Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 56

Ngọc La Sát liếc mắt nhìn, không tức giận nói:

– Chàng may phúc mới gặp được Sư phụ như vậy, đổi lại là người khác chỉ sợ sớm đã bị đem đi thanh lý môn hộ rồi, chàng còn ở đó mà lý luận.

Bát Giới tâm phiền ý loạn, phất phất tay, không muốn nói nữa, đi lên nhà sàn.

Ngọc La Sát đột nhiên hờ hững nói một câu:

– Chàng vì chuyện của Sư phụ mà phiền lòng, hay là vì chuyện giữa ta và đại ca mà phiền lòng.

Bát Giới dừng chân lại, bỗng nhiên quay lại gần như phát điên hét lên:

– Các người rốt cuộc là muốn như thế nào? Có phải là muốn bức ta đến chế mới cam lòng hay không?

Nói xong hay tay điên cuồng cào trên đầu, hét loạn, bấn loạn, nhảy loạn lên, đem đá ở trên đất đá bay lung tung, ở đó phát tiết lung tung.

Ngọc La Sát che kín lỗ tai của con trai, ở đó cười tủm tỉm nhìn hắn, thực sự là đang cười, hơn nữa còn là nụ cười vui vẻ phát ra từ trong nội tâm. Sau khi Bát Giới chú ý đến, chỉ tay vào cô ta gầm lên:

– Nàng còn cười được sao?

Ngọc La Sát cười tủm tỉm nói:

– Vì sao không cười được, chàng có thể khó xử như vậy, nói rõ trong lòng chàng có ta.

– Nàng…

Bát Giới xông đến chỉ vào mũi cô ta, cuối cùng búng một cái trên đầu cô ta, nói:

– Không thể nói lý!

Lại quay đầu rời đi.

Ngọc La Sát thản nhiên nói:

– Không cần phiền não như vậy, giữa ta và đại ca không có chuyện gì, huynh ấy sẽ không giết ta.

‘Ách’ Bát Giới lại một lần nữa dừng lại, chậm rãi quay người nhìn cô ta, lại chạy lại, hỏi:

– Nàng dựa vào cái gì mà khẳng định như vậy? Ta nói cho nàng biết, đại ca người đó từ nhỏ đã có một mặt tàn nhẫn, lúc nhỏ còn dám đâm dao vào người mình, một khi đã hạ quyết tâm chuyện gì thì sẽ phải làm, sợ là không có ai ngăn cản được.

– Huynh ấy không phải vẫn chưa hạ quyết tâm sao? Ngọc La Sát cười hờ hững, liếc nhìn đôi mắt đen đang chuyển động của con trai trong lòng mình, nói:

– Xem ra chàng vẫn không hiểu đại ca chàng bằng ta rồi, chàng yên tâm đi, chuyện này trong lòng ta đã sớm có ý định rồi, ta tự có cách giải quyết, có điều sợ là chàng phải chịu ủy khuất một chút rồi, phải xem chàng có đồng ý phối hợp hay không?

Bát Giới liên tục gật đầu, nói:

– Chỉ cần nàng có thể giải quyết được chuyện này, ta chắc chắn sẽ phối hợp.

Ngọc La Sát khẽ nhếch miệng trêu tức nói:

– Vậy thì một lời đã định đến lúc đó cũng không được nuốt lời.

Bát Giới cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cảnh cáo nói:

– Nàng sẽ không lại muốn bảo ta ở lại đây chứ, ta cảnh cáo nàng, ta có ở lại hay không không có liên quan đến việc đại ca có giết nàng hay không. Ngọc La Sát nói:

– Chàng nghĩ nhiều rồi, sẽ không ảnh hưởng đến chuyện chàng rời đi đâu, cũng không đánh chàng, cũng không mắng chàng, chỉ là muốn chàng sau khi rời đi phối hợp chút chuyện thôi.

Bát Giới kỳ quái hỏi:

– Rốt cuộc nàng có cách gì?

– Chàng đi nói với đại ca, nói trước khi rời đi ta sẽ cho huynh ấy một câu trả lời vừa ý!

Ngọc La Sát ném ra một câu rồi ôm con đi, chính là không nói cho hắn biết.

Bát Giới cũng có chút lo lắng Miêu Nghị sẽ động thủ đánh lén, vội vàng vui vẻ chạy về, đem lời chuyển cho Miêu Nghị.

Trên vách núi trong thung lũng, Miêu Nghị đứng ở dưới mái hiên ven hồ nhìn ra phía xa. Bát Giới giương mắt nhìn hắn.

Trầm mặc rất lâu, Miêu Nghị mới từ từ nói:

– Ta đợi, hy vọng cô ta có thể nói đến là đến!

Nhưng mà vừa đợi liền đợi đến một ngày cuối cùng, đợi đến ngày nàng đó đại trận mất khống chế, cũng không thấy Ngọc La Sát cho ra câu trả lời, người ở đây ngây ngô lâu cũng có kinh nghiệp, biết được vào lúc giữa trưa chính là lúc đại trận nhất thời mất đi khống chế.

Nửa đêm gió lạnh thổi tới, xác nhận Ngọc La Sát vẫn không chạy trốn, ánh nắng ban mai lại hé ra, sau khi Miêu Nghị đi ra từ bên trên sườn núi, đón ánh nắng ban mai chiếu tới, không nhanh không chậm đi về phía ven hồ, đi đến ngoài ngôi nhà gỗ, một tiếng rút kiếm vang lên, đứng ở bên ngoài nhà gỗ.

– Đại ca! Huynh chờ chút nữa đi! Đệ lập tức trở về.

Bát Giới đột nhiên mở cửa chạy ra, dặn dò Miêu Nghị một tiếng, chạy như điên về phía thung lũng.

Ngọc La Sát cùng ôm con chạy ra, chậm rãi đi đến trước mặt Miêu Nghị, cười nói:

– Đại ca đến rồi.

Miêu Nghị nói:

– Cô nói câu trả lời ở đâu?

Ngọc La Sát liếc mắt nhìn bảo kiếm của hắn, mỉm cười nói:

– Nếu như không thể cho huynh một câu trả lời vừa ý, huynh chuẩn bị làm thế nào?

Miêu Nghị nói:

– Cô bụng dạ khó lường, không tiếc sinh con để bảo vệ tính mạng, nếu không thể cho ta một câu trả lời vừa ý, ta không thể nào để cô sống sót rời đi được.

Ngọc La Sát vẫn mỉm cười như cũ nói:

– Muội vì sinh mạng này có gì sai sao? Huynh giết muội rồi, tương lai sau này làm sao đối diện được với Bát Giới và đứa trẻ này?

Miêu Nghị nói:

– Lấy cái này ra uy hiếp ta cũng vô dụng, ta đã tận tình tận nghĩa rồi, nể tình Bát Giới và đứa trẻ này, ta không chiếm tiện nghi của cô, ta và cô quyết đấu một trận công bằng, hoặc là cô chết, hoặc là ta chết, cô chết rồi, ta sẽ chăm sóc cho đứa trẻ này thật tốt.

Ngọc La Sát gật đầu, nói:

– Đại ca quả nhiên là suy nghĩ chu đáo, muội muốn hỏi một câu, nếu như muội gả cho Bát Giới, huynh có đồng ý không?

Miêu Nghị dứt khoát trả lời.

– Không! Trừ phi ta chết! Danh tiếng của cô như thế nào, cũng không cần ta nói thêm, gánh nặng đó bất kể là Bát Giới hay là đứa trẻ này, tương lai cũng không gánh nổi, đặc biệt là đứa bé, cô đừng hại bọn họ.

Trên mặt Ngọc La Sát lộ ra một tia cười thảm, nói:

– Quả nhiên là như vậy, vì sao nam nhân các người có thể có vô sô nữ nhân, mà nữ nhân thì lại không được?

Miêu Nghị liếc mắt nhìn đứa trẻ trong lòng cô ta, bình tĩnh nói:

– Vì nam nhân có thể cùng lúc sinh con với nhiều nữ nhân, nữ nhân lại không thể cùng lúc vì nhiều nam nhân mà sinh con.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 19
Phần 56 Giờ phút này nghe những lời hò hét ồn ào, Triệu Huy Hổ cùng Chu Minh Hải lộ vẻ cười lạnh. Các ngươi xác định phải rời khỏi Phi Linh môn sao? Sau một lát Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh liếc nhìn nhau, ánh mắt Đông Vô Mệnh dừng lại trên người Triệu Huy Hổ cùng Chu Minh Hải. Đông cung phụng, hôm nay Phi Linh môn không cho chúng ta công đạo, ta nghĩ chúng ta đều rời khỏi Phi Linh môn! Nhìn thấy ánh mắt Đông Vô Mệnh, nghĩ tới hung danh của hắn, Triệu Huy Hổ cũng sụp mắt, nhưng nghĩ tới thời gian thành danh của mình càng lâu hơn, vì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 18
Phần 56 Hậu Thổ Phảng như trước không cách nào đem hai nửa thân thể khép lại, ánh mắt thoáng nhìn Thiếu Hư, đoán biết ý nghĩa, hai nửa thân thể cùng một chỗ cười nói: Thiếu Hư đạo hữu yên tâm, điểm ấy tổn thương còn không làm khó được ta! Hắn không hề tự xưng là trẫm, phóng thấp tư thái, nhưng lại biết rõ mình so ra kém hai người, trước mắt còn phải bám vào dưới trướng Thiếu Hư mới có thể đối kháng Giang Nam. Chỉ thấy hai nửa thân thể của hắn từng người hành động, mỗi một nửa thân thể đều có một đầu nửa chân, lại hành động tự nhiên, bất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 24
Phần 56 “Giờ mà đi đến khu vực khác chưa chắc đã có đường tiến thẳng đến khu trung tâm, tuyệt đối không thể được. Không còn cách nào nữa rồi, chúng ta đợi một chút rồi cũng đi luôn vào trong đó thôi. Cẩn thận kẻo lại bị phát hiện đấy. Sau khi vào trong, chỉ cần thừa lúc hắn đang tìm tòi bảo vật ở khu vực này, chúng ta vẫn có thể đi vào khu trung tâm trước một bước.” Tiêu Minh suy nghĩ một chút rồi mới chậm rãi nói. “Cũng đành phải vậy chứ sao. Nhưng mà khu vực là lúc nãy Vu Linh tam thánh lựa chọn cũng không phải là tầm thường, hình...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng