Miêu Nghị - Quyển 34

Phần 3

– Sư tỷ, tỷ còn muốn chờ bao lâu vậy? Hay là chúng ta đi trước đi. Sư phụ có định thời gian mà muội còn muốn đi dạo ở Thiên Nhai nhiều hơn chút.

Trên một ngọn núi, một nữ tử mặc chiếc váy dài màu hồng nhạt đứng bên vách núi, một trong hai cô nàng đứng dưới tán cây cách đó không xa lớn giọng nói với người đang đứng trên vách núi.

Nữ tử đứng bên vách núi quay đầu lại, cười nhạt đáp:

– Chờ chút nữa đi, sư huynh nói sắp tới rồi.

Hai cô gái khác che miệng cười trộm, chẳng biết thầm thì với nhau gì đó.

Cô gái đứng bên vách núi cười khổ, chắc chắn đang nói nàng rồi.

Nàng tên là Trác Tương Liên, đệ của của Thiên Cốc Môn, tuy không phải là tuyệt sắc giai nhân, nhưng cũng coi là mỹ nhân, ngũ quan tinh xảo, tư thái yểu điệu, tính cách dịu dàng.

Tu vi của nàng ở Thiên Cốc Môn không được coi là thấp, nàng chuyên tâm tu luyện, không màng chuyện nam nữ, đương nhiên cũng không bài xích, mang thái độ thuận theo tự nhiên. Mãi cho tới một ngày, sư phụ đứng ra tác hợp nàng và Đại sư huynh Tống Đạt, nàng cũng rất có thiện cảm với Đại sư huynh, vì vậy không phản đối, hai người thử qua lại một khoảng thời gian, mọi thứ đều rất tuyệt, chỉ chờ ngày sư phụ chọn ngày tháng thành thân mà thôi.

Hai nữ tử khác bên cạnh màng là sư tỷ và sư muội của nàng, sư tỷ tên là Thường Hồng Mai, sư muội là Đoạn Ái Nhi. Ở sư môn, chuyện Trác Tương Liên và Đại sư huynh là chuyện được công khai rộng rãi, chẳng ai không nhận ra cả, có điều tỷ muội đồng môn bọn họ rất thích lấy chuyện này ra trêu chọc Trác Tương Liên. Trác Tương Liên cũng rất bất đắc dĩ, nhưng đã quen rồi.

Đúng lúc này, có mấy bóng người lướt tới từ phía chân trời, lúc ngang qua bầu trời, một nam tử nhảy xuống, thân hình lực lưỡng, khuôn mặt đôn hậu, có mấy phần khí khái, y nhìn Trác Tương Liên rồi nở nụ cười với nàng.

– Đại Sự huynh đến rồi.

Đoạn Ái Nhi hô lên, cùng đi với Thường Hông Mai đi qua lễ phép chào hỏi.

Tống Đạt đáp lễ xong cười nói:

– Các muội tính đi đâu vậy?

Trác Tương Liên dịu dàng đáp:

– Sư phụ bảo bọn muội tới Thiên Nhai mua chút đồ.

Đoạn Ái Nhi lập tức xem miệng vào, nói:

– Đại sư huynh. Vì chờ huynh nên bọn muội đã lỡ mất chút thời gian du ngoạn Thiên Nhai rồi đó, huynh phải bồi thường cho bọn muội, trả tiền!

– Ái Nhi!

Trác Tương Liên quay đầu lại lườm nàng một chút.

Đoạn Ái Nhi lập tức cười hi hi rồi nói:

– Sư tỷ tỷ, còn chưa gả cho đại sư huynh mà đã bắt đầu bênh người ta rồi.

Trác Tương Liên dở khóc dở cười:

– Ha ha!

Tống Đạt cười sảng khoái, nháy mắt tung ra một chiếc nhẫn chứa đồ rồi nói:

– Cầm lấy!

Sau khi Đoạn Ái Nhi bắt lấy, kiểm tra kỹ càng thì gương mặt đầy vẻ hài lòng, hớn hở nói:

– Đa tạ đại sư huynh!

Rồi nhanh chóng cất đi.

Thường Hồng Mai ở bên cạnh lắc đầu với vẻ đầy bất đắc dĩ.

Ánh mắt Trác Tương Liên rơi lên người Tống Đạt, hỏi:

– Lân huynh ra ngoài rèn luyện này vẫn thuận lợi chứ?

– Có chút khó khăn, suýt chút nữa là lạc đường ở Vị Tri Tinh Không, có điều cũng coi như là chuyện mà một chuyến rèn luyện nên có tóm lại thì cũng được coi là thuận lợi.

Sau khi giản lược khái quát mọi chuyện thì lấy ra một chiếc trâm gài tóc nói:

– Nhìn thấy một chiếc cây rất lạ, nên ta lấy một cành làm trâm gài tóc cho muội, muội xem có thích không.

Ánh mắt của mấy người rơi tập trung vào chiếc trâm gài tóc kia, toàn thân trắng như ngọc, bên trong chiếc trâm hơi trong suốt như ẩn như hiện từng tia đỏ sẫm như máu, ngoài ra còn mấy chiếc lá trắng bóc rung rinh cực đáng yêu, quả thật là một cành cây, chỉ được chỉnh, sửa đôi chút, vẫn giữ được phần lớn đường nét vốn cỏ, lại có mỹ cảm khác lạ. Tuy rằng chỉ chỉnh sửa đôi chút nhưng vẫn có thể nhìn thấy Tống Đạt đã bỏ ra rất nhiều công sức.

– Woa, chiếc trâm gài tóc đẹp quá!

Đoạn Ái Nhi đưa tay tính đoạt lấy.

Thường Hồng Mai đứng cạnh tóm lấy cổ tay của nàng, trừng mắt mắng:

– Đừng nghịch!

Trách Tương Liên cầm trâm gài tóc trong tay, ánh mắt cũng lộ ra vẻ yêu thích, gật đầu nói:

– Rất thích, cảm ơn sư huynh!

– Để ta giúp muội gài lên!

Tống Đạt lại cầm trâm trong tay, gài chiếc trâm lên búi tóc của Trác Tương Liên một cách rất cẩn thận, rồi lui về sau một bước, gật đầu với vẻ thưởng thức:

– Đẹp lắm.

Bên cạnh vẫn còn cả người khác nên Trác Tương Liên hơi ngượng.

Nhưng Đoạn Ái Nhi hít hít một hơi rồi ngạc nhiên hỏi:

– Mùi hương dễ chịu quá, là mùi hương trên chiếc trâm gài tóc ư?

Trác Tương Liên và Thường Hồng Mai cũng ngửi thấy một hương thơm phảng phất như có như không quẩn quanh chóp mũi, tuy thanh đạm, nhưng hơi hít vào thôi cũng khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.

Tống Đạt gật đầu cười đáp:

– Không sai, đây chính là mùi hương thanh nhà tự nhiên tỏa ra từ cái cây đó. Ta cảm thấy rất hợp với sư muội, lại chẳng biết sư muội có thích hay không. Dù sao cũng chỉ là đồ ta tiện tay hái, là thứ không đáng giá.

Trác Tương Liên ngượng ngùng nói:

– Thích ạ.

Thường Hồng Mai nói:

– Sư huynh, bọn muội được sư phụ dặn dò, còn phải đi Thiên Nhai nữa. Hay là bao giờ về rồi hai người lại trò chuyện nhé?

Tống Đạt cười nói:

– Được! Ta đây cũng phải về phục mệnh sư phụ, bọn muội đi đường cẩn thận chút nhé.

– Vậy bọn muội đi trước đây. Sau khi Trác Tương Liên cáo từ thì ba sư tỷ sư muội đều bay vút lên trời.

Tống Đạt đứng trên vách núi nhìn theo, phất phất tay, mãi tới khi người khuất bóng, y mới nhún người bay về dãy núi trùng điệp phía xa xa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 34
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/01/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 6
Phần 3 Lý Chân Ái thấy Hoa Hạ đại đế chính thức nói như vậy, vội vàng quỳ xuống đất cuống quít tạ ơn. Lưu Phong vẫn quan sát kỹ Lý Chân Ái, chỉ cảm thấy người này làm cho hắn có cảm giác không tự nhiên. Hình như là thâm sâu khó đoán. Khuôn mặt hắn không hề biểu lộ bất kỳ biểu cảm như hỷ, nộ, ái, ố nào. Trực giác cho hắn biết, người như vậy rất nguy hiểm. Lão hoàng đế được tiện nghị, tâm tình rất vui vẻ, lớn tiếng kêu gọi quần thần uống rượu, ăn thịt. Cả đại điện âm thanh vang động, mỗi người đều nâng cao chén nhấp nháp rượu ngon...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Hàn Lập – Quyển 13
Phần 3 Cơ hồ cùng lúc đó, phía trên đỉnh Ngọc xa chợt lóe lên một đạo thanh sắc hồ quang, Hàn Lập liền quỷ dị hiện ra, không nói hai lời, tay áo liền vung lên, hơn mười khẫu kim sắc tiểu kiếm ngự không bay ra, hoá thành từng đạo kim mang, như mưa bắn xuống, đem toàn bộ ngọc xa bao phủ vào bên trong. “Phá!!!” Trung niên đạo sĩ sắc mặt đại biến, lập tức hét to một tiếng, ngón tay liền điểm nhanh lên chiếc Kính Bát Quái ở trên đỉnh đầu, thúc giục bảo vật này. Nhất thời một cái quang trụ hắc bạch lưỡng sắc từ trong mặt kính phun ra, nhoáng lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 11
Phần 3 Quy tắc tỷ thí như sau, cũng đơn giản, phạm vi tỷ thí hạn định ở trong khu đất trống này, một chọi một, không thể có trợ thủ, thủ đoạn không giới hạn, mọi người có thể sử dụng hết khả năng. Phân tổ một, hai, ba, cảm giác mình có năng lực tranh đoạt vị trí đứng đầu thì đi cạnh tranh vị trí thứ nhất, cảm giác mình thích hợp cạnh tranh vị trí thứ hai thì đi cạnh tranh vị trí thứ hai, cảm thấy có nắm chắc vị trí thứ ba thì đi cạnh tranh vị trí thứ ba, cấp bậc cạnh tranh gia nhập đã cố định rồi, không được giữa đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng