong ổ vẫn còn tồn tại, nó động nó đào ra vẫn còn.

Không cần do dự, nó lại vọt vào, bên trong điện quang nhoáng lên một cái, trực tiếp tha ra một con cá trắng to. Lần này chỉ bắt một con, có lần trước giáo huấn, nó muốn ăn tươi sống, lần sau muốn ăn trở lại đây là được rồi.

Cái hang ổ của Oán linh bạch ngư này bị nó xem là cái chén lúc nào cũng có thể thọc chiếc đũa vào.

Quay trở lại dòng sông, Hắc Thán nổi lên mặt nước bơi ngửa, cái đuôi khuấy quạt dưới nước, móng vuốt ôm con cá lớn mà gặm, một đường vừa ăn vừa thảnh thơi quay trở về.

Mà trong ổ cá đó, cá lớn bị phóng điện thất điên bát đảo từ từ tỉnh trở lại, từ cửa động do Hắc Thán đào ra chạy ra hết hai, nhanh chóng độn hướng về phía u ám phương xa…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Con điếm đến từ hôm qua - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Cô gái đến từ hôm qua” Tại một miền quê ở miền Nam Việt Nam, trong một ngôi trường trung học phổ thông, có một cô nữ sinh xinh đẹp tên Việt An vừa mới chuyển đến đây học. Sự xuất hiện của Việt An làm tất cả con trai trong trường đứng ngồi không yên. Việt An có hai cô bạn thân, đó là Chiêu Minh và Hồng Hoa. Hai cô nàng này đang tìm kiếm một anh chàng giỏi làm tình, có khả năng trụ lâu trên giường để làm bạn tình với Việt An. Cuộc tuyển chọn bạn tình cho Việt An chỉ có các học sinh biết thôi, không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ma Vương – Quyển 8
Phần 32: Thú Săn Giết... Bảy thi thể bày ra trước mặt, nhưng đến cả bóng người cũng không phát hiện được, loại cảm giác này rất khó chịu. An Đức Lệ Na, lần này nếu không giết được ả, chúng ta không biết sẽ chết bao nhiêu người nữa! Gia Lạp Tư hậm hực nghiến răng. Trong bảy người đó có bốn thuộc hạ của hắn, cứ thế vô thanh vô tức bị giết chết như vậy, đương nhiên làm cho hắn cực kỳ căm tức. Hơi không hợp lý, An Đức Lệ Na còn dẫn theo một đám vướng tay chân, dưới tình huống này nó làm sao còn dám động thủ được chứ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Miêu Nghị – Quyển 7
Phần 32 Ta nói nhăng nói càn gì chứ? Đường Quân hừ lạnh nói: Hắn và nàng không thù không oán, chỉ là một chuyện nho nhỏ mà thôi, vì sao nàng lại muốn đưa hắn vào chỗ chết? Cơ Mỹ Mi phản bác kịch liệt: Ta nói là sự thật, nếu không bị phát hiện, hắn chắc chắn mang vòng định vị kia đi. Đường Quân, Tây Tú Tinh cung còn chưa tới phiên ngươi càn rỡ! Cơ tiền bối, ta có thể làm chứng, một món trọng bảo Bạch Tử Lương bị hủy trong tay của Yến Bắc Hồng, nếu không Bạch Tử Lương không tới nỗi thua thảm như vậy. Vân Phi Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng