Miêu Nghị - Quyển 33

Phần 24

Trên ba mũi tên phát ra khí thế chấn động hùng hồn, tướng lĩnh bên cạnh thầm nghĩ, thất phẩm phá pháp cung!

Thất phẩm phá pháp cung Tứ Đại Thiên Vương trên tay cũng có một chiếc, nhưng chỉ có một mũi tên tương xứng, không phải Tứ Đại Thiên Vương dùng không nổi, mà là pháp môn chế tạo chỉ do Thanh Chủ một mình nắm giữ, trên tay Tứ Đại Thiên Vương cũng là do Thanh Chủ ban thưởng. Doanh Cửu Quang trên tay trên đương nhiên cũng có, nhưng là thuyền lật trong mương, không ngờ rơi vào trong tay Miêu Nghị.

Loại pháp bảo này, sử dụng một lần hao tốn năng lượng cũng không phải là tốn một chút tiền là có thể mua được, bắn ra một mũi tên, tu sĩ bình thường rất nhiều người sợ là cả đời cũng không kiếm được, mà Võ Khúc còn cùng lúc lên ba mũi tên.

Võ Khúc ánh mắt lãnh cảm, mũi tên chỉ hướng đến Doanh Cửu Quang, giương cung mà không bắn, đợi Doanh Cửu Quang gần thêm chút nữa tránh cũng không thể tránh!

– Vương gia, cẩn thận!

Doanh Cửu Quang một đường phía trước xung phong liều chết bị cản trở, không thấy được động tác của Võ Khúc, người đi theo hắn phía trên đã thấy bèn kêu lên sợ hãi nhắc nhở:

– Doanh Cửu Quang đánh tan cản trở phía trước, ngẩng đầu nhìn lên.

Cạch cạch cạch! Ba tiếng nổ vang, cùng lúc Doanh Cửu Quang nhìn về phía Võ Khúc, Võ Khúc cũng thả lỏng ngón tay bắn cung, ba đạo rực rỡ lưu quang cắt tinh không, phát ra tiếng như sấm rền ầm vang, trên không như gợn sóng từ trung tâm Võ Khúc khuếch tán rung động, khiến tướng lĩnh quanh hắn như ở trong sóng gió kinh hoàng, thân thể theo đó khẽ hơi rung.

Lưu quang lao đến, những kẻ tu vi yếu, dưới uy lực của mũi tên phát ra như quân vào vòi rồng vậy.

Uy lực tớn như vậy khiến tất cả mọi người nhìn lại, toàn bộ chiến trường kinh động.

Cách Võ Khúc không xa, Võ Khúc lúc này bắn ra ba mũi tên này đúng là chết người.

– Tránh ra!

Phía sau thủ hạ tâm phúc vội vàng lấy khiên ngăn cản, ai ngờ Doanh Cửu Quang cũng quát một tiếng, không trốn không né, đón lấy ba mũi tên bắn tới lăng không một chưởng đỡ lấy, ba lệnh bài cao thuần độ hồng tinh chợt bắn ra, hướng về phía ba đạo lưu quang bắn tới.

Doanh Cửu Quang uy vũ không giảm, lệnh bài bắn ra đuổi theo, người phía sau nhìn thấy vậy một thân toát mồ hôi lạnh.

Lúc lệnh bài cùng lưu quang tiếp xúc, Doanh Cửu Quang biến chưởng thành quyền, khớp xương năm ngón tay rung động, ba lệnh bài hồng tinh nổ vang rung trời, ba con hư cương quái thú hiện thân, một con mãng xà lớn, một con vượn lớn, một con trâu lớn, tuôn ra gió mạnh trực tiếp đánh bay quân sĩ chung quanh.

Người đang xem cuộc chiến kinh hãi, định thận phù! Đây là định thân phù cấp bậc nào? Chẳng lẽ là thất phẩm định thân phù?

Cần biết định thân phù thứ này bình thường chỉ có thể sử dụng năng lượng cấp thấp, nguyên nhân rất đơn giản, da thú thu dung năng lượng không thể chịu đựng năng lượng quá lớn, thêm nữa đồ chơi này chỉ dùng được một lần, quá lãng phí, cho nên tu sĩ cấp bậc cao một chút trên cơ bản không cần thứ này, mà Doanh Cửu Quang sử dụng định thân phù không phải lấy da thú làm vật trung gian, mà là lấy hồng tinh pháp khí làm vật trung gian, nói cách khác Doanh Cửu Quang có biện pháp đem kim loại pháp khí luyện chế thành có đặc tính giống da thú.

– Thất phẩm định thân phù?

Võ Khúc hai mắt nhíu lại, liếc mắt nhận ra được phát hiện Doanh Cửu Quang lại có ám thủ này, không tiếc cầm thất phẩm kết đan luyện chế dùng một lần.

Ba mũi tên xuất hiện ở tinh không hư cương quái thú trong nháy mắt đem ba lưu tinh tiễn trấn trụ, nhưng lại không phong bế được uy lực công kích của lưu tinh tiễn, thất phẩm lưu tinh tiễn phát ra uy lực công kích không phải thất phẩm định thân phù có thể chế trụ.

Rầm rầm rầm! Cơ hồ là chốc lát, ba con hư cương quái thú nổ thành luồng khí cuồn cuộn.

Nhưng ba lưu tinh tiễn uy lực công kích đích thực là giảm đi, trong nháy mắt Doanh Cửu Quang hai tay xuất hiện, tả hữu bắt lấy ba lưu tinh tiễn vào trong tay, trở tay liền thu lại.

Đông quân bên kia con không kịp vỗ tay tán thưởng, lại là ba đạo tiếng sấm rền âm vang từ trong tay Võ Khúc bay ra, ba đạo như sóng to gió lớn lưu quang lần nữa bắn ra.

– Vương gia!

Không biết bao nhiêu người thất thanh kêu lên sợ hãi, khoảng cách song phương lại gần thêm không ít, đúng là tránh cũng không thể tránh được.

Ngay lúc lưu quang tiếp cận Doanh Cửu Quang, Doanh Cửu Quang lại biến mất, làm người ta sợ giật mình.

Ba đường lưu quang bỏ qua Doanh Cửu Quang biến mất, một đường như sấm lao về người phía sau Doanh Cửu Quang, một đường chém giết liên tục xuyên qua hơn mười người Hồng Giáp, trực tiếp đem đội ngũ trận thế xung phong liều chết của Doanh Cửu Quang làm cho rối loạn.

Không có uy lực đánh theo nhóm, nhất thời lâm vào loạn quân khổ chiến.

Võ Khúc lại trở tay thu cung, một trận mã đại đao tương tự hiện ra trong tay, nhíu mắt nhắm thẳng vào nhẫn trừ vật phía trước như phi hỏa lưu tinh đang bắn tới.

Nhẫn trừ vật bay vụt tới phanh một tiếng vang dội, nổ tung, trong bụi kim loại nổ tung. Doanh Cửu Quang đột nhiên hiện thân, một thân uy vũ chiến giáp, ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu trường thương hướng Võ Khúc lao đến.

Người nhãn lực hơi yếu giờ mới hiểu, Doanh Cửu Quang mới vừa đột ngột biến mất trong nháy mắt là trốn vào trong nhẫn trừ vật để tránh nguy hiểm, cư nhiên vào lúc nguy hiểm tránh được ba thất phẩm lưu tinh tiễn công kích, ứng biến thần tình như vậy quả thực làm người ta nhìn mà than thở, không hổ là danh chấn thiên hạ Doanh thiên Võ Khúc bên này một đám Hồng Giáp đại tướng liền xông ra ngoài, xung phong liều chết.

Ba đầu sáu tay Doanh Cửu Quang một mình đối mặt bốn phương tám hướng vây công, vẫn là khí thế không giảm, từng Hồng Giáp đại tướng chết dưới mũi thương của hắn, thoáng qua mười mấy hiển thánh cao thủ, hơn mười người hóa liên cao thủ chết dưới mũi thương của hắn, khí thế bàng bạc, dũng mãnh không gì sánh được loạn quân như vào chỗ không người, đan thương thất mà một con đường máu một mình đánh tới, một tiếng quát chói tai:

– Võ Khúc lão tặc, hãy nhận lấy cái chết!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 33
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 24 Chị Hinh, chị đang ở đâu vậy? Điện thoại vừa nối thông thì Hạ Thiên đã vội vàng hỏi, vợ đột nhiên không thấy, hắn không gấp sao được? Giọng nói dịu dàng của Tôn Hinh Hinh truyền đến: Tôi vừa đến công ty, cậu đang ở đâu? Tôi đang ở ngoài cửa hàng hoa. Hạ Thiên trả lời. À, tôi không bán hoa nữa. Tôn Hinh Hinh duyên dáng nói: Mấy ngày trước cậu vội vàng đi chữa bệnh, tôi cũng không nói với cậu, thật ra tôi đã quyết định đến là ở công ty công nghệ với Khổng Mính. Tôn Hinh Hinh thật ra đã sớm có quyết định này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Phần 24 Trong cơ thể hắn, cảm giác nóng như lửa đang không ngừng tăng lên. Hơi thở của hắn lại bắt đầu dồn dập. Thậm chí hắn cắn đầu lưỡi, đau đớn mãnh liệt cũng vẫn không có cách nào khiến cho hắn tỉnh táo hơn là bao nhiêu. Đáng chết. Ác nhân tự có ác nhân trị! Không phải là hồn xinh đẹp một chút thôi sao? Cùng lắm thì ta thả lão quỷ bên trong đại kiếm bắc mạch kia ra, để cho hắn đi đối phó với những đồng loại của hắn! Bạch Tiểu Thuần khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử. Giờ khắc này ở trong nháy mắt khi ý thức gần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Dương Thần – Quyển 9
Phần 24 Thái Nghiên không nghĩ tới Lâm Nhược Khê sẽ kích động như vậy, có chút xấu hổ. Tôi... tôi chỉ là... tôi không cố ý. Không sao. Vú Vương lau lau khóe mắt, đột nhiên nhét tấm ảnh vào túi áo, miễn cưỡng cười một cái. Tiểu Thư, cô cũng đừng trách Thái Nghiên tiểu thư, cô ấy quan tâm đến tôi, cho nên mới nhắc đến. Lâm Nhược Khê bước tới, thân thiết nắm lấy tay Vú Vương nói: Vú Vương, Vú đừng buồn, không phải còn có con ở cạnh Vú sao? Chuyện gì đã qua rồi thì để nó qua đi, đừng nghĩ nhiều, Vú nhất định phải luôn vui vẻ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng