Miêu Nghị - Quyển 3

Phần 85

Bất quá đây chẳng qua là lúc mới bắt đầu, khi đó Yêu Nhược Tiên được Miêu Nghị căn dặn nhắc nhở còn phải xuống biển theo hai nàng để chuẩn bị bảo vệ bất cứ lúc nào, hôm nay đã có thể ung dung khoanh tay đứng nhìn.

Đang khi hai người nói chuyện, mặt biển đã bắt đầu nổi lên từng con Bá Vương Ngư bị đánh gục.

Từng con nổi lên, từng mảng nổi lên, theo sóng phiêu đãng khắp bốn phía.

Miêu Nghị đặt tay trên bụng, ném viên Nguyện Lực Châu vào miệng, nhắm mắt đứng đó tu luyện.

Yêu Nhược Tiên một tay vuốt chòm râu dơ dáy, tay kia đếm thi thể đám cá nổi lên mặt biển vô cùng nhanh chóng:

– Một hai ba… Tám mươi… Ba trăm… Ba ngàn… Tám ngàn… Một vạn rưỡi…

Gần hai canh giờ sau, Yêu Nhược Tiên đột nhiên kêu lên quái dị:

– Đủ rồi đủ rồi. Hai vạn mốt rồi, nha đầu, mau lên đây, đủ rồi đủ rồi.

Miêu Nghị phun Nguyện Lực Châu trong miệng ra, mở mắt nhìn những mảnh thi thể cá trôi bập bềnh trên mặt biển.

Trong chốc lát, Thiên nhi và Tuyết nhi đã rẽ nước bay lên, rơi xuống thân cây gỗ, trong tay xách theo thương gỗ, thở hồng hộc nhìn Miêu Nghị, chờ chủ nhân công nhận.

Miêu Nghị quan sát trên dưới hai người, chỉ thấy toàn thân hai nàng đã ướt đẫm, gần như kiệt sức. Thân thể các nàng lộ rõ dáng vóc xinh đẹp qua lớp y phục ướt đẫm dán sát, hai chân thon dài, chẳng qua là da ngăm đen, rất chật vật, lại có một phen phong tình khác biệt.

Miêu Nghị nhớ năm xưa lúc mình tu hành ở trên hải đảo. Tu vi đột phá đến Bạch Liên nhất phẩm tốn bốn năm, sau đó khổ luyện thương pháp bất quá tốn sáu năm, tổng cộng tu hành mười năm ở trên hải đảo.

Mà hai nàng lại là sau khi đạt tới Bạch Liên nhất phẩm khổ luyện mất mười năm mới có thành tựu, ít nhiều gì cũng có chênh lệch. Tính ra mất nhiều hơn bốn năm so với Miêu Nghị, bất quá cuối cùng hai nữ nhân này có thể chịu được cực khổ, cuối cùng cũng coi như luyện thành, cũng không uổng mồ hôi nước mắt bỏ ra trước đó.

Miêu Nghị không nói nhiều, quay đầu nhìn Yêu Nhược Tiên gật đầu nói:

– Trở về đi thôi.

Mấy màn hào quang bao phủ bốn người, nhanh chóng bay đi.

Sau khi trở lại hải đảo tu luyện, Miêu Nghị nói với hai nàng:

– Chuẩn bị đi, chúng ta trở về Đông Lai động.

Hai nàng mừng rỡ, đây là công nhận các nàng thành công, song song ứng tiếng lui ra.

– Đi tới đảo này đã mười năm rồi sao?

Miêu Nghị nhìn về phía Yêu Nhược Tiên hài hước nói:

– Tiền bối, kỳ hạn mười năm giữa chúng ta đã dứt, xem ra nên chia tay đường ai nấy đi…

Yêu Nhược Tiên vẫn không hề đề cập tới ước định mười năm này, cố làm như quên mất, không nghĩ tới tiểu tử này ngược lại nói ra trước, lúc này hung tợn nói:

– Tiểu tử, ngươi không đề cập tới chuyện này ta còn quên mất, mười năm đã qua, vì sao tiểu Đường Lang còn không nghe theo ta thao túng, phải chăng là ngươi muốn đùa giỡn với ta?

– Sao dám!

Miêu Nghị chắp tay nói:

– Chuyện này ta cũng không có kinh nghiệm, nếu đã không thành, không phải là tiền bối thích Hắc Thán sao, tiền bối có thể trả tiểu Đường Lang cho ta, đem Hắc Thán đi.

Yêu Nhược Tiên trợn mắt nói:

– Giặc mập kia không chịu thân cận với ta, ngươi đáp ứng làm cho nó thân cận cùng ta cũng không làm được, ngươi còn muốn đòi tiểu Đường Lang ư?

Miêu Nghị dang tay nói:

– Chuyện này là vì tiền bối vi phạm cam kết trước. Ta đã đối xử với Hắc Thán tệ một chút, nhưng tiền bối lại giữ khư khư tiểu Đường Lang trong tay không chịu nhả. Đã nói sẽ đưa cho ta trước một số, ai ngờ một con cũng không cho, ngài bảo ta làm sao có thể tiếp tục đối xử tệ với Hắc Thán, giúp cho các ngươi thân cận? Chẳng lẽ tiền bối muốn lấy cả tiểu Đường Lang cùng Hắc Thán hay sao?!

Yêu Nhược Tiên cũng có ý này, thế nhưng không lấy đi được thứ nào cả, cưỡng ép mang đi cũng được, nhưng chúng không nhận lão làm chủ, mang đi có ích lợi gì?

Ít nhất lúc ở bên người Miêu Nghị, chẳng những có thể nắm giữ hai thứ này bất cứ lúc nào, còn có thể bắt Miêu Nghị nghe theo mệnh lệnh của mình.

Bây giờ lão phát hiện mình chỉ cần trông chừng Miêu Nghị, vậy đồng nghĩa với đồng thời gián tiếp khống chế được hai loại bảo bối kia.

– Hừ! Cưỡng từ đoạt lý!

Yêu Nhược Tiên cười lạnh.

– Được rồi, vãn bối lui thêm bước nữa, tiền bối mang cả Hắc Thán cùng tiểu Đường Lang đi đi, từ nay giữa chúng ta không còn ân oán nữa.

Miêu Nghị phóng khoáng nói.

Yêu Nhược Tiên á khẩu không trả lời được, không nghĩ tới Miêu Nghị hào phóng như vậy.

Chẳng qua là, nếu như mang đi hữu dụng lão đã sớm mang đi, trừ phi có thể đem Miêu Nghị đi cùng thì còn được. Nhưng Miêu Nghị có tiên tịch con bà nó trên người, lại đắc tội phủ chủ bị cách chức làm mã thừa, muốn thủ tiêu tiên tịch cũng không được, lão cũng không muốn gánh vác phiền phức tày trời này.

– Ngươi muốn làm gì?

Yêu Nhược Tiên đột nhiên thẹn quá hóa giận, chỉ mũi Miêu Nghị mắng:

– Gạt ta một phen, rồi muốn đuổi ta dễ dàng như thế, chẳng lẽ muốn đi tìm chết?

Miêu Nghị cười khổ nói:

– Vậy rốt cục tiền bối muốn thế nào? Để tỏ thành ý, tiền bối chỉ cần nói ra, vãn bối nghe theo mệnh lệnh là được.

– Như vậy còn tạm được…

Yêu Nhược Tiên sờ cằm suy nghĩ một hồi, đột nhiên vung tay lên nói:

– Khoan tính toán với ngươi, chờ ta nghĩ rõ ràng nên làm sao rồi hãy nói.

– Được, hết thảy nghe theo lời tiền bối, tiền bối nghĩ xong có thể nói cho ta biết bất cứ lúc nào.

Miêu Nghị gật đầu đáp ứng, trong lòng suy nghĩ, suy đoán trước khi lão nhân gia lấy được thứ gì đó vào tay sẽ không chịu suy nghĩ rõ ràng.

Không bao lâu sau, Thiên nhi và Tuyết nhi rửa mặt thay y phục mới tới, song song đi tới sau lưng Miêu Nghị.

Miêu Nghị xoay người liếc nhìn, ít nhiều gì cũng có vẻ sửng sốt, phát hiện Thiên nhi và Tuyết nhi thay một bộ trường quần đã hoàn toàn đổi khác.

Cho dù là trước kia tu vi hai nàng đạt tới Bạch Liên nhất phẩm, nhưng khí chất ngây thơ của nữ tử vẫn còn đọng trên nét mặt, thủy chung cho người ta có cảm giác nhu nhược yếu đuối.

Hôm nay thần thái hai người trầm tĩnh, ánh mắt lóe lên có vẻ sắc bén, sắc mặt sạm nắng lộ ra một cỗ anh khí.

Các nàng đeo dây lưng bó sát ngang eo, làm nổi bật khuôn ngực đầy đặn, vòng eo nhỏ nhắn, tứ chi thon dài cân đối, tựa hồ cao hơn trước đây một chút, ngẩng đầu ưỡn ngực đứng đó toát ra anh khí bừng bừng.

Hai nàng không nghĩ tới Miêu Nghị lại nhìn chằm chằm các nàng như vậy nhìn, đây là thứ nhất bị hắn nhìn chằm chằm như vậy quan sát trên dưới không ngừng, ánh mắt mới vừa rồi còn trầm tĩnh sắc bén không khỏi có hơi xấu hổ tránh né, không khỏi suy nghĩ lung tung.

Yêu Nhược Tiên bất kể nhiều như vậy, lấy ra mấy món pháp bảo cuốn cả bọn lẫn Hắc Thán vào trong, cấp tốc nhảy lên không bay đi…

Quy củ cũ, còn chưa tới Đông Lai động, Yêu Nhược Tiên đã vứt bọn Miêu Nghị lại, một mình lắc mình đi.

Không vì gì khác, Yêu Nhược Tiên không muốn đối mặt với những người khác.

Trên thực tế ở Đông Lai động nhiều năm như vậy, trừ Miêu Nghị và hai người thị nữ ra, cũng chỉ có Diêm Tu từng nhìn thấy Yêu Nhược Tiên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Phần 55 Tiếng sói hú bỗng thưa đi, tôi ngó ra ngoài tường, lũ sói từ triền núi đi xuống gần chùa mỗi lúc một đông. Có vài con đi qua đi lại giữa các bức tường đổ, có lẽ chúng nhìn thấy ánh lửa ở trong này nhưng không dám tự tiện hành động khi chưa có hiệu lệnh của vua sói, chỉ dám đi quanh ngôi chùa đổ mà thôi. Cách khoảng bốn chục mét thấy có đôi mắt sói như hai ngọn đèn xanh lét, tôi lập tức giương súng, ba điểm trên một đường thẳng, ngắm chuẩn vào giữa hai ngọn đèn rồi bóp cò. Sau tiếng súng nổ trong đêm tĩnh mịch, hai ngọn đèn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Dương Thần – Quyển 16
Phần 85 Hiện tại Dương Thần đã có lòng tin, đợi đến khi tiến vào Thượng Thanh Thần Lôi cảnh, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì mình có thể dùng Lam Hỏa và Ám Hỏa dung hợp thành Thượng Thanh Thần Lôi. Mà Ngọc Thanh Thần Lôi... hẳn là còn cách xa mình, tạm thời Dương Thần cũng không biết phía trên Ám Hỏa có còn sức mạnh gì không, nếu không suy tính như thế này thì không thể tạo ra Ngọc Thanh Thần Lôi. Nhưng xe đến trước núi ắt có đường, chờ sau này mình có cơ hội vượt qua Thượng Thanh hoặc Ngọc Thanh Thần Lôi, lĩnh ngộ đạo lý trong đó thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Ba cô gái đi Vũng Tàu - Tác giả The Kid
Một mùa Tết lại trôi qua. Mọi người đều quay trở lại với cuộc sống làm việc bận rộn của mình. Chồng của Thủy cũng vậy, anh lại nhận thêm nhiều chuyến đi công tác xa, bỏ cô vợ trẻ đẹp ở nhà một mình. Thủy ở nhà chỉ biết làm nội trợ, cô mong muốn chồng thường xuyên ở nhà với mình, nhưng không được. Thủy và chồng càng lúc càng ít gặp nhau hơn, điều này làm cô buồn. Một người bạn thân của Thủy là Hoa, rất thường ghé nhà Thủy chơi. Hoa luôn sẵn sàng làm Thủy vui lên. Hoa cũng có chồng nhưng bị chồng bỏ, cũng do tính cô hơi vô duyên và nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng