Miêu Nghị - Quyển 27

Phần 20

Miêu Nghị im lặng, không ngờ một nữ nhân cao quý, đoan trang lại xinh đẹp như Kim Mạn mà cũng gân cổ lên tranh đoạt nữ nhân cho đám thủ hạ của mình, y hệt như một người đàn ông, triệt để hủy đi hình tượng của bản thân, thực sự nằm ngoài dự đoán của hắn.

Miêu Nghị tránh khỏi khỏi phải liếc mắt nhìn Dương Khánh đang vô cùng bình tĩnh, mọi chuyện hiển nhiên đều nằm trong dự đoán của Dương Khánh, sau khi than thở một lúc thì càng thêm tin tưởng Dương Khánh hơn.

Đám ngũ Thánh Vân Ngạo Thiên âm thầm trao đổi ánh mắt, bọn họ vẫn giữ được bình tĩnh.

– Thôi được rồi, việc này không nên tranh cãi quá mức ầm ĩ, chuyện phân phối ra sao thì để cho Dương Khánh chủ trì đi.

Miêu Nghị mở miệng nói một câu đàn áp mọi tranh cãi xuống dưới.

Đám người Lục Đạo cãi nhau đến đỏ mặt tía tai đều quay lại nhìn Dương Khánh, ánh mắt đã ôn hòa hơn nhiều, thậm chí còn có người chắp tay lấy lòng:

– Chuyện này phải phiền đến Đại Chấp Sự rồi.

Ánh mắt Kim Mạn nhìn về phía Miêu Nghị mang theo chờ mong, nàng cảm thấy Miêu Nghị sẽ không để Vô Lượng Đạo chịu thiệt đâu.

Miêu Nghị lấy ra sáu vòng tay trừ vật, lần lượt ném cho sáu vị Thánh Chủ:

– Đây là người của các ngươi ở bên ngoài mang tài nguyên tu luyện đến, nhưng ta cảm thấy hơi buồn bực, có câu nói rắn chết trăm năm vẫn còn độc. Lục Đạo đã xưng hùng thiên hạ năm đó, cho dù đã sụp đổ rồi, nhưng con đường lui ắt hẳn phải có chứ, nhiều năm trừ hàng như thế, vậy mà chỉ có chút ít tài nguyên thế này, các ngươi có tin được không?

Nói đến chuyện này, đừng nói đến những người khác, ngay cả Kim Mạn cũng hơi lúng túng, đương nhiên tài nguyên bên ngoài sẽ không ít đến vậy, mà bọn họ không xác định được lời nói của Miêu Nghị là thật hay giả, trong tình huống không quá nắm chắc, làm sao có thể đường đột mang toàn bộ gia sản của bọn họ đưa cho Miêu Nghị cho dù bọn họ đồng ý thì những người ở ngoài cũng sẽ không đồng ý. Vì thế bọn họ chỉ có thể mắt nhắm mắt mở, không tạo áp lực quá lớn với người bên ngoài. Thử đưa một phần nhỏ giao cho Miêu Nghị rồi nhìn xem, nếu có tổn thất gì cũng sẽ không bị thiệt thòi lớn.

Cho dù đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi, nhưng đó cũng là một phần tài phú kinh người, nếu không tính mấy chục triệu người vừa đến đây thì chừng đó cũng đủ để người trong Luyện Ngục dùng trong trăm năm.

Còn chuyện Miêu Nghị có tham ô hay không, bọn họ không quá lo lắng, dù sao bên ngoài và bên trong vẫn có liên hệ, bọn họ đều biết đưa vao bao nhiêu thứ, chỉ cần kiểm kê một lát là có thể biết Miêu Nghị có ăn chặn ăn bớt gì không rồi.

Kim Mạn hơi lúng túng cất lời:

– Người ở bên ngoài suy nghĩ hơi nhiều, chỉ tạm thời mang đên một bộ phận thôi.

Miêu Nghị đoán được sự việc là thế, nói rất thẳng thắn:

– Bên ngoài ta làm việc cần một khoản chi tiêu cũng không nhỏ. Cần đến sự trợ giúp của Lục Đạo về tài lực, yêu cầu này không cao, những việc tiếp theo các người sẽ bàn bạc cùng Dương Khánh để có điều mục phân chia rõ ràng, ắt hẳn các ngươi sẽ không quá keo kiệt, phải không?

Làm sao có chuyện để Lục Đạo độc chiếm lợi ích còn mình thi chẳng có gì được, ít nhất hắn có một cái hư danh “Thánh Vương”, hiện tại trên tay của hắn cũng thiếu thốn, cần phải nuôi một gia đình lớn, vì thế hắn nhất định phải nhúng tay chia sẻ tài nguyên Lục Đạo này. Trước kia hắn còn phải cố kỵ Vô Lượng Đạo, hiện tại đã có sức mạnh phản kháng, chỉ có người ngu mới không chiếm lượng tài nguyên lớn như vậy.

– Vâng!

Cho dù là tình nguyện hay không tình nguyện, nói chung bọn họ đều phải đồng ý.

Đám người trên vách núi bàn bạc lề mề một số người bên dưới đã không chịu nổi, vì thế đã có người hô lên, thanh âm giòn tan:

– Gia gia!

Một thân ảnh không thèm khống chế bay thẳng đến bên này, sau đi hạ xuống vách núi, mọi người quay đầu lại nhìn, đó chính là Vân Nhược Song.

Trước mặt nhiều người xa lạ đến vậy, Vân Nhược Song mang theo bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời, tiến đến trước mặt Vân Ngạo Thiên hành lễ:

– Cháu gái bái kiến gia gia!

Dạ Hành Không kinh ngạc nói:

– Đây là cháu gái của Thánh Chủ?

Vân Ngạo Thiên lộ ra vẻ trìu mến hiếm có, hắn khẽ gật đầu.

Thấy không có việc gì xảy ra, Kiều Công Công và Vân Hà cùng đệ tử Vân gia đều lần lượt bay đến hành lễ gặp mặt.

Người Vân gia đã dẫn đầu, đám người Mục Phàm Quân cũng không đứng một chỗ nữa, chạy đến bái kiến. Âu Dương Quang và An Như Ngọc đã xa cách nhau thật lâu, giờ mới được gặp ánh mắt quấn quýt lấy nhau khó bỏ.

Trông thấy trật tự sắp bị đảo loạn hết cả, Dương Khánh cất giọng nhàn nhạt.

– Tất cả đều trở về vị trí của mình đi vẫn chưa đến lúc phân chia đâu.

Ngũ Thánh cũng phối hợp, dặn hết thảy đệ tử nhà mình trở về.

Miêu Nghị không tiếp tục nhúng tay vào những việc tiếp theo nữa, hắn buông tay để Dương Khánh xử lý, trước mặt mọi người Dương Khánh đã nói rõ rồi, mấy chục triệu người vừa đến đây vẫn còn nhiều nghi kỵ, đương nhiên sẽ những người quen biết dẫn đầu là tốt nhất.

Đối với chuyện này Lục Đạo cũng không phản đối, cũng tỏ vẻ sẽ phối hợp giấu giếm những người kia, để bọn họ vẫn nghĩ nơi đây là Đại Thế Giới.

Sau khi thống nhất ý kiến, không còn ai phản đối nữa, hiệu suất chấp hành mệnh lệnh tăng lên nhanh chóng, tám mươi triệu nhân mã được đưa lên trên không để ngắm nhìn cảnh sắc mỹ lệ trên toàn bộ tinh cầu này. Ảo cảnh thần bí khó lường ở xa xa cũng khiến cho hàng chục triệu người vừa mới đến sợ hãi thám phục không ngừng, một số nơi còn lại thì sáu vị Tướng Chủ đều không dẫn bọn họ đến xem, chỉ giúp bọn họ nhận thức một vài tinh cầu trước kia đã từng phong ấn sáu vị Tướng Chủ, trên thực tế thì những tinh cầu này cũng là những tinh cầu thích hợp để sinh sống, trải qua rất nhiều năm, tất cả đều xanh um tươi tốt.

Tóm lại, sáu người muốn để cho tám mươi triệu người kia xác nhận mình đã đi đến Đại Thế Giới, còn những chuyện linh tinh tiếp theo sau đó, hiện tại Dương Khánh sẽ nói cho bọn hắn biết, Miêu Nghị sẽ trở về tiểu thế giới, đồng thời cũng mang theo thư tay của bọn hắn.

Ngay trên tinh cầu phong ấn sáu vì Tướng Chủ, chỉ trong vòng một ngày, những tin tức cần thiết đều đã được truyền tải đầy đủ.

Có được số lượng nhân mã lớn như thế này là tốt lắm rồi, về chuyện phân chia thế nào thì trong lòng năm Thánh đã tính toán xong xuôi, tuân theo nguyên tắc nhân mã nhà nào sẽ về nhà đó, những tu sĩ ban đầu thuộc về lục quốc cũng sẽ phân chia giống hệt như cũ.

Nhưng vẫn có một việc Dương Khánh liên tục nhấn mạnh với cao tầng Lục Đạo, đó là chuyện có quan hệ đến phụ nữ, thủ hạ Lục Đạo chỉ có thể dùng chính thực lực của bản thân ra theo đuổi mà thôi, không được cường chế chiếm đoạt, nếu không chuyện tốt chưa đến mà việc xấu ùn ùn kéo tới rồi, phải biết rằng trong số những nữ tu thuộc nhiều môn phái khác nhau đó, có rất nhiều người là vợ hoặc con gái của đám người đồng hành, nếu xuất hiện việc cướp đoạt, nhất định sẽ dẫn đến tình trạng nội bộ tám mươi triệu người sẽ lục đục xào xáo.

– Lúc cần thiết, Lục Đạo phải giết gà dọa khỉ mới được!

Trước mặt sáu vị Tướng Chủ, giọng điệu Dương Khánh vô cùng mạnh mẽ, kiên quyết đến mức hung ác tàn nhẫn!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 27
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 9
Phần 20 Sau khi Chu Hoành lên tiếng, ánh mắt đám người Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng tỏa sáng, lập tức quát lớn. Đúng vậy, Bạch Hạo, lúc này ngươi thua! Quấy nhiễu Tôn đại sư cùng Tư Mã đại sư luyện hỏa, Bạch Hạo, mặc dù ngươi luyện ra hỏa diễm mười tám màu thì ngươi cũng thua! Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn biết rõ mình vào lúc này khí thế chính thịnh, vì vậy đang muốn mở miệng phản bác, thậm chí để nhiều người tức giận phản kích Chu Hoành, trong lúc hắn muốn nói chuyện, thân ảnh Tôn Nhất Phàm đi ra khỏi đám người, hắn ôm quyền cúi đầu với Bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Hàn Lập – Quyển 23
Phần 20 “Hàn đạo hữu cần gì phải tỏ vẻ lãnh đạm như vậy? Mặc kệ mọi chuyện có thế nào nhưng chúng ta đã gặp nhau vài lần nên cũng có thể coi là chỗ quen biết. Tuy nhiên, lúc này ta đợi ngươi ở dọc đường cũng bởi vì một việc khác. Ta muốn giao dịch một việc với đạo hữu, không biết Hàn đạo hữu có hứng thú không?” Bảo Hoa tươi cười nói. “Giao dịch gì? Nói sơ qua cho Hàn mỗ nghe trước đi.” Hàn Lập cười ha ha, tỏ vẻ như thể sao cũng được. “Đạo hữu cùng ta qua chỗ khác rồi tiếp tục nói chuyện này được không?” Bảo Hoa liếc nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hạ Thiên – Quyển 13
Phần 20 Người điện thoại đến không phải là Cố Hàm Sương, mà là Tiểu Yêu Tinh. Chồng chồng, chị Tiểu Kiều nói anh đã quay lại, anh đang ở đâu? Điện thoại vừa nối thông thì Tiểu Yêu Tinh đã nhanh chóng nói. Anh đang ở bên ngoài. Hạ Thiên trả lời. Chồng chồng, em giúp anh làm một việc, có phải anh nên ban thưởng cho em không? Tiểu Yêu Tinh bắt đầu tranh công. Em muốn ban thưởng cái gì? Hạ Thiên cười hì hì: Được rồi, đến tối anh ban tưởng cho em cũng được. Chồng, anh là đại sắc lang, em còn nhỏ, không cần ban thưởng kiểu kia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng