Miêu Nghị - Quyển 29

Phần 42

Mị Nương:

– Chẳng lẽ bởi vì Ngưu Hữu Đức mà đối kháng thiên chỉ?

Quảng Lệnh Công lắc đầu:

– Vương Phi nói xem, bổn vương đã làm chuyện gì đối kháng thiên chi? Có một số việc có thể làm, nhưng không thể phá. Bọn họ đầu phục Quỷ Thị chẳng khác nào phản bội Tứ Quân, không dám quay về doanh trại của Tứ Quân, sợ bị thanh toán. Cũng không dám đi Thiên Nhai, bởi vì Thiên Nhai trên danh nghĩa thuộc về Thiên Tẫn Cung, thực tế lại chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi Tứ Quân. Cho nên ở một mức nào đó, những người này một khi tụ tập lại với nhau, với Ngưu Hữu Đức cầm đầu, sẽ tạo thành nhỏ nhóm lợi ích nhỏ. Dĩ nhiên, còn có một khả năng, chính là bị Cận Vệ quân bắt. Thanh chủ là người rất coi trọng thể diện, Ngưu Hữu Đức vừa mới cho hắn thâu tóm bốn vị trí Hầu gia, thoắt cái hắn phá đài trở mặt chẳng phải khiến cho người trong thiên hạ chê cười? Do đó trong một giai đoạn nhất định sẽ không đi động Ngưu Hữu Đức. Đội ngũ này dù có mạnh mấy đi nữa, nhiều lắm là cấp nội cùng tầng, không lọt vào trong mắt của Thanh chủ. Một thời gian sau, Ngưu Hữu Đức cầm binh nhiều năm, sao không có một chút quyền hành nào? Dĩ nhiên, nếu Thanh chủ không muốn chỉnh đốn đội ngũ này, bọn họ cũng gánh vác không nổi, thực lực dù sao vẫn là yếu điểm, dám kháng chỉ Thanh chủ, lúc nào cũng có thể khiến cho đội ngũ này bị tiêu diệt.

Mị Nương nghe mơ mơ màng màng, dường như có được chút ít giải đáp, tựa hồ cũng không có giải đáp nào.

Quảng Lệnh Công đột nhiên đổi đề tài:

– Vương Phi có thấy Mị nhi và Ngưu Hữu Đức rất xứng đôi?

Mị Nương tỉnh thần sửng sốt, vội nói:

– Làm sao có thể? Mị nhi không thể làm thiếp, huống chi Ngưu Hữu Đức sẽ không bỏ rơi Vân Tri Thu cưới Mị nhi.

Quảng Lệnh Công ha ha nói:

– Chỉ đùa với ngươi, bổn vương còn có chuyện, ngươi không có chuyện gì khác, lui ra trước đi.

Mị Nương liếc mắt, hành lễ nói:

– Thiếp thân cáo lui.

Câu Việt chắp tay đưa tiễn.

Đi ra ngoài cửa, Mị Nương rất thất vọng, trong lòng còn đang vang vọng câu nói kia của “Thiên Hạ Đệ Nhất Quân”, phát hiện mình đã thấy rõ Ngưu Hữu Đức trước sau như một quả nhiên không làm mình thất vọng, càng như thế, trong lòng càng cảm thấy có chút mất mát.

Sau khi chờ không còn bóng người nào trong điện, Quảng Lệnh Công lãnh đạm cất tiêng hỏi:

– Ngươi cảm thấy Mị nhi và Ngưu Hữu Đức có thể không?

– Chuyện này…

Câu Việt suy tư một hồi, nhẹ nhàng đáp:

– Dựa vào sắc đẹp của tiểu thư, đoán chừng không có nam nhân nào không động lòng.

Quảng Lệnh Công xoay người nhìn lại:

– Ý của ngươi nói là còn có thể?

– Cũng khó…

Câu Việt lắc lắc đầu, trong thần tình dường như cũng muốn nói nhưng lại thôi.

Quảng Lệnh Công:

– Có lời gì cứ nói thẳng, cớ gì ấp a ấp úng?

Câu Việt hỏi ngược lại:

– Vương gia vẫn muốn chiêu mộ Ngưu Hữu Đức?

– Nhân tài như vậy nếu như không chiêu mộ, đó chính là bổn vương vô năng rồi, nhưng thật sự hiện tại cũng không thể chiêu mộ, vết xe đổ của Khấu gia bày trước mắt.

Quảng Lệnh Công nheo mắt trầm giọng, vẻ mặt biên hóa khó lường.

Câu Việt hiểu hắn rất rõ, kết hợp phản ứng trước đây cộng thêm hiện tại của hắn, mơ hồ đoán được tâm tư của hắn, chỉ là có chút sự tình không thích hợp với kẻ làm cha mà thôi, cho nên nói:

– Lão nô thật ra có một hạ sách, thu nhập không bằng thu tâm, nếu như tâm tại Vương gia, một khi cơ hội tới, Ngưu Hữu Đức cống hiến cho Vương gia cũng là chuyện đương nhiên, chứ không phải là vì dùng sức mạnh giữ người ở trong tay mà tâm không ở bên này, cái đó cũng là giả đấy.

Quảng Lệnh Công à một tiếng:

– Hạ sách ra sao, nói nghe xem.

Câu Việt hạ thấp giọng:

– Vẫn là câu nói kia, dựa vào sắc đẹp của tiểu thư, đoán chừng sẽ không có nam nhân nào mà không động lòng, mạnh mẽ nhét cho Ngưu Hữu Đức chưa chắc là chuyện tốt. Có câu ca dao dưa hái xanh không ngọt, mà ý đồ lợi dụng không khỏi quá rõ ràng một chút. Ngưu Hữu Đức cũng không phải người ngu, như vậy ngược lại hoàn toàn làm cho hắn phòng bị.

Không làm vợ chồng được, không ngại làm bằng hữu trước, chung sống lâu rồi, với sắc đẹp của tiểu thư, lâu ngày dễ dàng sinh tình ý cùng Ngưu Hữu Đức, nếu giữa hai người xảy ra chuyện gì đó, Vương gia cũng cũng giả bộ hồ đồ cho rằng không biết. Tiểu thư là nữ nhi ruột thịt của Vương gia, chỉ dựa vào một điểm này, nếu hắn và tiểu thư có tư tình, về tình về lý trong lòng hắn đều là hướng về Vương gia đấy. Vương gia, có những chuyện không nói ra, giả bộ hồ đồ có lẽ dễ dàng thu phục lòng người hơn là quan to lộc hậu, dễ dàng đánh vào trong tâm người, dễ dàng gắn chặt người người hơn. Một khi thời cơ thích hợp, hết thảy đều tự nhiên như nước chảy thành sông.

Quảng Lệnh Công trầm ngâm nói:

– Như vậy có phải ủy khuất Mị nhi quá hay không?

Nói đến nước này lại còn hỏi một câu ấy. Câu Việt xem như hiểu rõ rồi, người làm chuyện ác này nhât định phải là hắn, cho nên khuyên nhủ:

– Sớm tối chưa chắc trải qua dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, có lẽ là có chút ủy khuất tiểu thư, nhưng sự hy sinh của tiểu thư là vì toàn thể Khấu gia, Khấu gia mạnh, tiểu thư mới có thể tốt hơn, huống chi chỉ cần khiến cho Ngưu Hữu Đức tâm hệ tương lai tiểu thư chưa chắc không có cơ hội cho tiểu thư tu thành chính quả. Tới một mức độ nào đó, quan hệ giữa tiểu thư và hắn không thấy được ánh sáng ủy khuất một chút thành toàn Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu, có lẽ Ngưu Hữu Đức sẽ thay đổi tâm.

Quảng Lệnh Công do dự, có vẻ rất khó ra quyết định, nhưng cuối cùng vẫn nhè nhẹ gật đầu, nói:

– Chuyện này không nên cho phu nhân biết.

– Dạ vâng!

Câu Việt chắp tay đáp ứng, biết hắn đã chấp thuận rồi.

Trong phủ Thiên Mão Tinh Quân, trong tiểu Nhà các, Bàng Quán và quản gia Trần Hoài Cửu nhìn nhau một hồi, cuối cùng khẽ thở dài:

– Thật đúng là tướng tài, nếu ta có thể sử dụng thì tốt rồi.

Trần Hoài Cửu nói:

– Hắn khiến người khác chú ý quá mức rồi, e rằng ở trên sớm đã có người để mắt tới, lão gia chiêu mộ không thích hợp, không phải lão gia đã âm thầm giao hảo cùng hắn hay sao? Hơn nữa còn có chỗ yếu trong tay lão gia, chỉ cần vẫn duy trì quan hệ tốt đẹp, chuyện tương lai ai nói rõ ràng, chưa chắc hắn không có khả năng cống hiến cho lão gia. Mà khiến cho hắn cống hiến chưa chắc cần hắn xông vào trước mặt đánh đánh giết giết, có chuyện gì có thể giúp lão gia gia xuất chủ ý cũng là tốt rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 29
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Phần 42 Phu nhân? Lâm Vãn Vinh chấn động: Ta và phu nhân xưa nay không có thù, gần đây lại có ơn, phu nhân sao có thể hạ độc thủ như thế? Tứ Đức nhích đến bên hắn, vô cùng thận trọng nói: Tam ca, huynh cứ chạy mau đi. Lát nữa phu nhân nhìn thấy huynh, không đảm bảo sẽ xảy ra được chuyện gì đâu. Phu nhân hạ độc thủ? Hoàn Nhi hừ mạnh một tiếng: Ta thấy phu nhân đối với ngươi quá nhân tử rồi. Đối với dạng tặc tử vong ân phụ nghĩa bội tình bạc nghĩa, phải lấy gậy đánh chết, thả chó cắn chết, lấy lửa thiêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Phần 42 Mấy tiếng “rầm rập” vang lên, bên ngoài tầng tầng lớp lớp thị vệ lao vào, phải có trên hai ba mươi người, đao thương trong tay sáng ngời, khí thế mạnh mẽ, nhìn Lâm Vãn Vinh liền xông lên muốn bắt giữ hắn. Chậm đã... Lâm Vãn Vinh hét lên: Hoàng thượng, tiểu dân không hiểu vì sao hoàng thượng muốn bắt tiểu dân? Hoàng đế cười lạnh: Lâm Tam, trẫm hỏi lại ngươi một lần nữa, khi ngươi đánh Bạch Liên giáo, thánh mẫu kia của Bạch Liên giáo có phải đã táng thân trong vạn pháo hay không? Điều này... Lâm Vãn Vinh cả kinh, ý niệm trong đầu vội xoay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Ma Vương – Quyển 4
Phần 42: Tích Dịch Tổ Vương... Con Âm Ma lượn một vòng, ghi lại hết mỗi góc của ma pháp trận hình bát giác cổ xưa. Hàn Thạc thông qua Âm Ma nhìn thấy mặt trên trận pháp này có chất từng khối lớn ma tinh quáng trong suốt. Đám ma tinh quáng này bao trùm lên mỗi đường văn ma pháp phức tạp, cung cấp năng lượng không ngừng cho ma pháp trận hình bát giác hoạt động. Khi Thổ Giáp thi cùng Âm Ma từ sâu trong lòng đất lộ ra tiếp cận thì sinh vật khổng lồ có đuôi đang bị giam ở giữa ma pháp trận cổ xưa kia dường như đã cảm ứng được sự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng