Miêu Nghị - Quyển 3

Phần 96

Miêu Nghị kinh ngạc nói:

– Cáo ta cái gì? Đông Lai động ta không gây sự cũng không kiếm chuyện, chỉ là hàng năm khách sáo đưa một phần danh sách bồi thường tới, bọn họ không bồi thường, chúng ta không hề nói một lời nào khó nghe, Đông Lai động có tội gì?

Đây cũng chính là chỗ mà Ô Mộng Lan thắc mắc không hiểu, không khỏi cau mày nói:

– Miêu huynh đệ, nếu không cách nào đòi bồi thường vậy vì sao còn đưa hàng năm, ngươi làm như vậy rốt cục muốn như thế nào?

Đùa gì thế, chúng ta quen thân lắm sao, chuyện gì cũng phải nói cho nàng biết… Miêu Nghị thầm nhủ trong lòng một câu, đột nhiên thấp giọng nói:

– Thật ra thì cũng không có gì, vấn đề mặt mũi mà thôi, chỉ là cố gắng giữ thể diện. Thử hỏi ta tổn thất nặng nề chỗ này, lại không dám tìm bên kia báo thù, thân ta là động chủ làm sao chịu nổi, cho nên ngoài mặt vẫn phải làm ra vẻ một chút cho thủ hạ thấy.

– Phải không?

Ô Mộng Lan có vẻ nghi ngờ.

– Mạnh tỷ tỷ, tỷ là một tán tu quan tâm chuyện này làm gì, chẳng lẽ muốn gia nhập Đông Lai động ta sao?

Miêu Nghị chế giễu hỏi.

Đang lúc này bên ngoài vang lên thanh âm long câu dong ruổi ầm ầm, rất nhanh truyền tới động tĩnh đánh nhau leng keng, mấy người quay đầu nhìn về phía phát ra động tĩnh, lóng tai lắng nghe.

Trong chốc lát, động tĩnh liền biến mất, thanh âm của long câu dong ruổi nhanh chóng đến gần bên này.

– Xem ra là đã đánh xong với người của Trấn Hải sơn tới đây thị sát.

Hoắc Lăng Tiêu cười cười.

Đây là suy đoán rất dễ dàng, vừa nghe động tĩnh đại khái đã đoán được, y lại nhìn về phía Miêu Nghị hỏi:

– Ngươi không đi ra xem thử sao, không lo người của mình thua thiệt ư?

Miêu Nghị cười lạnh trong lòng, nếu như đánh không thắng bọn Diêm Tu đã không động thủ, với tính cách cực kỳ cẩn thận của lão nhất định phải xin phép.

Tự nhiên hắn sẽ không nói ra lời này ngay trước mặt người ngoài, thuận thế đứng dậy chắp tay nói:

– Huynh trưởng, Mạnh tỷ tỷ xin chờ giây lát, ta ra ngoài xem thử.

Sau đó dẫn Thiên nhi và Tuyết nhi đi qua cửa hông viện.

Vừa đi ra khỏi cửa hông liền thấy mười mấy kỵ sĩ bọn Nguyên Phương đang giam giữ hai người dưới bậc thềm, thu lấy binh khí bọn họ, trói quỳ trên mặt đất, ngoài miệng siết xích sắt, ở đó kêu rên ư ử, trên người có mấy vết thương máu chảy đầm đìa.

Diêm Tu tiến tới nghênh đón, nói với Miêu Nghị đang dẫn hai tên thị nữ đi xuống:

– Chính là hai người này.

Miêu Nghị gật đầu một cái, đi tới trước mặt hai người đang rên rỉ tức tối nhìn chằm chằm mình, nhìn quanh một chút sau đó khẽ vuốt cằm ra hiệu với người mình, bọn Nguyên Phương lập tức buông lỏng xích sắt ngoài miệng hai tên kia.

– Đông Lai động muốn tạo phản phải không, lại dám động thủ với thành viên Trấn Hải sơn tới thị sát?

– Lập tức thả chúng ta ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

Thấy hai người gầm thét không ngừng, Miêu Nghị nghiêng đầu sang bên nói:

– Dài dòng nữa, cắt lưỡi bọn họ cho ta!

Lại Vũ Hàm bên cạnh lập tức lấy tiểu đao trong nhẫn trữ vật ra, nắm lấy miệng một tên chuẩn bị dùng lưỡi đao cạy răng y.

Người Đông Lai động đã sớm hận thấu đám người này, thế nhưng tính tình Diêm Tu quá mức cẩn thận, làm cho mọi người uất ức vô cùng. Lần này Miêu Nghị trở về đích thân ra mặt, quả nhiên lập tức khiến cho bọn họ cảm thấy thống khoái.

Hai kẻ bị trói quỳ dưới đất thấy vậy sợ mất mật, lập tức ngậm miệng lại lắc lắc đầu cầu xin tha thứ.

Miêu Nghị khoát tay, Lại Vũ Hàm liền thu đao đứng ở một bên.

Hiện trường yên tĩnh, Miêu Nghị nhìn hai người nhàn nhạt hỏi:

– Có biết ta là ai hay không?

– Không biết!

Hai người lắc đầu, có thể nói vô cùng hoảng sợ, cũng muốn biết người kia là ai.

– Bản nhân là mã thừa Đông Lai động Miêu Nghị!

Miêu Nghị không lạnh không nóng nói:

– Ngay cả ta là ai cũng không biết, cũng dám chạy đến Đông Lai động ta gây chuyện, lá gan các ngươi không nhỏ.

Hai người bừng tỉnh ngộ, thì ra vị này chính là tiền động chủ Đông Lai động trong truyền thuyết bị phủ chủ cách chức làm mã thừa.

Hai người nghe đại danh Miêu Nghị đã lâu, từng nghe được chuyện về Miêu tiền động chủ ở Trấn Hải sơn, nhưng không biết lợi hại, hôm nay mới dám tới đây kiếm chác như vậy.

Hôm nay vừa thấy mới biết không phải là kẻ hiền lành, nhưng không hiểu vì sao những người khác trước đây tới kiếm chác lại không có chuyện gì, hai người bọn họ lại gặp xui xẻo, bọn họ không nghĩ ra, chẳng lẽ là mình dễ ức hiếp lắm sao?

Bọn họ nào biết trước kia là Miêu Nghị hạ mình khiêm tốn chỉ lo tu luyện ngoài đảo không muốn gây chuyện, hôm nay hắn từ hải đảo chính thức trở về, còn có người dám tiếp tục tìm tới cửa, với tính tình của Miêu tiền động chủ, hậu quả có thể tưởng tượng được.

Miêu Nghị dời mắt khỏi hai người, quay đầu lại hỏi Diêm Tu:

– Bọn họ đòi bao nhiêu?

Diêm Tu tiến lên hồi đáp:

– Một ngàn kim tinh, bốn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm.

Miêu Nghị cau mày lại, liếc nhìn Diêm Tu hỏi nữa:

– Đông Lai động ta một năm thu hoạch được bao nhiêu?

Diêm Tu có vẻ lúng túng nói:

– Hai mươi bốn viên Nguyện Lực Châu, hai ngàn kim tinh.

Đương nhiên đây chỉ là con số bề ngoài, có lẽ Nguyện Lực Châu không có nhiều nhưng phú hào quyền quý cả Đông Lai thành muốn kết giao dựa dẫm tiên nhân cũng không ít, hàng năm hiếu kính kim tinh cũng không ít.

– Thật là tham lam, cứ hai ba ngày lại có người tới đòi như vậy, tiếp tục một thời gian nữa Đông Lai động ta chỉ có thể uống nước lã mà sống.

Miêu Nghị nhìn chăm chú về phía hai người đang quỳ hỏi:

– Tu vi thế nào?

Hai người có thể nói hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng rơi vào tay của người ta gặp phải nhân vật cứng rắn lợi hại, chỉ có thể là quân tử báo thù mười năm không muộn, chờ sau khi thoát thân mới tìm Đông Lai động tính sổ, bèn thành thật đáp:

– Bạch Liên tam phẩm!

Miêu Nghị vừa nghe lập tức cười khẩy, cũng không xem thử Đông Lai động có thực lực thế nào, bất cứ một người nào cũng có thể giết chết bọn họ trong nháy mắt. Thật sự là không biết sống chết, Bạch Liên tam phẩm cũng dám tới đây kiếm ăn…

Hắn lại hỏi tiếp:

– Có văn thư Trấn Hải sơn sai phái thị sát không?

Hai người từ từ cúi đầu thấp xuống:

– Không có.

Miêu Nghị cau mày lại:

– Vậy rõ ràng là giả danh tới đây lừa gạt rồi…

Hai người vội vàng giải thích:

– Chúng ta thật sự là người của Trấn Hải sơn, Diêm động chủ có thể chứng minh.

– Người nào làm chứng cũng vô dụng, sơn chủ tới làm chứng cho các ngươi cũng vô dụng, ta nói các ngươi là mèo, các ngươi chính là mèo, ta nói các ngươi là chó, các ngươi muốn là mèo cũng không được!

Ánh mắt Miêu Nghị quét qua mọi người, không khách sáo chút nào tuyên bố trước mặt mọi người:

– Nghe kỹ cho ta, lời của bản mã thừa ở Đông Lai động mới là trên hết!

Lời này nhìn qua dường như là Miêu Nghị đang nói cho hai người đang quỳ nghe, nhưng dường như cũng có ý nhắc nhở những người khác của Đông Lai động.

Lời này vừa nói ra, Thiên nhi, Tuyết nhi phía sau lập tức ưỡn thẳng lưng lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Phần 70 Uyển Doanh thoáng lộ ra vẻ hoan hỉ, rồi nghiến răng hét lớn: Các vị quan sai đại ca, nhanh tóm tên khâm phạm đang cưỡi hắc mã Lâm Tam kia, đưa được hắn về đại nhân sẽ trọng thưởng. Những bổ khoái nghe Uyển Doanh nói xong, liền tất tốc hành động, vây lấy đoàn người Lâm Vãn Vinh vào giữa, lớn tiếng nói: Lâm Tam, mau xuống ngựa chịu trói! Lâm Văn Vinh hơi cười một tiếng, nhìn về phía Uyển Doanh: Uyển Doanh tiểu thư, sớm như thế này mà đã làm nhiệm vụ ư? Thật là khổ sở quá! Không hiểu vì sao các người lại bao vây bọn ta, có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Phần 60 Lúc này tôi liền hiểu ngay ra ý của Tiểu Hoa, nhất thời bản thân vẫn không tài nào tin được. Thứ mà hắn chuẩn bị cho tôi chính là mặt nạ của Chú Ba tôi. Hắn không phải muốn bảo tôi dùng thuật dịch dung đấy chứ. Là hắn muốn tôi đeo nó lên. Tôi đột nhiên cảm thấy vô cùng thán phục Tiểu Hoa, hắn ở cách tôi cả nghìn dặm mà vẫn biết được hoàn cảnh của tôi hiện giờ, hơn nữa còn phán đoán rất chuẩn xác, hắn biết dù tôi có cố gắng thế nào trong việc dựa vào các mối quan hệ thì chuyện cũng không thể cứu vãn được. Thế lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lăng Tiếu – Quyển 12
Phần 96 Hắn rõ ràng cảm ứng được thực lực của Lăng Tiếu đã là không giống như xưa rồi, theo Lăng Tiếu phát triển như vậy, hắn sớm muộn có một ngày sẽ oanh động Trung vực, thành tựu tồn tại vô thượng. Một đồng minh như vậy đối với Cốc gia hắn mà nói chỉ có chỗ tốt mà không có nửa điểm xấu. Lăng Tiếu đến Luyện dược sư công hội còn chưa đem nhiệm vụ giao nộp liền nghe được trưởng lão giám sát triệu hoán nói: Trước đến gặp ta đi! Lăng Tiếu nghe được thanh âm truyền tới, cả người nhẹ nhàng run lên, hắn lẩm bẩm nói: Chẳng lẽ đều biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng