Miêu Nghị - Quyển 24

Phần 44

Không cần phải nói, hai người họ chưa từng gặp nhau, gã có thể chỉ rõ là tới tìm Miêu Nghị thì tức là gã nhận ra được Miêu Nghị qua những điểm riêng, cưỡi một con Hắc Thán lớn như vậy, muốn không nhận ra cũng khó.

– Tìm ta ư?

Miêu Nghị dùng mũi thương thương chọc một cái trên ngực của gã, hờ hững bình thản mà nói:

– Làm sao ngươi có thể biết chính xác ta sẽ đi theo hướng này?

Người nọ vội đáp:

– Thực sự không phải là tại hạ đoán được đâu, là trại chủ phái ra mười người chia ra truy tìm theo mười phương hướng, ta đúng lúc thấy được tiên sinh từ xa, tới đây để xác nhận, thế mới làm phiền tới tiên sinh rồi, tiểu nhân vô lễ mạo phạm, kính xin tiên sinh thứ tội!

Có thứ tội cho gã hay không thì chưa bàn, chỉ là đã có mười người tới tìm kiếm hắn, xem ra vì không muốn làm lan truyền tin tức Vương Công quả thật đã xuất động chút ít nhân mã rồi. Miêu Nghị hỏi:

– Vừa rồi ngươi đã dùng tinh linh báo cho Vương Công biết chưa?

Ngay lập tức, sắc mặt của người nọ liền trở nên khó coi, gã ấp úng không dám trả lời.

Ngay tức khắc, Miêu Nghị đã hiểu rõ rồi, chẳng cần phải hỏi lại nữa, nhất định là gã đã báo cho Vương Công biết rồi, chắc chắn rằng Vương Công sẽ tự mình chạy theo hướng này tới.

Miêu Nghị nghĩ “Vương Công sắp tới đây rồi, tốc độ chạy nhanh nhất của Hắc Thán chắc chắn không sánh bằng tốc độ phi hành của người ta đâu”. Vừa mới nghĩ thế Miêu Nghị liền không kịp hỏi thêm những thứ khác, hỏi thẳng mục đích:

– Có biết Long Huyệt Phượng sào ở vị trí nào hay không? Nếu dám nói dối một câu, nhất định lấy mạng của ngươi ngay lập tức.

Người nọ ngẩng đầu lên xem phương hướng xung quanh, chỉ tay cả hai hướng trái phải, đáp:

– Long Huyệt Phượng sào không nằm trên mặt đất, một đông một tây, cả hai đều nằm ở điểm cuối. Nếu dùng sa mạc này làm điểm mốc, chắc hẳn đi bên trái là hướng tới Long huyệt, đi bên phải thì hẳn là tới địa điểm sở tại của Phượng sào.

Miêu Nghị nhìn theo hai phương hướng mà gã chỉ, nghĩ thầm: “Tuy rằng đường đến Long huyệt chếch hướng với vị trí của Hắc Hổ trại, nhưng dẫu sao thì vẫn thuộc nửa khối khu vực đó, không khéo sẽ gặp phải Vương Công. Chọn hướng bên phải tới Phượng sào thì tương đối thỏa đáng”, liền hỏi:

– Nếu bây giờ đi về hướng Phượng sào thì sẽ tới địa bàn của người phương nào hả?

Người nọ lại xem phương hướng một lần nữa, đáp:

– Hẳn là địa bàn thuộc về trại chủ của U Lâm trại – Ám U Lâm.

Miêu Nghị hỏi:

– Ám U Lâm có thực lực mạnh hơn hay Vương Công mạnh hơn?

Người nọ đáp:

– Tu vi của hai người nọ khó phân thắng bại. Nhưng mà thực lực của toàn U Lâm trại mạnh hơn Hắc Hổ trại.

Được rồi. Tạm thời hắn biết chuyện này đã là đủ rồi, thoát khỏi Vương Công trước rồi hãy nói sau.

Hắn không muốn dây dưa với Vương Công nữa, thời giờ của hắn hiện đang rất eo hẹp. Hắn ra tay phong ấn tu vi của người nọ một cách mau lẹ. Rất nhanh, hắn đã móc sạch pháp khí mà người nọ có, lôi ra chiếc gương đồng lấy được từ trong tay của Chiến Như Ý rồi làm phép để sử dụng. Gương đồng lấp lánh bảo quang, biến lớn ra, Miêu Nghị túm người nọ lên rồi ném thẳng vào trong gương đồng đó, giam giữ gã ở bên trong gương.

Những tà linh này có chút cổ quái, Miêu Nghị lo là sẽ xảy ra biến cố nào đó mà hắn không biết, còn sử dụng dây trói tiên thì e là không ổn lắm, cứ nhốt gã vào trong gương đồng thôi, làm vậy thì không cần lo tà khí sẽ bốc lên lung tung.

Vừa cất gương đồng xong, Miêu Nghị liền tung người nhảy lên lưng của Hắc Thán, nghĩ bụng: “Không thể lại đi thẳng theo lối cũ nữa, dễ bị Vương Công đuổi giết lắm”, giơ lên Nghịch Lân thương rồi chỉ về hướng U Lâm trại.

– Chạy!

Hắc Thán đã chuyển hướng rời khỏi lối đi trước, phi như bay trên đường.

Kết quả là chưa đầy nửa canh giờ kế tiếp, Miêu Nghị không nhịn được mà âm thầm thở dài sau khi thỉnh thoảng lại quay đầu xem xét, ở đằng xa thuộc vùng trời phía sau đã xuất hiện bóng người đuổi tới như ẩn như hiện rồi. Hắn không cần đoán cũng biết mình chắc chắn là lại là bị người của Vương Công theo đuôi rồi. Hắn vốn tưởng rằng chờ cho tới khi hắn chạy vào địa bàn của người khác, người thuộc Hắc Hổ trại của Vương Công sẽ không dám tới làm càn, không nghĩ tới hắn vẫn không thể chạy thoát được.

Có vẻ như trước đó bị mất đi tin tức của người đi trước khiến cho kẻ tới sau cẩn thận hơn. Người tới chỉ theo dõi từ xa, hoàn toàn không tới gần hắn. Khoảng cách quá xa nên dù cho hắn có sử dụng Phá Pháp cung cũng chưa chắc đạt được hiệu quả, đoán chừng là bây giờ người kia vừa theo dõi Miêu Nghị vừa đợi viện binh tới thì mới ra tay với hắn.

Quả nhiên, rất nhanh đã có chín người nữa xuất hiện ở vùng trời phía sau, tập hợp lại với người nọ, tiếp đó thì tạo thành đội nguc một người dẫn đầu, chín người theo sau, di chuyển sang bên này với tốc độ rất nhanh.

Miêu Nghị mở ra pháp nhãn để quan sát, chỉ thấy người dẫn đầu đội có dáng người khôi ngô, mặt trắng không râu, đôi mắt mở to, mặc một bộ chiến giáp bằng hồng tinh, chắc hẳn đó chính là vị trại chủ Vương Công kia của Hắc Hổ trại rồi.

Trước đây hắn từng nghe tỳ nữ nào đó kể rằng, rất khó để lấy được các loại chiến giáp ở Hoang Cổ Tử Địa, vốn là trước đây Hoang Cổ Tử Địa có không ít đâu, nhưng sau khi trải qua hai lần bị Thiên đình tiêu trừ thì Thiên đình đã cho dẹp đi phần lớn mấy thứ đó. Tà linh bình thường có thể có được một món vũ khí tốt cũng đã không tệ rồi, còn kẻ có thể mặc lên người một bộ chiến giáp bằng hồng tinh như thế, ngoại trừ trại chủ Vương Công của Hắc Hổ trại thì không còn người nào khác.

Miêu Nghị quay đầu nhìn lại, Hắc Thán đang chở hắn thì vẫn lao đi vùn vụt không ngừng.

Nhóm người kia đã tới gần hắn rồi, Vương Công cũng không nóng lòng đuổi theo hắn mà vung tay lên.

– Bắt lấy hắn!

Ngay lập tức, chín người sau lưng y đã giơ đao xách thương lao xuống Miêu Nghị đang ở phía dưới, mà bản thân y lại không ra vẻ muốn động thủ chút nào. Đúng như lời của Dương Khánh, quả thực là y muốn giữ bí mật để có thể độc chiếm hết lợi lộc, y đã chuẩn bị vứt bỏ mấy tên thuộc hạ mà y mang đến rồi, nếu có kẻ nào có thể giúp y bắt lấy Miêu Nghị thì càng tốt, nếu như không có ai bắt được Miêu Nghị mà bị Miêu Nghị giết chết thì cũng là giúp y đỡ mất công tốn sức ra tay lần nữa.

Y sai thuộc hạ tấn công trước còn có một mục đích nữa, y từng nghe thấy trong tay của Miêu Nghị có Phá Pháp cung, chuyện này khiến cho y cảm thấy hơi có chút e ngại. Song y cũng hiểu biết chút ít về Phá Pháp cung, vật này đi kèm với Lưu Tinh tiễn thì chỉ có thể bắn được mười lăm mũi tên là nhiều nhất, hẳn là trước đó Miêu Nghị đã sử dụng một vài mũi tên rồi, nếu như y có thể dùng chín tên thuộc hạ này buộc đối phương dùng hết chín mũi tên còn lại, thế thì cho dù Phá Pháp cung vẫn còn dư uy, với tu vi Thải Liên nhị phẩm của y, hẳn là uy hiếp mà Phá Pháp cung mang lại cũng không lớn lắm, dầu gì thì thì trên người y vẫn còn có chiến giáp bằng hồng tinh nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán như thần. Ông nói Hà đừng quá lo lắng vì thời gian sắp tới Hà sẽ có người yêu và anh chàng đó cũng là tình yêu của cô từ kiếp trước. Ông thầy bói kể rằng: ở kiếp trước Hà là người Hàn Quốc, anh chàng kia là người Trung Quốc. Vào năm...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 27
Phần 44 “Anh anh” một tiếng, Nghịch Lân thương đột nhiên xuất hiện trên tay Miêu Nghị thương chỉ Bách Lục quát lên: Chết hay là sống, ngươi tự chọn đi! Ngưu tổng trấn! Diệu Tồn nóng nảy muốn khuyên can. Thân hình Diêm Tu chợt lóe, ngăn cản phía trước, cười nói: Đại sư, không có chuyện của ngươi. Bách Lục nổi giận. Bộ mặt tức giận, nếu thật sự muốn động thủ, hắn vẫn có chút kiêng kỵ, người có tên, cây có bóng, Miêu Nghị giết ra danh tiếng hàn tướng vẫn có lực uy hiếp, Thái Liên tu sĩ chết trên tay Miêu Nghị cũng không ít, cộng thêm bộ dạng đe dọa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng