Miêu Nghị - Quyển 26

Phần 33

Hạ Hầu Thừa Vũ nghe ra ý tứ khác cười lạnh nói:

– Thiên Phi, bản cung biết các ngươi đã từng có chút quan hệ, nhưng hôm nay ngươi đã trở thành Thiên Phi tôn quý, một chút ân oán trước đây đã qua rồi thì cho qua đi, lại so đo từng tí như vậy không cảm thất mất thân phận sao?

Thanh Chủ cũng cảm thấy có chuyện như vậy, trầm ngâm nói:

– Ái phi muốn đi thăm cũng không có gì…

– Bệ hạ… Hạ Hầu Thừa Vũ lập tức muốn phản đối.

Thanh Chủ lại đưa tay lên ngăn lại, chăm chú nhìn Chiến Như Ý tiếp tục nói:

– Suy cho cùng hắn cũng sắp trở thành con rể của Khấu Thiên Vương, thể diện của Khấu Thiên Vương không thể không cho một chút, nàng đi thăm hắn cũng được, đừng làm gì thái quá, thật muốn đem người làm ra chuyện gì, ngoại công nàng sợ là sẽ là người đầu tiên đến đăng môn chịu nhận lồi đó, đến lúc đó trẫm cũng không nói giúp được cho nàng đâu, hiểu không?

Thực ra, Chiến Như Ý chính là muốn đi thăm Miêu Nghị một chút, muốn giải khai một vài nghi hoặc trong lòng, nàng cũng không quan tâm người khác sẽ hiểu lầm, cho nên có lời nói thẳng, nhưng nghe thấy tâm tư của Thiên Đế và Thiên Hậu, dường như cảm thấy bản thân mình muốn đi tìm Ngưu Hữu Đức để tính sổ. Nàng cũng lười không muốn giải thích, hơi nhún người hành lễ, nói:

– Thần thiếp cáo lui!

Thanh Chủ phất phất tay, chuẩn rồi.

Hạ Hầu Thừa Vũ mang theo cơn giận còn sót lại trên mặt, nhìn theo Chiến Như Ý đi xa dần, bỗng nhiên quay đầu, nói:

– Bệ hạ, nếu sau này mọi người đều hành sự giống như cô ta, quy tắc của hậu cung để ở đâu nữa?

Thanh Chủ chỉ đám phi tử ở bên ngoài, nói:

– Nếu như cả hậu cũng đều có thể yên tĩnh như vậy giống Thiên Phi, vậy hậu cung có thể thanh tĩnh rồi sẽ không có gì là thị phi nữa.

Hạ Hầu Thừa Vũ nói:

– Thần thiếp thật sự không nhìn ra cô ta yên tĩnh ở đâu, kéo bè kéo cánh lợi hại nhất ở hậu cung sợ sẽ là cô ta.

Thanh Chủ nổi giận nhìn bà ta, nói:

– Thừa Vũ, trầm ở trong mắt nàng chẳng lẽ là người mù, là người điếc ư?

Biến ông ta muốn nổi giận, khí thế của Hạ Hầu Thừa Vũ lập tức yếu đi, bĩu môi không dám lên tiếng nữa.

Hai thị nữ đi theo bên người Ngân Sương và Bạch Tuyết cũng đi cùng, còn có mấy thị vệ Thiên Cung đi theo phụ trách bảo vệ, một đoàn người từ trên trời hạ xuống, đổ ở một góc của Ngự Điền.

Trong đồng ruộng, các loại lương thực, rau củ mọc rất khả quan, lá cây xanh tươi dập dờn theo gió, những tiên nga phụ trách chăm sóc thỉnh thoảng lại đi lại trong đó, những thứ rau quả trồng trọt này quả thực không phải là bày biện bởi vì nguyên nhân Thiên Đế dẫn đầu, những thứ trồng ra ở đây thực sự là phải mang vào trong Thiên ung để làm nguyên liệu nấu ăn, sẽ không lãng phí.

– Thiên Phi nương nương! Vài tiên nga dè dặt hành lễ.

Đã lâu không nhìn thấy địa khí xanh biếc như vậy, Chiến Như ý nhiều năm chưa ra khỏi bức tường Tiên Cung, ở trong quỳnh lâu ngọc vũ buồn bà nhiều năm bây giờ đến đây nhìn có chút ngây dại, ánh mắt có chút mê man, ngón tay thuôn dài đẹp như ngọc vươn ra, nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được xúc cảm khi đầu ngón tay lướt nhẹ trên những lá xanh kia, bây giờ nàng có chút hiểu được Thanh Chủ vì sao thỉnh thoảng lại tới nơi này trồng trọt rồi, trước đây lúc ở Ngự Viên trực thủ còn cảm thấy nực cười, bây giờ mới hiểu, đến nơi này, mới có thể phát hiện ra bản thân mình vẫn là một người bình thường.

Rụt đầu ngón tay lại, bàn tay lại mở ra trước mắt, trắng nôn, mịn màng, nhẵn bóng… nhìn đi nhìn lại, trước đây bàn tay này nắm đao thương trên trận chém giết người trên chiến trường, tràn đầy cảm xúc và sinh lực, hôm nay tác dụng lớn nhất lại dùng để cởi y phục, dây lưng để lộ ra thân thể của mình dâng cho người khác tìm vui.

Ngân Sương chỉ tay vào mảng đất lớn màu xanh trước mắt, thông báo:

– Nương nương, đây là mười mẫu ruộng tốt chính là chia cho Đông Cung chúng ta, bình thường đều là bọn họ giúp chúng ta xử lý. Vừa nói vừa chỉ mấy tiên nga bên trên.

Chiến Như Ý hồi phục tinh thần, nói:

– Thưởng!

Bạch Tuyết lập tức lấy ra mấy cái vòng tay trừ vật phân phát cho mấy tiên nga, sau khi mấy người cảm ơn thấy không có gì sai khiến, liền lui xuống.

Bước từng bước trên cỏ xanh, mở ra pháp nhãn ngắm nhìn xung quanh, nhìn thấy binh lính Thiên Đình phân bô lẻ tẻ lại không nhìn thấy Ngưu Hữu Đức đâu, nghiêng đầu hỏi:

– Không phải Ngưu Hữu Đức đang bị phạt canh gác ở đây ư? Vì sao không nhìn thấy? Gọi hắn đến đây gặp ta.

Đương nhiên nàng không nhìn thấy rồi, Miêu Nghị vừa thấy nàng đến, vội vã nấp vào trong một khu rừng nhỏ gần đó, có thể nói là sợ nữ nhân này phục thù, cũng có thể nói là không muốn gặp nàng, không hiểu sao người ta lại chỉ đích danh là muốn gặp hắn, muốn trốn cũng không trốn được rồi.

Một tên hồng giáp đại tướng nghe lệnh dường như biết vị trí Miêu Nghị đang canh gác, nghiêng mình đổ xuống bên cạnh một binh lính Ngự Điền, hỏi:

– Ngưu Hữu Đức đâu?

Tên binh lính đó nhìn đông nhìn tây một chút, cũng có chút kỳ quái, nói:

– Vừa rồi còn thấy đứng ở bên đó, có thể là có việc rời đi rồi.

Hồng giám đại tướng lập tức lấy ra tinh linh liên hệ:

– Ngưu Hữu Đức, chạy đi đầu rồi?

Hắn và Ngưu Hữu Đức đã uống rượu với nhau mấy lần, cũng coi như là người quen xưng hô huynh đệ rồi.

Miêu Nghị trả lời:

– Có việc gì sao?

Hồng giáp đại tướng nói:

– Mau đến Ngự Điền, Thiên Phi triệu kiến đệ.

Miêu Nghị nhất thời khẩn trương nói:

– Cam đại ca, đệ chỉ là một tiểu binh cấp thấp nhất, không biết cái gì cả, Thiên Phi triệu kiến đệ làm gì? Ngũ Trưởng chúng ta đang ở gần đây, có việc gì tìm Ngũ trưởng bọn ta đi.

Hồng giáp đại tướng nói:

– Thiên Phi điểm danh muốn gặp đệ, ta tìm Ngũ Trưởng của bọn ngươi có tác dụng rắm gì, mau mau cút ra đây, đừng lèo nhèo tìm phiền phức cho mình.

Hắn vừa nghiêng đầu, nhìn thấy Miêu Nghị đi ra từ trong rừng nhỏ cách đó không xa, không khỏi vui mừng nói:

– Đệ sẽ không trốn ở trong rừng ấy để đi đại tiện chứ?

Miêu Nghị liếc mắt, thấy bên cạnh có binh lính khác, đổi thành truyền âm hỏi:

– Cam đại ca, Thiên Phi tìm đệ có việc gì?

Hồng giáp đại tướng trả lời:

– Ta làm sao mà biết được? Ta biết đệ lo lắng điều gì, không phải một chút chuyện hư hỏng trước đây sao? Dũng khí lấy năm vạn liều mạng với trăm vạn đầu rồi? Là phúc không phải là họa, là họa tránh không được, điểm đến trên đầu đệ rồi đệ cũng không chạy được đầu, thống khoái một chút đi, con rể của Khấu Thiên Vương, còn có thể làm thịt đệ được hay sao? Cùng lắm là để đệ nếm chút đau khổ mà thôi! Đệ yên tâm, đợi lát nữa lúc hạ thủ, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, đệ nhớ kêu thảm thiết một chút, đừng để bọn ta khó xử.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 26
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/12/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 10
Phần 33 Lần này Vọng Tiên Đài trọng mở, là thời cơ cứu ngươi tốt nhất. Thiếu niên áo vàng lẳng lặng nói: Huyền Hoàng Đại Thế Giới chính là tiểu quỷ kia hao tổn tâm cơ muốn thành tiên, tất nhiên sẽ đối với Vọng Tiên Đài chú ý gấp đôi, mà sơ ý đề phòng đối với ngươi, đợi Vọng Tiên Đài khai mở, ta liền giúp ngươi đào thoát khỏi Tinh Hà trấn áp, ngươi chỉ cần chờ đợi mấy ngày là được. U Đế lộ ra kích động chi sắc, cười ha ha, trong hốc mắt chảy ra hai giọt lão lệ, lẩm bẩm nói: Rốt cục chờ đến giờ khắc này, rốt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 10
Phần 33 Cho nên, phong ấn năng lượng ở trong cơ thể nàng là không rút ra được nữa, một khi mạnh mẽ lấy ra sẽ chỉ khiến cho năng lượng nổ tung, đến lúc đó chết không chỉ là Cát Bối Hân mà ngay cả người lấy ra năng lượng cũng sẽ bị dính vào mà bỏ mạng. Dĩ nhiên những chuyện này Cát Bối Hân căn bản là không thể nào biết đến. Cũng chính là bởi vì như thế, người của Phong gia mới chuẩn bị đem Cát Bối Hân mạnh mẽ lưu lại Phong gia bọn họ, trở thành dòng chính của Phong gia bọn họ, bởi vì Cát Bối Hân coi như là một nửa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 22
Phần 33 Hắn dùng tuyệt học am hiểu nhất cùng Giang Nam đánh bạc, lại bị Giang Nam đánh bại, tự giác không mặt mũi nào, bởi vậy lách mình rời đi. Giang Nam vội vàng nói: Đạo huynh, còn chuyện Huyền Châu Khai Châu... Băng Phách Huyền Nữ đột nhiên mở miệng nói: Giáo chủ yên tâm, mặc dù Nam Chiên có chút thua không nổi, nhưng mà đã nói, tuyệt sẽ không nuốt lời. Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, đem Hỏa Vân tiên châu, tiền sử Cự Linh võ đạo đồ cùng khối Tiên Thiên tiên kim kia hết thảy thu vào, nhìn về phía Đông Vân cùng An Thanh hai vị Tiên Vương, cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng