Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 14

Trong chớp choáng này, hắn bị đụng có chút thất điên bát đảo. Người cùng thân cây cũng lăn đến mặt đất, rơi một cái nện trên đất, thuận theo sườn dốc cuồn cuộn lăn xuống dưới. Lúc đâm vào một gốc cây ở sườn núi mới ngừng lại được, trong miệng ‘phốc’ một cái phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể nghiêng lại nằm đó miệng thở hổn hển.

Ngực nóng rát đau đớn không ngừng, cảm giác khi tứ chi va chạm khi lăn khỏi sườn núi thật sâu sắc, Miêu Nghị thở hổn hển không khỏi bật một nụ cười ha hả, thật sự là rất lâu còn chưa cảm nhận được cái cảm giác của người phàm này.

Rất nhanh, trong cơ thể truyền đến một cảm giác mát lạnh xoa dịu sự đau đớn trên toàn thân. Miêu Nghị la ha hả bật cười hai tiếng, biết là tinh hoa tiên thảo lúc trước khẩn cấp nhét vào miệng nuốt xuống đã phát huy tác dụng. Có điều này cam đoan, hắn biết rằng chỉ cần bản thân hắn không ngừng nổ lực vậy thì không thể chết được.

– Ha ha…

Tiếng cười bổng dưng im bặt, trong lúc ấy, từ trên tán cây Miêu Nghị thấy được dáng người Ngọc La Sát đang lướt thấp qua trên bầu trời.

Quay đầu, ánh mắt hắn dồi theo phương hướng mà Ngọc La Sát bay đi. Rất nhanh, cách đó không xa cũng truyền đến một loạt âm thanh cây cối nghiêng ngả “rầm ào ào”, tựa như có vật gì đó rơi xuống.

Lông mày Miêu Nghị giật giật, không cần phải nói, nhất định tiện nhân luôn nhìn hắn chằm chằm cũng đã đáp xuống.

Miêu Nghị xoay người bò lên, cử động tứ chi. Phát hiện ngoại trừ phần ngực bị va chạm trực diện có chút đau còn lại tổng trạng thái thân thể cũng không tệ lắm. Không có tổn thương trầm trọng như trong tưởng tượng, cũng không ảnh hướng đến hoạt động của bản thân, chỉ là bảo kiểm của hắn không biết biến mất đi đâu rồi.

Hắn nhìn chung quanh một lần, phát hiện bảo kiếm của mình bị làm rơi ở vị trí nửa sườn núi. Vội vàng nhanh chóng chạy đến bên đó, phải có bảo kiếm trong tay tình huống trước mắt này mới có chút hy vọng, đồ vật bên trong không gian trừ vật không cách nào lấy ra được nữa rồi.

Ở đó, khi hắn vừa nhặt lại được bảo kiếm thì bỗng nhiên lại truyền đến một loạt tiếng cọ xát sột soạt, nhìn lại chỉ thấy Ngọc La Sát đang chạy như bay từ trong rừng chạy đến. Trong từng bước chạy xiêm y vẫn phấp phới. Hai người đã nhìn thấy nhau.

Lông mày Miêu Nghị cau lại, nhìn trạng thái chạy của nữ nhân này tựa hồ pháp lực cũng không bị gia trì. Hắn cầm bảo kiếm quay người đứng ở nửa sườn núi.

Ngọc La Sát chạy đến sườn núi thì dừng lại, lại nhìn chằm chằm Ngưu Hữu Đức đang đứng giữa sườn núi nghiến răng nghiến lợi nói:

– Ngưu Hữu Đức.

Ngoài miệng la gào, tay cũng không được nghỉ. Nàng kéo quần áo bao bọc lại cơ thể, chỉ là lúc trước y phục bị có lẽ là bị nàng xé ra thế nên tựa như chẳng có cách nào làm những lổ hổng rách ra kia trở lại hoàn hảo như lúc ban đầu. Vậy nên, cuối cùng chỉ buộc lại dây thắt lưng một chút, trực tiếp cột hết từng mảnh quần áo vào thân mới dừng tay.

Trên thân Miêu Nghị lúc này đầy cây cỏ cành lá.

Trên thân Ngọc la Sát cũng không tốt hơn bao nhiêu, trên búi tóc có dính lá cây rời rạc, trên thấy cũng treo cỏ rác, trên đầu vai còn có một con sâu róm đang ngọ nguậy vừa bị nàng nhanh chóng phủi đi.

Nhìn một chút, Miêu Nghị bỗng vui vẻ, hắn có thể xác nhận, nữ nhận này vẫn chưa thể khống chế pháp lực, nếu không cũng không ra cái dạng này.

Miêu Nghị nắm chặt kiếm trong tay, có chút tò mò… Nhỏ giọng nói:

– Ngọc La Sát, ta rất hiếu kỳ, ngươi không gia trì được Pháp Lực, tại sao lúc trước lại có thể bay được trên trời như thế?

Lúc này tình huống đối phương bay trên trời thật sự làm hắn ta chấn kinh, bay như thế cũng quá tiêu soái rồi, rất đẹp, so với mượn pháp lực mà bay lượn trên trời còn mượt mà, tiêu soái hơn.

Ngọc La Sát hận không thể xé xác hắn, nào còn có tâm tư nói chuyện không đâu vào đâu này, cả người xông lên, rất nhanh chạy đến vị trí của Miêu Nghị ở trên sườn núi, động tác mạnh mẽ nhạy bén vô cùng.

Miêu Nghị bật cười ha hả, nói một câu thì bắt đầu quay người bỏ chạy triệt để leo lên sườn núi.

Động tác của Ngọc La Sát hiển nhiên nhanh nhạy hơn, thỉnh thoảng chân đạp thân cây, tay kéo cành cây cả người phiêu đãng, hai ba cái mà đuổi theo Miêu Nghị hầu như cùng một chỗ leo lên dốc núi với Miêu Nghị.

Miêu Nghị quay đầu nhìn lại thì có chút kinh ngạc, phát hiện nữ nhân này nhìn như thế nào cũng rất giống mẹ của bầy khỉ, ở trong núi hắn vẫn chưa nhìn thấy cách nàng chạy, quan trọng là thanh bảo kiếm màu đỏ óng ánh trên tay hắn bỗng dưng trở nên vướng víu, lại có chút nặng, ảnh hưởng trực tiếp đến tốc độ của hắn.

Miêu Nghị không chạy nữa, cuối cùng cả hai người đều đứng lại đối mặt với nhau.

Nét mặt Ngọc La Sát lạnh lẽo, chỉ vào hắn quát:

– Dám hại ta!

Miêu Nghị bật cười ha hả nói:

– Ta nào hại ngươi. Rõ ràng là ngươi hại ta không được, ngươi giết vật cưỡi của ta, hại ta thành dạng như thế này.

Ngọc La Sát quát lên:

– Còn dám hồ ngôn loạn ngữ, rõ ràng ngươi sớm biết tình huống nơi này nên mới dẫn theo đại bàng kim cương bên người, rõ ràng là ngươi cố ý dẫn dụ ta rơi vào cạm bẫy này.

Miêu Nghị lập tức trêu chọc nói:

– Ta nào có, ta đã nói trước với ngươi là ta đi dò đường, nếu có nguy hiểm thì ta gánh trước, không cho ngươi theo vào, là chính ngươi chủ động xông vào, rõ ràng là lòng tham của ngươi, vì sao lại đổ ngược lỗi lên đầu ta?

Tình huống thay đổi, Miêu Nghị thật không dám đùa giỡn đối phương như vậy nữa, hắn sợ sẽ bị đối phương bóp chết. Thế nhưng loại tình huống trước mắt này, lại nghĩ đến đường đường là cao thủ hiển thánh thế nhưng lại không thể theo, tài nghệ đã triệt để san bằng tương đương với mình, nghĩ đến đều rất thoải mái.

Ngọc La Sát tức giận nói:

– Bớt nói nhảm, làm thế nào rời khỏi nơi đây? Chỉ cần ngươi nói cho ta biết, ta cam đoan sẽ bỏ qua chuyện cũ.

Miêu Nghị ngửa mặt lên trời cười hai hả nói:

– Ngọc La Sát, ta nói thật cho ngươi biết, chỉ cần đã rơi vào nơi này thì không có cách nào rời đi đâu. Chính ngươi cũng tự cảm nhận được pháp lực không thể thi triển được, còn có thể đi thế nào đây?

Ngọc La Sát lại nói:

– Chớ có dùng bộ dạng này lừa gạt ta, tất nhiên phải có cửa ra nếu không ngươi cũng không thể xông vào nơi này được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tokyo – Tình yêu và tình dục - Tác giả The Kid
Có thể nói Thái là một người giàu có khi anh đang làm chủ một loạt các cửa hàng băng đĩa. Anh có người vợ tên Huyền Trang, cô gái gốc Hải Phòng sở hữu thân hình bốc lửa. Hai vợ chồng đã có một đứa con gái. Sau này cả gia đình sang định cư ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Cả gia đình đều nói tiếng Nhật rất giỏi. Thái vẫn tiếp tục kinh doanh cửa hàng băng đĩa. Hà Vân đứa con gái của hai vợ chồng, năm nay 16 tuổi, đang đi học trong một trường trung học. Gia đình sống trong một khu phố yên tĩnh và dễ chịu. Ở cái xứ sở hoa...
Phân loại: Truyện nonSEX
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Thấy Côn Luân ma Lặc liều mạng cứu mình, lão Trần thật không đành lòng, phái Xả Lĩnh hành sự dựa vào người đông thế mạnh, tụ tập nhau lại luôn coi trọng hai chữ “nghĩa khí”, lão thân là thủ lĩnh sao có thể chỉ lo cho mạng sống của mình? Nghĩ vậy, lão gầm lên, vùng khỏi hai tên đồng bọn đang co kéo mình bỏ chạy, xông trở vào đại điện, hất chân đá vôi bột bay mù mịt, xua đuổi lũ rết đang bò lên chân gã câm. Lúc này gã câm đã không chịu nổi sức nặng của thanh xà nữa, hai mắt trợn ngược, miệng thở phì phò, gã thấy đường đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Dương Thần – Quyển 13
Trong đầu Dương Thần “vù” một tiếng, đờ người ra xác nhận lại lần nữa, áo xám tro không hay nói giỡn nên không thể nào không tin được, việc này rất kỳ quặc! Kỳ thực nãy Dương Thần cũng buồn bực, làm sao lần trước tu vi của áo xám tro lại không có cách nào để nhận ra, lần này lại có thể nhìn ra tu vi của áo xám tro chính là ở cảnh giới Tiên Thiên, vốn còn tưởng áo xám tro đặc biệt không che giấu gì, không ngờ lại không phải là một người! Áo xám tro biết được, thậm chí có người giả mạo bản thân để truyền tin cho Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng