Miêu Nghị - Quyển 27

Phần 16

Đội ngũ di chuyển đã bắt đầu tập hợp chuẩn bị xuất phát thời gian khởi hành đã được ấn định vào ba ngày sau, trong ba ngày này số tu sĩ còn chưa đến sẽ lần lượt có mặt đầy đủ. Đám người Miêu Nghị và Vân Tri Thu đứng trên đỉnh núi quan sát bốn phía, ước chừng số lượng người dưới chân núi đã lên đến hơn mười triệu.

– Thực đồ sộ!

Vân Nhược Song kêu lên đầy hưng phấn, cho dù nàng có hiểu biết sâu rộng, nhưng ở Đại Ma Thiên nàng cũng chưa từng thấy số lượng nhân mà nào nhiều như thế cùng tập hợp tại một chỗ.

Cô gái này càng phấn chấn thì lại càng nhõng nhẽo thi triển thủ đoạn cứng rắn mềm dẻo đều có, rốt cuộc thì đại tỷ nàng cũng đồng ý chấp nhận cho nàng đi Đại Thế Giới.

Miêu Nghị và Vân Tri Thu quay đầu nhìn nhau trao đổi ánh mắt, Vân Nhược Song còn không biết đại tỷ nàng định nhét nàng vào Luyện Ngục Chi Địa đâu.

Ngắm nhìn trong chốc lát, cảm thấy tình hình đã được sắp xếp đầu ra đây, Miêu Nghị cũng yên lòng, dân mọi người quay trở về, hắn đi đến viện nhỏ của Nguyệt Dao như thường lệ.

Trong phòng tân hôn, vẫn tình cảnh cũ, Miêu Nghị vừa vào phòng liền khoanh chân ngồi trên giường, lớp linh khí tích tụ dần dần bao bọc lấy cơ thể hắn.

Thế nhưng, hôm nay Nguyệt Dao dường như có nỗi băn khoăn gì đó, không cùng tu luyện với Miêu Nghị như mấy ngày trước đây, mà nàng ngồi trước bàn trang điểm, tháo từng vật trang sức, rồi yên lặng đi đến bên giường, chui vào trong chăn, đôi mắt sáng trong nhìn chằm chằm trần nhà.

Sau một lúc lâu, Miêu Nghị dường như đã nhận ra, hắn hấp thu toàn bộ linh khí quay đầu lại nhìn:

– Hôm nay không tu luyện à? Dường như đang có tâm sự.

Nguyệt Dao:

– Vâng, không muốn tu luyện.

Miêu Nghị cười nói:

– Đang yên đang làm, làm sao thế? Có ai chọc giận ngươi à?

Nguyệt Dao chuyển mình, dùng một tay chống cằm trừng mắt nhìn Miêu Nghị:

– Đại ca, ba ngày sau đi rồi.

– Ừ! Ngươi cũng biết rất rõ tình hình hiện tại của ta, không tiện ở đây lâu. Quỷ Thị quá mức rộng lớn, ta không thể ở đây quá lâu.

– Bên Quần Anh Hội nhớ rõ diện mạo của ta, sau khi trở về Đại Thế Giới, ta cũng không đến Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ giúp ngươi được.

– Trước mắt tình hình đã như vậy rồi, ngươi đến Tổng Trấn Phủ lúc này là hoàn toàn bất tiện. Yên tâm, khi nào rảnh thì ta sẽ đến gặp ngươi mà.

– Đại ca, chúng ta kết hôn được chừng một tháng rồi, sau này không thể gặp mặt nhau thường xuyên.

– Dường như trong lời nói của ngươi có ẩn ý khác, có việc gì sao, ngươi cứ nói thẳng đi.

Nguyên Dao cắn cắn môi, lộ ra hàm răng trắng tinh:

– Đại ca, lão tam có xinh đẹp không?

Miêu Nghị kinh ngạc, hỏi:

– Có người nào nói gì đó phải không? Lão tam nhà ta xinh đẹp nhất trần đời, theo ta được biết, năm đó người theo đuổi ngươi cũng không ít đâu, chỉ bấy nhiều đó cũng có thể thấy được rõ ràng rồi.

Nguyệt Dao lập tức ngồi dậy:

– Vậy có phải ngươi không chịu đựng được chuyện của ta và Giang Nhất Nhất trước kia?

Miêu Nghị cau mày nói:

– Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, không có chuyện đó đâu, nếu ngươi không muốn tu luyện thì nghỉ ngơi sớm đi, đừng suy diễn lung tung nữa.

Nguyệt Dao:

– Kết hôn được hơn một tháng, thậm chí ta và người cũng chưa cùng chung chăn gối, ngươi cũng không chạm vào ta, đây được gọi là suy nghĩ nhiều à? Ngươi gặp tân nương mới gả về nhà ai mà giống thế này không?

Miêu Nghị ngẩn ngơ, sau đó chậm rãi quay đầu, tầm mắt dừng lại trên Nguyện Lực Châu, hắn nhắm mắt tiếp tục tu luyện, chỉ để lại một câu nói:

– Không nên suy nghĩ bậy bạ nữa.

Chỉ sau một chốc lát ngắn ngủi, linh khí bắt đầu tụ tập bao vây lấy hắn.

Nguyệt Dao tức giận, khổ sở nằm xuống, kéo chăn lên đắp kín mặt.

Kéo dài suốt một tháng, tâm trạng ngọt ngào khi vừa mới kết hôn đã bị phá nát không còn manh giáp. Nàng cuối cùng cũng nhận ra, Miêu Nghị chăm sóc nàng chỉ đơn thuần vì suy nghĩ cho thanh danh “người đàn bà hư hỏng” đeo đuổi nàng suốt đời, về cơ bản, hắn không xem nàng là một người phụ nữ mà hắn vừa cưới vào nhà. Những hành động trong suốt cả tháng trời chỉ vì giữ thể diện cho nàng, nàng biết ơn vô cùng. Thế nhưng đây không phải là điều nàng mong muốn, nàng khát khao có được trải nghiệm tốt đẹp kia như một nữ nhân bình thường. Ai ngờ đâu, nàng đã chờ rất lâu, nó vẫn không đến, bọn họ sắp trở về Đại Thế Giới rồi, đó cũng là lúc bọn họ phải tách ra, sau này cũng chẳng còn cơ hội nào nữa, vậy phải làm sao đây? Nếu cứ tiếp tục như thế, ta gả cho ngươi làm gì?

– Tức chết mà!

Nàng đột nhiên tung chăn mắng. Sau đó nhanh chóng che mặt mình lại.

Lời nói của nàng đã rõ ràng như vậy rồi, ngay cả thái độ cũng gần như công khai, nàng không tin Miêu Nghị không hiểu gì hết, nhưng không thể nào để một người thiếu nữ trong sáng nói thẳng chuyện này ra, làm sao nàng thốt nên lời được chứ, nàng tự nhận mình đã buông bỏ tự tôn mà chủ động đề cập đến, mong đợi Miêu Nghị thương xót cho nàng, đầu lấp ló trong chăn yên lặng chờ đợi.

Nhưng đợi tới đợi lui, cuối cùng vẫn không đợi được hành động từ phía Miêu Nghị, tâm trạng nàng dần dần buồn bã ủ ê.

Ngày hôm sau, Nguyệt Dao vẫn trưng ra vẻ mặt vui vẻ rời giường, tích cực hầu hạ Miêu Nghị mặc quần áo, vẫn thân mật với Miêu Nghị như cũ, ngậm miệng mở miệng đều kêu ‘đại ca’, không nhìn ra bất kỳ manh mối gì, khiến Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm.

Đêm trước, kỳ thật Miêu Nghị cũng không an lòng, nhiều lần hắn tự trách mình, có phải bản thân đã làm sai rồi hay không, phương thức bảo vệ người thương yêu của mình, có phải quá ích kỷ không, Nguyệt Dao có thực sự cần đến sự chăm sóc như thế này không? Phản ứng của Nguyệt Dao đã khiến hắn đột nhiên phát hiện ra ý nghĩ ban đầu của mình quá tự cho là đúng, nghĩ rằng hắn làm như thế mới là tốt cho nàng, nhưng lại sơ ý bỏ qua một điều rất quan trọng là, Nguyệt Dao không chỉ là lão tam của hắn, mà còn là một người con gái, có lẽ người đàn ông khác sẽ không tốt với Nguyệt Dao như hắn, nhưng nên buông tay để nàng gặp phải những chuyện thương tổn mới là một cuộc sống chính thức của lão tam cần trải qua.

Nội tâm của hắn bắt đầu lo âu thấp thỏm!

Ba ngày liên tục, khi Miêu Nghị đi vào phòng Nguyệt Dao không đề cập đến chuyện hôm đó nữa, vẫn khôi phục lại thói quen tu luyện cùng Miêu Nghị như xưa. Lúc nào lời nói cũng pha lẫn chút vui sướng, còn đối với Vân Tri Thu, nàng buông bỏ hết thảy thành kiến, hết sức cung kính đúng với thân phận của một thiếp thất, sớm tối đều đến vấn an Vân Tri Thu. Thậm chí nàng còn chuẩn bị xong tâm lý, cho dù Vân Tri Thu có đánh chửi nàng đi nữa, nàng quyết định sẽ nín nhịn, hy vọng không làm đại ca khó xử.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 27
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 13
Nam nhân lấy sự nghiệp làm trọng, đến lúc đó chính mình trở về là có thể rồi, bên này không có ngươi tọa trấn không được! Lăng Tiếu cười nhẹ một chút nó: Không có chuyện gì, có Hàn lão cùng Phong Nha ở đay, đã không có người nào có thể làm gì được chúng ta rồi, chỉ cần sau khi lập uy, còn có ai dám xem thường Lăng Tiếu ta! Lúc đang nói lời này, trong long mục của Lăng Tiếu lộ ra tự tin cùng bá khí nồng đậm. Hắn hôm nay đã không còn như xưa rồi, chỉ cần có một cái cơ hội, chính là lúc hắn long đằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 20
Thiếu niên ngồi bên trong trận pháp kia đúng là Thiên Ý lão tổ chuyển thế, lần trước lúc trảm Hậu Thổ Phảng Tứ đại Hoàng Đạo cường giả, hắn đã là Thần Chủ cảnh giới, mà bây giờ đi qua hơn một trăm sáu mươi năm, hắn dĩ nhiên chứng đạo thành đế! Chỉ là, Thiên Ý lão tổ chứng đạo thành đế so sánh với tiên nhân, vẫn là quá nhỏ bé. Hắn chuyển thế trùng tu, đền bù kiếp trước pháp lực chưa đủ, nhưng mà tiên nhân dù sao cũng là tiên nhân. Khải trận! Thiên Ý lão tổ đột nhiên mở miệng nói. Tiên trận khởi động, lực lượng 500 vạn Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 14
Bàn tử nghe đại hán nói như vậy thở phào một hơi, lập tức mặt mày rạng rỡ cười cảm ơn, sau đó liền hướng về phía ngọc bội đang lơ lửng trên không, trên mặt có chữ “Tứ” đang phát sáng, hạ ký hiệu. Tức thì, một đạo thanh ti nhập vào chữ “Tứ” lúc này thành chữ ‘Ngũ’. Nguyên người này cũng nhìn ra được “Thúy Lang Sơn” là mảnh linh địa tốt nhất nên cũng muốn thử một chút vận khí. Thấy Bàn tử lựa chọn đúng nơi này, một số tu sĩ ngồi bên sắc mặt đồng thời đại biến, vì nhiều kẻ có ý đồ giống nhau, nên mọi toan tính ban đầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng