Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 11

Đồng thời, Miêu Nghị cũng hiểu rõ, Ngọc La Sát cũng không thể xác định nơi này có phải là cạm bẫy hay không, nên bật cười ha hả nói:

– Ngươi, cái người này thật đúng là quá đa nghi.

Ngọc La Sát hừ lạnh:

– Không cẩn thận như vậy ta còn có thể sống đến tận bây giờ sao?

Miêu Nghị trầm ngâm nói:

– Cho dù có trận pháp đi nữa ta nghĩ đây cũng không phải là trận pháp gì đâu.

Ngọc La Sát nói:

– Sao ngươi khẳng định vậy?

Miêu Nghị nghe vậy giải thích:

– Bảo tàng hoàn toàn có thể được một trận pháp nào đó bảo hộ. Có lẽ chỉ là để người khác không dễ dàng lấy đi thôi. Vậy nên ta hoài nghi không biết có phải liên quan đế khẩu quyết tầm bảo mà ta đang nắm hay không. Khẩu quyết tầm bảo nói không chừng chính là máu chốt để mở ra trận pháp này mở bảo tàng ra đấy.

Ngọc La Sát lặng yên, cảm thấy hình như cũng có chút đạo lý:

– Nói khẩu quyết nghe một chút.

Miêu Nghị lập tức cảnh giác nói:

– Ngươi muốn ra cầu rút ván?

Ngọc La Sát xùy một tiếng nói:

– Nếu ta muốn qua cầu rút ván thế thì khi tìm được bảo tàng rồi cũng sẽ qua cầu rút ván thôi.

Miêu Nghị là cố ý nói như vậy, không vội vàng dụ đối phương vào cạm bẫy. Biết rõ có nhiều chuyện dục tốc bất đạt, phải tiến hành từ từ loại bỏ nghi kị của đối phương:

– Nếu như ngươi đã nói như vậy hay thì tốt nhất chúng ta cứ bàn bạc điều kiện trước đã. Dựa vào cái gì ta tin được ngươi không qua cầu rút ván đây?

Ngọc La Sát lại nói:

– Đến độ này rồi ngươi còn muốn nói điều kiện với ta không cảm thấy hơi muộn hay sao?

Miêu Nghị lắc đầu:

– Không muộn. Bởi vì ta biết rõ bảo tàng được đại trận bảo hộ. Nếu như không mở ra đúng phương pháp lại cưỡng ép nó mở ra thì đồ vật bên trong sẽ bị tổn hại. Có quỷ mới biết bên trong có thứ gì đó đáng giá có thể bị phá hỏng hay không. Đã đến bước này rồi ta nghĩ ngươi cũng không muốn thất bại trong gang tấc nhỉ? Cho đến bây giờ ta đã không còn đường lui. Ngươi cũng không cần uy hiếp ta, không thể đảm bảo an toàn của mình ta chỉ còn một con đường chết. Coi như ngươi giết chết ta ta cũng sẽ không mở miệng đâu.

Ngọc La Sát lạnh nhạt nói:

– Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào ngươi mới tin ta sẽ không qua cầu rút ván.

Miêu Nghị lại nói:

– Thề độc đi.

Ngọc La Sát nghe vậy nhíu mày nói:

– Thề độc có tác dụng gì chứ?

Miêu Nghị trả lời:

– Ta đã giữ lại một tay. Một khi ta không thể sống sót trở về, chuyện ta và ngươi sẽ lập tức được người khác công khác. Hơn nữa ngươi thề độc, ta có thể thấy được sự đảm bảo hai bên, cũng có thể thấy lời hứa này rất có giá trị. Như thế nào, ngươi không dám thề độc để chứng minh thành ý của ngươi sao?

Ngọc La Sát lạnh lùng quan sát hắn, lại ngưng mắt nhìn trong chốc lát, cuối cùng gằn từng chữ nói:

– Ta, Ngọc La Sát lúc này tề, khi có được bảo tàng qua cầu rút ván, làm chuyện bất lợi với Ngưu Hữu Đức ắt gặp phải thiên khiển. Chết không yên lành. Điều này ngươi vừa lòng chưa.

Miêu Nghị lắc đầu, rất rõ ràng tỏ vẻ không hài lòng.

– Ngươi có thể có chút thành ý hay không hả? Cho đến bây giờ còn mở tâm nhãn sẽ chỉ khiến ta thêm hoài nghi, cái gì gọi là sau khi có được bảo tàng chứ? Ý của ngươi là sau khi ta nói ra khẩu quyết tầm bảo ngươi sẽ lập tức làm thịt ta cũng không tính tỏng phạm vì lời thề là sau khi đạt được bảo tàng đi.

Ngọc La Sát hừ lạnh nói:

– Còn nói ta đa nghi, là chính ngươi đa nghi đấy.

– Không cẩn thận hơn một chút ta có thể sống đến bây giờ sao?

Miêu Nghị vui tươi hớn hở dùng lời nói lúc đầu của nàng ấy đáp trả. Đều đã đi đến trước cửa rồi, Ngọc La Sát cũng chẳng còn tâm tình cãi cọ với hắn, lần nữa thề nói:

– Ta, Ngọc La Sát lúc này thề, dù Ngưu Hữu Đức có làm gì gây bất lợi cho ta, chỉ cần ta làm ra bất cứ chuyện gì bất lợi cho Ngưu Hữu Đức, thì cũng ắt gặp thiên khiển, chết không yên lành.

Miêu Nghị bó tay rồi, nữ nhân này quả nhiên là được đấy. Đến lúc này còn có thể nghĩ thêm đến sự tính toán lúc trước, tuyên bố điều kiện tiên quyết là không làm hại đến hắn.

Hiển nhiên đối phương thề độc câu này coi như có lý, hắn cũng không biết nên nói cái gì. Ngọc La Sát vội vàng nói:

– Còn chờ cái gì nữa, khẩu quyết có thể nói chưa?

Miêu Nghị gằn từng chữ.

– Lúc đầu góc Tây Bắc, trong ba nghìn bồng lai.

Là hăn hàm hô nói bậy một cầu.

Ngọc La Sát cau mày nói:

– Cái này là khẩu quyết tầm bảo sao?

Miêu Nghị gật đầu nói:

– Không sai.

Ngọc La Sát lại hồ nghi hỏi lại:

– Chỉ hai câu này thôi?

Miêu Nghị giải thích:

– Câu trước, lúc đầu góc Tây Bắc nói đúng điểm mấu chốt gỡ bảo bản đồ bảo tàng, góc tây bắc trên bản đồ bảo tàng chính là điểm khởi đầu khu vực biên giới Đinh Mão Vực. Câu sau trong ba nghìn bồng lai tạm thời ta còn không biết có có ý gì. Đoán chừng phải đến hiện trường mới có thể giải đoán được.

Ngọc La Sát lập tức lấy ra quả cầu kim loại xác minh, phát hiện quả nhiên đúng theo lời Miêu Nghị nói, góc Tây Bắc đúng là điểm khởi đầu của bản đồ bảng tàng này. Lặng lẽ thu lại quả cầu kim loại, nhìn tinh cầu chung quanh giống như đang bày bố trận pháp nào đó, lại nhìn đến tinh cầu xinh đẹp là đích đến kia, tựa hồ còn có chút nghi kị.

Miêu Nghị vì muốn loại bỏ sự nghi kị của nàng mà thở dài:

– Nếu như ngươi lo lắng vậy thì không bằng cứ vậy đi, ta sẽ đi trước dò đường có cái gì không đúng thì ngươi cũng có thể thấy rõ, có gì nguy hiểm trước tiên ta gánh chịu, như vậy thì ngươi đã có thể tin tưởng rồi chứ.

Ngọc La Sát không nói gì, thế nhưng chỉ bắt lấy cánh tay hắn sau đó lại thả ra, hiển nhiên cũng đồng ý để hắn mạo hiểm đi trước dò đường.

Mẹ kiếp! Thật đúng là tử đạo bạn bè không chết không bần đạo. Như thế này ta xem ngươi khóc thế nào đây. Trong nội tâm Miêu Nghị thầm mắng một câu, rồi quay người đối mặt với tinh cầu kia.

Đợi sau khi tinh cầu tự quay di chuyển đến biểu thị trên bản đồ rồi Miêu Nghị mới bay đi, bay đến vị trí tự miếu được biểu thị trên bản đồ. Tốc độ cũng không nhanh lắm.

Ngọc La Sát cũng vội mở ra pháp nhãn, không vội vàng theo sát phía sau, để đề phòng bất trắc.

Điều làm nàng kinh ngạc chính là, ngay lúc Miêu nghị phá tan chí khướng trong nháy mắt, chỉ thấy hắn đột nhiên rút ra một thanh bảo kiếm, đồng thời phóng xuất ra một con đại bàng kim cương. Tiếp đó khống chế con đại bằng kia mà tốc độ phi hành đột nhiên nhanh hơn, thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn quanh, vẻ ngoài giống như là muốn chạy trốn vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 8
Bạch Hạo lĩnh mệnh! Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, hắn hưng phấn vì cảm giác nắm đại quyền trong tay. Vô Thường Công thở sâu, hắn nâng tay bắt lấy U Minh Công đang trầm mặc và đi vào đại điện, lại chú ý tới ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo sắc bén, không ngừng dò xét mình có gây nguy hiểm cho Cự Quỷ Vương hay không, cảnh này làm hắn cảm thấy khó chịu, cảm thấy Bạch Hạo cũng quá khoa trương. Cũng không dám lộ ra mặt, thậm chí hắn cười hữu hảo, cũng gật đầu với Bạch Tiểu Thuần rồi đi vào cung điện. Bạch Tiểu Thuần hài lòng thu hồi ánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Ánh mắt Tiểu Long khẽ đổi, hàn ý trong mắt bắn ra: Nếu như có người xảy ra bất kỳ chuyện gì, mặc kệ là Thiên Long tông hay bất kỳ thế lực nào, hay là có địa vị gì, ta sẽ huyết tẩy Thiên Long tông, chó gà không tha. Tĩnh Thần do dự một chút, khuôn mặt rung động, nói: Nếu như chúng ta mang đại quân tới Thái Minh Đại Thiên thế giới mà nói, sợ rằng sẽ gây ra không ít phiền phức. Dù sao Thái Minh Đại thiên thế giới kia với chúng ta cũng nước sông không phạm nước giếng. Ta hiểu rồi, ta chỉ mang người của ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 10
Nghe nữ nhân nói như vậy, trong lòng Lưu Phong lập tức sinh ra một chút khoái cảm hơi khó hiểu. Tuy rằng cơ thể vẫn như cũ nhưng thân phận lại bất đồng, cảm giác dĩ nhiên cũng bất đồng. Trước kia Phỉ Nhi là công chúa, hiện tại nàng là Nữ Vương. Hơn nữa lại là nữ vương của đế quốc bổng tử. Nghĩ đến chính mình sắp đem Nữ vương của lũ bổng tử phục thị dưới thân thì trong lòng Lưu Phong không kìm nổi cơn hưng phấn. “Hắc hắc, Nữ vương của ta, hôm nay nàng phải lẳng lơ a...” Lưu Phong ôm lấy Phỉ Nhi không ngừng hôn hít, bàn tay cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng