Miêu Nghị - Quyển 3

Phần 36

Kết quả không đề phòng Hùng Khiếu mà phát hiện được một bọn người khác.

Trên một ngọn cây cổ thụ trong núi rừng tăm tối, một tên tu sĩ phụ trách canh gác Đông Lai động đang khoanh chân ngồi trên cành cây tu luyện. Giữa màn đêm yên tĩnh thình lình nghe ngoài xa có tiếng vó long câu rầm rập, khiến cho y nhanh chóng mở hai mắt ra đứng lên quan sát.

Lúc này dùng thị lực bình thường không nhìn rõ, y bèn nhanh chóng thi pháp mở pháp nhãn ra quan sát, chỉ thấy núi rừng phía trước có thật nhiều nhân mã đang chạy tới.

Quỷ dị là người nào cũng che mặt thật kín, không thấy rõ dung mạo.

Tên tu sĩ này cũng là một trong những kẻ mang mặt nạ chạy tới Trường Phong động bắt bọn Viên Chính Côn lần trước, có thể nói đã có kinh nghiệm. Hiện tại thấy tình huống này lập tức biết không hay, nhanh chóng nhảy xuống, rơi lên lưng long câu dưới tàn cây, nhanh chóng cỡi long câu cấp tốc chạy trở về.

Y chạy một mạch vượt núi băng đèo khẩn cấp về Đông Lai động, còn cách xa đã thi pháp phát ra một tiếng thét dài cảnh báo, pháp lực truyền thanh âm đi xa.

Không những Miêu Nghị khoanh chân tĩnh tọa nhanh chóng mở mắt xông ra nhảy lên long câu, tu sĩ đang ở trong hai dãy nhà gỗ hai bên cũng mau chóng xông lên vật cỡi, rối rít ngửa mặt lên trời thét dài thông báo cho các tu sĩ khác đang canh gác bốn phương tám hướng nhanh chóng trở về tập hợp.

Cả bọn nhanh chóng cỡi long câu chạy về phía tiếng thét cảnh báo vang lên. Miêu Nghị chạy tới gần Thiên nhi, Tuyết nhi kéo bọn họ lên lưng Hắc Thán chạy đi.

Sơn chủ Quy Nghĩa sơn Tô Bưu dẫn người chạy tới cấp tốc nghe tiếng cảnh báo cũng biết không ổn, biết đã bại lộ, lúc này vung tay lên, lệnh cho nhân mã sau lưng nhanh chóng gia tốc tiến về phía trước.

Sau khi trên trăm người chạy tới Đông Lai động, ai nấy đều cảm thấy mắt hoa đầu váng, trong lúc nhất thời có chút không có phản ứng kịp, vì sao Đông Lai động lại trở thành phế tích?!

Trên núi, Miêu Nghị đã tập hợp đầy đủ thủ hạ trước đó phân tán khắp nơi canh phòng, lúc này thi pháp quan sát, không khỏi cười lạnh:

– Lại là che mặt ư, quả thật là có tật giật mình! Xem ra lần này Hùng Khiếu thật sự là muốn giết ta cho bằng được, lại phái ra nhiều người như vậy đối phó ta!

Bọn họ đã ước định xong xuôi kế sách đối phó, một khi có tình huống trước hết tránh lui, tranh thủ thời gian tập hợp nhân thủ, còn có thể xem thử tình huống.

Thiên nhi và Tuyết nhi đã sang ngồi chung long câu với Diêm Tu, Miêu Nghị dang rộng hai tay, từng luồng sương mù bạc từ bên trong nhẫn trữ vật bay ra, toàn thân hắn và Hắc Thán trong nháy mắt được khoác lên chiến giáp kinh khủng, Nghịch Lân thương đã bay vào tay, bất quá là đầu khôi lúc trước bị Chương Đức Thành đánh tan tác đã không còn.

Thiên nhi và Tuyết nhi ít nhiều có chút kinh hoảng, rất hiển nhiên Đông Lai động lại có phiền phức. Hôm nay các nàng mới hiểu được, thế giới tiên nhân kém xa không phải tốt đẹp như là các nàng tưởng tượng lúc trước ở Đông Lai thành, vốn tưởng rằng đến nơi này là có thể hưởng tiên phúc, ai ngờ ngược lại thường xuyên đối mặt tử vong uy hiếp.

Bất quá hai nàng vẫn là lần đầu thấy Miêu Nghị mặc vào chiến giáp uy vũ khí phách như vậy, tỏ vẻ ngạc nhiên, trong mắt lóe lên vẻ kinh sợ.

Miêu Nghị quay đầu nhìn Diêm Tu nói:

– Lão đưa các nàng đi trốn trước, chờ ta xử lý xong đám cẩu tặc này sẽ đi tìm các ngươi.

Diêm Tu gật đầu một cái, nhanh chóng giục long câu mang theo hai nha đầu rời đi.

Trước đó đã bàn bạc, nếu như có chuyện lão sẽ đưa hai nha đầu chạy tới xưởng thuyền ngoài bờ biển ẩn nấp.

Tiếng long ngâm ong ong vang lên sau lưng, Thiên nhi, Tuyết nhi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy động chủ vung thương chỉ về phía trước, trầm trầm lên tiếng nói:

– Động chủ Đông Lai động Miêu Nghị ở chỗ này!

Hai nha đầu nhất thời không sợ nữa, phát hiện lúc nào động chủ cũng có vẻ vô cùng lợi hại, không có chuyện gì mà động chủ không thể ứng phó.

Tô Bưu đã nhìn về phía này, vung tay lên, cả đám nhân mã lập tức theo y ầm ầm vọt tới.

Mà người phía sau Miêu Nghị đều rất bình tĩnh, tình huống đã sớm rõ ràng, thủ hạ dưới quyền Hùng Khiếu bao gồm bản thân Hùng Khiếu không có một cao thủ cấp Thanh Liên nào. Mà mặc dù nhân mã bên mình ít hơn, nhưng đối phương cũng không phải dựa vào nhiều người là có thể thắng được.

Mắt thấy nhân mã đối phương đạp tuyết xông lên sườn núi, Miêu Nghị vung thương chỉ một cái, lạnh nhạt nói:

– Người nào có công, bản động chủ không tiếc trọng thưởng, giết cho ta!

Nguyên Phương cùng Lại Vũ Hàm hai bên lập tức dẫn người vọt nhanh xuống, hai mươi người trong khoảnh khắc đã tiến gần tới nhân mã đối phương đang đạp tuyết xung phong.

Hắc Thán có vẻ hưng phấn giậm chân, thế nhưng Miêu Nghị áp chế nó, cầm thương ngồi vững tại chỗ xem cuộc chiến.

Hắn bỏ ra nhiều tài nguyên nuôi nhiều người như vậy, không thể nào bất kể cái gì, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ hắn cũng phải đích thân xung phong lên trước. Lúc thủ hạ cần lên vậy phải lên, nếu như có cái gì không đúng hắn cũng tiện an bài vạn nhất, nếu không nuôi nhiều người như vậy làm gì?!

Không thể sánh với đối phương đông người, hai mươi người bên này kết thành thế trận hình mũi dùi xung phong.

Tô Bưu bên dưới xung phong ở phía trước đảo mắt qua đối phương đang xông tới nghênh đón, lập tức phát hiện có điểm không đúng, thậm chí có thể nói là giật mình.

Không phải nói Đông Lai động không có đối thủ cấp Thanh Liên sao? Vì sao trước mặt vọt tới hai tu sĩ Mi Tâm nở hoa sen xanh một cánh, phía sau còn có Bạch Liên cửu phẩm, bát phẩm các loại, dường như tu vi thấp nhất cũng là Bạch Liên ngũ phẩm, ngay cả tứ phẩm cũng không thấy?!

Tô Bưu thầm nói hỏng bét, nhưng đã không kịp nghĩ nhiều, Nguyên Phương đã vung thương đâm tới.

Tô Bưu nhanh chóng múa may trường thương trong tay gạt ra, y không sợ, bất quá lo rằng thủ hạ của mình sẽ chết không ít.

Vừa giao thủ Nguyên Phương cũng phát hiện không đúng, không phải nói bên Hùng Khiếu không có cao thủ cấp Thanh Liên sao…

Đối phương che mặt, lão cũng không cách nào trực tiếp thấy Mi Tâm đối phương để biết tu vi, hai bên trong nháy mắt đánh nhau, pháp lực mênh mông khuấy động, tuyết đọng cùng bùn đất nổ tung, người bình thường không cách nào đến gần.

Hai mươi người đối chiến trăm người, trong nháy mắt kịch chiến ầm ầm, giết cho nhân mã xông lên người ngã mã lật, giống như hổ lạc đàn dê.

Nguyên Phương giao thủ với Tô Bưu lập tức phát hiện có vẻ không chịu nổi, tu vi của đối phương cao hơn mình, đánh mình chỉ có thể chống đỡ, e rằng không có cách nào chống được lâu, bèn lên tiếng kêu gọi:

– Sư đệ giúp ta!

Lại Vũ Hàm đã đánh ngã được vài người, nhanh chóng vung thương đẩy lùi địch nhân bao vây, quay đầu lại đánh tới, liên thủ với Nguyên Phương quyết chiến Tô Bưu.

Đối phương quá nhiều nhân thủ, có nhiều nhân mã hơn xông về phía Miêu Nghị đang đứng trên sườn núi.

Miêu Nghị đang quan sát trận chiến cũng phát hiện không đúng, bên Hùng Khiếu có thể có được cao thủ khiến cho hai tu sĩ Thanh Liên nhất phẩm liên thủ cũng không đánh lại được sao?!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 17
Phần 36 Bất quá kim quang bên ngoài thân hắn mới chớp động thì đột nhiên có tiếng đề minh từ trong tay áo truyền ra, trong thanh âm tràn ngập sự hưng phấn cùng ý nôn nóng. Hàn Lập ngẩn ra, thần sắc trở nên cực kỳ quái dị nhưng ánh mắt sau khi chớp động vài cái thì lập tức quả quyết mà phất tay áo bào. Có tiếng rít “ô ô” phát ra rồi một con khỉ đen thui từ trong tay áo bay ra, sau khi xoay quanh một cái thì lập tức có một đạo ô quang từ trong tay áo bắn ra. Sau khi quang mang vụt tắt thì một con tiểu hầu xuất...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 1
Phần 36 Nhạc Linh Nhi áo đỏ như lửa, tư thế hiên ngang, cười nói: Điện hạ có chỗ không biết, gần đây Dược Vương phủ ta có khách quý đến, là ân nhân cứu mạng của tiểu muội, tên là Giang Nam, được xưng tụng là tuổi trẻ tuấn kiệt, tu vi tinh thâm, càng là một vị luyện đan cao thủ. Không bằng tiểu muội thay ngươi dẫn tiến? Giang Nam? Trong mắt Tô Triệt hiện lên một đạo sát cơ không dễ cảm thấy, thầm nghĩ: Ta sở dĩ mời ngươi đi vào hành cung, chính là vì tru sát người này, miễn cho ngươi tiến đến ngăn cản. Hắn ôn hòa cười cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Ma Vương – Quyển 2
Phần 36: Chênh Lệch Địa Vị... Hàn Thạc trợn tròn mắt đương trường, sau đó nhìn thấy lão nhân này đứng dậy đi tới. Vừa rồi lúc ngồi đó hắn thực sự không phát hiện ra, đến khi lão nhân đứng thẳng dậy, lập tức hiển lộ vẻ uy mãnh bất phàm, thân hình cao lớn, thoạt nhìn không có vẻ gì là tuổi già sức yếu. Phỉ Bích lén nhéo Hàn Thạc một cái, ý bảo hắn nhanh nói cái gì đó, bên kia Lao Luân Tư cũng đưa mắt ra hiệu cho hắn, tựa hồ thúc giục hắn nhanh nhận lỗi với lão. Trông thấy lão nhân bước tới, Hàn Thạc cười khổ nói: Thính lực lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng