Miêu Nghị - Quyển 33

Phần 87

Bây giờ nghĩ lại, vẫn là ta ánh mắt thiển cận, ở vị trí gia chủ quá lâu, hẳn là nên sớm một chút buông tay đứng xa một chút nhìn cho chúng nó thêm một chút thời gian, một đời không được, nói không chừng nhị đại trong biết toát ra người có năng lực cũng khó nói ta tại vị lâu quá nên không lo đến người kế vị, nói cái gì ma luyện đều là động tác võ thuật đẹp mắt, không được.

Vấn đề giống như vậy chẳng những tồn tại ở Hạ Hầu gia, mấy vị kia tranh nhau vui mừng cũng vô dụng, đại thụ càng lớn, dưới tàng cây càng tốt thì càng khó thấy hết dưới tàng cây cây nhỏ càng khó trưởng thành, đây là thiên đạo chí lý, trước mắt phú quý đều là lừa mình dối người, đại thụ ngã xuống, gian khổ tới, đều sẽ hoảng sợ mà xem hư thực!

Trong triều trên dưới cuối cùng đều phải đối mặt cảnh không người nối nghiệp, giờ giằng co đều là chuyện tiếu lâm, cuối cùng chỉ có thể là sóng sau đè sóng trước, một đời người mới thay người cũ, một đời người làm chuyện một đời mà thôi. Vệ Khu ngươi phải hiểu, thời kỳ của ta sắp kết thúc, cuối cùng là muốn xem hậu nhân thế nào.

Vệ Khu yên lặng đi theo phía sau hắn nghe, xem như là nghe hiểu, chưa đến thời khắc Hạ Hầu gia chân chính đối mặt sinh tử, vị này sẽ không nhúng tay, chỉ ở bên cạnh nhìn, xem người của Hạ Hầu gia đau đầu, xem người của Hạ Hầu gia khóc, xem người của Hạ Hầu gia ở tỉnh phong huyết vũ trung giãy giụa cầu sinh.

– Ngươi trở về đi, cẩn thận đến đâu cũng có lúc bất cần, về sau không có sự đồng ý của ta không được phép đến.

– Vâng! Nhớ kỹ rồi.

Vệ Khu trưởng bái một cái, nhìn theo người dáng vẻ có chút cô độc đang chống gậy dần dần đi xa…

Dưới chân lảo đảo, bốn phía tối như mực. Doanh Vô Mãn có thể rõ ràng cảm giác được mình từ một nơi hắc ám đi tới một nơi hắc ám khác.

Phía sau đột nhiên có ánh sáng. Doanh Vô Mãn lập tức phát giác chính mình từ bên trong không gian trừ vật phóng thích ra ngoài, thân ở trong một cái thạch thất, phía trước bày một thạch quan.

Bỗng nhiên xoay người nhìn về nguồn sáng phát ra phía sau sáng, vô ý thức kinh sợ thối lui mấy bước, Diêm Tu trong tay cầm một viên dạ minh châu, khiến khuôn mặt chết trôi đó càng có vẻ âm u.

Doanh Vô Mãn lần nữa nhìn chung quanh, trầm giọng nói:

– Rốt cục muốn nhốt ta tới khi nào?

Diêm Tu khàn khàn nói:

– Doanh gia sụp đổ, Doanh Cửu Quang đã chết trận, đã không cân phải nhốt ngươi nữa.

Doanh Vô Mãn cười lạnh nói:

– Lấy chiêu này gạt ta vô dụng, nói thẳng đi, lại muốn muốn ta làm gì?

Hắn căn bản không tin Doanh gia có thể suy sụp.

– Không cần thiết lưu ngươi.

Diêm Tu nhẹ nhàng một tiếng, nâng tay khẽ vồ về hướng hắn, năm ngón tay sắc bén chậm rãi dài ra, cả người hắn quanh thân cũng tràn ra âm khí.

– Quỷ tu?

Doanh Vô Mãn mở to hai mắt nhìn thất thần, tựa hồ không thể tin sao có người có thể kiếm tu âm dương nhị pháp.

Mấy đạo quỷ khí lành lạnh từ bàn tay Diêm Tu đan vào ra, Doanh Vô Mãn pháp lực bị quản chế, tránh cũng không thể tránh, mấy đạo quỷ khí chui vào thất khiếu của hắn, cả người run rẩy, nhanh chóng bị quỷ khí bao vây.

Một tinh cầu hoang vu, Tả Nhi sừng sững đứng ở một đỉnh núi nhìn ra xa tinh không mênh mông, trong tay nắm thật chặt một chiếc tinh linh.

Vẫn như cũ không liên lạc được Doanh Cửu Quang, mặc dù nàng đã từ đường dây khác được biết Doanh Cửu Quang đã chết trận, nhưng trước khi thiên đình chưa công bố tin tức, nàng vẫn còn ôm một chút hy vọng, mà ngay vừa rồi, nàng nhận được tin tức, thiên đình đã chính thức chiêu cáo thiên hạ. Doanh Cửu Quang mưu phản đền tội, thủ cấp thị chúng!

Một lão hán tử lướt đến, đứng ở phía sau của nàng, ngữ âm run rẩy nói:

– Tả quản gia. Vương gia… Vương gia…

– Ta đã biết rồi.

Tả Nhi ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, chuyện cũ rõ mồn một trước mắt, thời gian cùng Doanh Cửu Quang ở chung với nhau từng ly từng tí hiện lên trong đầu, làm sao cũng không nghĩ tới bá chủ một phương lại kết thúc như thế, trong một khắc khuynh đảo, ngã như vậy khiến người ta trở tay không kịp.

Lão hán tử nức nở nói:

– Vương gia vốn có cơ hội thoát thân.

– Nhìn chúng sinh hồi lâu, tình nguyện đứng chết, cũng không muốn sống tạm bợ!

Tả Nhi buồn bã nhắm mắt, lại là một tiếng thở dài, thu tinh linh hỏi:

– Doanh Nguyệt đã tìm được chưa?

Lão hán lắc đầu:

– Không tìm được, chỉ tìm thấy trên vách núi đá có vết khắc của Nguyệt tiểu thư, nói thay vì nghe người nhà cãi qua cãi lại, không bằng đi báo thù, nếu tất cả mọi người không tán thành, nàng đi một mình, nói không giết Thanh Chủ, Phá Quân, Võ Khúc, Hạ Hầu Lệnh, Đằng Phi, Thành Thái Trạch cùng Ngưu Hữu Đức, thề không làm người!

Tả Nhi cúi đầu cười khổ.

– Còn thấy không đủ loạn sao? Quả thực ngây thơ đến mực cười, chỉ mình nàng ta, những người đó người nào không phải tay cầm trọng binh, người nào nàng có thể chọc nổi, còn thấy Doanh gia người chết chưa đủ nhiều sao? Còn muốn chạy đi chịu chết…

Lão hán tử rưng rưng nhìn nàng:

– Tả quản gia, chúng ta làm sao bây giờ?

Đúng lúc này, một gã hán tử chợt hiện tới, hô:

– Tả quản gia, nhanh đi xuống xem một chút! Lại cãi nhau rồi.

Tả Nhi bỗng nhiên quay đầu, nhanh chóng lắc mình đi.

– Ta là nhị ca, già trẻ có thứ tự từ lúc nào đến phiên ngươi?

Ngươi đã quên ngươi làm chuyện mất mặt ở thọ yến của Hạ Hầu Thác? Phụ thân sớm đã đem ngươi ném qua một bên, hạng người vô năng. Doanh gia đại thù còn có thể trông cậy vào ngươi tới báo hay sao?

– Ai là hạng người vô năng? Có vô năng cũng có năng lực hơn so với ngươi!

Chân núi, Doanh Vô Khuyết cùng Doanh Vô Chính đang tranh chấp kịch liệt, song phương phía sau là mẫu thân của hai người, tỷ muội cùng thể nhi, còn có một vài thiếp thất của Doanh Cửu Quang cũng chia làm hai bên, cách đó không xa hơn ngàn người yên lặng nhìn, đều là lần này theo tới hộ vệ. Doanh gia gia sự bọn họ cũng không tiện nhúng tay.

Tranh chấp không gì khác, chính là đã biết Doanh Cửu Quang chết trận, đang tranh nhau xem người nào nên kế thừa Doanh gia nắm quyền trong tay, tuy nói Doanh gia sụp đổ, nhưng có thể tưởng tượng tích góp tài sản to lớn lưu lại, người một nhà không có tài lộ khác, về sau chỉ có thể trông cậy vào khoản di sản này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 33
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/01/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 4
Phần 87 Nhớ tới sự dũng mãnh của Lưu Phong, Dương Thị không khỏi trong tâm một trận nhộn nhạo. Nam nhân thích đàn bà lẳng lơ, nữ nhân thích đàn ông dũng mãnh. Dương Thị mặc dù chưa trải qua nhiều, nhưng cũng hiểu được đạo lý trong đó. Cho nên trước mặt Lưu Phong nàng tỏ ra cực kỳ dâm đãng, mà Lưu Phong cũng đích thực là đàn ông dũng mãnh. Bằng không giờ phút này giữa hai chân nàng cũng không có cảm giác nóng rực như vậy. “Liên Nguyệt chạm vào ta một cái, bên dưới đã đau lắm rồi. ” Liên Nguyệt trong lúc vấn đầu, không cẩn thận đã chạm vào thân thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lăng Tiếu – Quyển 12
Phần 87 Hán tử kia vẻ mặt hồ trát, thân hình cao lớn uy mãnh, một thân cơ bắp bá đạo lộ ra ngoài, gân xanh như xà hiển hiện trên cánh tay, trong tay hắn mang theo một cự chùy nặng ngàn cân, lạnh lùng nhìn chăm chú Diệp Vân Phong và tên mặt thẹo. Diệp Vân Phong dừng bước lại, nói với gã hán tử kia: Xin hỏi quân sư Huyền Diệu có đây không? Ngươi là người phương nào, rõ ràng dám gọi thẳng tên quân sư, có phải chán sống rồi không, tranh thủ thời gian cút cho ta, bằng không đừng trách lão Ngưu không lưu tình! Hán tử kia vung cự chùy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 41
Phần 87 Ngôi sao rơi xuống, khí thế áp bách và thiên uy hàng lâm. Trong nháy mắt này, trong lòng tất cả mọi người đột nhiên chấn động, khí tức áp xuống quá mạnh mẽ. Thân ảnh màu vàng của Lục Thiếu Du run lên, thiên uy hàng lâm áp lên người của hắn, áp bạo linh hồn bản thân, ngay cả đan điền khí hải cũng bị áp bạo, ngũ tạng lục phủ sắp vỡ nát. Loại áp lực này giống ngũ lôi oanh đỉnh, không có bao nhiêu tiếng vang, nhưng so với Vô Lượng Tịch Diệt Đại Lôi Kiếp còn khủng khiếp hơn. Xùy. Thân thể Lục Thiếu Du run lên, bước chân lảo đảo, hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng