Miêu Nghị - Quyển 25

Phần 36

– Ánh mắt của các ngươi thế nào vậy, thái độ gì vậy, còn đứng đó làm gì? Còn nói ta không giống, các ngươi như vậy cho dù giống cũng bị các ngươi phá hỏng, cứ xem ta là nàng, là lào bản nương của các ngươi có biết không…

Thanh âm Phấn nhi một đường khiển trách truyền đến, Vân Tri Thu không khỏi đưa tay vỗ vỗ trán, có chút đau đầu, làm sao cảm giác hồ ly tinh này không quá đáng tin, Miêu Nghị tìm hồ ly tinh này làm việc có được hay không?

Nhưng đến hiện tại, không được cũng phải được, chỉ có thể hoàn toàn tin tưởng vào chuẩn bị của Miêu Nghị, nhưng vẫn không khỏi nhức đầu, tại sao Miêu Nghị luôn thích chơi mấy chuyện mạo hiểm thế này, giống như chơi thành thói quen, chẳng lẽ hắn không sợ gặp chuyện không may?

Thấy “Vân Tri Thu” lộ diện, đám người lão Phạm thợ mộc, thợ đá trong đình viện phía sau nhất tề nhìn ra, hiển nhiên đều rối rắm với chuyện xảy ra gần đây, không biết Vân Tri Thu muốn tới tiền đường làm gì, cũng yên lặng đi theo phía sau.

Đến đại sảnh của cửa hàng “Vân Tri Thu” dẫn Thiên Nhi. Tuyết Nhi bay thẳng đến ngoài cửa lớn đi tới.

Tướng giữ cửa quay đầu nhìn lại, họ Khang càm đầu tướng lãnh chắp tay ngăn cản:

– Chưởng quỹ muốn đi đâu?

Hôm nay tâm tình của “Vân Tri Thu” tựa hồ cũng không tốt, thật ra Phấn nhi cũng biết khí chất của mình và Vân Tri Thu khác biệt, vẫn giữ gương mặt lạnh lùng băng giá:

– Ra khỏi thành một chuyến.

Họ Khang Sửng sốt, ngẩng đầu cười nói:

– Chưởng quỹ, chuyện tốt sắp đến. Đô Thống đại nhân liên tục thông báo rồi, tuyệt đối không thể để cho chưởng quỹ gặp chuyện không may, chúng ta cũng không dám kháng mệnh. Chưởng quỹ có chuyện gì xin phân phó chúng ta đi làm thay.

Nói khách khí, thật sự cũng không dám trực tiếp đắc tội.

“Vân Tri Thu”:

– Nhà chồng trước của ta đã phái người tới ngoài thành, đưa một số khê ước sản nghiệp như cửa hàng làm của hồi môn, ta đi nhận cũng không được sao?

Họ Khang cười nói:

– Vậy thì càng dễ làm, ở đâu, ta phái người đi nhận là được.

Bốp! “Vân Tri Thu” đột nhiên xuất thủ, một cái bạt tai thanh thúy vang dội hung hăng quất vào mặt đối phương, đánh cho họ Khang có chút phát mộng.

Họ Khang trừng mắt, tay theo bản năng đặt trên chuôi kiếm bên hông, tay của thủ hạ hai bên cũng đã đặt lên vũ khí, đều lộ ra vẻ mặt giết thì giết đại đi đừng có mà làm nhục! Nhưng trong nháy mắt nghĩ tới nữ nhân này là thân phận gì, tất cả mọi người đều cố gắng kìm nén tức giận.

Đám người lão Phạm, thợ mộc im lặng đưa mắt nhìn nhau, phát hiện hôm nay phu nhân rất khác biệt với thường ngày.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi có chút kinh ngạc, trong lòng khẽ toát mồ hôi, hồ ly tinh này đang làm gì vậy?

Họ Khang mặt lạnh tanh, lúc này nếu quay đầu lại nhất định sẽ trở thành trò cười cho các đồng liêu, trầm giọng nói.

– Chưởng quỹ – ngươi làm vậy có phải quá mức hay không?

*Vân Tri Thu’ mặt lạnh lùng nói:

– Đến phiên ngươi làm chủ cho ta sao? Người nhà của chồng trước ta không muốn vào thành, trọng điểm không muốn tới đây chịu nhục, khế ước sản nghiệp… không phải là một số tiền nhỏ, ai biết các ngươi hành động có sạch sẽ hay không, bên kia cũng sẽ không dễ dàng giao một món tiền khổng lồ như vậy cho người ngoài, chỉ có tự ta đi nhận mới được. Nếu các ngươi không yên tâm…

Nàng quay đâu nói với đám người Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

– Các ngươi cứ chờ ở đây, ta đi một mình!

Sau đó lại quay đầu lại:

– Chỉ là ở cửa thành, đi rồi sẽ về, các ngươi nhiều người như vậy áp ta đi, còn có cái gì không yên lòng hay sao? Nếu vẫn không yên lòng, hiện tại hãy hỏi ý kiến của Chử Tử Sơn, hỏi hắn có đáp ứng hay không, nếu hắn không đáp ứng, khoản đồ cưới này ta cũng không nhận nữa!

Họ Khang cắn cắn môi căng thẳng, yên lặng lấy ra tinh linh liên lạc với Chử Tử Sơn.

Chữ Tử Sơn đang trên đường đi nghe thấy tin báo lập tức hỏi tình huống, được biết địa điểm gặp mặt ở cửa thành, hơn nữa còn có nhiều người như vậy áp tải một mình Vân Tri Thu, Vân Hoa các còn có con tin, cửa ra vào Thiên Nhai còn ai dám làm loạn, món tiền khổng lồ làm đồ cưới? Chuyện tốt! Ngu sao mà không muốn! Lập tức đồng ý nhưng liên tục nhắc nhở cẩn thận, đừng để người ta cướp Vân Tri Thu chạy mất!

Họ Khang thu tỉnh linh xoay người nhường đường, mặt lạnh lùng đưa tay ra mời:

– Mời!

“Vân Tri Thu” lật tay lấy ra chiếc nón lá màu đen che mặt, đi ra ngoài.

– Lão bản nương!

Đám người thợ mộc có chút nóng nảy, tiến lên mấy bước muốn cùng đi ra ngoài, lại bị Tuyết Nhi đưa tay ngăn cản.

– Tất cả lui ra đi!

Thiên Nhi khuyên nhủ xoay người nói:

– Yên lặng chờ phu nhân trở lại là được.

Đám người thợ mộc quay đầu lại nhìn, thấy Thiên Nhi, Tuyết Nhi thần sắc bình tĩnh, hoàn toàn không lo lắng, biết nhị nữ hành động như vậy chắc chắn có nguyên nhân, cố gắng kìm xuống nghi ngờ trong lòng.

Cửa ra Nam thành, “Vân Tri Thu” dẫn mấy trăm giáp sĩ đi ra tới đứng ở ngoài thành nhìn chung quanh, nhìn thấy bên ngoài trăm trượng dưới một gốc cây đại thụ có một người đội mũ đen che mặt lẳng lặng đứng đó.

“Vân Tri Thu” sải bước không nhanh không chậm đi tới họ Khang theo sát bên cạnh đưa tay ra hiệu, lập tức hơn mười người cầm vũ khí bao vây người dưới tàng cây, thậm chí còn mò ra mấy cây Phá Pháp cung đề phòng.

Nhìn bộ dạng như vậy, hiển nhiên là nếu người này dám có bất kỳ dị động gì sẽ lập tức lật mình, sẽ không cho hắn cơ hội đào tẩu.

Người đội mũ màu đen vẫn cúi đầu xuống, có lẽ là chịu ảnh hưởng của tình hình hiếp bức này, thân hình khẽ run một chút, nhưng rất nhanh lại ổn định lại.

Họ Khang nghiêng mắt nhìn “Vân Tri Thu” đứng bên cạnh từ từ rút kiếm nắm chắc trên tay, một nhóm người cũng lôi vũ khí ra.

“Vân Tri Thu” quay đầu lại liếc nhìn người trong tay họ Khang, khóe miệng khẽ động, giống như oán hận, dưới chân vẫn không ngừng đi về phía trước.

Sau khi đến gần dưới tàng cây, nhân mà vây quanh Hắc y nhân nhượng xuất một con đường, để “Vân Tri Thu” đi qua, họ Khang đi theo lại làm dấu ra hiệu, mấy trăm người lập tức hành động, trong nháy mắt vây quanh một tầng lại một tầng, có người còn nhảy lên trên cây, khiến người bị bao vây có mọc cánh cũng khó lòng trốn thoát.

Đi tới trước người Hắc y nhân, “Vân Tri Thu” khẽ thở dài nói:

– Biểu thúc.

– Ai!

Hắc y nhân cũng khẽ thở dài, lấy ra một vòng tay trừ vật.

– Ta không nói lời chúc mừng nữa, cũng nói không nên lời, đã nhiều năm như vậy, chút đồ cưới này, coi như chút tấm lòng nho, đừng chê ít. “Vân Tri Thu” đưa tay đẩy trở về, lắc đầu nói:

– Biểu thúc, ta không thể thu.

Hắc y nhân lại đẩy tới:

– Vì nhà này ngươi đã vất vả nhiều năm như vậy, đây cũng là những thứ ngươi đáng được hưởng.

“Vân Tri Thu”:

– Biểu thúc, tâm ý ta xin nhận, tái giá có gì mà hay…

Nói xong lại đưa tay đây về.

Hai người đẩy tới đẩy đi, một người muốn đưa, một người không muốn nhận, những người xung quanh nhìn thấy vòng tay trừ vật kia, trong lòng tất cả bọn họ đều đang suy nghĩ, bên trong rốt cuộc có những thứ gì.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 25
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/12/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 28
Phần 36 Lục Thiếu Du mơ hồ nhìn ra được vật khổng lồ che đậy toàn bộ không gian đằng trước nối với thiên địa là một cái cây. Cây to khủng khiếp, Lục Thiếu Du rất giật mình. Cây này so với ngọn núi đáng sợ cuối cùng được đến Đế Linh Tấn Thần đan trong Tử Vong Thâm Uyên còn to hơn nữa, khổng lồ khiến người rung động. Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du, mắt đẹp trầm trọng nói: Thiếu Du, phía trước chính là Thiên Mộc Thần Thụ. Hãy cẩn thận chút, Thiên Mộc Thần Thụ không cho ngươi đến gần. Lục Thiếu Du hít sâu, nói: Đây là Thiên Mộc Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 3
Phần 36 Ấu Kỳ Lân chẳng qua là trạng thái thú con, thoạt nhìn rất là khả ái, nhưng mà cặp ánh mắt đỏ ngầu kia tản ra vẻ hung hãn khiến cho người ta không dám đến gần. Lăng gia đệ tử ở một bên sớm nghe đồn được Lăng Tiếu có tam giai linh thú, hôm nay xuất hiện ở trước mắt vẫn là bị giật mình. Các ngươi bảo vệ mình cho tốt. Lăng Tiếu nói một tiếng, sau đó hướng một đời thanh niên của Lý, Lam hai nhà giết tới. Mau... Mau nhìn, Lang... Lang linh thú thật to. Một gã thanh niên của Lý gia nhìn thấy Kim sắc Lang Vương không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 20
Phần 36 Thực lực mà Lục Thiếu Du biểu hiện ra lúc này không còn ai dám xem thường hắn nữa. Trong lòng đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường âm thầm khiếp sợ, tiểu tử Lục Thiếu Du này ở trước mặt bọn họ ẩn giấu quá sâu, sâu đến mức không ai đoán nổi. Áo bào xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay, sát khí ngập trời trong người tràn ra, ánh mắt lạnh lẽo quét về phía người của ba sơn môn. Ai vừa nói diệt Phi Linh môn ta thì cứ việc bước lên, để xem Phi Linh môn ta có phải là Huyền Thiên môn năm đó hay không. Thanh âm lạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng