Miêu Nghị - Quyển 26

Phần 54

Ra khỏi thành, trong trời đấy ngập tràn tuyết trắng.

Mùa đông ở ngoại thành, người đi đường rất ít, dấu chân của hai người in dấu trên mặt tuyết trên đường rời khỏi quan đạo, chậm rãi quẹo vào một lối rẽ, một dấu chân người rất hiếm có dấu vết của xe ngựa đi trên con đường nhỏ, ở dưới chân núi có một toàn sơn trang dựa vào sơn thủy, an tĩnh trong màn trắng mênh mông.

Lúc đi đến một chiếc cầu làm bằng đá, hai người theo thói quen song song dừng bước lại, Giang Lang hỏi:

– Nguyệt Dao, nàng có tâm sự sao?

– Hử? – Nguyệt Dao nghe tiếng lấy lại tinh thần, hai người đối mặt với nhau, đứng yên trên cầu đá nhìn nhau, cuối cùng Nguyệt Dao lắc đầu một cái.

Giang Lang một tay che dù mỉm cười, một tay đưa ra phủi những bông hoa tuyết trắng tinh khôi trên cổ Nguyệt Dao.

Trên gương mặt Nguyệt Dao thoáng hiện lên một cái ửng đỏ, hơi ngượng ngùng tránh về phía sau một cái.

Giang Lang lơ đễnh, tiếp tục động tác, sau khi phủ hết những bông hoa tuyết trên người nàng, nhìn thằng vào đôi mắt sáng long lanh của Nguyệt Dao, mỉm cười nho nhã, nói:

– Nàng đúng thực là có tâm tư, không ngại nói ta nghe một chút chứ.

Nguyệt Dao tựa như có chút không chịu nổi ánh mắt đó của hắn, quay người về phía dòng sông nhỏ yên tĩnh còn chưa bị đóng băng, nói:

– Giang đại ca nghe nói có chuyện Thiên Đình Ngự Viên có đại hôn phải không?

Ánh mắt của Giang Lang trong nháy mắt đông cứng lại, chợt khẽ cười một tiếng nói:

– Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu đó ư? Nghe nói rồi sao vậy?

Nguyệt Dao lắc đầu thở dài nói:

– Ta chỉ là nghĩ không thông thôi, đường đường là Khấu Thiên Vương một trong Tứ Đại Thiên Vương sao lại thu một nữ nhân như vậy làm nghĩa nữ chứ, còn có Ngưu Hữu Đức đó, lấy người nào không được, vì sao phải lấy quả phụ đó chứ? – Ngoài miệng nàng không thừa nhận đã biết, thế nhưng địch ý trong lòng đối với Vân Tri Thu vẫn khó giải như trước, đặc biệt là biết được làm hại đại ca mình lại mạo hiểm lớn như vậy, trong lòng càng không phục, thế cho nên trước mặt người ngoài mới nói ra những lời này.

Mà đối với người ngoài này, Nguyệt Dao cũng không nói rõ được thái độ của mình, lúc mới quen cũng ở gần quanh đây, lúc đó hai người đều dịch dung, nàng dịch dung thành một nam nhân, hắn dịch dung thành một lão đầu, hắn ở trong núi múa bút vẩy mực vẽ tranh, nàng thì đang điều tra bất kỳ người nào khả nghi ở gần đây, đương nhiên là phải xích lại gần để xem, hai người gặp mặt nhau đều biết đối phương dịch dung, nàng nghĩ tất cả các biện pháp để khiến hắn lộ ra hình dáng thật, dưới sự tra hỏi thẩm vấn xác định được đối phương đã ẩn cư ở Đoạn Nhai bên ngoài mấy chục dặm đã hơn trăm năm.

Còn về là thân phận gì, còn đợi thẩm tra tiếp, mà đối phương cũng không muốn thổ lộ chân tướng, chỉ nói gọi hắn là “Giang Lang” là được.

Đây là một địa điểm tiên đạo ở ngoại giới, gọi là Tú Thủy Sơn Trang, đối với nhân vật khả nghi lần này đương nhiên nàng không dám buông lỏng cảnh giác, Nguyệt Dao cố gắng duy trì tiếp xúc điều tra.

Trước tình huống đang không biết nàng là nữ nhi, hai người trở thành “bằng hữu”, thường kết giao khắp nơi ung dung tự tại, cuối cùng có một lần, lúc Giang Lang kề vai sát cánh cố gắng mời rượu, khiến Nguyệt Dao bị mộ tẩy thân phận nữ nhi, điều này cũng không trở ngại hai người tiếp tục làm bạn bè.

Nguyệt Dao định truy cứu đến cùng lai lịch của Giang Lang, Giang Lang nói với nàng rằng, ta không hỏi đến lai lịch của nàng, nàng cũng đừng hỏi đến lai tịch của ta.

Đúng thực là như vậy. Giang Lang cũng chưa từng tới gần Tú Thủy Sơn Trang, cũng không hề hỏi tới việc Nguyệt Dao có quan hệ gì với Tú Thủy Sơn Trang, thái độ này khiến cho Tú Thủy Sơn Trang yên tâm rất nhiều. Thế nhưng hắn cũng không hề tiết lộ bất kỳ quan hệ nào của mình cho Nguyệt Dao biết, hai người cứ như vậy qua lại hơn trăm năm.

Giữa nam và nữ có thời gian sống chung với nhau dài như vậy, cộng thêm tướng mạo bất phàm của Giang Lang, còn tinh thông cả cầm kỳ thư họa, gần như có thể nói là tài hoa hơn người, tiếp xúc càng lâu càng khiến người ta ái mộ, Nguyệt Dao biết mình đã âm thầm nảy sinh tình cảm không bình thường với Giang Lang, chỉ là không biết hắn đối với mình phải chăng cũng có ôm ấp tình cảm khác hay không, nàng tự nhận chính mình dung mạo cũng không tệ.

Nếu không như vậy, hai người sao có thể đi chung với nhau ở cự ly gần như vậy dưới một chiếc dù băng giấy dầu, giữa hai người dường như còn có một khoảng cách như tờ giấy mỏng cần phải phá vỡ, nhưng tờ giấy này lại tựa hồ như khó có thể phá vỡ được hai người dường như cũng vì thân phận của mình mà duy trì sự cẩn thận và cảnh giác, nói tới cùng cũng là bởi vì không biết rõ thân phận thực sự của đối phương.

Nguyệt Dao cũng nghĩ không thông bản thân mình vì sao lại nảy sinh loại tình cảm này với nam nhân, vốn dĩ nàng đã có người trong lòng, nàng vẫn luôn cho rằng mình sẽ gả cho một người đó chính là đại ca, thế nhưng nàng lại không thể không thừa nhận, bản thân chỉ là muốn gả cho đại ca, mục tiêu này từ trước tới nay chưa bao giờ thay đổi, đây là mục tiêu từ nhỏ của nàng, nhưng đối với đại ca nàng lại không có loại cảm giác ngượng ngùng động tình như đối với Giang Lang, cũng không có cảm giác lúc ở bên nhau cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy vui thích.

Nàng không khỏi hoài nghi, lẽ nào là mình không còn thích đại ca nữa sao? Thế nhưng cũng không đúng, hình như nàng vẫn luôn ghen tị với Vân Tri Thu.

Đương nhiên, nàng cũng hoài nghi mình đối với Vân Tri Thu đến tột cùng có phải là ghen tị hay không, giống mà lại không giống, bản thân nàng cũng nói không rõ chuyện gì đang xảy ra.

Đối với lần nàng, nàng rầu rĩ đã lâu rồi.

Thế nhưng lúc này, lời vừa ra khỏi miệng, dường như cũng ý thức được điều gì đó không thích hợp.

– Ha ha! – Giang Lang lắc đầu cười lớn, nói:

– Cách chúng ta quá xa vời, có phải nàng đang lo nghĩ quá nhiều rồi không, chẳng lẽ nàng biết bọn họ ư? – Giang Lang hơi lóe lên ánh mắt tà mị, chú ý đến phản ứng của nàng.

Nguyệt Dao cũng lắc đầu cười, nói:

– Động tĩnh lớn đến như vậy, muốn không chú ý cũng khó, thực ra ta muốn biết một chút, xem quả phụ đó như thế nào mà có thể được Thiên Vương nhận làm nghĩa nữ, còn có thể để Ngưu Hữu Đức đó không tiếc tính mạng của mấy chục vạn người.

Giang Lang cười hỏi:

– Việc có ầm ĩ hơn như thế nào, có liên quan gì đến nàng sao?

– Không có liên quan. – Nguyệt Dao tìm một lý do, thở dài nói:

– Có lẽ là ta đang hâm mộ Vân Tri Thu đó đi!

Đối với lý do này, Giang Lang lặng lẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu, ánh mắt cảnh giác lại lặng lẽ quan sát cuối cùng cũng rời khỏi khuôn mặt Nguyệt Dao, ánh mắt nhìn về phía dòng sông nhỏ đang chảy xuôi quanh co uốn lượn, thở dài nói:

– Một nam nhân có thể vì một nữ nhân là đến mức độ như thế, đúng thực là niềm ao ước của tất cả nữ nhân thiên hạ, nàng có cách nghĩ này cũng chẳng có gì lạ. Giang Lang quay đầu lại nhìn về hướng Tú Thủy Sơn Trang, cười nói:

– Được rồi, đưa đến đây dừng bước được rồi, quay về lại liên hệ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 26
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/12/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 54 Sau khi Bàn Tử đi lên, tôi nghe được đủ loại âm thanh tiếng anh ta ho khan, tiếng lôi kéo đồ vật, hết thảy những âm thanh này kéo dài hơn mười mấy phút đồng hồ. Tôi ở bên dưới rốt cục không thể kiên nhẫn chờ được nữa, lo lắng hỏi: “Làm sao vậy? Rốt cuộc là cái tình huống gì? Bọn họ xảy ra chuyện gì vậy?” Trong lòng tôi đặc biệt lo lắng, khi tôi nghe được Lão Thái Bà và Tiểu Ca đều ở đây, trong lòng liền muốn leo lên đó thật nhanh. Sau đó Bàn Tử lại nói cho tôi biết, tôi mà đi lên lúc đó thì không chắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một cô gái người Hàn Quốc đáng yêu, sang Việt Nam học tập rồi tình cờ quen Thành. Cả gia đình sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Trong nhà ai cũng yêu thương nhau. Hôm nay Khang và Thành phải đi công tác ở dưới Vũng Tàu, đến sáng mai...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 13
Phần 54 Phong Bắc Trần triệt để đặt bút xuống, hắn tươi cười hòa ái, nói: Huyền nhi, nam tử hán đại trượng phu, nên buông thì phải buông, ai cũng có lúc thắng lúc thua, là nam nhân ngã ở nơi nào phải đứng lên từ nơi nào. Nếu ngươi không mang nữ nhân kia trở về, cả đời ngươi không ngóc đầu lên được. Chỉ cần mang trở về, đã nói rõ ngươi lúc trước chịu khổ chịu nhục, nói rõ ngươi thành người cười cuối cùng, nếu không thế nhân sẽ xem ngươi là người nhu nhược! Ngươi yên tâm, Vân Ngạo Thiên thả ngươi đi đã nói rõ hắn ngầm đồng ý hôn sự này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng