Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 6

Nàng không kháng cự, để pháp lực đi theo sự dẫn dắt của pháp lực Miêu Nghị. Ánh mắt lại rơi trên gương mặt Miêu nghị, quan sát. Chỉ thấy đối phương rất thong dong và trầm ổn.

Dẫn nội thị pháp lực của nàng đến một góc, lại chỉ vào một nơi, sau khi đã vòng qua mây tinh cầu, Miêu Nghị nói:

– Vị trí này là biên giới khu vực Đinh Mão vực. Ta nói có lẽ ngươi không tin, ngươi nhìn một bản đồ tinh vực một chút, tìm ra vị trí này sẽ hiểu.

Bàn tay nắm lại, thả quả cầu kim loại vào tay đối phương, thả lỏng tay mình.

– Khu vực biên giới Đinh Mão vực? Bản đồ tinh vực?

Ngọc La Sát nghi hoặc thầm nói một tiếng, thế nhưng vẫn nhanh chóng làm theo, lấy ra từng khói ngọc điệp bay về phía ngược lại.

Những năm này nàng ôm bản đồ bảo tàng nghiên cứu không ít Không biết làm sao vĩnh viễn cũng không nhìn ra manh mối gì. Trên bản đồ tinh vực không phải không có Đinh Mão Vực. Lại thêm Miêu nghị đã chỉ rõ đó là khu vực biên giới Đinh Mão Vực, tìm thấy rõ ràng là một phạm vi vô cùng nhỏ.

Mặc dù như thế, rốt cuộc nàng vẫn theo tìm gần nửa ngày, mãi đến khi sắc trời tối mịch mới tìm được vị trí mà Miêu Nghị chỉ. Sau khi đã xác nhận được, rốt cuộc nàng cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra, ngẩng đầu lên nhìn Miêu Nghị, trầm giọng nói:

– Ngươi nói thiên đình cũng phái ra một đội ngũ đi tìm kiếm khu vực phong ấn yêu tăng nam ba sao?

Miêu Nghị gật đầu.

– Không sai.

Ngọc La Sát nâng quả cầu kim loại trong tay:

– Ta đã nhiều lần nghiên cứu qua cái bản đồ này, bên trong tinh không căn bản không biết hết các phạm vi. Ngươi vừa tùy tiện vòng qua mấy tinh thể đã nói đây là Đinh Mão Vực, chẳng lẽ muốn để ta biết khó mà lui? Ta cảnh cáo ngươi, đừng có chủ ý đánh lệch gì cả, bằng không ta sẽ để ngươi sống không bằng chết.

Miêu Nghị không chút sợ hãi, lắc lắc đầu chậm rãi nói:

– Ngươi sai rồi, trên bản đồ không có cái gì là tinh vực tinh không. Cái ban đồ tinh vực này nếu như ngươi thực sự theo nó mà tìm kiếm tinh vực vậy thì hoàn toàn sai rồi. Nó không phải bản đồ tinh vực bình thường mà là một biển báo giao thông tinh không. Mà ý đồ là muốn xếp từng biển báo giao thông này lại một đoàn lại một đoàn, tạo ra tính mê hoặc. Mặc cho ai nhìn thấy đều cho rằng đây là bản đồ tinh vực. Thế nhưng căn bản không thể nào tìm được vị trí xuất phát của tấm bản đồ này. Vừa rồi ta chỉ cái vị trí kia, chính là điểm khởi đầu.

– Bản đồ biển báo giao thông.

Ngọc La Sát lại thầm nói một tiêng, một lần nữa nhanh chóng thi pháp chìm vào trong của câu kim loại xem xét.

Miêu Nghị đứng một bên cười ha hả nhắc nhở:

– Đừng lãng phí tinh thần nữa, điểm khởi đầu chính là khu vực biên giới Đinh Mão Vực. Biển báo giao thông chỉ dẫn nơi đây căn bản không thể biết được tinh không, như vậy thì có xem cũng không hiểu, chỉ có thể đến hiện trường tìm kiếm xem xét mới hiểu được.

Hắn đã từng đối chiếu qua bản đồ tìm kiếm tinh vực cùng loại, rất có kinh nghiệm.

Quả thật là xem không hiểu, nội thị Ngọc La Sát tìm kiếm bên trong quả cầu kim loại cũng không tra ra được manh mối gì không khỏi rơi vào trâm mặc.

Bầu trời đêm đầy sao, Miêu Nghị ngẩng đầu lên nhìn, sóng biển dạt vào bãi đá ngâm vang lên từng đợt âm thanh, cảnh đêm thật đẹp.

– Ngươi nói cách tìm kiếm cho ta biết không sợ ta sẽ giết ngươi diệt khẩu sao?

Đột nhiên Ngọc La Sát hỏi. Miêu Nghị nhìn Tinh không chẳng có chút cảm xúc nào, vẻ mặt châm chọc nói:

– Ta làm sao không biết điều đó, ngươi quên ta đã nói khẩu quyết tầm bảo sao? Bằng ngươi bây giờ còn chưa đủ để tìm được bảo tàng đâu, món đồ quan trọng nhất vẫn còn năm trong tay ta, ngươi giết ta rồi chẳng khác gì không tìm thấy bảo tàng, không phải ta còn phải chê ngươi ngu sao.

Ngọc La Sát hừ lạnh một tiếng, nhíu chặt hàng lông mày, lại trầm tư. Hiển nhiên cảm thấy việc này có chút khó giải quyết.

– Kỳ thật sau khi ta đến được bản đồ tinh vực, sớm muốn đi tìm kiếm cũng không biết tại sao đại quân của thiên đình cũng bắt đầu tìm kiếm ở khu vực khởi đầu kia rồi. Ta thật sự không chắc chắn sẽ tránh được.

Ánh mắt Miêu Nghị thu hồi lại từ bầu trời đêm, chạm nhau với ánh mắt của Ngọc La Sát. Bản đồ này căn bản không thể tìm kiếm được điểm khởi đầu, bằng không chúng ta cứ đợi đội quân tìm kiếm của thiên đình rời đi rồi lại tiếp tục tìm kiếm như thế nào?

Ngọc La Sát theo bản năng vẫn cho rằng hắn đang kéo dài thời gian, nên quyết đoán cự tuyệt nói:

– Không được. Một tiểu tử hậu bối như ngươi không biết được yêu tăng nam ba có bao nhiêu đáng sợ. Không tìm thấy nơi phong ấn Thanh Chủ tuyệt đối sẽ không dễ dàng thu binh đâu.

Đang nói, đột nhiên nàng dừng lại, lần nữa thi pháp tiến vào trong quả cầu kim loại xem xét, ánh mắt tập trung vào ngôi chùa không có bóng người nào, bất chợt lại ngẩng đầu lên nói:

– Bản đồ này không phải là bản đồ phong án yêu tăng nam ba sao?

Cái này cũng có thể đoán được sao? Trong lòng Miêu Nghị nhảy lên một cái, thế nhưng lại liếc mắt:

– Ngươi đúng thật là có thể nghĩ thế, nếu cái này quả thật là địa đồ phong ấn yêu tăng nam ba thì ta đã sớm hiến cho thiên đình để thăng quan phát tài rồi. Còn làm gì bị buộc ở Quỷ Thị thành dạng như vậy? Hơn nữa cửa Nam Mô Môn bị tiêu diệt ăn khớp với thời gian phong ấn yêu tăng nam ba sao? Nếu không phải là bản đồ bảo tàng, ta còn có thể xác định một cái đã chính xác đoán được Nam Mô Môn có bảo tàng?

Ngọc La Sát sửng sốt một chút, nhớ lại hình như đúng vậy, nếu như không biết chuyện Nam Mô Môn có bảo tàng nhất định đến phương không thể dụ dỗ phe mình bước vào cạm bẫy U Tuyền.

– Tóm lại việc này không thể kéo dài được nữa.

Ngọc La Sát phách tay phách bản. Miêu Nghị thở dài:

– Không phải ta muốn kéo dài thời gian, mà là đội ngũ quân cận vệ đang chiếm giữ khu vực tìm kiếm kia, nếu chạm phải người của quân cận vệ phải giải thích thế nào đây?

– Cái này không cân ngươi quan tâm, ta sẽ nghĩ cách giải quyết, ngươi hãy cứ quan tâm đến cái này thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 9
Phần 6 Hành động nắm quyền của Lộ Hồng Chiêm trong lòng Hạ Tưởng cũng biết, hắn cũng không phải là không có kế sách ứng đối, tuy nhiên hắn không phải là chính khách chỉ vì đấu tranh mà đấu tranh, chỉ cần ở trước đúng sai phải trái Lộ Hồng Chiêm không nhúng tay vào, không làm theo ý riêng, hắn cũng sẽ không gây khó khăn với Lộ Hồng Chiêm. Đối với Cổ Hướng Quốc cũng như thế, nhưng với Nga Ni Trần, thái độ của Hạ Tưởng rất rõ ràng, phải tận hết sức mà đả kích, cứ đánh đến khi gã không còn sức trả đòn. Thế lực đen, không thể tiếp tục ngang ngược...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hạ Thiên – Quyển 12
Phần 6  Nhạc tiên sinh, không phải tôi không nể mặt anh, nhưng Y Tiểu Âm tôi không muốn bị người ta ép buộc làm việc. Trên gương mặt tuyệt mỹ của Y Tiểu Âm không có chút bận tâm, nhìn giống như không có chút biến đổi, mà giọng nói của nàng thì cũng vô cùng bình tĩnh, thậm chí ngữ điệu cũng bình thản, không có bất kỳ biến hóa nào. Từ sau khi có phần kinh nghiệm với Hạ Thiên, Y Tiểu Âm chợt phát hiện tâm cảnh của mình đã được tu luyện rất tốt, càng tỉnh táo hơn. Nhưng phần tỉnh táo này chỉ có thể là tương đối, khi đối mặt với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Phần 6 Tôi ở tận đầu tỉnh Giang Chiết, nói thật là trong thành Bắc Kinh này cơ hội chạm mặt người quen không lớn, nghĩ mãi cũng chẳng ra kia là ai. Chỉ là phản xạ tự nhiên nở một nụ cười. Người kia cũng như tôi, ngừng chân, mặt có vẻ rất bất ngờ, nhìn lại tôi bằng ánh mắt nghi hoặc, sau cũng cười cười. Bàn Tử kinh ngạc nhìn hai người, từ lúc tới đây anh ta đều tự xưng đây là địa bàn của mình, dáng vẻ của chúng tôi cũng khác anh ta, rõ ràng không ngờ lại có người nhận ra tôi ở đây. Nhưng hai bên cứ nhìn nhau cười ngây ngốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng