Miêu Nghị cũng không trông mong những người có sẽ tâm phục khẩu phục, dù sao ngay cả ngũ Thánh đã ở đây lâu như vậy rồi mà vẫn không thể làm được chuyện này, vì thế Dương Khánh chỉ vừa mới lộ mặt cũng chẳng thể làm được, nhưng hắn có rất nhiều thời gian để Dương Khánh tiếp xúc cùng những người này.
Sau khi đi xuống bậc thang, Miêu Nghị vẫn nhìn không chớp mắt, đi xuyên qua đánh người rất nhanh, mọi người không thể không nhường ra một con đường cho hắn đi.
Đám người Kim Mạn vô thức trao đổi ánh mắt với nhau, trong lòng vô cùng xúc động, phát hiện Miêu Nghị của hiện tại đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, so với lúc Miêu Nghị vừa mới đến đây tưởng chừng như hai người.
Mọi người không biết Miêu Nghị muốn làm gì, đi theo sau lưng hắn, xếp thành hai hàng trái phải, đối diện với bọn họ là cảnh sắc biển rộng núi cao bên ngoài kia.
Hai tay áo Miêu Nghị run lên, pháp lực tràn ngập chung quanh vòng tay trừ vật, từng bóng người bắt đầu xuất hiện.
Rất nhanh, hơn mười nghìn người lơ lửng trên không trung, vẻ mặt ngơ ngác sửng sốt nhìn quanh bốn phía, không ít người nhìn thấy đám ngũ Thánh Vân Ngạo Thiên, lúc này mới tỏ ra kinh ngạc cùng sung sướng, bọn họ biết mình đã đến Đại Thế Giới rồi.
Dương Khánh đứng cạnh Miêu Nghị phất tay cất cao giọng nói:
– Đều thả ra hết đi.
Hơn mười nghìn người đã chuẩn bị từ trước, phất tay ra bốn phía hải vực.
Đám người ngũ Thánh Vân Ngạo Thiên đã chuẩn bị tâm lý chống đỡ từ sớm, còn về sáu Tướng Chủ đứng đầu Lục Đạo, người thì đột nhiên híp mắt, người thì cảm thấy mí mắt giần giật, lại có người bỗng nhiên co lại đồng tử.
Một vạn người đang bay trên mặt biển xa xa bắt đầu một hóa mười, mười hóa trăm, trăm hóa nghìn, chỉ trong một lần đảo mắt, toàn bộ hải vực rộng lớn đã bị bao phủ toàn bộ, một đám người đông nghịt không nhìn thấy điểm cuối xuất hiện.
Vô số người đứng trên những con sóng xanh ngắt bao la, đưa mắt hết nhìn đông đến nhìn tây, ai ai cũng tỏ vẻ tò mò pha lẫn chờ mong.
Đám Tướng Chủ đều vô thức phóng lên trời, đứng ở trên không quan sát biển người như thủy triều ở xa xa, bọn họ đều hít một hơi thật sâu, hơi rung động, không biết làm cách nào mà Miêu Nghị có thể mang nhiều người đến đây như vậy.
Sau khi lần lượt đáp xuống, Kim Mạn chắp tay hỏi:
– Thánh chủ vì sao lại mang những người từ bên ngoài vào đây?
Miêu Nghị nói:
– Yên tâm đi, những người này đều không thuộc phạm vi thế lực của Thanh Chủ và Phật Chủ, bọn họ đến từ tinh vực xa lạ, hoàn toàn không biết những chuyện trên Thiên Đình. Từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là thủ hạ dưới trướng các ngươi đó, xem như là tặng lễ của ta dành cho các người, cũng là căn cơ giúp chúng ta phản công Thiên Đình sau này, bằng không chỉ với sức lực của vài người chúng ta mà muốn lật đổ Thiên Đình giống như kẻ ngu nói chuyện hoang đường.
Đám người Lục Tướng Chủ đều hết sức phấn chấn, sao bọn họ không biết tình cảnh lúng túng hiện giờ của bản thân mình, đương nhiên cũng biết dư nghiệt Lục Đạo muốn lật đổ Thiên Đình là chuyện nằm mơ giữa ban ngày, bọn hắn không thể địch nổi một Thiên Đình đã phát triển nhiều năm được. Đừng nói Thanh Chủ hợp tác cùng Phật Chủ, chỉ cần những thuộc hạ của Thanh Chủ, như Cận.
Vệ Quân, nếu đối khánh trực tiếp, chỉ cần một chi trong Tả Hữu Đốc Vệ đã đủ tiêu diệt bọn hắn rồi. Nếu bọn họ không lừa gạt những thuộc hạ của mình… vẽ ra cho bọn họ một tương lai tốt đẹp, nhân tâm đã sớm tan rã, hiện tại số lượng nhân mã khổng lồ đến đây nhiều như thế, nhất định có thể phấn chấn nhân tâm đám thuộc hạ kia, ít nhất cũng chứng minh được cho thủ hạ thấy rằng, bọn họ có cách đưa tất cả mọi người đi ra ngoài.
Ma Đạo Tướng Chủ Dạ Hành Không hưng phấn huơ huơ nắm tay nói:
– Thánh Vương, ở đây có chừng mấy chục triệu nhân mã phải không?
Miêu Nghị nói:
– Giai đoạn đầu tiên sẽ có chừng tám mươi triệu nhân mã, giai đoạn sau này có thể có thêm chừng năm mươi triệu người nữa sẽ đến đây.
Nói cách khác là có một trăm ba mươi triệu người à? Mọi người lại phấn khởi lần nữa.
Tiêu Đạo Tướng Chủ Trường Tôn Cư sợ hãi thán phục lắc đầu, sau đó cau mày nói:
– Tu vi dường như hơi thấp chút, sao lại có nhiều người cảnh giới Bạch Liên thế?
Miêu Nghị hỏi lại:
– Chúng ta có tư cách kén cá chọn canh à? Thực ra ta muốn mang theo một ức tu sĩ Kim Liên đến đây, nhưng đừng nói là tu sĩ Kim Liên, coi như là một trăm triệu tu sĩ Bạch Liên cũng đã khiến bên ngoài kinh động. Mà những người này không giống thế, bọn họ không biết gì về tình huống ngoài kia, sạch sẽ như một tờ giấy trắng, có thể để chúng ta tùy ý bồi dưỡng. Nếu ta mang một đống người từ Thiên Đình đến, người ta đã biết rất rõ tình huống bên ngoài, nếu muốn bọn họ trung tâm sẽ vô cùng khó khăn, e rằng bọn họ sẽ liên hệ với thủ vệ Thiên Đình tại Luyện Ngục, hơn một trăm triệu người, ngươi có thể kiểm soát hết sao?
– Thánh Vương nói có lý, đừng chấp nhặt với hắn làm gì.
Dạ Hành Không bỏ lại một câu xem thường Trường Tôn Cư, hai tay xoa xoa vào nhau cực kỳ hưng phấn.
– Không biết phân phối những người này vào Lục Đạo thế nào, nếu Tiên Đạo không muốn những người đó, Ma Đạo sẽ không chê đâu.
Trường Tôn Cư lập tức trợn trắng mắt nói:
– Ai nói Tiên Đạo ta từ bỏ chứ?
Trong tám mươi triệu tu sĩ này có không ít phụ nữ, bên trong Tiên Đạo có rất nhiều tu sĩ đã không tiếp xúc với phụ nữ quá nhiều năm rồi, nếu hắn dám nói không chịu, phỏng chừng thủ hạ bên dưới đều sẽ phản ứng cực kỳ dữ dội.
Mọi người tính toán đại khái cũng biết rõ, nếu có một trăm ba mươi triệu người đến đây, những người đàn ông bị vây ở Luyện Ngục Chi Địa này về cơ bản đều sẽ được giải quyết vấn đề hôn phối.
Huống chi, quá nhiều người thế cũng là một khoản tài nguyên cực lớn, chủ đề của mọi người đã bắt đầu manh nha đến việc phân phối cướp đoạt tài nguyên, Lục Đạo Tướng Chủ ngươi một câu, ta một câu tranh giành với nhau rùm beng cả lên.
– Được rồi, Ma Đạo bọn ta sẽ nhượng bộ một chút, bên bọn ta sẽ được phân phối ít đi hai triệu người, nhưng bù lại phải có một trăm nghìn nữ nhân, tu vi cao thấp, xấu đẹp thế nào cũng được cả.
Dạ Hành Không hào phóng phất phất tay, mà hắn cũng thực sự hào phóng, dùng hai triệu người đổi lây một trăm nghìn người phụ nữ.
– Dựa vào cái gì mà cho các ngươi một trăm nghìn nữ nhân chứ, ở chỗ ta cũng có thể nhượng bộ tương tự như vậy thôi!
Kim Mạn lập tức trừng mắt, tuy nàng là phụ nữ, nhưng cũng không còn cách nào cả, nếu không có phụ nữ thì thôi, nhưng giờ đã có rồi mà lại không giải quyết được vấn đề phối hợp nam nữ kia thì sẽ gây ra nhiều loạn cực lớn, thiên tính con người không ai có thể áp chế được, nàng cũng đành phải bất chấp hình tượng để tranh giành cho bằng được thôi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 03/01/2020 03:29 (GMT+7) |