Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 33

Phía trước hai huynh đệ nói chuyện, Ngọc La Sát đi theo phía sau không gần cũng không xa, bộ tăng bào trên thân nàng có chút rộng thùng thình nhìn qua hơi buồn cười, cả ba người trên thân đều khoác tăng bào màu xanh nhạt.

Sắp được nhìn thấy bảo tàng Nam Mô Môn trong truyền thuyết, Ngọc La Sát vừa chờ mong lại vừa khẩn trương, chờ mong được nhìn thấy nó lại lo sợ Miêu Nghị tiếp tục cài bẫy hãm hại mình.

Tóm lại, bây giờ nàng không có chút tín nhiệm nào với Miêu Nghị. Ánh mắt nàng rơi vào bóng lưng phiêu dật của Bát Giới. Mặc kệ nàng có hận một tát kia của Bát Giới hay không, chỉ là giờ khắc này một mình hắn ta mới đem lại cho nàng cảm giác an toàn.

Đi về phía hẻm núi, nhìn thì thấy xa thế nhưng đi cũng chẳng mất bao lâu. Đi hơn hai canh giờ, rốt cuộc cũng đã đến hẻm núi.

Hẻm núi rất rộng, chiều cao cũng phải hơn mười trượng. Đứng ở biên giới hẻm núi cứ giống như đứng cạnh vách núi vật. Bốn phía cỏ cây xen lẫn toàn là những loài hoa dại không biết tên. Mà trong hẻm núi lại là một cảnh tươi đẹp, giống như hoa cốc vậy, có thể ngửi thấy được hương thơm từ bên trong tràn ra.

Đứng ở trên vách đá nhìn ra xa, Bát Giới chỉ tay về phía vách đá đối diện:

– Đối diện chính là nơi đó.

Miêu Nghị và Ngọc La Sát đứng xa hơn một chút cùng thuận theo nhìn sang, rất dễ dàng để phân biệt. Một ngôi chùa khảm nạm dựng đứng trên vất núi, tòa thân đều màu đen, tạo hình quỷ dị. Bên ngoài chùa hình như có hai người đang ngồi khoanh chanh. Miêu Nghị nhìn một chút đoán chừng là Thất Giới đại sự và Huyết Yêu rồi.

– Chuyện này…

Ngọc La Sát đột nhiên thốt ra một tiếng. Nhìn thấy ngôi chùa quỷ dị này tựa hồ làm nàng ta nhớ ra cái gì đó. Hình như là hình dung của ngôi chùa phong ấn nào đó mà Tam Vĩ Yêu Hồ lấy từ thiên đình đến. Cảm giác thế nào lại thấy ngôi chùa này rất giống? Hẻm núi đồng dạng cũng là khảm nạm trên vách núi đá, còn có nơi đây người ta không thể nào khống chế được pháp lực nữa.

Trong nháy mắt này, nàng tựa hồ đã hiểu rõ điều gì đó.

Miêu Nghị và Bát Giới nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt Ngọc La Sát trắng bệch, tựa hồ rất hoảng sợ.

Ngọc La Sát đột nhiên quay đầu nhìn về phía hắn, hô hấp hơi dồn dập dò hỏi:

Bát Giới cười nói:

– Ngọc La Sát, làm sao thế?

– Không biết pháp danh đại sư xưng hô thế nào?

Miêu Nghị nghe xong chỉ cảm thấy buồn cười, hiện tại mới nghĩ đến hỏi vấn đề này sao?

Bát Giới chắp tay trước ngực nói:

– Bần tăng pháp danh Bát Giới.

– Ngươi chính là hòa thượng tuấn tú kia.

Ngọc La Sát trừng lớn hai mắt, lại nhanh chóng nhìn về phía ngôi chùa quỷ dị kia, thất thanh nói:

– Nơi này là địa phận phong ấn yêu tăng nam ba sao?

Miêu Nghị châm chọc nói:

– Đã sớm nói với ngươi nơi đây không liên quan gì đến bảo tàng Nam Mô Môn. Cũng đã sớm nói với ngươi nơi này là địa phận phong ấn nam tăng yêu ba, ngươi hết thảy lần này đến lần khác cũng không chịu tin. Hết thảy lần này đến lần khác cho rằng là ta gạt ngươi. Nhìn bộ dạng của ngươi, có lẽ đã biết chuyện của Tam Vĩ Yêu Hồ rồi nhỉ, người thông minh như vậy theo lý thuyết sau khi vừa đến tinh cầu này cảm nhận được điều dị thường thì nên đoán được rồi chứ. Ha ha, ta cũng thấy kỳ quái, trước khi đến ngươi luôn hoài nghi nơi này là địa phận phong ấn yêu tăng nam ba. Như thế nào đến khi cảm nhận được pháp lực của bản thân bị quản chế, lại sống chết cũng không chịu tin chứ. Xem ra ngươi hiểu nhầm Ngưu mỗ quá rồi đấy, chết sống cũng không tin lời Ngưu mỗ nói, thật sự là buồn cười.

– Ài…

Bát Giới lắc đầu thở dài:

– Bởi vì có câu thông minh quá sẽ bị thông minh hại, không hề ngoài câu đó mà.

– Các ngươi…

Ngọc La Sát nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt trắng bệch. Nàng há lại chỉ vì không tin Miêu Nghị mà chui vào ngõ cụt. Nàng không cho rằng Miêu Nghị có thể biết được nơi phong ấn yêu tăng nam ba được che giấu kỹ càng. Nàng cũng không cho rằng Miêu Nghị có thể chui vào nơi này. Sau khi nàng đi vào tinh câu này cũng không cảm nhận được lấy mạng phạm âm như lời Tam Vĩ Yêu Hồ nói.

Càng quan trọng hơn chính là nàng tham lam sắp đặt, một người gặp lúc phải lựa chọn một trong hai cách loại trừ. Một là loại trừ những tai họa ngầm tìm kiếm để cơ hội có lợi, hai là loại trừ hết những cơ hội để tìm kiếm tai họa ngầm. Điều sau thuộc về ý thức đề phòng khi chưa gặp phải gian nan. Điều trước là thuộc về tâm lý đầu cơ, mà một khi con người đã có lòng tham, Hỏa Trung Thủ Lật cũng sẽ rất dễ dàng mà bỏ qua nguy hiểm, chỉ nhìn chằm chằm vào điểm có lợi.

– Pháp lực của ngươi cũng bị quản chế rồi!

Ngọc La Sát đột nhiên nhìn chằm chằm Bát Giới nói một tiếng.

Bát Giới cười nhạt, bộ dáng tươi cười dần dần trở nên thánh khiết. Chợt thấy hắn vung tay áo áp đảo qua mặt đất một cái, mấy bông hoa dại lẻ tẻ đơm nụ, hắn lại vung tay áo quét qua lần nữa, những cây cỏ dại kia đột ngột nhanh chóng nở rộ, nhìn qua rất thần kỳ.

Nhìn Ngọc La Sát bờ môi mím chặt, Bát Giới khẽ cười nói:

– Lúc vừa đến nơi này, thật sự pháp lực của bần tăng đã bị quản chế rồi. Thế nhưng về sau đã tìm được pháp môn tránh được sự quản chế.

Miêu Nghị âm thầm thấy buôn cười, lão nhị này lại đang giả thần giả quỷ nói hươu nói vượn rồi.

Ngọc La Sát:

– Đây chỉ là vì ngươi phật hiệu cao thâm, nên chân thành mà làm được.

Bát Giới:

– Ngươi không dùng pháp lực thử chân thành làm một lần cho ta xem đi. Con bà nó chứ! Quay đầu lại có người nói ngã phật pháp cao thâm, cảm ơn đã khích lệ!

Tay áo hắn phất lên, một bộ dạng ngươi tin hay không ta cũng mặc kệ.

Ánh mắt Ngọc La Sát rất nhanh lóe lên, cũng không biết là nàng có tin hay không.

Miêu Nghị nhìn chung quanh, nói:

– Hoàn cảnh nơi này so với trong truyền thuyết còn tốt hơn.

Bát Giới cười ha ha nói:

– Đó là ngươi không biết lúc đầu ta đến nơi này có hoàn cảnh gì đâu. Bên ngoài hẻm núi là một cánh đồng hoang vu, trong cốc gió lạnh thổi từng trận. Bầu trời bi vân sầu thảm bao phủ, rất dọa người. Dưới cốc hoa này chôn vô số hài cốt, sau khi ngăn chặn lão yêu quái kia, hoàn cảnh nơi này mới từng bước cải thiện đấy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 10
Phần 33 Cho nên, phong ấn năng lượng ở trong cơ thể nàng là không rút ra được nữa, một khi mạnh mẽ lấy ra sẽ chỉ khiến cho năng lượng nổ tung, đến lúc đó chết không chỉ là Cát Bối Hân mà ngay cả người lấy ra năng lượng cũng sẽ bị dính vào mà bỏ mạng. Dĩ nhiên những chuyện này Cát Bối Hân căn bản là không thể nào biết đến. Cũng chính là bởi vì như thế, người của Phong gia mới chuẩn bị đem Cát Bối Hân mạnh mẽ lưu lại Phong gia bọn họ, trở thành dòng chính của Phong gia bọn họ, bởi vì Cát Bối Hân coi như là một nửa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một người bạn thân của Phương, nhưng bị tai nạn chết sớm. Sau khi Vân chết, hồn ma cô cứ luôn bám theo Phương và tìm cách ngăn không cho Phương có bạn. Phương còn có hai người bạn khác là Trang Ú và chị Diễm, hai người này cũng bị hồn ma Vân tấn công. Trang trong...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lưu Phong – Quyển 5
Phần 33 Nhìn cặp đùi trắng nõn, đôi chân trường túc kia. Lưu Phong từ nội tâm ca ngợi: “Đẹp, rất đẹp, phi thường đẹp...” Nghe nam nhân ca ngợi, Tố Nương không khỏi gia tăng cước lực, không chỉ tận dụng tối đa lực đùi, ngay cả đôi môi anh đào cũng cố ý phát ra âm thanh rên rỉ kiều mị, không ngừng kích thích thần kinh của Lưu Phong. Lưu Phong cảm giác được tất cả các khớp xương của mình đồng thời run lên. Vui sướng, kích tình không ngừng tập kích vào trong lòng hắn. Thông qua mỹ cước, Tố Nương cảm nhận rất rõ ràng sự kích thích của Lưu Phong, cảm nhận được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng