Miêu Nghị - Quyển 30

Phần 69

– Không phải bần tăng hoa mắt đâu, xài hết bao nhiêu tiền mới có thể đắp ra được, phát tài rồi, phát tài lớn rồi, cả đời này tiêu xài không hết rồi…

Bát Giới giang hai cánh tay cười điên cuồng xông vào, kết quả đạp hụt một bước vào bậc thềm, trước sự bất ngờ không kịp phòng bị, trực tiếp từ trên bậc thềm ngã lăn xuống đất.

Nhưng mà thằng nhãi này căn bản không thèm quan tâm đến việc này, thậm chí còn không làm bất cứ một thi pháp phòng ngự nào, có vẻ như mặc kệ bản thân mình bị té lộn mèo một cái, cho dù ngã đau cũng được, có thể xác nhận được bản thân mình có phải là đang nằm mơ hay không, chỉ bước này hắn liền đuổi kịp Miêu Nghị đang dẫn đầu đi vào bên trong.

Miêu Nghị trợn mắt há miệng nhìn thằng nhãi này lăn qua trước chân mình, lại lăn một vòng rồi từ dưới chân mình bò dậy, muốn hỏi hắn có chuyện gì không, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt của thằng nhãi này, liền biết mình không cần rảnh rồi đi hỏi thăm hắn nữa.

Trên trán Bát Giới có vết máu do bị dập đầu vừa bò dậy liều chạy vội vàng, sờ sờ vào bức tường phía đông, vỗ vỗ vào bức tường phía nam, đến chỗ nào cũng kiểm tra độ dày của bức tường bằng hồng tinh có độ tinh thuần cao, khi thì cười ngốc nghếch, khi thì cười ha hả, thích thú đến mức còn ôm lấy phù điêu hôn lên một cái.

– Đại ca, phát tài rồi, chúng ta thật sự phát tài to rồi, chức đô thống bỏ đi đó của huynh cũng đừng làm nữa, có những tài vật này đủ để chúng ta tiêu xài cả đời rồi, không cần chơi cùng đám con cháu kia nữa.

Bát Giới hô to gọi nhỏ lại leo lên chín tầng liên hoa đài cao vút đó, ai biết được vừa tung người nhảy lên cánh liên hoa, lại kêu lên một tiếng như gặp quỷ vội vã nhảy xuống, trước sự bất ngờ không kịp đề phòng bị đồ bên trong cánh liên hoa dọa cho sợ hết hồn, nói:

– Cỏ, cái thứ quỷ gì đây!

Lần này hắn coi như là từ trong sự điên cuồng vì phát tài mà thanh tỉnh ra rồi, sau khi hỏi một tiếng, phù không trôi nổi, quan sát thứ đang uống quanh chín tầng liên hoa đài kia.

Miêu nghị lách người một cái hạ xuống trên đỉnh đài, cúi đầu nhìn thứ cả người trắng như tuyết lân giáp như ngọc kia, đỉnh đầu có một cái sừng dài trong suốt lóng lánh, trên đỉnh cái sừng có thất sắc lưu quang rõ ràng là rắn, nói:

– Là Yêu tu trấn giữ Tàng Bảo Địa!

Bát Giới đổ xuống bên cạnh hắn, đi xuống dòm qua rồi nói thầm:

– Sừng trên đầu đã dài rồi, không thích hợp chui qua động, đã lột xác thoát khỏi hình rắn, nhìn bộ dạng này tu vi hẳn cũng không thấp đâu! A, không đúng, đã bị chế trụ rồi, bị chế trụ rồi, làm thế nào trấn giữ được Tàng Bảo Địa đây? Lễ nào cũng là một trong những bảo tàng ư? Nhìn giá trị của bảo kho này, chắc chắn giá trị của yêu đan cũng không bình thường.

Miêu Nghị lạnh lùng liếc mắt, nói:

– Ta cảnh cáo đệ, ngàn vạn lần đừng có đụng lung tung, Yêu tu này chuyên dùng để trị lòng tham vô đáy của con người đó, đệ mà động vào nó chính là phiền phức lớn đó. Hơn nữa tu vi của Yêu tu này chắc chắn không thấp đâu, đoán chừng chí ít cũng là tu vi Hiển Thánh Nhất Phẩm, một khi động lung tung sẽ phát động cấm chế, cẩn thận cái mạng nhỏ của mình cũng khó giữ đấy.

Hắn sớm đã nhìn ra được, Yêu tu bị cấm chế ở Tàng Bảo Địa chắc hẳn là có tồn tại nguyên nhân, có nên giết hay không đã sớm có bố trí và an bài rồi, vậy chỉ có thể tích tụ băng diệm đại cáp mô (cáp mô: Con cóc) cho hắn cung cấp âm hỏa để tu luyện, thầm mê không bị khống chế chết vì hắn cung cấp thiên nhãn. Tóm lại những Yêu tu này để ở Tàng Bảo Địa đều có đạo lý cả, đạo lý rất đơn giản, nếu như muốn giết, người hạ cấm chế sớm đã động thủ giết rồi, không đến lượt người khác đến động thủ đâu, bằng không nếu thực sự muốn lấy yêu đan cũng không đến lượt Bát Giới bây giờ mới động thủ, hắn sớm đã động thủ rồi.

Vì thế, hắn không thể không cảnh cáo Bát Giới, thậm chí là dọa dẫm.

– Chí ít tu vi Hiển Thánh Nhất Phẩm…

Bát Giới tặc lưỡi không ngớt, có chút hơi sợ hãi, nói:

– Đây thực sự là khống chế được rồi sao? Sẽ không đột nhiên tỉnh lại tiêu diệt hai người chúng ta chứ?

Miêu Nghị nói:

– Đệ không động đến nó, nó sẽ không tỉnh lại, đệ vừa động đến nó, nó sẽ tỉnh luôn.

Bát Giới:

– Vậy thì mặc kệ nó đi, trước tiên chúng ta đem vật đáng giá ở đây đi trước đã.

Nói xong Bát Giới liền nhìn xung quanh, sau đó dần dần sửng sốt, líu ríu nói:

– Đại ca, muốn mang đồ ở đây đi có vẻ như có chút phiền phức, có vẻ như đều là chỉnh thể hoàn chỉnh, không có thứ gì đơn lẻ có thể đem đi được, nếu như là cắt ra, thì không biết đến lúc nào mới lấy được?

Sau đó lại hồ nghi nói một tiếng:

– Không đúng. Tàng Bảo Kho lớn như vậy sao có thể không có chút tài vật khác chứ.

Hắn quay sang nhìn Miều Nghị, hỏi:

– Đại ca, không phải là trước kia lúc huynh tiến vào đã đem những thứ có thể mang đi đều mang đi hết rồi chứ? Bây giờ huynh đưa đệ đến đây để gặm xương đấy à?

Miêu Nghị liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:

– Chỉ đệ có ý nghĩ quỷ quái đó thôi! Ca nói cho đệ biết, Tàng Bảo Kho này tài vật thực sự đáng giá không nằm ở nơi mắt thường có thể nhìn thấy được, mà giá trị nằm ở một vài người khác nhìn không ra, người sau đáng giá hơn so với người trước.

– Ách.

Bát Giới lại một lần nữa xem xét xung quanh, hồ nghi nói:

– Có ư? Sao đệ lại không nhìn ra chứ?

Miêu Nghị hỏi:

– Đệ biết vì sao Ngọc La Sát không tiếc mạo hiểm cũng phải tìm được bảo tàng này không? Thậm chí Ngọc La Sát còn đánh tiếng với ta, chỉ cần có thể lấy được bảo tàng này, vị trí Ngọc Diện Phật đó cô ta cũng có thể không cần, lẽ nào đến người có địa vị đó như Ngọc La Sát còn thiếu tiền tiêu ư? Ta lại nói cho đệ biết, tất cả Nam Vô Môn đều bị Yêu Tăng Nam Ba diệt môn rồi, cũng bởi vì bảo tàng này, lẽ nào Yêu Tăng Nam Ba năm đó nắm giữ tài phú của cả thiên hạ còn không so được với giá trị của bảo tàng này sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 9
Phần 69 Tuy rằng Dương Thần rất muốn đến đó ngay lập tức, nhưng vẫn phải về nhà thay quần áo, rồi lại lái xe đi, khi lái xe tới được khu triển lãm của Quốc Tế Ngọc Lôi, thì cũng đã khá muộn rồi. Nhìn thấy toàn người nổi tiếng, Dương Thần vuốt mặt, cười khổ sở cầm lấy điện thoại, bấm dãy số của Lâm Nhược Khê. Nhưng điện thoại còn chưa kêu đến hồi chuông thứ ba, thì đã bị tắt! Dương Thần ngẩn người ra, xem ra người phụ nữ này lại đang giận dỗi rồi, đành phải gọi điện cho Triệu Hồng Yến, dù sao cô ấy cũng là trợ lý lúc nào cũng kè...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Phần 69 Nội tâm nàng tức giận không nhỏ, tốc độ cực nhanh, tiếng xé gió bén nhọn vang lên, hắn nâng tay phải điểm vào người Bạch Tiểu Thuần, bầu trời chung quanh Bạch Tiểu Thuần hóa thành màu đỏ dung nhập ý chí của Hồng Trần Nữ, nó như phong ấn. Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, thân thể không dừng lại, hắn quay người oanh kích một chiêu đánh nổ phong ấn, Thiên Nhân chi lực cũng không thể ngăn cản hắn nửa điểm. Cho dù hắn làm được điểm này cũng phải hao phí một ít thần thông, trước mắt tu vi của hắn là Nguyên Anh Đại viên mãn, đối với Thiên Nhân sơ kỳ, Bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 26
Phần 69 Thanh Quán Tôn giả, sao các ngươi bây giờ mới tới? Không có chuyện gì chứ? Một đạo thân ảnh đi tới bên người Thanh Quán Tôn giả, Lục Thiếu Du nghe âm thanh cũng biết người này chính là Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông. Trên đường đi trì hoãn một lát, không ngờ các ngươi đều tới rồi. Thanh Quán Tôn giả lúc này mới thu hồi ánh mắt đang nhìn màn sáng cực lớn phía trước, quay sang nhìn Thiên Dương Tôn giả mỉm cười, đôi mắt đảo qua chung quanh, tất cả các sơn môn lớn đều tới. Lục Thiếu Du cũng thu hồi ánh mắt kinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng