Miêu Nghị - Quyển 32

Phần 11

Ngoài Hắc Long Đàm, lối đi vào tinh môn, và lối ra Hư Không Chi Địa, đột nhiên xuất hiện một lượng nhân mã lớn.

Hai nơi địa điểm đều có mấy trăm vạn đại quân, chính là Nam quân nhân mã nhận được Thiên Đình pháp chỉ đến điều tra. Nhưng mà nhóm nhân mã này chẳng hề theo ý chỉ của Thiên Đình đi vào trong Hắc Long Đàm thăm dò, chủ tướng đều cho đại quân trấn giữ cửa ra vào hai vùng đất, mục đích: Canh chừng!

Luyện Ngục, Vô Lượng tinh, lầu các Thánh điện hậu viện.

Dưới lầu, Vân Ngạo Thiên, Mục Phàm Quân, Tư Đồ Tiểu, Tàng Lôi, Cơ Hoan, năm người toàn bộ trình diện, còn có Tướng chủ các bộ, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn một chút phía trên lầu các.

Tình huống bên kia Hắc Long đầm đột nhiên kịch liệt, những người này cũng đều ngồi không yên rồi, liên tiếp đến nơi này, lại bị Kim Mạn ngăn lại, nói Đại Chấp Sự có chuyện trọng yếu, không nên làm phiền, những người này không làm gì khác hơn là ở chỗ này chờ.

Trên lầu các, Dương Khánh nằm trên ghế nghiêng dựa vào bên cửa sổ, nhắm mắt không nói, nhưng có thể thấy được dưới mí mắt con mắt thỉnh thoảng chuyển động.

Kim Mạn ôm cánh tay dựa vào bên cửa sổ, nhìn biển rộng phía xa, lại ngẫu nhiên quay trở lại nhìn một chút Dương Khánh trầm mặc nhắm mắt, biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì, không quấy rầy hắn.

Đợi nghe được trên ghế nằm hơi có động tĩnh nhẹ, Kim Mạn lần nữa quay đầu nhìn lại. Dương Khánh đã chậm rãi ngồi dậy, từ từ đứng lên.

– Ngươi con người này tâm tư quá nặng rồi, nếu không làm chủ ý kiến được với Thánh vương, nghĩ nhiều hơn nữa thì có ích lợi gì?

Kim Mạn đâm thọc một câu.

Dương Khánh mỉm cười, móc ra Tinh linh, trực tiếp liên hệ Miêu Nghị.

Xuất khẩu Hắc Long Đàm, Đông quân vốn mai phục trăm vạn tinh nhuệ tại nơi này đã toàn bộ hiện thân, rõ ràng trắng trợn canh giữ ở nơi này.

Từ nơi xa trên một tinh cầu, đám người Miêu Nghị đã đến. Đan Tình tính luôn cả Vưu tộc trưởng lão lộ diện nghênh tiếp.

Nhìn chung quanh, Miêu Nghị cũng không nhiều lời, trực tiếp hỏi:

– Những gì khiến cho các ngươi chuẩn bị đều chuẩn bị xong chưa?

Đan Tình gật đầu:

– Đại nhân yên tâm, đều chuẩn bị xong rồi.

Miêu Nghị đang định lên tiếng, nhíu mày một cái, đã nhận ra Dương Khánh đang truyền tin liên hệ hắn, cho nên móc ra Tinh linh, hỏi:

– Chuyện gì?

Dương Khánh:

– Đại nhân, thi thể và số bị bắt làm tù binh của 500 vạn tinh nhuệ Đông quân, hay là không ngại tận lực thu tập càng nhiều càng tốt, nói không chừng có thể đem ra sử dụng được.

Miêu Nghị im lặng suy nghĩ, biết Dương Khánh đã nói như vậy tất nhiên có nguyên nhân, hiện tại thời gian khẩn cấp, đã không phải là lúc hắn từ từ trì hoàn, sở dĩ cũng không hỏi kỹ nguyên nhân, trực tiếp trả lời:

– Biết rồi.

Thu Tinh linh xong, hắn lại dặn dò Dương Triệu Thanh liên hệ Thanh Nguyệt truyền đạt ý tứ.

Sau đó một nhóm gần mười người bên này nhanh chóng bay lên không mà đi thẳng thừng bay ra tinh không.

– Đại nhân, có tình huống!

Ngoài xuất khẩu của Tinh môn, trong trăm vạn đại quân dày đặc chi chít, một tướng lãnh khẩn cấp nhắc nhở Lộc Bằng Phương.

Đang cùng mấy vị tướng lãnh trò chuyện, Lộc Bằng Phương nhanh chóng quay trở về, mở ra pháp nhãn nhìn lại, quả nhiên mơ hồ nhìn được mấy người nhanh chóng bay tới nơi này, còn không kịp nhìn kỹ, đột nhiên bóng người nhanh chóng khuếch trương, một chi đại quân khẩn cấp bức tới hướng này.

Lộc Bằng Phương cả kinh, hắn cũng đang chú ý chiến cuộc, không nghĩ tới chỗ này lại đột nhiên xuất hiện nhóm lớn người, khẩn cấp thi pháp quát lên:

– Địch tập!

Trăm vạn đại quân nhanh chóng bày trận, nhưng mà đại quân sắp tới phía đối diện gần bức tới nơi vào lúc này chợt ngừng lại, người cầm đầu trong đại quân giơ tay lên cho dừng đại quân tiếp tục tiến lên xong, móc ra Tinh linh, không biết đang liên hệ cùng ai.

Trên dưới trăm vạn đại quân ngăn chặn tinh môn xuất khẩu, bao gồm Lộc Bằng Phương ở bên trong, đều hít ngược một hơi khí lạnh, đại quân đối diện thô sơ giản lược tính toán đoán chừng phải có năm mươi vạn nhân mã, gần như toàn bộ đều mặc chiến giáp chế thức của Thiên Đình, gần như đều là tử giáp, trước mặt đứng năm mươi, sáu mươi người mặc hồng giáp của thượng tướng, hay nói cách khác có ít nhất năm mươi, sáu mươi tu sĩ cảnh giới Hóa Liên.

Kinh khủng nhất chính là, trong tay gần năm mươi vạn nhân mã gần như đều có một cây Phá Pháp cung, quy mô Phá Pháp cung số lượng khổng lồ như vậy khiến cho bên này hoảng sợ rùng mình.

– Đại nhân, cái người mặc chiến giáp màu đỏ lông dài chính là Ngưu Hữu Đức!

Phó tướng bên cạnh Lộc Bằng Phương chợt phất tay chỉ hướng Miêu Nghị đang cầm Tinh linh không biết liên hệ với ai đó nhắc nhở.

Lộc Bằng Phương đột nhiên quay đấu lại hỏi:

– Ngươi xác nhận là Ngưu Hữu Đức?

Phó tướng nói:

– Không có sai, năm đó Ngưu Hữu Đức ở Dậu Đinh vực chọc ra chuyện, tôi đã từng đi cùng Tả quản gia cùng đi qua Thiên Nhai bên đó, có gặp qua hắn.

Không chỉ là hắn, phía sau lục tục lại có người chuyển lời đến, chỉ chứng người cầm đầu trước mặt chính là Ngưu Hữu Đức, có người bày tỏ có gặp qua tại Quỷ Thị, có người nói may mắn gặp tại ngự viên, còn có người cho rằng trước kia có gặp qua ở Thiên Nhai.

Lộc Bằng Phương thần tình ngưng trọng nhanh chóng móc ra Tinh linh trực tiếp liên hệ Ngao Phi.

Nhìn trăm vạn đại quận phía đối diện phản ứng như lâm đại địch, Lãnh Trác Quần như có điều suy nghĩ một hồi chợt truyền âm nói với Miêu Nghị:

– Thánh vương, tôi hiện tại đã biết rõ ngài tại sao phải cho trung khu ẩn thân tại vị trí giữa xuất khẩu và nhập khẩu của Hắc Long Đàm rồi, thì ra sớm còn lưu giữ lại hậu thủ này, cự ly gần.

– Chẳng qua chỉ là để ngừa vạn nhất thôi, trình diễn gần như xong rồi, thu binh, đi!

Thu Tinh linh, Miêu Nghị vung tay lên.

Bên này năm mươi vạn đại quân nhanh chóng giảm biên, tính cả Miêu Nghị cũng bị thu nhập vào trong túi thú của Đan Tình, đại quân biến thành mấy người, chợt nhanh chóng quay đầu mà đi.

Trong tinh không, Ngao Phi đang ở khẩn cấp phi hành đột nhiên nhận được Lộc Bằng Phương truyền tin cũng kinh hãi, vội hỏi:

– Ngươi không phải là nhìn lầm sao. Ngưu Hữu Đức ở đâu ra năm mươi vạn nhân mã trang bị như thế?

Lộc Bằng Phương:

– Đại tướng quân, thật không có sai lầm gì. Ta tận mắt nhìn thấy, không giả rồi. Ngưu Hữu Đức tự mình soái lĩnh đại quân, ta bên này không ít người có gặp qua Ngưu Hữu Đức, liếc mắt một cái liền nhận ra hắn.

Ngao Phi hỏi:

– Có phải Cận Vệ quân hay không? Nếu không ở đâu ra nhiều Phá Pháp cung để võ trang như vậy?

Lộc Bằng Phương:

– Cái này tôi không có cách nào xác nhận.

Ngao Phi vội hỏi:

– Vậy ngươi bên đó tình huống như thế nào?

Lộc Bằng Phương liếc nhìn nhanh chóng đội ngũ co rút lại sau đó xoay người rời đi trả lời:

– Ta bên này tạm thời không có gì phải ngại. Ngưu Hữu Đức chăng hề tấn công quân ta, ngược lại đột nhiên dừng lại, thu nạp nhân mã quay đầu mà đi, có chút kỳ quái.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 32
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Từ lúc chúng tôi vào núi đến giờ, trừ phần thịt rừng ông già dẫn đường đưa cho ra, thức ăn của chúng tôi toàn là lương khô khó nuốt, mà mớ thịt rừng còn chưa ăn được miếng nào đã bị đám khỉ phá hỏng, bây giờ vẫn còn thèm thuồng, lúc lão Dương nhắc đến cá, tôi dù ngoài miệng nói thôi, thực ra trong lòng đã bắt đầu nôn nao, lại còn tưởng tượng lại cảnh được ăn lẩu đầu cá trên biển lần trước. Nhưng nhát dao chết tiệt này đã làm tan nát mộng đẹp của tôi. Tôi thấy hình ảnh cái đầu máu me be bét dính đầy dịch tiêu hóa kia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Từ Chỉ Tình thoáng rúng động, không tự chủ ngẩng đầu lên, thấy thần sắc Tiêu Thanh Tuyền vẫn ung dung, vô cùng kiên định nhìn Lâm Vãn Vinh mỉm cười: “Vị Tiêu tiểu thư này tuy không rõ xuất thân nhưng có khí độ như vậy, chẳng cần thốt ra lời nào vẫn hơn hẳn nữ nhi khắp thiên hạ!” Từ Chỉ Tình nắm chặt tay than nhẹ một tiếng. Lâm Vãn Vinh lúc này đã không khách khí nắm lấy tay Thanh Tuyền vội vàng chạy ra bên ngoài. Những cánh hoa đào rực rỡ rơi lả tả trên vai hai nữ nhân, khiến bọn họ dường như trở thành những hoa tiên giữa đào nguyên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Quan Trường – Quyển 10
Ngoài dự kiến của mấy người, Thị trưởng Hạ phất phất tay: Tôi không tin lão Bì làm những chuyện như vậy, Bí thư Trần, lão Bì các vị đừng nóng vội, vừa rồi tôi đã nói, đó không phải là tôi nói mà là thông tin trên mạng, tôi vừa rồi đến muộn chính là vì xem bài viết trên mạng, xem xong tôi thấy tức giận vô cùng nên mới đến trễ vậy. Được thôi, vừa rồi Hạ Tưởng còn hùng hổ chất vất Bì Bất Hưu, ai cũng đều tưởng hắn giáp mặt chỉ trích Bì Bất Hưu, không ngờ giờ hắn lại chuyển thái độ, lại trở thành hắn kể lại việc trên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng