Miêu Nghị - Quyển 3

Phần 95

Ô Mộng Lan lắc đầu nói:

– Nữ nhi chưởng môn từ chối, hơn nữa còn nói với Tử Dương tiên sinh trước mặt của mọi người: Sư huynh, huynh thua rồi! Có thể tưởng tượng được cảm thụ của Tử Dương tiên sinh lúc ấy, khoan nói không lấy được mỹ nhân vào tay, còn vì lỗ mãng nên bị đánh trọng thương ngay tại chỗ, suýt chút nữa mất mạng. May nhờ vị sư huynh tranh tài với y bao dung độ lượng không chấp nhất, đứng ra ra sức bảo vệ mới giữ lại tính mạng được cho y. Bất quá lại bị chưởng môn tuyên bố là nghịch đồ trước mặt mọi người, lập tức đuổi ra khỏi Linh Lung tông. Lúc Tử Dương tiên sinh bị người lôi ra Linh Lung tông không phục hô to, nói sẽ có một ngày y nhất định luyện chế ra pháp bảo tuyệt thế lực áp Linh Lung tông, rửa sạch cái nhục ngày hôm nay!

Miêu Nghị than thở một tiếng, quay đầu lại liếc nhìn Thiên nhi và Tuyết nhi cũng cảm khái trong lòng, rốt cục quay đầu lại hỏi nữa:

– Vậy sau đó Tử Dương tiên sinh có rửa sạch nhục trước được không?

– Nói dễ vậy sao, Linh Lung tông dựa lưng vào Vô Lượng Thiên, không có tài nguyên tu hành của Linh Lung tông chống đỡ, sau khi làm một tên tán tu muốn lấy được tài liệu luyện bảo cũng hết sức khó khăn, làm sao có thể có cơ hội rửa nhục.

– Vậy bây giờ y ở đâu?

– Chuyện này không biết được, loại người mất hết tất cả như y còn sợ không mất mặt sao, đương nhiên là cố gắng hạ thấp mình hết sức. Nghe nói có người thấy y thường xuất hiện ở Lưu Vân Sa Hải, dường như sống cũng không được như ý, là thật hay giả cụ thể ở đâu ta cũng không thể nói chính xác.

Miêu Nghị yên lặng gật đầu, nói như thế, Yêu Nhược Tiên trốn ở Đông Lai động tám chín phần mười chính là vị Tử Dương tiên sinh kia. Chẳng trách nào lão lấy đại cái tên Yêu Nhược Tiên, thà chết cũng không chịu tiết lộ tên thật, còn không muốn gặp người ngoài quá nhiều, thì ra là sợ mất thể diện.

– Huynh trưởng và Mạnh tỷ tỷ từng gặp qua Tử Dương tiên sinh chưa?

Miêu Nghị thử hỏi một câu.

Cũng chỉ là thử hỏi, hắn còn không tới nỗi kéo hai người đi nghiệm chứng thân phận Yêu Nhược Tiên. Nếu thật sự chọc cho Yêu Nhược Tiên thẹn quá hóa giận, sợ là không bị một giản đập chết cũng sẽ chuốc khổ không ít.

Hai người đều lắc đầu một cái, ý nói chưa từng thấy qua, Hoắc Lăng Tiêu bồi thêm một câu:

– Chỉ sợ sau khi y bị trục xuất Linh Lung tông, người gặp được y không nhiều lắm.

Miêu Nghị gật đầu một cái, không có hỏi nhiều nữa, nâng chén nói:

– Kính huynh trưởng cùng Mạnh tỷ tỷ.

Hai người vui vẻ uống cạn.

Đang lúc này Diêm Tu lại tiến vào, đi vào đình ghé sát bên tai Miêu Nghị thấp giọng nói:

– Người Trấn Hải sơn tới.

– Tới thì tới, đâu có liên quan gì tới một tên mã thừa như ta, có lão đối phó là được rồi.

Miêu Nghị lười đi ra ngoài nên ứng đối qua loa.

Lời này làm Hoắc Lăng Tiêu cùng Ô Mộng Lan cảm thấy buồn cười, tôn ti Đông Lai động này coi như hoàn toàn đảo lộn.

Diêm Tu nói bổ sung rõ ràng đầy thâm ý:

– Lại là tới thị sát.

Miêu Nghị hiểu rõ, lại là tới kiếm chác chút lợi ích, khẽ cau mày hỏi:

– Có mấy người, có văn thư bên Trấn Hải sơn không?

– Có hai người, chỉ chứng minh thân phận, nói là phụng khẩu dụ tới.

– Tức là không có phải không?

Miêu Nghị cười lạnh nói:

– Người bên trên tới chúng ta cũng không tiện đắc tội, muốn thị sát thì cứ dẫn bọn họ đi thị sát, nếu mở miệng đòi kiếm chác vậy bắt lại cho ta, đích thân ta sẽ cho bọn chúng! Khốn kiếp, thật sự coi Đông Lai động ta là thanh lâu kỹ viện, một đám ong bướm ruồi muỗi cũng muốn tới đi dạo một vòng!

Tỷ dụ này khiến cho hai vị điện chủ phải nhịn cười.

Hai người cũng đại khái đoán được đã xảy ra chuyện gì, trên thực tế hai người cũng thường gặp loại chuyện như vậy, chỉ bất quá bọn người Trấn Hải sơn và Nam Tuyên phủ nhất định là không dám đi tìm bọn họ đòi lợi ích, chỉ có đám ngưu quỷ xà thần phía trên Nguyệt hành cung và dưới quyền Thìn lộ Quân Sứ.

Diêm Tu lĩnh mệnh rời đi, có lời của Miêu Nghị căn dặn, lão đã có nắm chắc xử lý, nếu không lão không có can đảm trêu chọc Trấn Hải sơn.

Hai vị điện chủ nhìn nhau, bằng vào kinh nghiệm từng trải của bọn họ cũng biết phường vô lại như vậy e rằng không dễ gì đuổi đi, cũng muốn xem thử Miêu Nghị xử lý như thế nào.

Thật ra thì hai người không có quá nhiều tiếng nói chung với Miêu Nghị, đã muốn cáo từ, bất quá bây giờ ngược lại không gấp gáp nữa, muốn chờ xem náo nhiệt.

Trong lúc đang nâng chén vui say, Ô Mộng Lan đột nhiên lên tiếng nói:

– Miêu huynh đệ, lúc ta du ngoạn đến Vạn Hưng phủ đối diện, tình cờ nghe được tu sĩ bên kia nói một chuyện, nói hàng năm ngươi đều đưa lên Quy Nghĩa sơn một phần danh sách bồi thường, có chuyện này hay không?

Hoắc Lăng Tiêu liếc xéo Miêu Nghị, cũng muốn nghe hắn giải thích xem đã xảy ra chuyện gì.

Miêu Nghị ngẩn ra, biến sắc mặt kinh ngạc nói:

– Còn có chuyện như vậy sao, vì sao ta lại không nghe nói? Nếu quả thật có chuyện này, vậy cũng phải là động chủ chúng ta tổ chức, ta chỉ là một mã thừa chỉ lo chăn nuôi long câu cho tốt, không quan tâm nhiều như vậy.

Hắn đẩy hết sang cho Diêm Tu, làm ra vẻ không biết gì cả.

Ô Mộng Lan cười híp mắt nói:

– Miêu huynh đệ, ngươi đây là nhắm mắt nói mò, động chủ Đại nhân các ngươi rõ ràng nghe theo ngươi răm rắp. Nếu ngươi không gật đầu, làm sao lão dám làm loại chuyện có liên quan tới hai điện như vậy?

Khụ khụ…

Miêu Nghị ho khan hai tiếng, đã rõ ràng như vậy đúng là không gạt được, cười khan nói:

– Hai vị có chỗ không biết, mười mấy năm trước Quy Nghĩa sơn đánh lén Đông Lai động ta ban đêm, đốt giết cướp phá không chuyện ác nào không làm, cướp đồ Đông Lai động ta, lại giết người của Đông Lai động ta, còn đập động phủ ta, ta giao danh sách bồi thường cho bọn họ có gì là quá đáng?

Hoắc Lăng Tiêu nhàn nhạt nói:

– Nhưng ta nghe nói lúc ấy điện chủ đã đến Trấn Bính điện yêu cầu bồi thường, ngươi lại đòi bồi thường nữa, tựa hồ không mấy thích hợp!?

Miêu Nghị kinh ngạc lần nữa nói:

– Có chuyện này sao? Điện chủ đã yêu cầu bồi thường ư? Vậy vì sao không báo cho Đông Lai động ta? Huynh trưởng, điện chủ há là loại người không biết thương xót thủ hạ như vậy, nếu đã đòi được bồi thường nhất định sẽ bồi thường cho Đông Lai động ta. Cho nên sau này nghe những lời như vậy chớ cho là thật, nếu không sẽ dễ dàng làm ô nhục danh dự điện chủ, ngươi nói có đúng không?

Hoắc Lăng Tiêu bị lời này làm cho á khẩu nghẹn lời không biết nói gì, nghĩ thầm ta đường đường điện chủ đưa ra quyết định thế nào cũng cần phải báo cho Đông Lai động nho nhỏ của ngươi một tiếng sao… Bất quá người phía dưới chết, đồ bồi thường lại thuộc về y toàn bộ cũng là sự thật…

Thấy y bị một mã thừa nho nhỏ nói cho á khẩu nghẹn lời, Ô Mộng Lan khoái chí cười nói:

– Miêu huynh đệ nói rất đúng, Hoắc Lăng Tiêu vốn là không phải là người tốt. Bất quá Miêu huynh đệ, ngươi làm như vậy không sợ Trấn Bính điện sẽ cáo trạng đến Trấn Ất điện sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 2
Phần 95 Lục Thiếu Du theo Lưu Nhất Thủ đi qua mấy con phố, từ cuối một con đường đi vào đường ngầm dưới đất. Lưu Nhất Thủ nói nơi náo nhiệt nhất Trấn Thiên Tinh không phải trên đường mà là chợ ngầm. Một số chỗ lớn quanh đây có phú thương, công tử kéo đến chợ ngầm. Bởi vì trong chợ ngầm mua bán đủ thứ đồ trong tối ngoài sáng. Yêu thú, đan dược, vũ kỹ, dược liệu, cái gì cần có đều có. Bán luôn yêu đan, linh đan, linh thú, nhưng mấy thứ này không dễ tham quan. Nếu không có đủ thực lực thì chợ ngầm sẽ không cho ngươi vào, mấy thứ đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 3
Phần 95 Nhanh lên, người Cửu Hoa Môn lại đến, mau đóng cửa lại! Còn cho người buôn bán không? Đương gia, chúng ta làm ăn nhỏ, thôi rời khỏi trấn Đoàn Sơn đi. Một đám đệ tử Cửu Hoa Môn đi trên đường, nhiều cửa tiệm nhỏ sợ hãi đóng cửa lại. Cửa hàng nhỏ không đắc tội Cửu Hoa Môn nổi. Trong trấn Đoàn Sơn có mấy cửa hàng lớn có thế lực, nhưng bọn họ không dám đắc tội Cửu Hoa Môn, chỉ giận mà không dám nói gì. Năm đệ tử Cửu Hoa Môn đang diễu võ dương oai đi trên đường, đạp văng cửa một tiệm nhỏ. Mau giao tiến cống, không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Phần 95 Đi bên cạnh Thạch Viên là một đầu cự ngưu một sừng, toàn thân màu xanh, trên đầu có một sừng, ánh mắt hung ác, chính là Độc Giác Yêu Ngưu, ba đầu yêu thú hiện thân, ba cỗ chân khí khổng lồ áp xuống, vài đầu yêu thú phi hành của Hắc Sát giáo nhất thời run rẩy lên, toàn bộ bầy ngựa trực tiếp phủ phục, điều này làm bốn sơn môn lập tức hiện vẻ bối rối. Tham kiến chưởng môn! Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Phi Đao Âu Dương Lãnh Tật, Khí Vương Úc Khánh, Khang Tử Vân cung kính hành lễ trên không trung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng