Miêu Nghị - Quyển 29

Phần 61

Bên trong Thiên Vương phủ, ban đầu một đám gia quyến còn không biết phía ngoài rút cuộc xảy ra chuyện gì đợi bụi mù tản đi. Chu Triệu bị bắt giữ lại bị áp đi mới biết một cuộc chém giết bên ngoài Thiên Vương phủ dĩ nhiên là để bắt giữ Vị Lộ nguyên soái Chu Triệu, không ít người bị hù dọa ngây người.

Đây không phải lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Vị Lộ nguyên soái Chu Triệu, bình thường đó là nhân vật uy phong lẫm liệt cỡ nào, chỉ sợ thường xuyên ra vào Thiên Vương phủ cũng chỉ thấy hắn đang hàng phục đám người trước mặt Vương gia và vương phi, những người khác chỉ sợ hắn chưa thèm liếc mắt, hôm nay lại bị bắt đi như vậy, bộ dạng chật vật thê thảm.

Chuyện này đối với người bình thường chỉ biết vương gia quyền cao chức trọng nhưng lại không biết cách làm sao vị đó quyền cao chức trọng mà nói, hôm nay coi như mở rộng kiến thức, đường đường một vị Nguyên soái gặp họa hay phúc chỉ trong một ý niệm của Vương gia, thử nghĩ xem cũng kinh hãi, điều này càng làm tăng thêm cảm giác sợ hãi đối với vị vương gia kia.

Nghiễm Quân An đứng dưới mái nhà nhìn ra xa, nhìn thấy Chu Triệu bị bắt đi như vậy, không khỏi mặc nhiên, hắn bất giác suy nghĩ, nếu mình kế thừa Vương vị dám trực tiếp làm như vậy với một vị Nguyên soái hay không? Nghĩ tới nghĩ lui cho ra một kết luận, chỉ sợ mình chưa chắc dám làm như vậy, bởi vì mình không khống chế được bộ hạ của Chu Triệu, một khi bất trắc Tây quân đại loạn sẽ khiến Vương vị của mình khó mà giữ được, bởi vì mình không có lực ảnh hưởng và uy hiếp của phụ thân ở Tây quân, thí dụ như hai vị Nguyên soái khác thừa dịp rối loạn ép mình thoái vị, mình nên làm thế nào cho phải? Hơn nữa tuyệt đối có thể xuất hiện loại tình huống này, ai không muốn ngồi lên Vương vị? Nhưng hai vị Nguyên soái này tuyệt đối không dám ép phụ thân thoái vị.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui tìm lý do an ủi mình, hiện tại tư lịch của mình còn thấp, còn chưa có nhân mạch cùng uy vọng cắm sâu ở Tây quân, hôm nay chuyện không dám làm không có nghĩa là sau này làm không được.

– Trọng chinh núi sông, cần phải tốt hơn so với khôi phục lúc ban đầu.

Đi vào bên trong phủ Câu Việt dặn dò một gã nhân viên quản sự của vương phủ, ánh mắt trong lúc vô tình nhìn thấy Nghiễm Quân An đang đứng trên nóc nhà cách đó không xa, không nói gì, tiếp tục sải bước xâm nhập bên trong phủ.

– Các ngươi rất thích xem náo nhiệt sao?

Thanh âm của Nghiễm Lệnh Công đột nhiên ù ù quanh quẩn trên bầu trời Vương phủ.

Âm thanh này vừa ra, đám người đứng bên trên nóc nhà rối rít sợ hãi nhảy xuống, vội vàng đàng hoàng thối lui.

Trên lầu các Nghiễm Lệnh Công buông chén rượu trong tay xuống, đứng dậy chắp tay, từ từ bước đến dựa vào lan can nhìn ra xa, trong lầu các tiếng đàn sâu kín.

Khi ở bên này đang động thủ với Chu Triệu, phía ngoài Chu phủ, Thiên vị tinh quân Cô Ngọc Thành dẫn mười mấy tên tùy tùng đi tới, có việc muốn gặp công tử Chu Ngạo Lâm. Sau khi lính gác cửa thông, Chu Ngạo Lâm gặp đây đã bị chuyện của Long Tín làm cho bể đầu sứt trán, nào dám chậm trễ người phía dưới, tự mình đi ra ngoài khuôn mặt tươi cười chào đón.

Cô Ngọc Thành để lại thủ vệ bên ngoài, một mình tiến vào trong phủ Nguyên Soái.

– Phụ soái tới vương phủ, không biết tinh quân đến đây có gì chỉ giáo?

Bên trong chính sảnh nhà mình, sau khi mời khách dùng trà, Chu Ngạo Lâm nhiệt tình hỏi.

Ai ngờ Cô Ngọc Thành đưa tay gạt chén trà nhỏ qua một bên, từ từ đứng lên, đột nhiên trầm giọng phẫn nộ quát:

– Chu Ngạo Lâm, ngươi biết tội của ngươi không?

Có tiếng “ù ù” bao phủ phủ Nguyên soái, người trong phủ Nguyên Soái kinh hãi không khỏi kinh hãi khó hiểu, Chu Ngạo Lâm bị hù dọa cũng tỏ ra ngạc nhiên.

Bên ngoài phủ tùy tùng của Cô Ngọc Thành bỗng nhiên lao ra khỏi đại đội nhân mã, trực tiếp xung phong liều chết vào phủ Nguyên soái, có một phần xung phong liều chết đi vào, có một phần trong khoảnh khắc khởi động đại trận ngăn cách bên ngoài. Thời khắc khẩn cấp đại quân cố thủ chung quanh phủ Nguyên soái hoả tốc chạy tới gấp rút tiếp viện. Ai ngờ nửa đường phát sinh nội chiến, có người hô lớn:

– Chu Triệu đã bị Quảng Thiên Vương chánh pháp, nhân mã phụ thuộc thúc thủ chịu trói có thể miễn tội!

– Thúi lắm!

Có người gầm lên đáp lại. Đại quân trấn thủ nhanh chóng tự giết lẫn nhau, chỉ có một số ít xông về phủ Nguyên soái cứu viện, xung phong liều chết với nhân mã cách trở ở ngoài trận.

Bên trong chính sảnh của Chu Ngạo Lâm, đột nhiên không ngừng lao ra đại lượng nhân mã, trên đầu mọi người ghim vải điều trắng, giống như tử sĩ bình thường, xung phong liều chết với nhóm lớn hộ vệ ở phủ Nguyên soái.

Cô Ngọc Thành đã thay một bộ chiến giáp, một tay cầm bảo kiếm, một tay kéo Chu Ngạo Lâm đã ói máu lôi ra ngoài, cả người đằng đằng sát khí. Có thể nói lấy tôn thân của tinh quân tự mình ra trận, xung quanh bốn gà Đại tướng mặc áo giáp màu đỏ bảo vệ xung quanh.

Trong phủ Nguyên Soái đã loạn thành một đoàn, khắp nơi là tiếng chém giết, thanh âm bi thiết, tiếng kêu thảm thiết, cảnh đẹp nên thơ trong khắp phủ Nguyên Soái dưới trận đại chiến trong khoảnh khắc bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

– Mẹ!

Một thiếu nữ bị hù dọa đến phát khóc ở giữa mấy tên tướng sĩ hộ vệ sợ hãi đêm lạnh run la khóc.

Hơn mười người vọt tới tách mấy tên hộ vệ kia ra một cây trường mâu không chút lưu tình từ phía sau lưng thiếu nữ xỏ xuyên qua bộ ngực, trước ngực một ngụm máu tươi tuôn ra, tiếng khóc la của thiếu nữ dừng lại, ánh mắt trừng lớn, cả người trong nháy mắt bị chọc bay ra ngoài.

Khắp nơi là người sống biến thành người chết ngã xuống đất, hoặc bị chia năm xẻ bảy.

Một đám hộ vệ che chở một phụ nhân lộ ra vẻ chật vật vừa đánh vừa lui, phụ nhân cầm trong tay đại đao hô lớn:

– Ngăn cản! Ngăn cản! Viện quân sắp đến rồi, sau này Nguyện Soái tất có trọng thưởng! Ta xin hứa, dũng giả tất có trọng thưởng!

Phụ nhân này không phải là ai khác, chính là chính thất phu nhân Lan Linh của Chu Triệu.

Lời này vừa dứt, phía sau lại có số lớn nhân mà đánh tới. Lan Linh nhìn lại, thấy Cô Ngọc Thành cầm kiếm kèm hai bên nhi tử mình, nhất thời hai mắt muốn nứt, vung đao chỉ tới, quát lên:

– Cô Ngọc Thành, Nguyên soái thường ngày đối xử với ngươi không tệ, ngươi dám tạo phản!

– Tại sao lại nói là tạo phản, bổn quân phụng mệnh pháp chỉ của Thiên Vương bắt giặc, người phạm thượng làm loạn là các ngươi!

Kiếm trong tay Cổ Ngọc Thành vung lên, chặt đầu Chu Ngạo Lâm ngay tại chỗ, một luồng máu tươi phun lên trên người hắn cũng không quản, tiện tay ném cái đầu lâu lên không trung, hắng giọng làm phép giận la:

– Chu Triệu đã bị Quảng Thiên Vương chánh pháp, nhân mã phụ thuộc thúc thủ chịu trói có thể miễn tội!

– Phụng Quảng Thiên vương pháp chỉ đòi tặc, Chu Triệu đã bị Quảng Thiên Vương chánh pháp, nhân mã phụ thuộc thúc thủ chịu trói có thể miễn tội!

Trong ngoài đại trận phòng hộ đồng dạng có tiếng kêu gọi ầm ĩ, làm lòng người trong nhân mã phủ Nguyên soái bàng hoàng, mọi người đều biết nếu không phải ý tứ của Quảng Thiên Vương, Cô Ngọc Thành nào dám làm như vậy, cho dù diệt Chu phủ cũng là muốn chết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 29
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 6
Phần 61 “Nếu như vậy, ta liền thay Khuynh Thành cảm ơn ngươi.” Lý Hương Quân hơi cảm kích. “Mỹ nhân tỷ tỷ, câu này là để nói với người ngoài, chỗ người nhà sao lại nói những lời đó chứ.” Lưu Phong nói xong đi tới, nhẹ nhàng ôm eo lý Hương Quân. Lý Hương Quân không giãy giụa, chỉ liếc mắt nhìn Lưu Phong đầy thâm ý, trong con mắt xinh đẹp một phiến sương mờ: “Hảo nữ tế, sau này Khuynh Quốc Khuynh Thành sẽ giao cho ngươi.” “An tâm. Ba ngươi các nàng sẽ do ta chăm sóc.” Nói xong Lưu Phong đem bàn tay hướng về giữa hai chân lý Hương Quân. Lý Hương Quân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Dương Thần – Quyển 10
Phần 61 Dương Thần sau khi gặp được người quen, có vẻ vô cùng sung sướng, các ngoại ngữ với hắn mà nói đều như tiếng mẹ đẻ, cùng lúc thay đổi tiếng liên tục nói các loại chuyện thú vị. Ngài Minh Vương, dường như ngài thay đổi thật rồi, tuyệt hơn trước rất nhiều. Một người trung niên râu vểnh nói. Đó chắc chắn là do muốn cưới vợ, Minh Vương các hạ cuối cùng cũng trưởng thành. Một người mang khăn trùm đầu nói. Mọi người cười ha hả. Lập tức đi đến chỗ Lâm Nhược Khê, thành khẩn vuốt cằm, dừng tiếng Anh hỏi thăm ân cần. Tuy rằng khẩu âm của mọi người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Phần 56 Tôi chỉ vào cuốn sổ nói với Shirley Dương: “Sự thật rành rành đây thôi, cũng không cần tìm lão ta đối chất nữa, cứ mang cuốn sổ này giơ ra trước mặt lão, thách lão còn dám nói dối, ẩn tình gì nữa chứ?” Shirley Dương nói: “Giáo sư Tôn trước sau đều không thuận lợi trong sự nghiệp, ông ấy thầm nghiên cứu gương cổ và quẻ phù dám chắc chỉ là bất đắc dĩ thôi, không muốn người khác xía vào thành quả nghiên cứu của mình chẳng hạn. Hơn nữa cổ vật triển lãm trong bảo tàng toàn là hàng giả, lúc đầu tôi và anh không biết việc này, nhưng có lẽ giáo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng