Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 57

Ngọc La Sát nói:

– Đại ca, đạo lý này đối với nữ nhân mà nói không tránh được quá không công bằng.

Miêu Nghị:

– Đây không phải là vấn đề công bằng hay không công bằng, thế gian vạn vật xứng đôi đương nhiên sẽ có ẩn chứa đạo lý ở trong đó, đi đến bất kỳ một bước nào cũng có hân quả mà phật gia các người nói ở trong đó, không có nhân lực có thể thao túng, cũng không trách được nam nhân hay là nữ nhân, cũng không có ai có lỗi với ai, đạo lý thực ra trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Chỉ là cảm tình không có cách nào tiếp nhận mà thôi, cho nên mới có ân ân oán oán.

Ngọc La Sát biết nói cái gì cũng vô dụng, tia hy vọng cuối cùng cũng coi như là bị tiêu tan rồi, lập tức không dây dưa đến vấn đề này nữa, nhìn đứa trẻ trong lòng mình, hờ hữ nói một tiếng:

– Chờ chút, Bát Giới đi mời sư phụ và Huyết Yêu đến rồi, ta sẽ cho huynh một câu trả lời.

Đợi không bao lâu, liền thấy Bát Giới dẫn Thất Giới đại sự và Huyết Yêu đến, hai người dường như bị Bát Giới kéo chạy đến.

– Đến rồi, đến rồi.

Bát Giới chạy trở về thở hổn hển, nhìn thấy hai người không động thủ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thất Giới đại sư và Huyết Yêu cũng mệt quá sức, đều ở đó thở hổn hển.

Nhìn thấy thanh kiếm trong tay Miêu Nghị, Thất Giới ý thức được cái gì đó, bất chấp thở không ra hơi, vội vàng khuyên can:

– Thí chủ, oan oan tương báo đến lúc nào mới hết?

Miêu Nghị lạnh lùng nhìn Ngọc La Sát, nói:

– Cô muốn kéo đại sư đến đây để kéo dài thời gian sao? Người cản ta đều phải chết!

Một câu nói liền tỏ rõ ý chí!

Bát Giới vừa nghe thấy lời này liền sợ hết hồn hết vía, rõ ràng đang nói nếu như lão lừa trọc dám ngăn cản, ngay cả lão lừa trọc đại ca cũng phải làm thịt cùng.

Ngọc La Sát không để ý đến câu này, nhìn Huyết Yêu nói:

– Nghe Bát Giới nói, cô cũng không muốn đi, muốn ở lại đây cùng Sư phụ trấn thủ.

Huyết Yêu đương nhiên cũng phát hiện ra bầu không khí có gì đó không đúng, nhìn mấy người một cái gật đầu, nói:

– Bần tăng trần tâm (‘trần’: Cõi trần, trần thế) đã đoạn, đi đâu cũng giống nhau, tai mắt của Quần Anh Hội rất đông đảo, nếu như ta rời khỏi đây sẽ tăng thêm phiền não, không bằng ở đây thanh tịnh.

Ngọc La Sát gật đầu không nói gì thêm nữa, chậm rãi bước đến trước mặt Thất Giới đại sự, quỳ gối trước mặt ông ta.

Gió thổi nhè nhẹ, mặt hồ gợn sóng lăn tăn, cỏ dại bên hồ đong đưa, cái quỳ này khiến cho tất cả mọi người đều đột ngột không hiểu, trên mặt Ngọc La Sát từ từ hiện lên sự buồn bã và đau thương.

Mọi người đều sửng sốt, Thất Giới đại sư kinh ngạc nói:

– Hà cớ gì phải hành đại lễ này, mau mau đứng lên.

Vừa nói vừa đưa hai tay đưa ra đỡ.

Ai biết Ngọc La Sát chậm rãi đem con trai ở trong lòng mình giơ lên, trình đến trước mặt Thất Giới đại sư nói:

– Sư phụ, đứa trẻ này giao cho ai ta cũng không yên tâm, bao gồm cả phụ thân của nó, duy chỉ có giao cho sư phụ.

Nói đến đây Ngọc La Sát đã không có cách nào bình tĩnh được nữa, không khống chế được tâm tình của mình, nước mắt liên miên, có chút khóc không thành tiếng.

Đứa trẻ đang ngủ say trong bọc tã lót, đối với việc bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả.

– Ngọc Phật, cô đây là… cô đây là…

Thất Giới đại sư có chút tay chân luống cuống, chẳng biết nên nhận hay là không nhận.

Bát Giới cũng lắp bắp nói:

– Nàng đang muốn làm cái gì? Sao có thể để con nhỏ ở lại đây, ở đây không có cách nào tu hành, sao có thể trải qua được năm tháng dài đằng đẵng sau này?

Đúng như lời hắn nói, mặc dù lúc mang thai đứa bé này không được trải qua quá trình rèn luyện của linh thai, nhưng vô cùng may mắn là lại thuộc về loại người trời sinh đã có đầy đủ tư chất tu luyện, nhưng dù có tư chất tu hành thì nơi đây cũng bị đại trận hạn chế người tu luyện, bất kỳ ai tu luyện đều sẽ gặp trở ngại.

Ngọc La Sát quay đầu nhìn Miêu Nghị, nghẹn ngào nói:

– Để Long xà lại, ta tự có phân phó với Long xà, thuận tiện cho bọn họ đi lại giữa hai tinh cầu, thời khắc mấu chốt cũng có thể bảo vệ bọn họ.

Miêu Nghị trầm mặc nói:

– Cô không cần lo lắng cho đứa bé, ta tự sẽ đưa đi chăm sóc.

Ngọc La Sát hỏi lại một câu:

– Huynh chăm sóc ư? Huynh đã cuốn vào sự hỗn loạn của Thiên Đình rồi, bản thân mình cũng không thấy được có thể tự chăm sóc mình, dựa vào cái gì nói có thể chăm sóc cho con của ta?

“…”

Một câu nói nà khiến cho Miêu Nghị há hốc miệng, nhưng lại không có lời nào chống đỡ được.

Thất Giới đại sư chắp tay nói:

– A di đà phật, Ngọc Phật, con của mình thì phải tự mình chăm sóc mới đúng, đứa bé yếu ớt như vậy, vẫn còn cần phải uống sữa mẹ, Ngọc Phật sao có thể nhẫn tâm để mẫu tử phân ly?

Ngọc La Sát cười trong nước mắt, lắc đầu nói:

– Ta từ nhỏ đã không được chọn lựa, ta không hy vọng con của ta sau này cũng không được chọn lựa như ta, sau khi nó lớn lên, đừng để nó biết được phụ mẫu sinh ra nó là ai, đừng để nó biết được ta là mẹ nó, tất cả tội lỗi của ta không liên quan gì đến nó, hãy để nó thanh thanh bạch bạch, trong trong sạch sạch, mạnh khỏe thành người, về điểm này không có ai so được với đại sư, đại sư càng thích hợp để giáo huấn nó, cầu xin đại sư đồng ý với ta!

Nói xong nâng đứa trẻ lên dập đầu trên mặt đất, thật sự là khóc không thành tiếng, mặc dù tận lực khống chế tiếng khóc, nhưng ai cũng có thể nghe thấy nữ nhân này lúc này đã đau lòng đến tận xương tủy rồi.

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức hiểu được nguyên nhân cô ta không muốn đem đứa trẻ này cho mình nuôi dưỡng, Bát Giới tâm tình buồn bã.

– A di đà phật!

Thất Giới đại sư vẻ mặt từ bi, không từ chối nữa, chỉ than nhẹ một tiếng, hai tay nhận lấy đứa trẻ, khẽ ôm vào trong lòng.

Huyết Yêu cũng chắp tay lẩm bẩm niệm, năm ngón tay cầm kiếm của Miêu Nghị nắm chặt lại, khóe miệng căng lên.

– Đa tạ sư phụ!

Ngọc La Sát hai tay chắp lại, liền dập đầu ba cái, sau đó đầu gối xê dịch, lại cúi đầu xuống khấu đầu với Huyết Yêu ba cái.

Đạo lý này ai cũng biết, Thất Giới đại sư một mình vừa phải trấn thủ Yêu Tăng lại vừa phải chăm sóc đứa bé căn bản là không giúp được, Huyết Yêu chắc chắn phải giúp đỡ chăm sóc đứa bé, ba cái khấu đầu này cũng là gửi gắm đứa bé cho Huyết Yêu.

– A di đà phật! Tội lỗi, tội lỗi!

Huyết Yêu hoảng hốt chắp tay nói một tiếng, trước kia chưa từng nghĩ đến người có cấp bậc Thiên Vương này lại quỳ gối khấu đầu với cô ta, sau đó vội vàng bước lên phía trước đỡ Ngọc La Sát đứng lên, nói:

– Ngọc Phật yên tâm, bần tăng nhất định sẽ tận tâm tận lực.

– Đa tạ!

Ngọc La Sát ngẩng đầu lên nước mắt đã giàn giụa đầy mặt, trên trán đã chảy một dòng máu tươi, mấy cái dập đầu này có thể nói là rất thành tâm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 39
Phần 57 Thần tình Hoàng Phủ Đoan Dung cùng Ngọ Ninh đều có phần cổ quái, hầu gia Thiên Đình không ngờ tặng lễ nịnh bợ với đại chưởng quỷ Quần Anh hội, làm sao cảm giác có gì đó sai sai? Hai phu thê tự nhiên cũng biết nguyên do Từ Đường Nhiên bợ đỡ là ở đâu, nhưng mà làm đến rõ ràng như thế liệu có quá thể hay không? Hoàng Phủ Quân Nhu như muốn khóc, vội vàng khoát tay chối từ nói: Không cần, không cần. Hẳn nên mà thôi, hẳn nên mà thôi, cáo từ, không làm phiền nữa, dừng bước dừng bước! Thấy đối phương không chịu nhận lễ, Từ Đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 17
Phần 57 Dựa theo những gì tìm thấy trong điển tịch, cái gọi là “Chân linh bản nguyên” vốn là thực linh khí do trời đất sinh ra cùng một ít Hỗn độn khí mà biến thành. Nếu người bình thường ăn phải thì cũng không thể tưởng tượng được tác dụng mà nó đem lại. Mặc dù không thể hoá thành tồn tại cùng loại với Chân linh nhưng lại khiến cho người ăn được thoát thai hoán cốt, tu vi tăng nhanh, việc tiếng giai lên Hợp Thể kỳ cũng nhiều hơn. Tuy nhiên thực linh khí tại Linh giới số lượng rất ít, cho nên có thể biết Chân linh bản nguyên ít đến cỡ nào. Cộng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 1
Phần 57 Đầu tiên, đơn thuần thân thể tố chất, hắn có Đậu Suất Thần Hỏa, U Minh Thần Thủy rèn luyện thân thể, thân thể mạnh mẻ, có năm Tượng lực, mặc dù Lộ Kính Cung tu thành Nội Cương, nhưng bất quá chỉ có Tứ Tượng năm hổ lực, lực lượng so với hắn thua kém. Tiếp theo, chất lượng của chân khí của hắn cực cao, không kém cương khí, hơn nữa tinh thần ý niệm vô cùng cường đại gia trì, để cho võ lực của hắn tăng lên gấp bội, lực chiến đấu tuyệt đối không thua Lộ Kính Cung, thậm chí cao hơn! Trừ lần đó ra, tâm pháp hắn tu luyện, loại nào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng