Miêu Nghị - Quyển 29

Phần 19

Mẹ con Mị Nương cũng phải lo lắng, rất nhiều người đều nghe thấy Miêu Nghị nói như thế tội danh này sẽ khiến hắn chết không thể nghi ngờ.

Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ cũng hơi hơi lo lắng, về tội danh này, cho dù là nàng có tâm giúp đỡ cũng không thể giúp được, bởi vì mọi người đều nghe quá rõ ràng.

Thanh Chủ thản nhiên liếc nhìn Miêu Nghị, không biết Miêu Nghị nói những lời này có nắm giữ chứng cứ gì không, nếu quả thật là có, vậy thì đến phiên hắn ra tay rồi. Nhưng hắn quan sát phản ứng các vị đại thần trong sự thờ ơ lạnh nhạt, nếu nội tâm bọn họ có quỷ, theo lý thì sẽ có người ngăn cản Tề Linh Hoàn nói ra những điều này chứ, vì sao lại chẳng có phản ứng gì hết? ‘

Hắn vẫn còn một nghi vấn, chính là giữa quần thần tất nhiên có những quy củ và phép tắc rất riêng, bằng không thì sẽ mắc phải sai lầm, nếu đã giao ước từ trước sẽ buông tha cho Ngưu Hữu Đức, theo lý mà nói thì sẽ chẳng có ai ra tay trong âm thầm, hơn nữa, những vị trong triều này sẽ tự mình ra tay với một Tụ Hiền Đường nho nhỏ lôi kéo người ta tại Quỷ Thị của Miêu Nghị ư? Cho dù không ngăn cản thì cũng chẳng ai chấp nhận đến một nơi mờ mịt như thế này.

Rốt cuộc thì Miêu Nghị cũng đã lãnh giáo được lợi hại của vị này rồi, không thèm đi vào bẫy rập mà hắn thiết lập, nhưng cho dù như thế thì sao nào, đối với hắn thì có đi vào hay không thì ý nghĩa cũng không lớn, nếu năng lực tùy cơ ứng biến của hắn chỉ có bấy nhiêu đó, vậy mà dám tự mình chui vào hang cọp ư? Vì thế hắn chỉ trừng mắt lãnh đạm nói:

– Những lời này đều là sự thật, thì có tội gì?

Trong lòng Tề Linh Hoàn kinh hãi, chẳng lẽ có người thực sự ra tay âm thầm cản trở cái thằng này, bị hắn nắm được chứng cứ. Vì sao chẳng có ai âm thầm nhắc nhở hắn, cho đến tận bây giờ cũng chẳng có bất kỳ phản ứng từ phía linh tinh, có chuyện gì xảy ra thế?

Những đại thần khác cũng nhìn trái nhìn phải quan sát phản ứng của người khác, cân nhắc xem Miêu Nghị có nắm chứng cứ gì trong tay hay không.

Đã đến nước này rồi, Tề Linh Hoàn chỉ có thể đâm lao thì phải theo lao, bản thân hắn chẳng còn đường lui, đành phải ép hỏi tiếp:

– Nếu ngươi nói đó là sự thật, vậy thì chứng cứ đâu?

Miêu Nghị đáp lời, giọng điệu hết sức bình tĩnh:

– Nếu ngươi muốn ta mang chứng cứ thực tế ra lúc này, ta không lấy ra được.

Không lấy ra được? Không ít đại thần quay sang nhìn nhau, phản ứng hệt như đang ôm mỹ nhân trong ngực nhưng lại phát hiện đó là một người đàn ông, thì ra tên gia hỏa Ngưu Hữu Đức này lại đi tìm chết, dám dùng tội danh vừa nghĩ trong đầu mà vu oan cho đại thần trong triều đình sao? Thật sự là chán sống rồi.

Suýt chút nữa thì Doanh Vô Khuyết đã cười ra tiếng.

Tề Linh Hoàn cũng suýt bật cười, sau đó hóa thành cười lạnh:

– Nói cách khác, ngươi chẳng có bất kỳ chứng cứ nào trong tay, vậy mà dám nói đại thần trong triều cản trở ngươi tuyển người?

Miêu Nghị:

– Nếu không có người nào cản trở, tại sao ty chức là không chiêu nạp được dù chỉ một người, chẳng lẽ người trong thiên hạ đều chết sạch hết hay sao?

Hắn vừa nói xong, những người lo lắng cho hắn đã bắt đầu thực sự lo lắng rồi, hàng lông mày Thân Lộ Nguyên Soái Lạc Mãng nhăn lại thật sâu, lúc trước ngôn từ của Miêu Nghị sắc bén, hắn còn âm thầm khen ngợi một câu, không ngờ Miêu Nghị lại tiếp tục đưa mình vào con đường chết trong chớp mắt rồi, hiện tại hắn có muốn giúp cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.

Tề Linh Hoàn:

– Ngưu Hữu Đức, không có chứng cứ ngươi dám phát ngôn bừa bãi, ngươi nghĩ triều đình chính là trò đùa hay sao?

Miêu Nghị hỏi lại:

– Đại nhân muốn ty chức tìm ra hết thảy chứng cứ sao?

Trong lời nói của hắn là xuất hiện biến chuyện khiến mọi người tập trung chú ý.

Tề Linh Hoàn sững sờ, sau đó hừ lạnh:

– Không phải ta muốn, mà là ngươi phải lấy ra cho bằng được, ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi mà thôi, nếu không thì hậu quả thiết tưởng rằng ngươi không gánh vác nổi đâu.

Miêu Nghị:

– Chứng cứ cụ thể thì đúng là ty chức không thể lấy ra được, nhưng ty chức lại có thể chứng minh rằng bản thân ty chức không nói sai.

Đã đến nước này rồi, Tề Linh Hoàn đã dần dần nhận ra có điểm gì đó không đúng, bản thân hắn muốn đối phương chứng minh không? Nhưng đã thành ra như vậy rồi, Tề Linh Hoàn đã dồn đối phương vào chân tường, há lại không hỏi tiếp? E rằng không ai có thể ngăn trở được hắn phải hỏi, kể cả chính hắn, vì thế chỉ kiên trì theo đuổi.

– Muốn chứng minh thế nào?

Miêu Nghị:

– Lúc trước ty chức có nói, tuyển người rất đơn giản, chỉ cần ty chức đồng ý, có được mười vạn quân tinh nhuệ dễ như trở bàn tay! Chỉ cần đại thần trong triều đình không ngăn cản, trong vòng một năm ty chức có thể chứng minh cho các đại nhân thấy!

– Ha ha!

Tề Linh Hoàn ngửa mặt lên trời cười thật to, chỉ vào Miêu Nghị quát mắt khiển trách:

– Nói năng hàm hồ, chuyện Tụ Hiên Đường của ngươi có thể chiêu nạp được ai hay không trong vòng một năm thì có liên quan gì đến việc chứng minh có người ngăn trở ngươi tuyển người đâu? Cách chứng minh này của ngươi không khỏi quá mức gượng ép rồi đó.

Miêu Nghị tiến lên hai bước, đối mặt với hắn, thanh âm trầm trầm:

– Nếu như Tụ Hiền Đường không thể chứng minh, vậy thì lấy thân phận Tổng Trấn Phủ Quỷ Thị để chứng minh, chỉ cần đại thần trong triều không ngăn cản, trong vòng một năm ty chức có thể lấy được mười vạn quân tinh nhuệ từ trong bốn quân Đông Tây Nam Bắc của Tứ Đại Thiên Vương, vậy có thể chứng minh hay không?

Đại điện yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, nhiều đại thần đều đang tính toán trong lòng. Ngưu Hữu Đức không thể nào chiêu nạp được tán tu, nếu như Ngưu Hữu Đức có thể chiêu nạp được mười vạn tinh nhuệ từ trong bốn quân của Tứ Đại Thiên Vương, e rằng nếu hắn làm được việc này, lời nói trước đó về việc có người ra tay cản trở của Ngưu Hữu Đức vẫn có thể chứng minh được một hai phần.

Thế nhưng cho dù chúng thần đã nghĩ như vậy, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy thực sự không thể nào làm được chuyện này, bất luận là ai cũng biết được ở Quỷ Thị là không có tương lai gì hết, phẩm cấp, bổng lộc cũng không cao hơn nơi khác, lại bị Tín Nghĩa Các không chế hết rồi, chẳng kiếm ra được món gì béo bở, muốn khuyên người theo mình cũng chả có lợi ích gì, trừ khi cưỡng ép đến đường cùng, Thanh Chủ âm thầm ra tay giở trò quỷ giúp đỡ Ngưu Hữu Đức thì khác, nếu không thì chẳng ai chịu đến chỗ đó đâu, vậy mà nói mười vạn quân tinh nhuệ? Quân tinh nhuệ thì càng không muốn đi đến một nơi quái quỷ như thế vì chẳng có tương lai gì đáng nói, ai cũng biết chức vị cao nhất tại Quỷ Thị chính là Tổng Trấn đâu, làm sao có thể?

Khóe mặt Hạ Hầu Thác híp lại đáy mắt chớp động tinh quang, chẳng lẽ Lục Đạo ẩn tàng mười vạn tinh nhuệ trong bốn quân hay sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 29
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 27
Đương nhiên trên thực tế đã phô bày toàn bộ, đột nhiên có một tên “Đại Chấp Sự” từ đâu xuất hiện ra lệnh mọi người, không ít người châu đầu vào nhau ghé tai hoặc nhíu mày. Dương Khánh đang đứng một bên lặng lẽ quan sát phản ứng của họ, phát hiện tình huống này không quá bết bác như trong tưởng tượng của hắn, rõ ràng trong nội tâm mọi người đều có ý kiến, nhưng không ai đứng ra phản đối cả. Miêu Nghị cũng không trông mong những người có sẽ tâm phục khẩu phục, dù sao ngay cả ngũ Thánh đã ở đây lâu như vậy rồi mà vẫn không thể làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hướng Nhật – Quyển 9
Khoan đã! Phạm Khang chuẩn bị lấy tiền đột nhiên từ trong phòng truyền tới giọng trầm thấp, sau đó một bóng người cao lớn xuất hiện ở cửa. Một gã đàn ông to con đầu trọc lóc, bụng phệ, tổng thể thì là một gã béo ú. Mặt mày hung ác, trên mặt có vết sẹo làm càng thêm phần dữ tợn. Vừa xuất hiện liền nhìn chằm chằm mỹ nữ lão sư sau lưng Hướng Nhật và Tống Thu Bình, hai mắt lộ rõ vẻ tham lam. Ba ngàn, không đáng vào đâu. Thế này đi, tôi thấy vị tiểu thư này cũng không cố ý, vào uống cùng bọn tôi chén rượu thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Hạ Thiên – Quyển 12
Thì ra chính là đám ngu ngốc các người muốn giết chết vợ tôi. Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Masako Kimura: Tôi đúng là may mắn, đi ăn một bữa mà có thể tìm ra được đám ngu ngốc các người. May mắn sao? Masako Kimura dùng ánh mắt si ngốc nhìn Hạ Thiên: Ha ha ha ha... Masako Kimura cười đến mức run cả người, bây giờ nàng vừa đắc ý vừa hưng phấn, điều này hoàn toàn có thể hiểu được, vì nàng đã mất vài tháng, bây giờ cuối cùng cũng có thể báo thù, sao nàng không vui sướng cho được? Đừng cười, giọng cười của cô rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng