Miêu Nghị - Quyển 25

Phần 33

Trong khách sạn có không ít khách nhân giật mình, không muốn gây chuyện, muốn rời đi nhưng đã muộn, lập tức bị đao thương bức cho trở về.

Bốn phía còn có rất đông nhân mà chạy tới, phong tỏa bốn phía xung quanh. Diệp Dịch người mặc chiến giáp từ trên trời giáng xuống, mắt lạnh lèo quét nhìn khách sạn Nghêch Khách Cư, đi theo phía sau một loạt tướng lãnh. Thân ở trong đó thống lĩnh khu thành Bắc bước ra khỏi hàng, khi đi tới trước một bước bị quân coi giữ ngăn cản bên cạnh chưởng quỹ, truyền âm hỏi:

– Người còn ở đây không?

Chưởng quỹ truyền âm trả lời:

– Vẫn còn bên trong phòng, chưa đi ra ngoài.

Thống lĩnh khu thành Bắc lập tức gật đầu ra hiệu cho Diệp Dịch. Diệp Dịch mặt lộ nụ cười lạnh, vung tay lên.

Thống lĩnh khu thành Bắc rút đại đao ra, đầu tàu gương mẫu, suất lĩnh một lượng lớn nhân mà như lang như hổ xông vào khách sạn, thậm chí có không ít người phá cửa sổ mà vào, vây kín không lưu lại bất kỳ góc chết sơ hở nào.

Ở một góc xa xa phía ngoài đường phố, trong đám người xem náo nhiệt bị quân coi giữ cách ly, một cô gái xinh đẹp khẽ nhếch khóe miệng, xoay người quay lại đường tắt, phiêu nhiên mà đi.

Không bao lâu, thống lĩnh khu Thành Bắc sầm mặt, một tay nhấc đao, một tay níu lấy vạt áo chưởng quỹ vẻ mặt đang xanh xao, lôi ra ngoài, đẩy tới trước mặt Đại thống lĩnh Diệp Dịch.

Diệp Dịch nhìn đám quân sĩ đang thò đầu ra khỏi cửa sổ khách sạn hết nhìn đông tới nhìn tây, mơ hồ ý thức được cái gì trầm giọng nói:

– Xảy ra chuyện gì?

Thống lĩnh khu Thành Bắc khẩn trương nói:

– Đại thống lĩnh, gian phòng trống không, người không thấy.

Diệp Dịch lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm, phất tay rút kiếm, kiếm gác trên cổ chưởng quỹ, cứa cổ hắn ứa máu, lạnh nhạt nói:

– Lá gan ngươi không nhỏ, dám đùa bỡn ta?

Chưởng quỹ hoảng sợ khoát tay nói:

– Đại thống lĩnh, tiểu nhân không dám ta cũng không biết làm sao hắn lại biến mất không thấy tăm hơi, có lẽ vừa rồi khi đại quân đến đây đã kinh động đến hắn, để hắn chuồn mất.

Diệp Dịch nghĩ hắn cũng không dám, đạp một cước bay ra ngoài, lạnh lùng nói:

– Tất cả mọi góc xó xỉnh của khách sạn đều không bỏ qua, người nào cũng nghiêm khắc lục soát kiểm tra, bất kỳ chỗ nào có thể giấu người cũng không thể để lọt, lục soát!

Khách sạn Nghênh Khách Cư bị huyên náo một trận là chuyện không tránh khỏi, nhưng không thay đổi được bất kỳ kết quả nào, một đám tiểu nhị của khách sạn được lệnh theo dõi, bị đánh đến sưng mặt sưng mũi liên tục bảo đảm người trong khách sạn không đi ra ngoài cũng vô dụng, dâm tặc Giang Nhất Nhất thoáng như hư không biến mất.

Nếu như Giang Nhất Nhất thật sự bị binh mã đánh cho kinh động bỏ chạy, có lẽ vẫn chưa kịp chạy ra khỏi Thiên Nhai, bởi vì bốn cửa thành đã phong tỏa. Diệp Dịch ra lệnh một tiếng, ngay sau đó Cửu Hoàn tỉnh Thiên Nhai bắt đầu huyên náo, tất cả mọi người trong thành bị điều tra toàn diện.

Diệp Dịch cũng không muốn làm như vậy, loại chuyện phong tỏa Thiên Nhai điều tra toàn diện này rất dễ đắc tội với người khác, cửa hàng nhà ai không có chút bí mật, ngươi lật tung chỗ ở của người ta như vậy, đổi lại là bất cứ ai cũng không thoải mái, huống chi quấy rầy khách hàng của người ta chính là ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của người ta, ai biết Thiên Nhai bị phong tỏa bao lâu mới có thể bắt được người? Không có mệnh lệnh của phía trên chống đỡ mình hạ lệnh làm chuyện này cũng không chống đỡ được bao lâu.

Nhưng không làm dáng một chút lại không được, để mặc Giang Nhất Nhất bỏ chạy như vậy nhất định sẽ có không ít người có ý kiến đối với hắn, cho nên tiêu chuẩn điều tra toàn diện phải nắm giữ tốt, có một số cửa hàng có bối cảnh không dễ chọc, làm dáng một chút là được.

Ví dụ như Vân Hoa các, Chử Tử Sơn đã phái người theo dõi nơi này, một đội nhân mã lục soát như hung thần ác sát đang muốn xông vào, lập tức có hai gà hán tử mặc thường phục chắn ở cửa, một người trong đó hỏi:

– Hàn huynh, ngươi muốn làm gì?

Người dẫn đội được gọi là Hàn huynh ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi cười khổ:

– Khang huynh, ta cũng là phụng mệnh làm việc, bắt đào phạm.

Song phương đều biết, Chữ Tử Sơn phái người phía dưới làm việc ở Thiên Nhai đã đánh tiếng với Thủ Thành cung Thiên Nhai, bên này cũng biết lào bản nương xinh đẹp nhà này sắp sửa bị Đô Thống đại nhân của Đinh Dậu Vực thu vào làm thiếp.

Khang lạnh lùng nói:

– Chúng ta ngày ngày ở chỗ này trông chừng, làm sao có thể có đào phạm, Hàn huynh, đây là ngươi muôn quét mặt mũi của Đô Thống đại nhân?

Hàn đổi thành truyền âm:

– Khang huynh yên tâm, chỗ này ta biết nên làm như thế nào, ngươi cũng đừng khiến ta khó xử.

Nghe đến đây, hai người liền nhường đường, Hàn quay đầu liếc mắt ra hiệu cho bọn thủ hạ, vung tay lên người phía dưới vọt vào trong, còn Hàn thì lưu tại cửa, quay đầu lại liếc nhìn về phía cửa hàng, truyền âm nói:

Khang huynh. Đô Thống đại nhân của các ngươi thật sự muốn kết hôn với nữ nhân tên Vân Tri Thu này sao?

Khang:

– Ta cũng phái tới đây bảo vệ, còn có thể giả được không?

Hàn:

– Chà chà. Động đến nữ nhân này, Đô Thống đại nhân của các ngươi không sợ chọc ra phiền toái sao?

Khang:

– Ngươi tình ta nguyện, có thể có phiền toái.

Hàn:

– Ngươi tình ta nguyện? Lời này hay! Tư sắc của nữ nhân này dĩ nhiên là không cần phải nói, nhất là tư thái, thật sự là vưu vật, nói không dễ nghe, nữ nhân này vừa tới trong Thiên Nhai đã có người nhìn trúng rồi, nhưng sau khi biết địa vị của nữ nhân này, biết nữ nhân này là thì ra là nữ nhân được Đại thống lĩnh Thiên Nhai Thiên Nguyên tinh Ngưu Hữu Đức nhìn trúng, ở Thiên Nhai không còn ai dám có chủ ý với nàng nữa.

Nếu công khai đánh giá tư sắc của Vân Tri Thu, nói vưu vật gì đó. Khang thế nào cũng phải trở mặt với hắn, dù sao người ta sắp sửa trở thành nữ nhân của Đô Thống đại nhân. Nhưng âm thầm nói chút gì đó, không ai nghe thấy cũng không sao cả, sau lưng nghị luận vẻ thùy mị của Thiên Hậu như thế nào cũng không phải không có, chuyện riêng tư sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.

Khang:

– Không lấy Ngưu Hữu Đức, cũng không phải nữ nhân của Ngưu Hữu Đức, huống chỉ hai người lại không có quan hệ gì làm sao lại không thể cưới? Hơn nữa, Đô Thống đại nhân của chúng ta có cần thiết sợ Ngưu Hữu Đức hắn không? Bàn về cấp bậc Đô Thống đại nhân chúng ta là cấp trên của hắn, bàn về nhân mà so sánh với thực lực hắn cũng kém hơn Đô Thống đại nhân chúng ta.

Hàn cười hắc hắc:

– Như vậy cũng đúng, nhưng Ngưu Hữu Đức ở Thiên Nhai này danh hiệu thật sự rất nổi tiếng, chúng ta không nên trêu chọc thì tuyệt đối đừng trêu chọc.

Khang buồn cười:

– Xem ra danh tiếng Ngưu Hữu Đức huyết tẩy Thiên Nhai đã hù dọa các ngươi rồi, làm sao? Lẽ nào các ngươi còn lo lắng hắn sẽ lãnh binh tới huyết tẩy Thiên Nhai các ngươi hay sao?

Hàn thở dài mói:

– Ngươi khoan hãy nói, ta thật sự lo lắng chuyện này! Người khác có lẽ không dám. Nhưng kẻ điên đó vốn nổi danh ở hệ thống Thiên Nhai, ta nghe nói ban đầu khi Ngưu Hữu Đức rời khỏi Thiên Nguyên tinh, một đám hộ thương nhân cũng không để hắn vào mắt, nhảy múa vui mừng, ai ngờ Sau khi hắn tới cận vệ quân các ngươi còn dám giết hồi mà thương, mang đại quân vây khốn Thiên Nhai trắng trợn bắt bí, như vậy có thể thấy hắn lớn lối đến mức nào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 25
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/12/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 2
Phần 33 Nhất thời, trong lòng Lục Ông có chút lo lắng rồi, lão lần nữa hấp dẫn nói: Vạn năm thụ nhũ, vạn năm thụ căn... Ngươi đều không muốn sao? Lăng Tiếu thở dài nói: Ta dĩ nhiên là muốn, nhưng mà đây không phải là đồ của ta, ta tự nhiên sẽ không cứng rắn đoạt nó đúng không, ta nhưng là được hào xưng là thành thực thiện lương tiểu lang quân, tuyệt đối sẽ không đoạt chỗ tốt của người khác. Thật không? Lục Ông nghi ngờ nói. Lăng Tiếu gật đầu nói: Đương nhiên! Kỳ thật hắn ở trong lòng khẩn trương a, vạn nhất lão đầu này thật không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Cho chồng đụ với mẹ nuôi - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Mẹ chồng” Truyện lấy bối cảnh ở làng Đại Điền, Miền Nam Việt Nam, thập niên 1990. Nhà họ Huỳnh là gia đình giàu có nhất trong ngôi làng này. Những người quyền lực trong nhà đều đã chết, trong đó có cả cậu Hai Phước cháu đích tôn của Huỳnh gia. Hai người còn sống sót là hai cô con dâu Tư Thì và Tuyết Mai. Tư Thì là vợ lớn của Hai Phước, còn Tuyết Mai là vợ nhỏ. Sau khi Hai Phước chết đi thì Tư Thì mới phát hiện cô đã có thai, và sinh ra một đứa con trai tên Hai Lộc. Lộc sẽ là người nối dõi...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 28
Phần 33 Loại cảm giác kim loại hùng hậu thâm trầm đó tạo cho người ta một loại đè nén không nói ra được. Hôi vụ âm u lạnh lẽo du đãng theo thế cài răng lược, rõ ràng có thể cảm giác được trong hư không có một cổ lực khác lôi kéo, không phải là sức gió, ngắm nhìn chung quanh cũng không phát hiện được cổ lực đạo ấy đến từ chỗ nào, dường như là từ trong minh minh. Từ xa xa, mơ hồ có ánh sáng đỏ trở nên mềm nhũn và bắt đầu động đậy. Thân ở không trung mở pháp nhãn ra nhìn lại, có dung nham dâng lên, nói xác thực không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng