Miêu Nghị - Quyển 31

Phần 86

Không nói ra còn đỡ, vừa nói ra, ba người liền đoán được dụng ý của Dương Triệu Thanh. Đây chính là cách tự bảo vệ mình của Dương Triệu Thanh, không mang tinh linh đến, nếu như bây giờ giết hắn, chưa nói đến chuyện sẽ không thể liên lạc được với Ngưu Hữu Đức, đầu tiên Ngưu Hữu Đức sẽ nghi ngờ thành ý đàm phán của bên này.

Nếu như muốn dụ Ngưu Hữu Đức tới để giết hắn thì càng không thể giết tên Dương Triệu Thanh này.

Đúng vậy, dụng ý của Dương Triệu Thanh chính là như vậy. Trước khi tới đây, Dương Triệu Thanh đã suy nghĩ, nếu không mang theo tinh linh thì khả năng sống sót sẽ cao hơn một chút. Nếu như đối phương không tha cho hắn thì có tinh linh hay không cũng sẽ không thể trở về, cho nên dù chiêu này vô dụng cũng có thể thăm dò được sự sống chết của Từ Đường Nhiên.

Nếu như Từ Đường Nhiên chưa chết, đối phương chắc chắn sẽ để Từ Đường Nhiên dùng tinh linh liên lạc với Đô thống đại nhân. Từ Đường Nhiên có thể nhân cơ hội báo cáo tình hình cho Đô thống đại nhân biết. Cho nên, bản thân có đem theo tinh linh tới hay không cũng không ảnh hưởng tới việc hắn có hoàn thành nhiệm vụ lần này hay không.

Ngao Phi nghiêng đầu tỏ ý rằng: “Hãy lục soát!”.

Tên lính áp tải Dương Triệu Thanh tới đáp:

– Đại Tướng quân, đã lục soát kỹ rồi, quả thực là không đem theo.

– Ừm.

Ngao Phi thoáng nhíu mày, lại nhìn Dương Triệu Thanh một lượt rồi nghiêng đầu ý bảo: “Hãy đưa hắn đi kiểm tra!”

Lập tức một người đi tới kéo Dương Triệu Thanh đi.

Hành động này khiến cho Dương Triệu Thanh cảm thấy hết sức bất ngờ, không ngờ còn chưa được gặp Doanh Vô Mãn thì đã bị kéo đi, chưa thấy được quân số cũng chưa gặp được Doanh Vô Mãn, sao có thể như vậy được, không phải chuyển này đã tốn công vô ích rồi sao? Dương Triệu Thanh chợt lớn tiếng nói:

– Đại Tướng quân, như vậy là có ý gì, có đàm phán hay không?

Ngao Phi lạnh nhạt nói:

– Ngươi không mang theo thứ gì đến đây cả, làm sao bổn tướng quân biết ngươi có phải Dương Triệu Thanh thật hay không. Đợi bổn tướng quân xác định được thân phận của người rồi sẽ bẩm báo cho Hầu gia biết.

Dương Triệu Thanh vừa nghe liền biết người này đang giở trò, nếu không đối phương sẽ không nói vậy, rõ ràng là đang tìm cớ. Dương Triệu Thanh cũng liền im lặng, chỉ quay đầu hỏi một câu:

– Tướng quân là ai?

– Ta là Ngao Phi.

Ngao Phi ngắn gọn đáp.

Ngao Phi? Dương Triệu Thanh vừa bị giải đi vừa suy nghĩ. Hắn nhớ lại, trong các tướng lĩnh đi theo Doanh Vô Mãn quả thật có người này, hóa ra người này chính là Ngao Phi.

Trong động không có người ngoài, Ngao Phi hỏi hai người bên cạnh:

– Vương huynh, Thiên Không huynh, thấy thế nào? Vương Viễn Kiều cười ha ha nói:

– Không biết là chú ý không mang theo tinh linh là do Ngưu Hữu Đức hay là tên Dương Triệu Thanh này tự nghĩ ra. Nếu là tự nghĩ ra thì Dương Triệu Thanh này cũng có chút thú vị, không biết có thể chiêu mộ được hay không.

– Xem ra Vương huynh lại nổi lòng ái mộ nhân tài rồi!

Thiên Không Hãn cười lớn rồi nhìn về phía Ngao Phi.

– Đại Tướng quân, ngài cảm thấy Ngưu Hữu Đức có khả năng đến hàng không? Ta thấy trong chuyện này ắt hẳn có bẫy.

Ngao Phi cười một tiếng:

– Hàng? Hắn hàng cái quỷ gì, biết rõ muốn đẩy hắn vào chỗ chết, hắn sẽ hàng sao? Đổi lại là người khác vì sợ thế lực của Vương gia mà có ý định này có lẽ còn khó nói, nhưng tên này lại biết sợ ư? Hắn rõ ràng đã động lòng với mồi nhử ta đưa ra, muốn động thủ nhưng không biết số lượng cụ thể như thế nào, lo lắng không ăn được nên phái tên Dương Triệu Thanh này tới để thăm dò. Ta còn lo hắn sẽ trốn mãi không ra, nhưng hôm nay xem ra hắn sẽ không từ bỏ. Tốt lắm!

Vương Viễn Kiều nói:

– Xem ra Đại Tướng quân đã chuẩn bị bày kịch cho Dương Triệu Thanh xem, sau đó thả hắn ra.

Ngao Phi nói:

– Không sai! Hãy để hắn từ từ biết, không được quá lộ liễu khiến cho Ngưu Hữu Đức sinh nghi mà không dám cắn câu.

Vương Viễn Kiều và Thiên Không Hãn nhìn nhau cười lớn.

Vừa ra lệnh một tiếng, mười vạn đại quân đang ẩn nấp lập tức hiện hình.

Đại quân vừa lộ diện, Miêu Nghị đứng ở trên đỉnh núi liền nhìn thấy, ánh mắt không ngừng điều chỉnh để quan sát kỹ càng từng cột sáng phát ra.

Dương Triệu Thanh vừa đi, hắn liền đến chỗ này, cho người canh phòng bốn phía không để ai tới gần. Hắn mở thiên nhãn quan sát nơi Dương Triệu Thanh đã đi. Thiên nhãn quét khắp bốn phía cũng không nhìn thấy đại quân, đến khi đại quân hiện hình trước mắt, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng lại không nhìn thấy Doanh Vô Mãn ở đâu, có thể nhìn thấy ba người Ngao Phi nhưng lại không thấy Doanh Vô Mãn, chỉ không thấy Doanh Vô Mãn, cũng không biết ở trong Động Thiên Phúc Địa có quân sĩ canh gác. Cuối cùng, hắn dùng thiên nhãn quan sát Dương Triệu Thanh hồi lâu rồi mới chậm rãi thu lại.

Trở lại trong động, Miêu Nghị đứng trước la bàn, hạ lệnh cho Li tộc quan sát hướng đi của mười vạn đại quân đó. Hắn đã nghĩ về việc động thủ như thế nào, nhưng bây giờ hay là đợi, không biết có thể đợi Dương Triệu Thanh trở về hay không.

Hắn nghi ngờ không phải là không có lý. Lúc này, Doanh Vô Mãn đang ở trong Động Thiên Phúc Địa, trầm mặt ngồi trong đình, dây trói trên người đã được cởi, nhưng pháp lực khống chế trên người thì không ai dám giải, bên cạnh có đầy đủ món ngon. Doanh Vô Mãn buồn bực, chốc chốc lại đổ một ly rượu vào miệng.

Phía ngoài đình có một chiếc giường mềm mại, bên trên là Chiết Xuân Thu máu thịt be bét đang nằm đó. Có người không ngừng lấy cỏ Tinh Hoa Thiên giúp ông ta chữa vết thương, sắc mặt rất cùng khó coi, trong mắt hiện lên sự phần hận vô cùng.

Bộp! Âm thanh vang lên từ trong đình khiến Chiết Xuân Thu lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chén rượu trong tay Doanh Vô Mãn vừa bị ném xuống chiến bàn đá.

– Trong chuyện này nhất định có khuất tất, không được, ta phải tìm phụ vương hỏi cho rõ.

Doanh Vô Mãn quay lại quát:

– Mau phá giải cấm chế trên người ta!

Một tên tiểu binh đang hầu hạ rót rượu ở bên cạnh tỏ ra khổ sở nói:

– Hầu gia, ty chức không dám. Đây là mệnh lệnh của Vương gia, nếu ngài liên lạc với Vương gia khiến cho Vương gia tức giận thì ty chức có mười cái đầu cũng không đủ để chém.

– Đồ nhát gan!

Doanh Vô Mãn tức giận mắng rồi lại quay đầu nhìn Chiết Xuân Thu:

– Chiết Xuân Thu, ngươi mau tới đây giải giúp ta!

– Hả?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 31
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 4
Phần 86 Là chuyện tốt, đây là lần cuối cùng ta bán mạng cho y, làm xong lần này, ta sẽ không còn nợ y nữa. Từ đó về sau, đừng ai mơ có thể dễ dàng thao túng vận mạng của ta, nếu không Nghịch Lân thương trong tay ta không đáp ứng! Miêu Nghị đột nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên một trận, có vẻ thê lương. Hắn vốn không phải người ngu, bị người ta lợi dụng như vậy hết sức khó chịu trong lòng... ... Một người cỡi ngựa đơn độc xông vào Trấn Hải sơn, người tới không ai xa lạ, chính là động chủ Trường Thanh động Công Tôn Vũ. Nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 44
Phần 86 Trong Thương Khung chiến trường có quy củ, một khi đột phá Hóa Hồng cảnh, vậy thì không thể tiến vào trong Thương Khung chiến trường, đây cũng là quy định bất thành văn mà lưỡng đại liên minh và các thế lực hỗn tạp phải tuân thủ, trừ phi là muốn khiến cho 3000 đại thế giới sớm xảy ra đại chiến cuối cùng... Bảy ngày sau đó, sáng sớm, mây mù mờ ảo, trong dãy núi, trong một thủy vực bao la, một đài chiến đấu khổng lồ đến mấy vạn mét như một khối lục địa cực lớn lơ lửng trong đó, phong cách cổ xưa trang trọng, khí thế phi phàm! “Sưu sưu...” Sáng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 1
Phần 86 Lăng Tiếu tâm tình một trận thư sướng, tựa như là chim con xuất lồng hướng đến địa phương ước định với Độc Ưng mà đi. Không bao xa đã thấy Độc Ưng ngồi trên một con ngựa ở cách đó không xa, bên cạnh còn có một thất bạch mã thần tuấn khác. Lăng Tiếu không khỏi thầm than, có một người hầu quả thật không sai, trong lòng quyết định vô luận như thế nào cũng phải tẩy não Độc Ưng hoặc chân chính chinh phục, để cho hắn vĩnh viễn thần phục ở dưới chân mình, cho hắn làm người hầu cả đời. Thiếu gia ngươi đã đến rồi! Độc Ưng tung mình xuống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng