Miêu Nghị - Quyển 27

Phần 92

Lúc này Lâm Bình Bình hơi lộ ra kinh ngạc liếc nhìn người đi vào ngoài cửa, không phải là người khác, chính là phu quân của nàng Dương Triệu Thanh. Nàng sở dĩ kinh ngạc, là bởi vì Dương Triệu Thanh không lên tiếng gọi bất kỳ liền trực tiếp xông vào. Nơi này còn có nữ quyến, trơ mắt nhìn Dương Triệu Thanh thẳng thừng bước nhanh tới trong phòng, không biết nói ám ngữ gì đó bên cạnh Miêu Nghị.

Hai nàng nhìn nhau, ý thức được giữa những nam nhân này khẳng định lại đang mưu đồ bí mật chuyện gì, hai người rất tự giác nghiêng đầu chuyên tâm vào chuyện trước mắt. Chuyện bọn họ không nên nhìn trộm thì không nên nhìn tới.

Dương Triệu Thanh không nói gì, chỉ truyền âm một câu bên cạnh Miêu Nghị:

– Đại nhân, hắn đã ra ngoài liên hệ rồi.

Miêu Nghị nhìn chằm chằm bức Yêu ma tứ ngược đồ, hai má căng thẳng một chút. Dường như hắn cắn mạnh một chút, chậm rãi nhắm hai mắt lại, vô lực một tiếng:

– Trời sắp mưa, mẹ phải lập gia đình, dưa hái xanh không ngọt, ngươi đi đi!

Dương Triệu Thanh cúi đầu một chút, nhanh chóng xoay người bước nhanh mà đi. Phi Hồng, Lâm Bình Bình liếc mắt nhìn thân ảnh của hắn ra cửa, lại len lén liếc nhìn Miêu Nghị đứng trước bức họa thật lâu nhắm mắt không nói bất động. Rõ ràng tâm tình không cao hứng, không biết chuyện gì xảy ra, thật ra thì trước mắt trà đã nấu xong, nhưng không tiện đưa qua nữa…

Quỷ Thị phồn hoa, đầu đường hi hi nhương nhương, người đến người đi không một người lấy chân diện mục kỳ nhân. Bên dưới từng cái mặt giả được che giấu không biết là diện mục thật sự hay là lòng người.

Hai người đi theo sau lưng Dương Triệu Thanh cũng như thế, bước nhanh leo lên một tòa tửu lâu, đi vào trong một gian phòng trang nhà, bên trong cũng có hai người chờ. Họ gặp được Dương Triệu Thanh đến đồng loạt chắp tay hành lễ.

Dương Triệu Thanh trực tiếp đi đến trước cửa sổ nửa đóng, tận lực ẩn núp nghiêng người nhìn trộm ra phía ngoài. Một người bên cạnh chỉ chiếc thuyền hoa dần đã đi xa trên hồ dưới đất:

– Mục tiêu trên chiếc thuyền kia, không biết muốn đi về hướng nào. Nhân thủ bên đây đã chuẩn bị xong rồi. Đại nhân, chúng ta cần phải đối phó rốt cuộc là ai?

Dương Triệu Thanh lạnh lùng đáp:

– Không nên hỏi nhiều như vậy, thông báo cho người của ta an bài đi chạm trán.

– Dạ vâng!

Người bên cạnh lập tức móc ra tinh linh không biết đang liên hệ cùng ai.

Rất nhanh, một chiếc thuyền nhỏ cũng xuất phát ở bờ hồ không xa lắm, nhanh chóng đuổi kịp thuyền hoa, thấy ẩn hiện một người nhảy từ thuyền nhỏ lên thuyền hoa.

Bên trong gian phòng trang nhà, bốn người thủ hạ khoanh tay đứng ở bốn góc. Dương Triệu Thanh ngồi bên cạnh bàn nâng chén uống chầm chậm, nhìn không ra vẻ hỉ nộ ái ố bên dưới lớp mặt nạ, chỉ thấy ánh mắt âm trầm lạnh lẽo…

Một bầu rượu xuống bụng, Dương Triệu Thanh dường như ý thức được cái gì, nghiêng đầu hỏi:

– Còn chưa đáp lại sao?

Người trước đó lập tức lần nữa móc ra tinh linh, hồi lâu sau ngạc nhiên nói:

– Liên lạc không được.

Bốp! Dương Triệu Thanh vỗ chén rượu một cái:

– Lập tức sai người đi xem một chút.

Thuyền hoa vẫn ở chỗ cũ ung dung trong hồ, người chèo thuyền thi pháp giá thuyền đột nhiên cả kinh, chỉ thấy bất ngờ một thân ảnh bay tới, trực tiếp phá cửa sổ mà vào, chui vào trên thuyền lâu.

Lập tức có vài nhân viên kinh doanh thuyền hoa lắc mình lên thuyền lâu, đẩy cửa tra xét động tĩnh, kết quả thấy được một người ngã xuống đất, một người đứng ở bên cạnh bàn.

Người đứng thẳng phất tay lấy ra lệnh bài của Quỷ Thị tổng trấn phủ đưa cho người xông vào nhìn thấy. Ánh mắt lại nhìn chằm chằm người ngã trên đất thất khiếu chảy máu, một tay kia móc ra tinh linh.

Nhanh chóng, một đám người bay tới sãi bước xông vào. Dương Triệu Thanh cầm đầu vừa thấy người ngã trên đất thất khiếu chảy máu thì gương mặt bầm đen, rõ ràng là triệu chứng trúng độc lập tức có chút trợn tròn mắt. Hắn ngược lại nhanh chóng quay đầu lại hỏi:

– Còn một người nữa đâu?

– Đi xuống bên dưới, đi rồi…

Lão Bản Nương của thuyền hoa trả lời một tiếng yêu ớt.

Dương Triệu Thanh nhanh chóng xuống lầu, một đá đạp ra cửa nhà xí, bên trong rỗng tuếch, làm gì còn có bóng dáng của người nào, thật ra thì hai tấm bảng làm chỗ ngồi ở lổ bài tiết đã bị người đẩy ra rồi. Dương Triệu Thanh tiến lên liếc nhìn chỗ lỗ hổng chảy nước của đáy thuyền, vừa vặn có thể chứa một người chui xuống. Bốn vách tường dính đầy thứ dơ bẩn đó rõ ràng có dấu vết cọ xát qua. Người hiển nhiên là chạy trốn từ nơi này rồi.

Khó trách trên thuyền không tìm được người. Mà chung quanh trên thuyền có người giám thị cũng không gặp người nhảy ra, cũng không thấy đáy thuyền bị phá vỡ tạo thành ảnh hưởng đối với con thuyền, xem ra là từ nơi này lặn xuống nước chạy rồi.

Một màn trước mắt làm cho Dương Triệu Thanh dở khóc dở cười. Tên kia thật đúng là đủ khả năng, thật đúng là chuyện gì cũng làm được, không ngờ lại có thể chui vào chỗ bẩn thỉu như vậy…

Bên trong Quỷ Thị tổng trấn phủ, Từ Đường Nhiên sau khi trở về chuyện thứ nhất chính là ngâm vào trong nước thơm. Một chiếc khăn lông nóng được ngâm thấu xếp thành hình chữ nhật vỗ vào trên trán. Hắn tựa vào bên cạnh ao ngang đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Tuyết Linh Lung bỏ đi quần dài chỉ còn lại áo lót, dáng người uyển chuyển cũng ngâm vào trong nước nóng. Nàng lấy chiếc khăn lông khác ngâm nước giúp hắn lau chùi thân mình, nhìn một lát phản ứng của hắn, nhìn không lộ ra vui hay giận buồn, bèn truyền âm hỏi:

– Nói chuyện thế nào rồi?

Từ Đường Nhiên đáp buồn buồn:

– Không thế nào cả, trực tiếp bắt hắn làm thịt rồi.

Tuyết Linh Lung trên tay chợt ngừng, giật mình hỏi:

– Chàng giết hắn sao? Chàng cho dù muốn biểu lộ trung thành với đại nhân, cùng lắm là có thể nói cho đại nhân biết chuyện này, sao làm chuyện này đắc tội người sau màn chứ?

Bốp! Từ Đường Nhiên một phen kéo khăn lông trên trán đập vào trong nước, bỗng nhiên mở mắt trừng mắt nhìn nàng:

– Còn không phải nàng làm chuyện tốt đó sao, gặp được chuyện như vậy cũng không lập tức liên hệ báo cho biết ta, ngược lại cách một ngày mới cho ta biết, nàng bảo ta làm sao thổ lộ tấm lòng với đại nhân? Ta tại sao cần phải cách ngày mới thổ lộ tấm lòng? Là chẳng phải bởi vì trong lòng ta cũng do dự đáp ứng hay không đáp ứng? Nàng bảo đại nhân nghe xong sẽ nghĩ như thế nào? Trên tay nàng còn có tinh linh liên hệ với hắn, nàng bảo ta nói tốt cho nàng thế nào được? Ta chỉ có thể là giết chết hắn thu hồi lại đồ vật, làm cho sự tình thành chết không đối chứng, tránh cho sau này bị người uy hiếp!

Một tiếng leng keng, hắn lật tay ném cái tinh linh bên cạnh cái ao.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 27
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thiên mệnh anh hùng - Tác giả The Kid
Truyện lấy nhân vật trong phim “Thiên mệnh anh hùng” Truyện lấy bối cảnh nước Đại Việt thời xưa. Trong đêm tối, một nhóm sát thủ lẻn vào triều đình để ám sát Thái hậu. Người dẫn đầu nhóm sát thủ này là một cô gái xinh đẹp tên Hoa Xuân. Nhóm sát thủ không may bị quân lính triều đình phát hiện. Quân lính triều đình bao vây và giết hết các sát thủ. Hoa Xuân bị bắt sống. Thái hậu ra lệnh giam Hoa Xuân vào ngục tối chờ ngày xét xử. Thái hậu năm nay vẫn còn rất trẻ đẹp, chỉ mới ba mươi mấy tuổi thôi. Và sở thích của ả là hành hạ các cô...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 26
Phần 92 Lăng Tiếu truyền âm cho Sư Thương Dương: Đại điện chủ đừng nóng vội, viện quân của chúng ta sắp tới rồi, ngươi trước nên kéo dài thời gian với hắn đi. Ở nơi xa Lăng Tiếu đang bị Lôi Nhã ăn sạch! Lăng Tiếu rốt cuộc cũng diễn ra một hồi mưa xuân với Lôi Nhã. Hắn nhìn qua nữ nhân cực phẩm trước mặt bị hắn đánh ngất đi, cảm giác áy náy tự nhiên sinh ra. Tuy nói hắn và Lôi Nhã là thế lực đối địch, nhưng mà hắn và Lôi Nhã không có cừu hận trực tiếp, hắn sở dĩ lừa gạt Lôi Nhã đơn giản là vì phải tìm nơi giam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lăng Tiếu – Quyển 5
Phần 92 Mà rơi vào trong mắt người khác thì nghĩ hắn khôn ngoan, lựa chọn đầu Hắc Ảnh Báo có thực lực kém nhất trong linh thú tứ giai. Tráng hán đeo cự kiếm thầm mắng một câu: Vô sỉ! Tiếp theo hắn rút kiếm đối chiến cùng Thiết Giáp Long. Những vương cấp còn lại đều động thủ, họ đều chọn tứ giai trung cấp hoặc đê cấp, không ai dám đi trêu chọc cao cấp. Oanh long oanh long! Trong lúc nhất thời trường hợp biến thành hỗn loạn. Từng gốc đại thụ bị oanh thành dập nát, từng khối nham thạch bị chấn tung bay, chỉ riêng khối “nham thạch” hoa văn vẫn nằm nguyên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng