Miêu Nghị - Quyển 24

Phần 61

Rất rõ ràng, những người kia đã thay đổi, gương mặt hay dáng dấp đều khác đám thiếu nữ ban đầu, điều này cũng khiến cho Ngọc Sát và Miêu Nghị thở phào, nếu như vẫn là những người kia, quả thật vô cùng đáng sợ. Mặc dù Ngọc Sát chỉ trượt trên mặt đất, nhưng với tu vi của hắn, tốc động sẽ không chậm, nếu đám thiếu nữ kia có thể đuổi theo bọn họ thì thực lực của bọn chúng không cần bọn họ tưởng tượng nhiều.

Tiếng cười lại xuất hiện phía sau, Miêu Nghị quay đâu lại, nhưng Ngọc Sát thì không nhúc nhích chút nào, đưa lưng về phía đó.

Hắn liền thấy đám thiếu nữ thay đổi hình thái, bắt đầu xếp hàng. Vung tay áo lên nhảy múa nhẹ nhàng.

Lần này các màng đều không đi cười khẽ với hai người rồi bắt đầu múa, giống như muốn hai người thưởng thức.

Ngọc Sát khoác lên vai Miêu Nghị không buông. Sau đó chậm rãi xoay người lại, sắc mặt không đồi nhìn các thiểu nữ múa vô cùng uyển chuyển, sau đó giơ một tay lên.

Miêu Nghị vừa thấy hắn nâng tay, khóe miệng co rút thâm nghĩ sắp xảy ra chuyện rồi!

Không ngoài dự đoán của hắn, ngón trỏ Ngọc Sát bắn ra, mang theo sát khí lăng lệ ác liệt, tưa như kiếm quét ngang mọi thứ, đám thiếu nữ đó quá sợ hãi, muốn chạy trốn nhưng đã không còn kịp nữa.

Kiếm quang màu đỏ vang lên leng keng như sét đánh tới, tiếng người biến thành tiếng hô lớn, hơn mười thiếu nữ đều bị chém ngang lưng, không ai sống sót.

Các thiếu nữ bị giết trong nháy mắt mất đi hình người hóa thành bọt nước óng ánh văng tung tóe, sương mù lạnh lẽo bao quanh mọi người.

Bọt nước trong suốt đột nhiên nổ tung, phong tỏa toàn bộ sơn cốc.

Một tòa núi băng sáng lấp lánh bỗng dưng xuất hiện trong sơn cốc, thân hình Miêu Nghị và Ngọc Sát cứng đờ không thể nhúc nhích, đích thực là trong nháy mắt bị phong ấn trong băng sơn cứng rắn.

Bóng người chuyển động qua lại trong núi băng, rất nhanh sau đó lại xuất hiện mười thiếu nữ kia đứng trước mặt hai người, xem băng giống như không khí tùy ý nhảy múa bên trong, chẳng qua người ta tùy tiện giơ tay cào tới, băng kiếm trên tay các nàng nhanh chóng bay tới.

Đây không còn là khiêu vũ, mà muốn mạng của hai người.

Ngọc Sát đang bị đóng băng, bả vai hắn hơi động một chút, sát khí tạo thành kiếm quang tuôn ra trên người giống như gai nhím, sau đó băn ra bốn phía.

Ầm! Trời đất chấn động núi băng lẫn xung quanh băng cốc bị một luồng sức mạnh khổng lồ xé nát bấy, khắp nơi nổ tung, từng khối băng lớn nhỏ bay tứ tán, đập ầm ầm lên tất cả các phương hướng của băng sơn.

May mắn là Ngọc Sát mở ra một mắt lưới, sát khi kiếm quang kia không nổ ngạy chỗ Miêu Nghị. Nếu không đã xé nát Miêu Nghị trong chớp mắt.

Mười thiếu nữ đang khiêu vũ kia cũng bị xé nát, nhưng giống như giết không bao giờ chê, khối băng bay đầu trời bắt đầu hợp lại trên không trung.

Nhưng không đợi các nàng ra tay, Ngọc Sát Vung tay quét qua không trung, năm ngón tay liên tục bắn ra, tạo thành từng đợt kiếm quang màu máu đánh cho các nàng tan rã lần nữa.

Đến lúc này, Ngọc Sát cũng không che giấu nữa, nắm bả vai Miêu Nghị bay vút lên cao, muốn rời khỏi đám thiếu nữ vướng víu này.

Ai ngờ trên không lại xuất hiện một tòa núi băng chắn ngang đường, Ngọc Sát liền búng một ngón tay, tạo thành một luồng kiếm quang bắn nổ núi băng.

Sau đó, hai người đang bay trên không trung nhanh chóng dừng lại, bởi vì sau khi núi băng nổ tung lại xuất hiện thêm nhiều thiếu nữ băng linh, ngăn cản con đường phía trước.

Hai người quan sát bốn phía, phát hiện giữa những dãy núi trập trùng, đám thiếu nữ băng linh không ngừng xuất hiện, vô cùng chằng chịt, bao vây tất cả đường đi của hai người.

Nhưng chuyện này không khiến cho Ngọc Sát khó xử, cái khiến cho hắn nâng cao cảnh giác bởi vì đám điểm sáng màu sắc rực rỡ ở trên không trung phía xa đang bay lại đây, mang theo khí tức khiến tim hắn đập nhanh.

Thải sắc quang điểm bay đến. Sau đó tán ra, tập trung thành từng tổ, mồi tổ gồm quang điểm đủ bảy loại màu sắc, sau đó hóa thành hoa văn hình chim đơn giản, mấy trăm con chim tạo thành một vòng tròn lớn xoay quanh hai người.

Phía dưới núi băng đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ chiếu rọi mọi người, trong nháy mắt đã trở thành màu xanh thẫm chói mắt, trên từng đỉnh núi đều toát ra ngọn lửa màu lam thẫm.

Miêu Nghị không thể nào quen thuộc hơn loại lửa này, chính là Băng Diễm!

Từng luồng băng diễm bay lên không trung, tập trung vào một con chim màu sắc rực rỡ.

Hai mắt Miêu Nghị dần dần mở to hơn, từng đám Băng Diễm bay thêm vào lại tạo thành máu thịt cho con chim đó, giúp nó ngày càng trở nên nguyên vẹn đầy đủ, từng con Phượng Hoàng lần lượt xuất hiện, ngọn lửa màu lam cháy rừng rực.

Quanh thân bay lượn xung quang hai người.

Cảnh tượng trước mắt thực sự quá đẹp và vô cùng mộng ảo, nhưng ánh mắt Ngọc Sát toát lên sự hoảng sợ, dùng sức vỗ vào vai Miêu Nghị, trầm giọng nói:

– Hiện tại trông cậy vào ngươi đó.

– Ta…

Miêu Nghị quay đầu nhìn Ngọc Sát, vẻ mặt cũng khiếp sợ vô cùng:

– Ngọn lửa màu làm kia là thứ gì ta còn chưa từng nhìn thấy lần nào, không biết cách đối phó đâu!

Hơn mười thiếu nữ băng linh ở quang đó đột nhiên vọt tới, Ngọc Sát nhanh chóng phất tay, từng đợt kiếm quang lập tức chém giết toàn bộ bọn họ.

Nhưng rồi không ngoài dự đoán của hai người, cạch! Một tòa núi băng tức khắc xuất hiện, phong tỏa hai người sông sờ sờ vào trong.

Ầm! Kiêm quang trên người Ngọc Sát lại phát ra tứ phía, lập tức khiến núi băng nổ tung.

Ngọc Sát kéo Miêu Nghị đi nhưng vẫn không kịp trốn, cạch! Lại bị băng sơn phong ấn. Ầm! Băng Sơn nổ tung lần nữa. Cạch! Hại người lại bị phong bế.

Hy vọng phi hành chạy trốn của hai người giống như hình ảnh đứt quãng, đi được một chút thì ngừng, sau đó lại đi, nhưng tốc độ không quá nhanh.

Phụt! Trên trăm con Băng Diễm Phượng Hoàng đột nhiên ngẩng đầu phun ra ngọn lửa màu băng lam mỹ lệ nhưng cực kỳ hung mãnh, xuyên qua băng sơn nhiều lần nổ tung rồi khôi phục kia, vượt qua những tầng băng dày đặc không chút trở ngại nào, thiêu đốt hai người từ bốn phương tám hướng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 5
Phần 61 Đây cũng là một chủ ý hay, chỉ là ra mặt như thế nào, liên lạc như thế nào, sắp xếp thế nào,... tôi cũng không thể ứng phó. Cốc lão là một học giả chân chính, không giống Trình Hi Học am hiểu sâu sắc về quy tắc chính trị cũng như đạo xử thế. Sau đó tôi nói với bộ trưởng Dịch về chuyện này, tin rằng ông ấy cũng có ý mong Cốc lão ra tay. Có thể mời một người như Cốc lão ra tay là một cơ hội không thể bỏ lỡ. Nếu như trước đây, Cốc lão khẳng định sẽ thấy phản cảm với chuyện xuất đầu lộ diện. Hơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 13
Phần 61 Hàn Lập đứng dưới cự đại quang đoàn, ngẩng đầu ngắm nhìn, vẻ mặt ngưng trọng. Nam Cung Uyển đứng sóng vai với hắn, đồng dạng cũng không nói gì. Những người khác cũng im lặng, tựa hồ đang chờ điều gì, trong đó bao gồm Điền Cầm Nhi và tân giáo chủ Thiên Trúc Giáo, Thạch Kiên. “Sư phụ, Phượng tiên tử có tới không? Nếu để quá trưa, giải trừ phong ấn sẽ có chút phiền phức.” Không biết qua bao lâu, Điền Cầm Nhi đứng phía sau hai người, nhẹ nhàng nói. “Yên tâm, từ tháng trước Phượng tiên tử đã thông báo, hôm nay tất sẽ tới.” Hàn Lập không quay đầu lại, trả...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Mắt Biếc
Phần 46 Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập đầy hoa nở. Dạo này, mỗi khi vào rừng Sim, tôi không quên mang theo cây đàn. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây đàn reo vang những bản tình ca ngọt ngào và trong trẻo. Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn. Một hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng