Miêu Nghị - Quyển 27

Phần 13

Sau khi ngũ Thánh biết được tin tức này thì vô cùng khiếp sợ, sau đó cân nhắc lợi hại bên trong, cuối cùng đồng ý với cách làm của Miêu Nghị, đồng thời tán thành việc giữ bí mật. Mặc dù năng lực của bọn hắn đã được tán thành ở Lục Đạo, nhưng dù sao thực lực cá nhân mỗi người vẫn là khuyết điểm cực lớn, nếu sử dụng cách dùng cát trộn lẫn cùng gạo thế này, bọn họ sẽ nắm chắc việc khống chế Lục Đạo hơn, nếu phân tích kỹ, có thể nói cũng chẳng phải là cát trộn lẫn gạo, nhiều hạt cát như vậy hỗn hòa vào trong thế giới bên trong Lục Đạo, đoán chừng bọn họ còn không thể tìm thấy được đám gạo kia đâu, thật sự quá tốt, chờ mong, bọn họ mong chờ đến mỏi mắt.

Hơn một trăm triệu tu sĩ, việc vận chuyển đã trở thành đề toán khó, điều quan trọng là Miêu Nghị không muốn buông bỏ con đường lui tới giữa tiểu thế giới và Đại Thế Giới.

Khả năng chứa của túi thú có hạn, chỉ có thể dung nạp hai lớp không gian, nhưng không thể nào dung nạp được ba lớp không gian, nếu vượt quá giới hạn đó, chúng sẽ vỡ tan.

Điều này có nghĩa là, một túi thú hoàn toàn có thể chứa một tu sĩ có một túi thú khác, còn túi thú của tu sĩ đó có thể chứa thêm một bộ phận tu sĩ khác, nhưng không thể tiếp tục dung nạp thêm một lớp tu sĩ nữa vào túi thú trong lớp không gian thứ hai, bởi vì túi thú không có năng lực dung nạp ba khu vực không gian chồng chất lên nhau, tiểu thế giới không thể giải quyết được vấn đề này, Đại Thế Giới cũng chẳng giải quyết được, nếu có một thú túi có sức chứa vô hạn thì mới tạo ra hy vọng giải quyết trót lọt quá trình di chuyển cực lớn thế này. Nói cách khác, một túi thú đã chứa hai lớp không gian chồng chất chỉ có thể chứa tối đa được mấy trăm người mà thôi.

Thậm chí, nếu Miêu Nghị, Vân Tri Thu, Tuyết Nhi, Diêm Tu đã quen mặt ở Đại Thế Giới mang theo hàng đống túi thú, như vậy cũng chỉ có thể mang được chừng mười vạn người qua thôi. Vậy thì hơn một trăm triệu người sẽ cần bao nhiều lần? Huống chi, nếu đã đi đến Đại Thế Giới, bọn họ chắc chắn phải qua tầng tầng lớp lớp tinh môn, nếu có người chứng kiến bọn họ mang theo số lượng túi thú khổng lồ như thế, khó tránh khỏi bọn họ bị nghi ngờ.

Nhưng vấn đề này không phải không có cách giải quyết, vòng tay trừ vật có thể chịu được áp lực ba lớp không gian chồng chất, và đó cũng là giới hạn cuối của đồ dùng trừ vật mà bọn họ đã biết, chưa có ai trong số bọn họ lĩnh ngộ được năng lực không gian mạnh hơn một tầng. Với không gian rộng lớn trong nhẫn trừ vật và túi thú, có thể nhét được chừng một vạn người vào trong đó không cần tính toán đến áp lực không gian chồng chất, lại thêm được chừng vạn người nữa bên trong hai lớp không gian còn lại, hay nói cách khác một không gian đã không chỉ chứa được một vạn người như trước nữa.

Thế nhưng nó vẫn có khuyết điểm. Bởi vì không gian bên trong là chân không nên không thích hợp cho sự sinh tồn, có thể khiến người ta chết vì không thở được cho dù tu sĩ có thể chịu đựng được thời gian dài hơn bình thường nhiều, nhưng đường xá đi Luyện Ngục vô cùng xa xôi, ngay cả với tu vi hiện tại của Miêu Nghị, ít nhất cũng phải chạy cả tháng.

Dĩ nhiên, vấn đề này cũng vẫn có biện pháp khắc phục, nếu không thì bọn họ cũng chẳng giữ đám người kia ở lại bàn bạc. Bọn họ có thể để tu sĩ tự chuẩn bị khí nén sung túc đặt sẵn trong vòng tay trừ vật. Một vòng tay trừ vật có thể chứa một vạn người, một vạn người đó lại chứa thêm một vạn người nữa, còn bộ phận không gian còn lại dùng để tồn trừ hơi nén cần dùng, do đó, chỉ cần một vòng tay trừ vật đã đủ mang một trăm triệu người đi rồi, điều này sẽ chẳng kiến ai nghi ngờ nữa, cuối cùng thì vấn đề một người mang theo quá nhiều đồ dùng trừ vật đã được giải quyết xong.

Bây giờ vẫn còn một vấn đề duy nhất, bọn họ sợ rằng có người âm thầm bí mật mang theo hàng lậu, do đó chuẩn bị mấy bộ vòng tay trừ vật. Tiếp theo là vấn đề tín nhiệm, một đám người không biết vì lý do gì mà phải đưa vào trong một không gian phong bế, điều này có khác biệt gì với việc bị chứa trong túi thú đâu? Nếu người nào đó có lòng dạ xấu xa, những người đó chết như thế nào cũng không biết, huống chi việc đi đến Đại Thế Giới này là thật hay là giả? Muốn bắt nhiều người như vậy cũng không được cho dù là một trăm triệu con heo chạy loạn ngươi cũng không bắt được, huống gì là tu sĩ.

Nhưng Dương Khánh đã đề ra biện pháp giải quyết, các tu sĩ trong quốc gia nên sắp xếp một nhóm người tín nhiệm đi trước, sau đi xác nhận không có vấn đề gì thì đưa thư hồi âm trở về đây.

Miêu Nghị cũng cần phải đi hai chuyến để chuẩn bị cho mọi việc.

Về phần tu sĩ chính thức của sáu nước cũng nên chia làm hai nhóm, một nhóm đảm bảo trận tự trên đường đi, còn một nhóm khác cũng ở lại để bảo vệ trật tự cho những người chưa đi.

Đây đều là những việc cần các quốc gia trở về sắp xếp toàn bộ, hơn nữa phải nắm chặt hết thời gian, Miêu Nghị không thể ở bên cạnh mãi được.

Không cần nói đến Vô Lượng Quốc, ngũ Thánh nhanh chóng đồng ý phối hợp hành động, mặc dù cao tầng năm nước đều rất khó hiểu nhưng việc gì cần làm bọn họ đều làm không hề chậm trễ, lập tức chuẩn bị gấp rút, dù sao bọn họ đã mong chờ đến Đại Thế Giới đã lâu, bởi vì bọn họ đã chứng thực được sự tồn tại của Đại Thế Giới, tông môn ở bên đó đã đứng vừng, nếu qua đó có thể tìm nơi nương tựa, không giống như các tu sĩ kia chỉ có thể nói miệng, ai mà dám tin tưởng chứ?

Dương Khánh bắt đầu thả tiếng gió lan truyền việc này ra ngoài, cũng muốn tu sĩ trong thiên hạ chuẩn bị tâm lý.

Sau khi giải quyết xong những vấn đề quan trọng hàng đầu, Dương Khánh thở phào nhẹ nhõm, chắp tay nói với Miêu Nghị.

– Đại nhân, nếu không có dặn dò gì khác, ta sắp xếp việc di chuyển Vô Lượng Quốc trước.

– Chờ một lát đã!

Miêu Nghị hô lên, đứng dậy đi đến trước mặt hắn. Sau đó dùng giọng điệu trầm ngâm nói:

– Những chuyện phức tạp như thế này, ta hoàn toàn không hỏi han đến, trong khoảng thời gian này ngươi đã cực khổ nhiều rồi. Theo lý mà nói, khó khăn lắm ngươi mới được trở về, nên sum họp cùng Tần Tịch mới phải, thế nhưng công việc chồng chất, không còn cách nào khác.

Dương Khánh trả lời vô cùng lễ độ:

– Đây là việc mà ty chức cần phải làm nếu sau này ty chức có thể đứng vững ở bên kia, sau này Tần Tịch cũng có thể qua đó, vẫn còn nhiều thời gian tụ họp cùng nhau.

Miêu Nghị gật nhẹ đầu, không tiếp tục khách sáo với hắn, lật tay lấy ra một tâm ngọc điệp:

– Đây là một bộ công pháp tu hành, tên là Vô Lượng Đại Pháp, ngươi tu luyện nó đi!

Không thể chỉ bắt một con ngựa chạy mãi mà không cho nó ăn cỏ, hơn nữa hắn cưới thêm một phòng thiếp thất ảnh hưởng đến con gái người ta, lại giao phó cho Dương Khách trách nhiệm lớn như thế, không thể khiến người ta quá buồn bực, cần trấn an Dương Khánh mới là lẽ phải.

– Vô Lượng Đại Pháp?

Dương Khánh khiếp sợ, la lên thất thanh. Chẳng lẽ là Vô Lượng Đại Pháp mà Phong Bắc Trân tu luyện kia?

Miêu Nghị gật đầu:

– Trên thực tế, Vô Lượng Đại Pháp có ba bộ Thiên, Địa, Nhân. Phong Bắc Trần đang tu luyện bộ Nhân, còn hai bộ Thiên, Địa đều có ở Đại Thế Giới, thế nhưng ta chỉ tìm được bộ Địa tại Đại Thế Giới mà thôi, vì thế ta tặng ngươi cả bộ Nhân và bộ Địa, hy vọng có thể bù đắp được khuyết điểm của ngươi phát huy tác dụng giúp ngươi chỉnh hợp Lục Đạo. Dương Khánh, ta kỳ vọng vào ngươi rất lớn, đừng khiến cho ta thất vọng đấy!

Dương Khánh ở Đại Thế Giới lâu như thế, làm sao không biết ý nghĩa của Vô Lượng Đại Pháp là thế nào chứ, giao cho hắn nắm giữ quyền cao chức trọng, lại tặng mình công pháp tu hành mà có nằm mơ mình cũng không dám nghĩ đến, hai món đồ này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là bản thân có cơ hội trở thành những tồn tại cao cấp nhất Đại Thế Giới!

Sự tín nhiệm đó quá nặng nề đè nặng lên người hắn, lúc này Dương Khánh thực sự cảm động, hắn xúc động đến mức chắp tay khom người trước Miêu Nghị:

– Cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, mới có thể đền đáp ân huệ to lớn của đại nhân!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 27
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 28
Giang Tuyết Tình đi thẳng tới Đông Cực thánh cảnh của Giang Tuyết, đem tú cầu giao cho Giang Tuyết, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra. Giang Tuyết hỏi thăm lai lịch tú cầu, Giang Tuyết Tình không chút để ý nói: Đây là bảo bối phụ thần luyện cho con tuyển vị hôn phu, mẫu thân cất giữ trước, chờ con tìm được như ý lang quân mới đem đi ném hắn, miễn ném lung tung sai người. Giang Tuyết mỉm cười, tung tung tú cầu nói: Nếu đã ném tú cầu, làm gì có đạo lý nhìn trúng ai thì mới ném? Đương nhiên là nhắm mắt ném xuống, nện trúng ai thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 11
Trong phòng của Sắc Vi cả đêm, đến sáng sớm, tinh thần của Dương Thần như tràn đầy sinh lực. Hai thân thể của Mạc Thiện Ny và Sắc Vi vẫn còn đang trần như nhộng, hơn một nửa thân thể xinh đẹp kia đang lộ ra bên ngoài, may thay tố chất cơ thể đã được cải thiện đáng kể nên cũng không dễ bị cảm lạnh. Dương Thần thích thú hôn lên mặt của hai người phụ nữ này, hai người này vẻ mặt vẫn còn nũng nịu, cũng không biết là đang thì thầm cái gì, tóm lại là không muốn mở mắt, nghĩ đến trận đại chiến hồi sáng sớm khiến các cô rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Quan Trường – Quyển 18
Xuyên qua ánh sáng cửa sổ thủy tinh, bên ngoài ngọn đèn chiếu xuống, rõ ràng có thể thấy được từng tảng tuyết lớn đang rơi xuống. Trận tuyết đầu tiên của Thành phố Lỗ không ngờ đã rơi Hạ Tưởng kìm không nổi cười, chỉ có điều hắn nói phải giao phó cho Chu Hồng Cơ, cũng không có nói là hắn phải rời khỏi tỉnh Tề, Chu Hồng Cơ hà tất phải nói những lời nói ấy. Chu Hồng Cơ sau khi kinh ngạc, lại lấy lại được thái độ bình thường, khoát tay cười: Tôi nghe nói bổ nhiệm của Mễ Kỷ Hỏa, cũng biết rằng Hứa Quan Hoa đã đến quân khu Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng