Miêu Nghị - Quyển 3

Phần 56

– Thật sự không có suy nghĩ gì sao?

Miêu Nghị liếc mắt nhìn lại, nói toạc móng heo ra:

– Nơi này chỉ có lão và Vũ Hàm tu vi cao nhất, trước kia là có ta đè ép, hôm nay ta xuống đài, hai người các ngươi là có khả năng tiếp nhận động chủ Đông Lai động nhất!

Hai người nghe vậy lại nhìn nhau, Lại Vũ Hàm chắp tay cười khổ nói:

– Chúng ta cũng hy vọng như vậy, nhưng cũng không phải ngài không biết, chỉ bằng vào chỗ dựa Lam Ngọc môn chúng ta, trước mắt chuyện tốt này không thể rơi vào tay chúng ta được, tám chín phần mười là điều người từ bên ngoài đến.

– Biết là tốt rồi, ta còn tưởng rằng các ngươi không biết muốn nhắc nhở một chút!

Miêu Nghị phất tay một cái, Thiên nhi và Tuyết nhi lui ra, hắn đứng lên, đối mặt mọi người nói:

– Nếu như là hai người các ngươi nhận chức động chủ Đông Lai động, ta cũng chấp nhận, dù sao chúng ta cũng từng có giao tình một thời gian, ta sẽ ngoan ngoãn chăn long câu cho các ngươi. Nhưng các ngươi sẽ không có cơ hội này, đổi người khác tới ta cũng không phục! Đông Lai động binh cường mã tráng đều là công lao của ta, người khác dựa vào cái gì tới đây hái quả, cho nên…

Giọng hắn biến đổi, cũng biến thành tinh thần phấn chấn:

– Hôm nay ta xin cả quyết một lời, ta không làm được động chủ Đông Lai động, người sau này tới nhận chức động chủ cũng đừng mong thoải mái. Chúng ta đoàn kết lại với nhau, tên nào tới thu thập tên đó, ra sức bảo vệ Đông Lai động sau này mãi mãi là của chúng ta, mọi người có lòng tin hay không?

Quả nhiên là đổi vị trí khác, phương thức suy nghĩ vấn đề cũng khác nhau, lúc hắn vừa tới Đông Lai động nhậm chức, Tống Phù chơi đùa tên động chủ là hắn, hắn bèn thu thập Tống Phù. Thật ra hôm nay cách làm của hắn cũng chẳng khác nào Tống Phù lúc trước, chỉ xem ai xui xẻo hơn mà thôi.

Mọi người còn chuẩn bị xem thử tình huống hãy nói, trước mắt xem ra, đổi người khác tới làm động chủ cũng không nuôi nổi bọn họ, còn phải trông vào vị tiền động chủ này.

Chủ yếu nhất bọn họ được Hồng Trường Hải Hồng trưởng lão nhờ cậy, mang theo nhiệm vụ tới.

Không có lựa chọn nào khác, mọi người cùng gật đầu hưởng ứng vị tiền động chủ này:

– Được!

Bất quá Nguyên Phương vẫn nhắc nhở:

– Nếu chúng ta gây chuyện chọc giận phía trên, vạn nhất phía trên phân tán chúng ta ra khắp nơi hai phủ thì làm sao?

Miêu Nghị xem thường khoát tay nói:

– Chuyện này dễ lắm, ta và Lam Ngọc Môn các ngươi hãy ký Như Luật Lệnh, đến lúc đó bất kể bên ta có vi ước hay không, các ngươi cứ việc tố cáo tới Như Luật phủ, nói ta vi ước. Như Luật phủ chỉ cần cho người tới, ta sẽ lập tức thừa nhận là lỗi của ta, các ngươi nhân cơ hội thối lui ra trở về Lam Ngọc môn của các ngươi là được. Có Như Luật Lệnh sẽ không ai làm gì được các ngươi, có chuyện gì cũng là ta chịu trách nhiệm, cho nên các ngươi cứ việc yên tâm lớn mật theo ta hành sự.

– Đông Lai động trừ Miêu động chủ, chúng ta không nhận người khác!

Nguyên Phương nói lời này xong, mọi người cũng lập tức hưởng ứng theo, có thể nói Miêu tiền động chủ mặt mày hớn hở, chắp tay gật đầu liên tục. Không cần hư danh kia cũng được, xảy ra chuyện còn có người gánh vác, dường như cũng không tồi.

Hắn đã có tính toán, suy nghĩ chờ tân động chủ tới đây nhậm chức, nên len lén tìm Quy Nghĩa sơn tính sổ, dù sao xảy ra chuyện đã có tân động chủ gánh vác.

Diêm Tu thở phào nhẹ nhõm trong lòng, xem ra Đông Lai động này vẫn còn nằm trong tay Miêu Nghị, cuộc sống của mình về sau cũng sẽ không khổ sở. Chẳng qua là không biết tên xui xẻo nào sẽ kế nhiệm động chủ Đông Lai động, chỉ bằng vào tính tình đầu đường xó chợ của Miêu Nghị, lại lung lạc nhân mã của Đông Lai động, sợ là vị động chủ kia sẽ không được yên thân.

Thiên nhi và Tuyết nhi nhìn về phía chủ nhân cũng lộ vẻ kính nể, quả nhiên chủ nhân vẫn lợi hại như thường, cho dù là không làm động chủ Đông Lai động nhưng cũng còn là chủ nhân thật sự của Đông Lai động. Như vậy có phải là Đại cô cô và tiểu cô cô sắp tới cũng không bằng địa vị của chúng ta ở Đông Lai động hay không…

Địa vị thị nữ là theo chân chủ nhân nước lên thì thuyền lên, các nàng vẫn biết đạo lý này.

Bên kia Dương Khánh còn tưởng rằng Miêu tiền động chủ rơi đài thất thế sẽ không còn gây ra chuyện gì được nữa, y không biết bên này động chủ Đông Lai động tương lai còn chưa lên đảm nhiệm, Miêu tiền động chủ cũng đã sách động xong xuôi, cũng đang chuẩn bị gây chuyện rồi…

Trấn Ất điện, bên trong tẩm cung của điện chủ, Hoắc Lăng Tiêu trâm xanh cài tóc, khoác chiếc trường sam mỏng màu xám cầm ngọc điệp Dương Khánh thượng tấu, vừa xem vừa từ trong tĩnh thất tu luyện đi ra.

– Đông Lai động, Đông Lai động chủ Miêu Nghị, lại có liên quan với hắn, tên này thật đúng là xui xẻo, vì sao luôn bị người đánh tới cửa như vậy?

Hoắc Lăng Tiêu lắc đầu lẩm bẩm nói:

– Phải chăng là hôm nào ta phải đi gặp hắn một lần, hoặc cho hắn một vị trí an toàn hơn một chút… Bằng không bản tọa cũng phải lo thay cho hắn!

Thị nữ Thiên Vũ, Lưu Tinh theo hầu biết là y đang chế giễu, đều là dở khóc dở cười hé miệng cười một tiếng, không biết nhớ ra chuyện gì đó.

Sau khi xem lại nội dung trong ngọc điệp một lần nữa, vò ngọc điệp trong tay, Hoắc Lăng Tiêu quay đầu nhìn tả hữu cười nói:

– Lần trước Ô Mộng Lan xông đến chỗ ta chèn ép một phen, lần này ta phải làm cho nàng ta nhả ra mười viên Nguyện Lực Châu thượng phẩm kia, còn phải phun ra chút lợi tức. Lưu Tinh, truyền Phùng Chi Hoán và Hà Vân Dã tới gặp ta!

– Dạ!

Lưu Tinh cười khanh khách rời đi.

Không bao lâu, Lưu Tinh dẫn Phùng Chi Hoán và Hà Vân Dã đi vào trong cung điện, ở ngoài vườn gặp Hoắc Lăng Tiêu đi tới, hai vị Hành Tẩu nhất tề hành lễ:

– Tham kiến điện chủ!

– Ừ!

Hoắc Lăng Tiêu gật đầu một cái nói:

– Hai vị theo ta đi Trấn Bính điện một chuyến.

Hai người nhìn nhau, Phùng Chi Hoán chắp tay nói:

– Xin hỏi điện chủ, vì chuyện gì?

– Người của Trấn Bính điện đánh tới địa bàn của ta, theo ta tìm Ô Mộng Lan tính sổ đi!

Hoắc Lăng Tiêu vừa nói dứt câu, hai tay áo phất một cái, một màn hào quang bao lấy toàn thân, một trận gió phần phật tỏa ra bốn phía, màn hào quang mang y bắn đi xa.

Phùng Chi Hoán, Hà Vân Dã kinh ngạc nhìn nhau, không dám chậm trễ, song song bay đuổi theo.

Ba màn hào quang hình bầu dục như quả trứng gà bao bọc lấy ba người, một trước hai sau nhanh chóng bắn về phía chân trời, trong nháy mắt biến mất giữa không trung.

Lộ trình ngồi long câu có lẽ phải mấy ngày, ba người cũng chỉ mất không tới nửa ngày đã vượt qua, đáp xuống đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng.

Lúc này Hoắc Lăng Tiêu sắc mặt lạnh lùng, dẫn hai vị Hành Tẩu xông thẳng vào cửa cung Trấn Bính điện.

Thủ vệ canh cửa ngăn trở lại bị Hoắc Lăng Tiêu đẩy ra một bên, gầm lên một tiếng rung trời:

– Bảo Ô Mộng Lan cút ra đây gặp ta!

Chiếm lý lại thêm nắm chắc phần thắng, lớn tiếng như vậy còn cần phải thông báo sao…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 18
Phần 56 Trảo ấn dùng xu thế kinh khủng như chẻ tre đánh vào trên người Âm Hạc Vương. Trảo ấn đánh xuống Vũ linh khí Huyền cấp kia trực tiếp khiến cho Vũ linh khí vỡ nát. Tiếp đó trảo ấn hung hăng đánh vào trên người Âm Hạc Vương, toàn bộ không gian bỗng nhiên run rẩy. Trên thân thể Âm Hạc Vương, hộ thân cương khí trực tiếp bị xé rách, gợn sóng trong không gian chung quanh Âm Hạc Vương đột nhiên vang lên vài tiếng cạch cạch rồi vỡ nát. Cả không gian vặn vẹo, năng lượng kinh người khiến cho không gian xuất hiện một cái khe đen kịt. Phanh Phanh. Lúc này trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 30
Phần 56 Ngọc La Sát liếc mắt nhìn, không tức giận nói: Chàng may phúc mới gặp được Sư phụ như vậy, đổi lại là người khác chỉ sợ sớm đã bị đem đi thanh lý môn hộ rồi, chàng còn ở đó mà lý luận. Bát Giới tâm phiền ý loạn, phất phất tay, không muốn nói nữa, đi lên nhà sàn. Ngọc La Sát đột nhiên hờ hững nói một câu: Chàng vì chuyện của Sư phụ mà phiền lòng, hay là vì chuyện giữa ta và đại ca mà phiền lòng. Bát Giới dừng chân lại, bỗng nhiên quay lại gần như phát điên hét lên: Các người rốt cuộc là muốn như thế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 21
Phần 56 Thân ảnh nháy mắt xuất hiện trước người Hắc Vũ, nhìn qua như thong thả thực tế chỉ phát sinh trong nháy mắt. Tiếp theo sau một đạo trảo ấn đẩy ra, không gian xung quanh run lên, năng lượng đột nhiên hội tụ thành chưởng ấn bay ra. Chưởng ấn ngưng tụ, trảo ấn nháy mắt khựng lại, sau đó bị chưởng ấn đánh trúng, trảo ấn lập tức tiêu tán giữa không trung. Cuộc đời của ta chỉ có một lần mù mắt duy nhất chính là thu nghiệt đồ như ngươi! Năng lượng tiêu tán, thanh âm thản nhiên vang lên, đồng thời một thân ảnh di động, không gian bị chấn khai, thân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng