Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 54

Miêu nghị mừng rỡ, thần tình phấn chấn, quay đầu nhìn, vội vàng chạy về phía nhà sàn, vừa mới bước một chân lên bậc thang, lập tức lại lùi lại, nghĩ đến mình không tiện đi vào.

Bát Giới cũng không kìm lòng được đứng lên nhìn, Thất Giới đại sư tay đang gạt tràng hạt cũng đột ngột dừng lại, cũng mở mắt nhìn vào.

Kẽo kẹt! Cửa mở. Huyết Yêu trên tay vẫn còn vết máu vui vẻ hô lớn với những người đang mòn mắt trông mong ở bên ngoài:

– Con trai! Là con trai! Mẹ tròn con vuông!

“Phù!” Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm, chắp tay nhìn trời xanh, vẻ mặt vui mừng, hắn nhớ mang máng lúc cha nuôi mẹ nuôi còn sống thỉnh thoảng sẽ nhắc tới vừa nói vừa cười, nói chờ lão nhị trưởng thành liền có cháu trai mũm mĩm để bế bồng rồi, hôm nay Trương gia cuối cùng cũng có hậu rồi, bản thân mình cũng có thể ăn nói với cha nuôi mẹ nuôi rồi.

– A di đà phật!

Thất Giới đại sư cũng chắp tay, lộ ra vẻ mặt vui mừng mỉm cười.

Bát Giới thì đang ở đó thần tình co quắp, trong lòng lặp lại một ý niệm, ta có con trai ư? Đây gọi là chuyện gì, không muốn!

– Nước nóng! Cần nước nóng, nhanh!

Huyết Yêu lại vội vàng hô lên.

Miêu Nghị lập tức vung tay chỉ vào Bát Giới, vẻ mặt tức giận, nói:

– Tên khốn kiếp, ngươi phát ngốc gì đó, nước nóng, không nghe thấy à?

– Ờ… ờ…

Bát Giới lập tức lúng ta lúng túng, vội vàng xách cả thùng nước nóng chạy lên bậc thang đưa cho Huyết Yêu.

Kẽo kẹt! Cửa lại đóng lại.

– Đại sư, người có đồ tôn rồi, chúc mừng.

Miêu Nghị chạy đến trước mặt Thất Giới đại sư chắp tay chúc mừng, trên mặt cười như muốn nở hoa.

Khiến cho ai cũng vội vã muốn có đồ tôn này, Thất Giới đại sư dở khóc dở cười, hoàn lễ một tiếng:

– Cùng vui, cùng vui!

Hai người này bây giờ đã thả lỏng rồi, bàn bạc việc đặt tên cho đứa trẻ này.

Bát Giới một thân một mình cô độc đứng ở bên cạnh, có chút mất hồn mất vía.

Trong nhà, Ngọc La Sát sắc mặt trắng bệch nằm ở trên giường, nhìn thấy Huyết Yêu tới tới lui lui bận rộn, hữu khí vô lực hỏi:

– Con trai, đại bá của nó vui mừng không?

Huyết Yêu hé miệng cười, nói:

– Vui mừng chứ, miệng cười đến nỗi không khép lại được.

Ngọc La Sát thở phào một hơi, lại hỏi:

– Phụ thân của nó có vui không?

Huyết Yêu trong lòng hồi hộp một chút, thật đúng là không nhìn ra Bát Giới có ý tứ vui vẻ, thế nhưng nàng vẫn nặn ra một nụ cười, nói:

– Vui!

Ngọc La Sát dường như từ trong phản ứng của nàng phát giác ra cái gì đó, nhãn thần có chút buồn bã.

Lúc trời gần tối, động tình trong nhà mới dừng lại, Huyết Yêu thu dọn lại đồ bên trong rồi mới ôm một bọc tá lót đi ra, Miêu Nghị và Thất Giới đại sư lập tức vây quanh.

Khẽ vạch một góc tã lót ra, lộ ra một gương mặt nhỏ dúm dó, mắt nhắm lại đang ngủ say.

Miêu Nghị thử đưa ngón tay ra sờ vào khuôn mặt nhỏ nhắn non mềm, cười ha ha nói:

– Vừa rồi còn khóc ầm ĩ tưởng chết người, bây giờ lại ngủ ngon thế này.

Huyết Yêu khẽ nói:

– Vừa rồi phí hết bao nhiêu sức lực mới ăn được chút sữa, ăn no rồi, có thể cũng mệt rồi.

Thất Giới đại sư nói:

– Bên ngoài gió lớn, nhanh bế nó vào đi.

Miêu Nghị vừa nghe vội vàng đắp lại khuôn mặt nhỏ của nó, ở đây không có ai có thể khống chế pháp lực, một khi dính bệnh có thể sẽ phiền phức, hắn còn nhớ tỉ lệ trẻ con của thế tục chết non rất cao, hôm nay tình hình này của mọi người trong tình hình này cũng không khác biệt với người của thế tục nhiều lắm, có chút khẩn trương liên tục gật đầu, nói:

– Đại sư nói đúng, mau đưa nó vào trong đi.

Huyết Yêu lại ôm đứa bé đi đến bên cạnh Bát Giới ra hiệu bảo hắn bế nó, nhìn một chút.

Nhìn thấy khuôn mặt dúm dó nhỏ bé của nó, trong lòng Bát Giới nói không rõ là tư vị gì, may mà mặt của hắn bị đánh cho sưng lên rồi, cũng không dễ nhìn ra được cái gì, bằng không đoán chừng lại phải chịu đòn nữa.

Dù sao cũng đã trải qua linh khí rèn luyện thân thể, Ngọc La Sát khôi phục rất nhanh, mấy ngày sau là đã khôi phục như bình thường rồi, vì vậy liền ôm con đi dạo ven hồ vẻ mặt rất yêu thương.

Tên của đứa bé là lúc đầy tháng Thất Giới đại sư đặt, lúc đặt tên cho đứa nhỏ. Thất Giới đại sư chỉ vào trái tim của mình, lại chỉ vào ngôi nhà nhỏ trên mặt hồ trong veo, đặt tên là Trương Tâm Hồ. Cái tên này Ngọc La Sát rất vừa ý, liền bái tạ.

Còn về Bát Giới, Miêu Nghị cũng không canh chừng chặt như vậy nữa, ngược lại thỉnh thoảng còn thúc giục hắn đến thăm hai mẹ con họ.

Còn về thái độ của Bát Giới đối với Ngọc La Sát, vẫn luôn không lạnh không nóng, mãi cho đến một ngày Ngọc La Sát đang ở trong nhà gỗ nghỉ ngơi một đêm, mới thấy trên mặt Bát Giới có ý cười, bắt đầu cùng Ngọc La Sát có nói có cười, cũng thử bắt đầu đón nhận đứa trẻ đó, thỉnh thoảng có thể thấy hắn ôm đứa bé đi dạo quanh hồ.

Thời gian vui vẻ không bao lâu, tâm tư nặng nề lại đặt ở trong lòng mọi người, đối với Miêu Nghị mà nói.

Ngọc La Sát trừ hay không trừ là một vấn đề nan giải, hắn kết luận Ngọc La Sát có ý niệm mượn đứa trẻ để bảo vệ tính mạng, cho nên không có khách nào khẳng định Ngọc La Sát có thể nhìn thấy, nể mặt đứa trẻ này mà dừng tay không, một khi sông không còn cầu nữa, hậu quả đó Miêu Nghị ngàn vạn lần cũng gánh không nổi, thực sự không được, đứa bé phải giữ, người lớn không thể giữ!

Tiếp đó thời kỳ của Đại Trận Thất Cấm càng ngày càng đến gần, Miêu Nghị, Bát Giới, Ngọc La Sát ba người có liên quan trong đó trong lòng càng ngày càng áp lực, đều biết có vài kết quả sớm muộn cũng phải đối mặt.

Tính toán thời gian chỉ còn lại một tháng. Miêu Nghị đem mấy người ngoại trừ Ngọc La Sát ra toàn bộ đều mời đến ngoài thung lũng thương lượng việc rời đi. Sau khi nghe xong thái độ của Thất Giới đại sư, Miêu Nghị nhíu mày, hỏi:

– Đại sư thật sự muốn ở lại ư?

Thất Giới đại sư than thở nói:

– Nếu như ở đây không có người trấn áp, lại không biết có bao nhiêu người sắp phải táng mệnh dưới phạm âm sách mạng của Yêu Tăng Nam Ba, thí chủ chưa tận mắt chứng kiến tình trạng bi thảm đó không làm sao có thể tưởng tượng được.

Đối với điểm này, Huyết Yêu có thể nói là được lĩnh hội rất sâu, cho dù nàng đã quy y cửa phật nhiều năm, nhớ lại năm đó chịu phạm âm sách mệnh khống chế làm việc, vẫn không lạnh mà run.

Miêu Nghị biết việc liên lụy đến mạng người này lão hòa thượng sẽ vô cùng cố chấp, cũng có thể nói là bảo thủ, nhưng hắn vẫn tận lực khuyên răn, nói:

– Đại sư không thể nào ở lại đây trấn thủ cả đời được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
Phần 54 Lúc này đêm đã khuya, ngoài trời mưa to gió lớn, chốc chốc lôi điện lại đan xen vào nhau, liệu Bắc Đường Vũ có sao không nhỉ? Long Nhất không khỏi lo lắng nghĩ. Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Long Nhất vẫn chẳng thể yên lòng được, hắn quyết định đến thăm nàng ta xem thế nào, chẳng may mà phát sinh việc gì không tốt thì không hay rồi. “Các nàng ngủ trước đi, ta ra ngoài xem nha đầu kia thế nào rồi! ” Dứt lời Long Nhất bèn xuống giường mặc quần áo. “Thiếp cũng đi nha! ” Ngu Phượng đề nghị. “Thôi, một mình ta đi là được rồi, chỉ là đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Đường Môn – Quyển 2
Phần 54 Mông Lệ đã từng rèn giũa tại Tây Nhĩ Tư thành đến nơi Đại đấu hồn tràng này, dù sao cũng không có chiến đấu sẽ không được thu vào chiến đội của hắn, bất luận đội viên của chiến đội đều do hắn tự mình tuyển chọn. Cũng bởi vì tưởng tại Đại đấu hồn tràng này sẽ tìm kiếm được một cuộc sống xa hoa hơn trước, vừa lại muốn bản thân mình không bị ai kiềm chế, cho nên cũng không có gia nhập vào thế lực nào. Bất quá chỉ nửa canh giờ trước, Mông Lệ đột nhiên nghe từ Đại đấu hồn tràng truyền tới một tin tức, tự nhiên có một chiến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Quan Trường – Quyển 10
Phần 54 Tạm thời không phát hiện Lý Đinh Sơn có vấn đề gì về mặt kinh tế, còn về tố cáo nuôi tình nhân, lại càng không thật. Lý Ngôn Hoằng ném tài liệu báo cáo lên bàn, dường như rất tức giận, Hoàn toàn là một tố cáo bịa đặt, người tố cáo, dụng tâm nguy hiểm, không loại trừ khả năng trả đũa về mặt chính trị. Ồ... Hội nghị thường vụ chợt ồn ào. Lời nói của Lý Ngôn Hoằng rất quan trọng, trực tiếp ám chỉ Ngưu Chí Cường cố tình bịa đặt hãm hại Lý Đinh Sơn. Sắc mặt Phạm Duệ Hằng cực kỳ khó coi. Nhưng Phạm Duệ Hằng chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng