Miêu Nghị - Quyển 27

Phần 37

Những ngươi không biết sự thật như Miêu Nghị, trong lòng rất giật mình, không biết đây là pháp thuật thần thông lợi hại bực nào mà có thể khống chế pháp tướng của thiên địa.

Rất hiển nhiên rằng, pháp tướng thiên địa này không phải tự nhiên cấu thành, nó rõ ràng là do con người cố ý tạo nên.

Đúng lúc này, từng hạt mưa bắt đầu rơi xuống, thoáng cái đã trở thành một cơn mưa cực lớn như trút nước, nhiều vị khách lập tức hình thành cương khí hộ thể, chống cự lại chúng.

Sau đó rất nhanh, ngọn núi giống như được cơn mưa thanh tẩy, từng dòng nước chảy xiết từ trên đỉnh núi lao xuống, thậm chí cơn mưa kia dường như đã cọ rửa hết từ trên xuống dưới Lam Dạ Tự hết một lần.

Trong lúc mưa to vẫn con đang kéo dài, hào quang đột nhiên xuất hiện sau lưng mọi người, tất cả đều quay đầu nhìn lại, liền thấy Lam Dạ Bồ Tát pháp tướng trang nghiêm nhắm mắt tụng kinh, phía dưới nàng chính là bảo tọa hoa sen đang phát ra từng luồng ánh sáng rực rỡ, dùng tốc độ không nhanh không chậm bay về phía đám mây đen cuồn cuộn trên bầu trời.

– Pháp bảo lục phẩm!

Trong lòng Miêu Nghị thì thầm, ánh mắt dõi theo bảo tọa hoa sen của Lam Dạ Bồ Tát.

Hào quang từ bảo tọa tỏa sáng, chọc thủng tầng tầng mây đen thành một cái hố to, trên bầu trời liền xuất hiện một vùng xanh trong. Lam Dạ Bồ Tát đang ngồi xếp bằng nhắm mắt tụng kinh trên đóa hoa sen được bao phủ trong cột sáng, xung quanh bốn phía lại có mây đen vần vũ sấm sét vang dội, Lam Dạ Bồ Tát tựa như một đấng cứu thế đến từ thế giới ánh sáng đương phá tan bóng tối chung quanh, cảnh tượng hết sức kỳ diệu và vô cùng thần thánh khiến trong lòng mọi người không tự chủ sinh ra xúc động muốn cúng bái.

Tiếng ngâm xướng của Lam Dạ Bồ Tát khi đã lên trên không giống như càng ngày càng trải rộng, áp đảo tiếng ngâm xướng hội tụ cuồn cuộn bên dưới.

Lúc này, mưa to dần dần nhỏ dần, nhỏ dần, cho đến khi tạnh hẳn, sấm sét vang dội trên bầu trời cũng dần dần dừng lại, bầu trời xanh trong bắt đầu từ Lam Dạ Bồ Tát khuếch tán sang bốn phía, giống như không dám không tôn trọng nàng, hoặc là bị áp lực phục yêu trừ ma cưỡng ép, mây đen cuồn cuộn lui trở về, tựa hồn nó từ đâu đến thì quay lại nơi đó.

Sau khi bầu trời sáng trong rộng mở, cột sáng bao phủ Lam Dạ Tự lần nữa, khuếch tán ra cả tòa núi, vầng hào quang trải rộng quét ngang toàn bộ mặt biển.

Cho đến khi mây đen tan hết, bầu trời sáng sủa nắng ráo trở lại toàn bộ hải đảo chi chít như sao trời đột nhiên xuất hiện từng vầng cầu vồng với tốc độ cực kỳ thần kỳ, từ xa đến gần, một quầng cầu vồng cực đại giống như thiên kiều bỗng chốc hình thành trên không, đường vòng cung bao quát toàn bộ Lam Dạ Tự.

Lam Dạ Bồ Tát khoanh chân ngồi trên quầng cầu vồng đó, pháp tướng tráng lệ, thần thánh thiêng liêng đến mức khiến người ta phải xúc động, quả thực là khiến mọi người mãn nhãn.

Mọi người âm thầm sợ hãi thán phục đột nhiên quay đầu nhìn xuống mặt biển, liền thấy mặt biển bắt đầu có những bọt nước bắn tung tóe. Khi dùng pháp nhãn quan sát, từng con cá thi nhau nhảy ra khỏi mặt nước bật lên không trung, không chỉ có cá nhỏ, mà cá lớn đều làm cùng một hành động, chúng bay lên không, có xa có gần, sau đó nện xuống làn nước phát ra từng tiếng “ầm ào ào”, đánh văng tung tóe bọt nước.

Toàn bộ mặt biển sôi trào náo nhiệt, giống như cả vùng biển động lớn được đun sôi, mỗi loại cá nhỏ hay cá lớn dường như đều đang hoan hô vui vẻ chúc mừng, giống như ăn mừng việc Lam Dạ Bồ Tát mang đến cho chúng ánh sáng, đồng thời tỏ lòng biết ơn Bồ Tát đã xua tan ác ma bao phủ thiên địa.

Cộng thêm khung cảnh cầu vồng bao phủ vô cùng tuyệt diệu, khiến cho những người xem lề phía dưới có một trải nghiệm mới về một vùng trời đất vô cùng rực rỡ này, tinh thần của tất cả đều được tẩy rửa, người người dần dần hưởng thụ một cảm giác huyền ảo không nói nên lời.

– A Di Đà Phật!

Hai tay Lam Dạ Bồ Tát vẫn chắp trước ngực, ngồi xếp bằng trên cầu vồng, nàng đột nhiên mở miệng ngân lên âm thanh Phật hiệu, chúng quanh quẩn khắp nơi trong không gian.

– Coong… Coong… Coong…

Bên trong Lam Dạ Tự Vân còn văng vẳng tiếng chuông.

Tiếng gõ mõ đã ngừng hẳn, tiếng ngâm xướng kinh văn cũng ngừng theo.

Bốn phía bắt đầu chìm trong tĩnh lặng, thanh âm của gió hòa cùng tiếng sóng biển dịu dàng vang lên bên tai từng người, ai ai cũng có thể nghe rõ, mọi người gần như có một ảo giác, dường như có hương hoa phảng phất từ đâu đó thấm vào tận đáy lòng, khiến cho bọn họ sảng khoái tinh thần, lại thêm chiêm ngưỡng khung cảnh cầu vồng trước mắt này, cảm giác tuyệt diệu không thể nào tả được.

– Làm phiền các vị đã lặn lội đường xa đến đây xem lễ, bần tăng rất cảm ơn. A Di Đà Phật!

Lam Dạ Bồ Tát chắp tay trước ngực, làm lễ với những người đứng bên dưới.

Mặc kệ mọi người là tăng, hay là người trần tục, bọn họ đều chắp tay trước ngực trả lễ, liền thấy bảo tọa hoa sen chở Lam Dạ Bồ Tát đáp xuống trở vào bên trong Lam Dạ Tự.

Không hề có bữa tiệc linh đình thơm nồng hương rượu, một buổi pháp hội diễn ra trọn vẹn gần một canh giờ chấp dứt như thế đó, cũng có nghĩa rằng buổi lễ chúc mừng thọ đản Lam Dạ Bồ Tát đã kết thúc, nhưng pháp hội đã để làm cho người xem rất nhiều xúc động khác nhau, dù sao không phải ai cũng có thể thấy thường xuyên quang cảnh pháp hội giống như thế này, thực sự đã đổi mới hoàn toàn cách nhìn nhận của từng người, nếu chưa từng nhìn thấy thì phải đợi một thời gian dài mới có thể chiêm ngưỡng một lần.

Có người bắt đầu chào từ biệt, cũng có người vẫn chưa xem đủ giống như Miêu Nghị, chờ đến khi đàn cá không còn nhảy nhót tưng bừng trên mặt biển nữa, không ít người phục hồi tinh thần từ sự rung động của bản thân, sau đó quan sát bốn phía, từng vầng cầu vồng vẫn không tiêu tan.

– Ngưu Tổng Trấn, cùng chúng ta quay về không?

Thủ hạ Khấu gia đứng sau lưng hắn hỏi.

Miêu Nghị xoay người cười nói:

– Ta chuẩn bị đi dạo Cực Nhạc Giới mở mang kiến thức, các người cứ về trước đi.

Đa Lực La Hán không biết đã đi đến gần đây từ lúc nào, hắn vừa nghe vậy liên thản nhiên liếc nhìn Miêu Nghị sau đó xoay người chậm rãi rời khỏi.

– Nếu đã như thế, chúng ta xin được về trước vậy.

Đám nhân mã Khấu gia chắp tay chào từ biệt.

– Không tiễn!

Miêu Nghị chắp tay cười cười.

Những người đó vừa đi, Tào Phượng Trì đã đến chào hỏi:

– Tổng Trấn đại nhân muốn cùng ta quay về Quỷ Thị không?

– Ta muốn ở lại đây mở mang kiến thức một chút.

Ngón tay hắn chỉ về cầu vồng xuất hiện bốn phía, cười nói tiếp:

– Thực sự hôm nay đã được mở rộng tầm mắt, không ngờ phật pháp của Lam Dạ Bồ Tát lại có thể cao thâm đến mức ấy, có thể điều khiển pháp tướng thiên địa.

Tào Phượng Trì cười nhạt, nhìn chung quanh một lúc rồi đổi thành truyền âm nói:

– Chỉ là chút tài mọn mà thôi hội tụ nguyện lực từ muôn người thúc đẩy dị tượng, người thực sự có phật pháp cao thâm chính là chỉ cần một người đã làm cho thiên địa này biến sắc, Lam Dạ Bồ Tát còn thua kém xa cảnh giới đó. Đương nhiên, hiện tại Lam Dạ Bồ Tát cũng thể hiện sự đồng tâm hiệp lực của chúng đệ tử từ trên xuống dưới Lam Dạ Tự, cùng chung lòng ra sức tập hợp nguyện lực, nếu không có sự đoàn kết đó, không thể bày ra kỳ quan bậc này, đây cũng chính là sức hấp dẫn của phật pháp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 27
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 8
Phần 37 Vừa rồi bạo loạn, trong lúc chúng ta không để ý thì mẫu tử Đới Trường An lập tức cưỡi yêu thú phi hành chạy thoát, chúng ta cũng không đuổi theo, không biết bọn chúng chạy đi đâu. Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống rồi nói. Mẫu tử Đới Trường An sao? Lục Thiếu Du nhíu mày, trừ cỏ không trừ tận gốc, đây chính là chuyện phiền toái nhất, huống chi ở giữa còn liên lụy tới những việc khác. Đới tông chủ, tìm một địa phương yên tĩnh chúng ta thương lượng một chuyện. Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nói với Đới Cương Tử. Trong một mật thất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Phần 37 Hai chữ “thủy trạch” vừa thốt ra, chung quanh như xuất hiện một làn khí ẩm thấu xương làm cảnh sắc trở nên mơ hồ! Từ xa nhìn tới, cả khu vực như hóa thành một đầm nước băng hàn! Tóc Bạch Tiểu Thuần không gió tự bay, một luồng khí thế kinh người lan ra! Một hơi thở hoang dã tàn bạo và hỗn loạn xuất hiện, trong đầu các tu sĩ đang xem bỗng vang lên một tiếng thú rống xa xăm, tang thương, nhưng mạnh mẽ, làm chấn động cả tâm thần! Rống!! Tiếng rống này, không chỉ những người quan sát nghe thấy, mà những tu sĩ không quan sát, song vì một nguyên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ma Vương – Quyển 6
Phần 37: Ta Hơi Không Kìm Lòng Nổi... Hàn Thạc tiên sinh, ngài không phải là người ở Thâm Uyên giới chúng ta thật à? Rời khỏi Chiến Ma đại điện, trên đường tới kho vũ khí của Chiến Ma cốc, Khiết Bích Nhi mắt như tỏa hào quang, cứ dán chặt vào người Hàn Thạc, rất hứng thú truy vấn. Hàn Thạc cười khổ khẽ gật đầu, bất lực nói: Trên đường đi cô đã hỏi ta ba lần rồi, ta thật sự không phải là người Thâm Uyên giới, cô muốn ta nói như thế nào cô mới có thể tin? Ta tin! Khiết Bích Nhi cười, giải thích: Ta chỉ tò mò...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng