Miêu Nghị - Quyển 24

Phần 7

Ầm.

Một âm thanh vang lên. Nó đã xông vào trong nước lăn lộn chơi đùa.

Miêu Nghị lại một lần nữa mở ra Thiên Nhãn điều tra rõ ràng toàn bộ tình hình phía dưới hồ nước một lần nữa. Sau khi xác nhận không có gì bất thường, Miêu Nghị cũng tháo xuống chiến giáp trên người, bắt đầu lấy ra tinh linh liên hệ với bên ngoài. Người đầu tiên hắn chính là liên lạc với Vân Tri Thu. Hắn nói cho phu nhân của mình biết, mình đã đến nơi Hoang Cổ, hiện nay rất an toàn. Ở đây cũng không đáng sợ giống như trong sự tưởng tượng.

Vân Tri Thu bên kia lại hết lần này đến lần khác căn dặn hắn không nên sơ suất, đặt an toàn lên vị trí hàng đầu. Đồng thời nàng báo cho hắn biết, Lục Đạo đã an bài nhân mã bàn bạc với Bạch Phượng Hoàng.

Sau đó Miêu Nghị lại liên hệ với mọi người ở các nơi đang chờ tin tức của hắn, để báo bình an.

Bận rộn một hồi, trời tối dần. Nhìn sắc trời, Miêu Nghị đang muốn lên tiếng gọi Hắc Thán trở về. Ai biết Hắc Thán đã tự mình chạy trở về. Trong miệng nó vẫn ngậm một thứ trắng trắng nhảy loạn.

Miêu Nghị ngạc nhiên. Hắn còn tưởng rằng mình nhìn nhầm. Đợi đến khi Hắc Thán mở miệng ra, thả thứ đó tới bên cạnh hắn, hắn mới phát hiện mình quả thực không nhìn nhầm. Không ngờ là một con cá có hình dạng tương đối cổ quái, toàn thân trắng như tuyết.

Miêu Nghị đưa năm ngón tay ra, hút con cá dài tới hai thước vào trong tay, đang chuẩn bị kiểm tra xem đó là loại cá gì. Ai biết con cá màu trắng vừa vào tay, liền khiến hắn không kìm lòng được, rùng mình một cái. Theo bản năng hắn vứt con cá đi. Oán niệm thật sâu.

Miêu Nghị giật mình không nhỏ. Nếu như hắn không đoán sai, con cá này chắc là do oán khí biến thành. Sau khi thông linh, nó không xuất hiện với hình thái sương mù nữa, mà lại hóa thành một loại cá. Từ một góc độ khác mà nói, oán khí ở trạng thái sương mù trước đó không thể nào so sánh được với con cá. Nó đã được thực thể hóa, cuối cùng hóa thành sinh linh.

Tiếp tục nhìn vào con mắt của con cá linh khí mười phần kia. Trong đó hiện lên chính là oán niệm thật sâu.

Chỉ là vừa rồi mình rõ ràng đã mở ra Thiên Nhãn điều tra bên trong hồ nước này, không thấy có bất kỳ loại cá nào. Con cá này từ đâu xuất hiện vậy?

Hắn đưa mắt nhìn lại hình thái hồ nước. Rất nhanh hắn liền bừng tỉnh hiểu ra. Chắc là từ thượng du bơi xuống đây.

Hồng văn dựng đứng ở mi tâm lại tách ra. Một cột ánh sáng chói lòa bắn ra. Thiên Nhãn được mở lại. Hắn lại điều tra tình hình bên trong hồ nước. Chỉ vừa đảo mắt nhìn qua như vậy, ngay lập tức hắn phát hiện trong hồ quả thực xuất hiện một vài con cá. Tất cả đều là cá màu trắng giống như vậy. Ánh mắt hắn thuận theo phương hướng thượng du nhìn lên. Quả nhiên hắn lại thấy có cá từ thượng du bơi lại.

Thu Thiên Nhãn, Miêu Nghị nhìn sắc trời bắt đầu tối lại. Hắn mơ hồ nghi ngờ, có phải vì trời tối, nên mấy con cá này mới xuất hiện hay không?

Hắc Thán đột nhiên hướng về phía hắn, hắt xì hơi một cái thật vang. Miêu Nghị nghiêng đầu nhìn qua. Hắn lập tức hiểu rõ ý của nó. Đây là nó lấy về cho mình. Ở cùng lâu, quen biết lâu, vừa nhìn động tác hắn liền hiểu rõ. Nó bảo mình dùng lửa nướng ăn.

Miêu Nghị lắc đầu nói:

– Ta không có phúc tiêu thụ thứ này. Nếu ngươi không sợ ăn vào bị tiêu chảy, ngươi cứ lấy ăn đi.

Hắc Thán không hiểu cái gì gọi khách khí, một móng vỗ tới. Con cá màu trắng ở trên mặt đất nảy lên, trực tiếp rơi vào trong miệng nó. Nó ngẩng cao đầu run lên, nuốt xuống bụng. Bộ dạng rất ngon. Nó liếc mắt nhìn Miêu Nghị, ánh mắt dường như muốn nói Miêu Nghị không biết hưởng thụ. Sau đó nó quay đầu vẫy đuôi lại xông về phía hồ nước.

Miêu Nghị vốn muốn gọi nó trở về. Nhưng suy nghĩ một chút, cánh tay nâng lên lại buông xuống. Thăm dò tình huống bên này một chút cũng tốt. Hắn ở lại ngoài động, muốn xem thử có đúng giống như mình suy đoán hay không? Có phải những con cá này tới khi trời tối đen, hừng đông liền rời đi hay không?

Nhưng hắn đứng ở chỗ này mười mấy canh giờ, cũng không thấy trời sáng. Thật ra Hắc Thán ở trong hồ ăn no tới mức bụng tròn vo. Lúc này nó mới chạy về tới bên trong cửa động nằm úp sấp, bắt đầu ngủ, với những tiếng ngáy lớn như tiếng sấm.

Miêu Nghị bắt đầu ý thức được sắc trời ở đây không thể thể tính toán như bình thường được. Trên thực tế trong tinh không bầu trời của rất nhiều tinh cầu đều không giống nhau. Thí dụ như Đãng Âm Sơn bên kia vĩnh viễn không có trời sáng.

Không biết tới lúc nào mới có khả năng đợi được hừng đông, Miêu Nghị xoay người trở về trong động. Hắn khoanh chân ngồi tĩnh tọa tu luyện.

Tu luyện một hồi, Miêu Nghị đột nhiên bị một mùi thơm lạ lùng làm phiền. Hắn thu công đứng dậy. Đi về phía mùi thơm bay tới. Khi đi tới cửa động, hắn mới phát hiện ra mùi thơm lạ lùng này không ngờ đến từ trên thân Hắc Thán đang nằm ngủ.

Tình huống gì vậy?

Miêu Nghị ngồi xổm xuống ngửi một cái. Hắn phát hiện thật là vẩy giáp trên thân Hắc Thán lúc mở lại lúc khép kín đang tản ra mùi thơm lạ lùng. Mùi thơm rất dễ chịu, giống như xạ hương lại giống như mùi hoa lan, thấm vào tận ruột gan. Hắn mở pháp nhãn ra nhìn kỹ. Thật không ngờ, hắn nhìn thấy trong vảy giáp khép kín của Hắc Thán có vô số những tia sáng rất yếu ớt hiện lên.

Miêu Nghị ngửi một cái. Tia sáng cũng chính là mùi hương kia. Mùi hương kia tỏa ra trong không trung, dần dần biến mất. Rốt cuộc chẳng biết đã đi đâu, nhưng lại không có chút dấu vết nào. Dường như nó đột nhiên trốn vào trong bóng tối. Thật thần kỳ.

Miêu Nghị kinh ngạc. Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hắc Thán ngủ. Nhưng hắn chưa bao giờ thấy trên thân Hắc Thán lại tỏa ra mùi thơm như vậy. Miêu Nghị không khỏi nghi ngờ.

Chẳng lẽ là hiệu quả kỳ lạ sau khi Hắc Thán ăn những oán linh kia sinh ra sao?

Hắn cũng chỉ có thể là qua lý giải như vậy. Trước đây trên thân Hắc Thán thật sự chưa bao giờ có loại tình huống này. Cũng chỉ sau khi tiến vào Hoang Cổ Tử Địa này mới có hiện tượng khác thường như vậy.

Chuyện không hiểu được, tạm thời cũng không cần suy nghĩ nhiều. Miêu Nghị tiếp tục trở lại tu luyện.

Mà Hắc Thán ăn no một bụng cá, thực sự ngủ qua mấy ngày. Sau khi tỉnh ngủ, nó lại chạy vào trong hồ bắt cá ăn. Ăn no nó lại trở về ngủ tiếp.

Đợi đến trời lại sáng, Miêu Nghị ra khỏi động. Hắn bấm ngón tay tính toán chu kỳ thân thể vận chuyển. Hắn phát hiện qua thời gian mười ngày bình thường, nơi đây mới sáng lên. Không ngoài dự đoán của hắn, Hắc Thán lại chạy vào trong hồ chơi đùa, đã rất thất vọng chạy trở về. Trời vừa sáng, cá trong hồ liền biến mất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/12/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 4
Phần 7 Giang Nam khẽ cau mày, lấy lại bình tĩnh, cất bước đi hướng một mặt vách núi tiền phương, chăm chú nhìn thật kỹ. Thí Thần Cốc cất dấu công pháp phong phú, những công pháp này cũng là mặt quỷ nam tử hao tốn vô số tâm huyết, lẻn vào các môn các phái sưu tập mà đến, bao hàm toàn diện, công pháp trong đó cao có thấp có, chủng loại phồn đa, muốn toàn bộ học một lần, không biết phải phí bao nhiêu thời gian mới có thể làm được, thậm chí có thể nói cả đời cũng chưa chắc có thể học xong toàn bộ! Bất quá, trong này có chứa nhiều công...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 38
Phần 7 Hạ Hầu Thừa Vũ nhíu mày lắc đầu: Liên hệ qua, theo hạ nhân bên kia nói, thì nhân viên chủ yếu của Hạ Hầu gia tại Thiên ông phủ đã toàn bộ triệt để, không biết đi nơi nào, chỉ còn một ít hộ viện ở lại giữ nhà. Làm ra chuyện thế này, Tào Mãn lại không phải kẻ ngu, lẽ nào còn chờ Thanh Chủ phái binh tới tiêu, khẳng định phải tránh đi. Chỉ là điều này khiến nàng rất buồn bực, nàng muốn liên hệ Tào Mãn bên kia, nếu Hạ Hầu gia đã muốn ủng hộ nàng, nàng muốn trực tiếp liên hệ với Hạ Hầu gia, muốn vứt đi người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 13
Phần 7 Hàn Lập nghe vậy, bèn dụng thần niệm chuyển từ thú qua xe dò xét, gật gật đầu, cũng không nói gì thêm. Tất cả đều lên xe. Người đánh xe là một gã khổng lồ thân hình cao hai truợng, đầu trọc lóc bóng lưỡng, tuy chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng thân thể trần trụi giống như được đúc từ tinh cương, sát khí bức người. Trong tay đại hán này cầm một cây bạch sắc trường tiên, hắn khoắng roi lên không trung, nhất thời một tiếng tiêm minh chói tai phá không phát ra. Mấy em giao long đang lười biếng nằm chảy thây dưới đất, lập tức linh động hẳn lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng