Miêu Nghị - Quyển 3

Phần 43

Hùng Khiếu cơ mặt giật giật, phát hiện quả nhiên là Miêu đại động chủ ỷ vào dưới tay có cao thủ, không hề tỏ ra sợ mình chút nào. Hơn nữa còn có gan lớn tày trời, lại dám trắng trợn không kiêng nể tấn công Thiếu Thái sơn, đeo mặt nạ cũng là trắng trợn không kiêng nể tấn công.

– Giết!

Hùng Khiếu vung tay lên, nhân mã tả hữu lập tức ầm ầm lao ra.

Bản thân y lại không xuất kích, cho dù là Miêu Nghị đánh hạ Thiếu Thái sơn cũng không thể nào chiếm lĩnh được, đây rõ ràng là nhắm vào y.

Hùng Khiếu rất hận, lúc trước nên bất chấp hết thảy giết chết tên này, hôm nay rốt cục để cho hắn đủ lông đủ cánh, quấy nhiễu mình vô cùng khó chịu.

Thanh âm ầm ầm vang lên kịch liệt, đám người hai bên va chạm vào nhau rất nhanh, tiếng long câu hí, người ngã mã lật, hỗn loạn vô cùng.

Hùng Khiếu quan chiến con ngươi co rụt lại, chỉ thấy Miêu Nghị xung phong ở phía trước dẫn người xông thẳng vào trận doanh của mình giống như một mũi dao nhọn thọc sâu, đánh đâu thắng đó, hàn quang trên tay đi tới đâu, kẻ ngăn cản bị đánh gục tới đó. Hắc Thán càng không kiêng kỵ không tị hiềm húc loạn khắp nơi, long câu nào ngăn cản nó đều bị húc cho văng máu thịt tung tóe. Cộng thêm hai tên cao thủ tả hữu phối hợp, gần như không ai ngăn nổi cánh nhân mã này xung phong, giống như thuyền rẽ sóng lướt tới băng băng về phía Hùng Khiếu.

Cảnh tượng này khiến cho Hùng Khiếu sợ hết hồn hết vía, y cũng đã nghe nói qua sự tích Miêu Nghị đánh vào xông ra giữa vòng vây một hai trăm người, nhưng chưa tận mắt thấy ít nhiều gì cũng có hơi nửa tin nửa ngờ. Cho dù có một thân bảo giáp, cũng bất quá là pháp bảo nhất phẩm, làm sao có thể chống lại được nhiều người vây công như vậy?!

Lúc này thấy tận mắt mới hiểu được lời đồn là không sai, tiểu tử kia một thương nơi tay hung hãn vô cùng, dường như vô cùng am hiểu đối phó quần công, cũng không biết làm thế nào tu luyện ra được một thân bản lĩnh như vậy.

Xuân Tuyết cùng Đông Tuyết ở phía sau y cũng lộ vẻ hoảng sợ, nhất là sắc mặt của Xuân Tuyết có thể nói trắng bệch, không nghĩ tới tiểu tử giết heo ngày trước vô cùng sợ hãi Hoàng gia của mình ở Trường Phong thành, hiện tại lại trở nên đáng sợ như vậy!

Mắt thấy đối phương càng xông tới càng gần, sắp sửa xông ra tầng tầng ngăn trở, tim Hùng Khiếu đập rộn lên, mơ hồ ý thức được không ổn, mình đối phó một tu sĩ Thanh Liên đã là cật lực, đối mặt hai tên cộng thêm Miêu Nghị, chắc chắn mười phần hết chín phải chịu xui xẻo.

Giữ được rừng xanh lo gì không có củi đun! Hùng Khiếu thình lình giục ngựa quay đầu lại, quát trầm thấp một tiếng:

– Chạy!

Sau đó xoay người lại dẫn hai tên thị nữ và hai tên tùy tùng nhanh chóng chạy trốn, vứt bỏ không thèm đếm xỉa tới thủ hạ đang kịch chiến ngăn cản.

Miêu Nghị chỉ lo chém giết rất nhanh cũng phát hiện Hùng Khiếu chạy đi xa, nhất thời nóng nảy, thật vất vả mới tới một chuyến, lại để cho Hùng Khiếu trốn thoát vậy thì quá oan uổng.

Hắn rất muốn phóng long câu bay vọt tới ngăn trở, nhưng làm như vậy trong đám người vây công rất nguy hiểm. Một khi nhảy lên, diện tích thân thể gặp công kích sẽ là trước sau trái phải từ trên xuống dưới, sẽ là toàn phương diện, khó có thể lo cho bụng của Hắc Thán, chỉ dựa vào bảo giáp nhất phẩm phòng thủ có hơi khó khăn.

Cho dù là hắn có thể nhảy ra, bọn Nguyên Phương phía sau sẽ rơi vào thế nguy hiểm.

Tu vi Thanh Liên nhất phẩm không phải là vô địch, có thể đánh bại đông đảo tu sĩ Bạch Liên nhưng không cách nào chống nổi nhiều long câu húc tới, đến lúc đó chắc chắn là toàn quân chết hết.

Chỉ có hắn đánh tiên phong, nhờ Hắc Thán có một thân chiến giáp thích hợp va chạm làm mũi nhọn xung phong, mới có thể mở đường cho mọi người, nếu không phiền phức rất lớn.

– Cản ta là chết!

Miêu Nghị giận dữ điên cuồng tấn công, Nghịch Lân thương trong tay điên cuồng đâm tới, kẻ nào cản hắn lập tức bị đánh rơi xuống đất.

Bị uy lực Miêu Nghị hù dọa, lại thêm thấy sơn chủ chạy, đám thủ hạ Thiếu Thái sơn cũng không muốn bán mạng nữa, sợ hãi tách ra hai bên nhường đường.

Mà Miêu Nghị thuận lợi dẫn dắt bộ hạ nhanh chóng lao ra khỏi vòng vây của địch, chạy một mạch điên cuồng đuổi theo phương hướng Hùng Khiếu vừa bỏ chạy.

Tốc độ Hắc Thán dần dần gia tăng, chở Miêu Nghị nhanh chóng vượt núi băng đèo, thoát khỏi đám nhân mã chạy theo sau, định bắt kịp Hùng Khiếu trước.

Mới vừa chạy trốn tới đỉnh một ngọn núi, Hùng Khiếu quay đầu lại liếc nhìn, không khỏi giật mình, tựa hồ không nghĩ tới tốc độ vật cỡi của Miêu Nghị nhanh như vậy, đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, chỉ đành phải thét tả hữu gia tốc chạy trốn.

Nỗi oán hận trong lòng y không có cách nào hình dung, vì chạy trối chết, hôm nay có thể nói mất hết thể diện trước mặt đám thủ hạ, không tránh được sẽ có người âm thầm lẩm bẩm châm chọc, không có cách nào bù đắp tổn hại uy tín của một sơn chủ như y.

– Sơn chủ…

Xuân Tuyết sắc mặt trắng bệch đột nhiên lên tiếng, truyền âm dâng ra lương sách.

Hùng Khiếu nghe xong cũng có chút động lòng, bất quá quay đầu lại nhìn hai thị nữ trung thành cảnh cảnh theo mình nhiều năm, lắc đầu từ chối nói:

– Không thể!

Xuân Tuyết quay đầu lại liếc nhìn cũng gấp, nàng cũng nhìn thấu Hùng Khiếu không phải là đối thủ của Miêu Nghị, nếu không đã không chạy trốn, dứt khoát lên tiếng nói:

– Chuyện này đều do tỳ tử đưa tới, tỳ tử chết không có gì đáng tiếc. Huống chi nếu sơn chủ không cách nào thoát thân, hai ta cũng chỉ có con đường chết, cẩu tặc kia sẽ không tha cho chúng ta. Chỉ cần sơn chủ còn sống sẽ còn cơ hội báo thù cho chúng ta, sơn chủ không thể do dự nữa, nếu không sẽ không còn kịp!

Cuối cùng, một tên tùy tùng trong lòng run sợ nhận y phục Hùng Khiếu ném tới, mặc vào người mình.

Lúc vừa nhảy qua một hợp cốc, Hùng Khiếu một thân một mình điều khiển long câu nhảy vào trong cốc ẩn nấp, đưa mắt nhìn Xuân Tuyết cùng Đông Tuyết hộ vệ tùy tùng mình chạy qua bên kia hợp cốc, càng chạy càng xa.

Trong chốc lát, lại thấy Miêu Nghị cỡi long câu phóng qua bên trên bầu trời hợp cốc.

Một hồi nữa, lại thấy mười mấy thớt long câu bay lướt qua trên đỉnh đầu mình.

Đợi đến khi tiếng vó long câu rầm rập dần dần chạy đi xa, Hùng Khiếu đấm mạnh một quyền vào vách đá, đầy vẻ căm phẫn. Y thúc giục long câu đột nhiên nhảy lên cao mấy chục thước, lên trên hợp cốc, chạy ngược trở lại đường tới đây.

Miêu Nghị đuổi theo ngoài mấy chục dặm, mắt thấy Hùng Khiếu giả dẫn theo hai tên thị nữ chạy thục mạng chỉ còn cách mình mười thước, hắn gầm lên một tiếng:

– Cẩu tặc Hùng Khiếu, trốn đi đâu?!

Hắc Thán cất vó như bay, đột nhiên nhảy lên, nhắm vào bốn người đang chạy phía trước.

Xuân Tuyết, Đông Tuyết, Hùng Khiếu giả và một tên tùy tùng khác quay đầu nhìn lại, lộ vẻ kinh hãi.

Đang trên không trung vung thương chỉ tới, Miêu Nghị co rụt con ngươi lại, nhìn chằm chằm vào mặt của Hùng Khiếu giả, rốt cục đã hiểu mình trúng kế, có thể nói là trong nháy mắt thốt nhiên giận dữ.

– Đại cô cô tiểu cô cô đi mau, chúng ta cản hắn!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 44
Phần 43 Từng thân ảnh nhất thời buông tha chống cự, vội vàng đầu hàng. Mỗi người quỳ rạp dưới đất, không còn ai dám động thủ, thậm chí cũng không dám trốn. Trưởng lão Hóa Hồng cảnh cũng trốn không thoát, bọn hắn thế nào có thể nghĩ. Mấy cường giả Thần Thú thế giới thấy vậy cũng tạm thời dừng tay, ánh mắt mấy trăm người đều nhìn qua Lục Tâm Đồng. Thiếu cốc chủ, dù sao đều là đệ tử Tuyệt Linh độc cốc, huống chi chúng ta đang cần dùng người... Anh trưởng lão tựa hồ muốn cầu tình cho hơn phân nửa phản đồ còn lại, dù sao đều là đệ tử Tuyệt Linh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 43 Tiêu sái không bị trói buộc như vậy, xem sinh tử là vật ngoài thân thật là hiếm thấy. Ánh mắt chúng nữ chung quanh biến thành phức tạp, dường như khó nén đau nhức, hay là... Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không ngốc dùng mạng của mình đi cứu người xa lạ. Hắn là người xuyên việt, hắn quý mạng của mình hơn người khác, tuyệt đối sẽ không lãng phí bản thân. Trong thức hải của hắn có Thiên Âm Phong Châu, người mang tiên thiên âm phong sát khí, khu trừ hỏa độc trong mắt người khác có lẽ đặc biệt phiền toái, thế nhưng mà với hắn lại không là gì cả. Sở dĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Ma Vương – Quyển 1
Phần 43: Thoát Thai Hoán Cốt... Hàn Thạc gào thét suốt dọc đường, khi đến chỗ các đệ tử cắm trại thì trông thấy Cát Ân cũng không ngủ được, trái lại đang có vẻ chán chường ngồi ở bên ngoài lều bạt. “A, Bố Lai Ân hả, ngươi có thấy hai người Phạm Ny và Lỵ Toa không?” Cát Ân vừa nghe thấy tiếng bước chân của Hàn Thạc liền lập tức đứng lên hỏi. Gật gật đầu, Hàn Thạc điềm nhiên nói: “Có thấy, Phạm Ny sư phụ và Lỵ Toa sẽ về ngay bây giờ. Cát Ân sư phụ, tại sao ngươi bây giờ còn chưa ngủ?” “À, là bởi vì Khắc Lạp Khắc đột nhiên có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng