Mỵ Nương trong đầu suy nghĩ sâu xa hai câu này, đạo lý đơn giản như vậy lại làm cho nàng mở rộng tầm mắt, ích lợi không nhỏ, không khỏi đưa mắt nhìn Quảng Lệnh Công, xem như là cảm nhận được mình và vị này khác biệt đến mức nào.
Nhưng ý niệm trong đầu rất nhanh lại chuyển sang Miêu Nghị.
Lần trước Vương gia tìm nàng từng nói, muốn đề nữ nhi làm thiếp của Ngưu Hữu Đức, nói cái gì mà sau này sẽ tìm cơ hội đem nữ nhi phụ trợ thành chính thất, khi đó nàng còn không đồng ý, cό đồng ý cũng rất miễn cưỡng. Kết quả Vương gia lại đổi ý, không để cho nàng cảm thấy thiệt thòi, đồng ý không gả Mị nhi cho Ngưu Hữu Đức.
Bây giờ nghĩ lại, nàng hối hận phát điên, nếu năm đó đồng ý với Vương gia, không làm Vương gia cảm thấy khó dễ, có Vương gia chống đỡ, hơn nữa lại thêm kinh nghiệm lấy lòng nam nhân nàng truyền dạy, e là nữ nhi hiện giờ đã thành chính thất, là Vương phi thứ hai của thiên hạ! Hai mẹ con phong quang mức nào, thử hỏi Quảng gia ai còn dám khinh thường nàng?
Nàng thật không ngờ, năm đó hay nghe nói Ngưu Hữu Đức tiền đồ sáng láng, nhưng tiền đồ tới cũng quá nhanh, trực tiếp từ Đại đô đốc trở thành thiên vương, hào quang đó quả thực sáng chói mắt. Chuyện cho tới bây giờ, nàng biết đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt hảo. Ngưu Hữu Đức vẫn chưa leo lên vị trí Thiên vương thì nữ nhi và hắn vẫn còn có cơ hội, nếu bước trên vương vị thì hoàn toàn không thể nào, mỹ sắc đối với nam nhân có địa vị mà nói không là gì. Ngưu Hữu Đức đã cùng vị trí với Vương gia, làm sao có thể cưới Mị nhi nữa?
Trong lòng càng thêm tự trách, chọn tới chọn lui bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, nàng thật hối hận, cảm giác tầm nhìn của mình thiển cận làm trễ nải tiền đồ của nữ nhi, cả đời này khó tha thứ cho chính mình.
Nàng không biết hôn sự của Quảng Mị Nhi và Miêu Nghị khó thành không hề có chút quan hệ nào tới nàng, trước đây Quảng Lệnh Công quả thật rất chắn chắn, phái Câu Việt đi tìm Miêu Nghị làm mai. Thế nhưng Miêu Nghị cự tuyệt, vì vậy Quảng Lệnh Công mới đổi giọng lấy nàng làm lý do thoái thác, không thể để mất mặt được, nên không đem chân tướng nói cho nàng biết mà thôi.
Nhưng không ngờ, lại thành gánh nặng trong lòng nàng, từ nay về sau không thể không lấy Ngưu Hữu Đức làm tiêu chuẩn để chọn lựa, lần nào cũng khiến nàng tiếc nuốii.
Ngoài Trấn nam tinh, Chính khí môn, Chính Khí Cung cờ theo chiều gió phấp phới bay, toàn bộ Chính khí môn trên dưới trang trọng nghiêm nghị.
Trên thềm đá từ sườn núi thông đến Chính Khí Cung, Chính khí môn đệ tử chỉnh tê đứng ở bậc thang trái phải hai bên xếp hàng sừng sừng.
Bảo Liên mặc đạo bào màu đen mới tinh, đầu bó buộc tử kim quan, đoan trang bình tĩnh, nhìn không chớp mắt, từng bước bước lên, đến mỗi thềm đá tả hữu đệ tử đều dùng mắt hành lễ.
Lên đến đỉnh núi, bước qua quảng trường, tiến vào Chính Khí Cung.
Trong đại điện mọi người dòi mắt nhìn theo nàng đi tới trước mặt Ngọc Linh chưởng môn đang đứng ở vị trí cao nhất.
Hai tay khẽ kéo đạo bào mở ra, Bảo Liên đoan đoan chính chính quỳ trên bồ đoàn, vẻ mặt thành kính ba quỳ chín lạy Ngọc Linh chưởng môn, cuối cùng giơ hai tay lên.
Sau khi Ngọc Linh chưởng môn nhắc nhở xong, đem một miếng lệnh bài chưởng môn màu đỏ tím chính thức giao cho nàng, sau đó lui về một bên, nhường cho vị trí thủ lĩnh, cùng Ngọc Hư, Ngọc Luyện đứng chung một chỗ.
Từ hôm nay trở đi, sư huynh đệ ba người bọn họ chính thức lui khỏi vị trí rút về phía sau hậu đài bước đến giai đoạn thành trưởng lão Chính khí môn. Chính khí môn giao phó cho mới nhất đại đệ tử xử lý, Bảo Liên chính thức tiếp nhận chức vụ Chưởng môn Chính khí môn.
Ngọc Hư Chân Nhân trước khi trở về từ Mão Lộ Nguyện soái Phủ, khi Miêu Nghị tiễn đưa hắn, cố ý ám hiệu, biểu thị Chưởng môn Chính khí môn có thể giao cho Bảo Liên được rồii.
Ngọc Hư Chân Nhân vừa trở lại, đem tình hình báo cho sư huynh đệ, Chính khí môn lập tức bắt đầu sắp xếp giao quyền, nên mới có cảnh này.
Vốn dĩ Bảo Liên nhận chức chưởng môn, trong môn cũng không ít người có ý kiến, có một số việc rõ ràng. Tê Ngô Đồng chân nhân là Chính khí môn đời thứ nhất, Ngọc Linh chân nhân là đời thứ hai. Đức Minh là đời thứ ba. Bảo Liên là đời thứ tư, đời thứ ba cũng không thiếu người, dựa vào cái gì trực tiếp đem vị trí đó nhường cho Bảo Liên?
Nói chưởng môn có tư tâm thì không có gì. Ngọc Linh chân nhân vì người khác nhiều năm như vậy, chỉ luận đến tuổi tác không đến lượt Bảo Liên. Thêm nữa không ít người nghi ngờ, Bảo Liên gả cho Ngưu Hữu Đức làm thiếp, nên nghi ngờ phương hướng mà Bảo Liên tương lai sẽ dẫn dắt Chính khí môn. Nói là trong lòng bất bình cũng cũng được, nói là trong lòng không phục cũng được, nói chung trong Tam đại đệ tử có vài phần tử ngoan cố.
Thiên chỉ vừa ra, bố cáo thiên hạ, thượng đế bệ hạ không nói đùa. Ngưu Hữu Đức trở thành nam quân chưởng lệnh thiên Vương đã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Tin tức này vừa truyền ra, không cần phải nói gì nữa, lập tức kiên cho dị nghị của Chính khí môn hoàn toàn bị dập tắt.
Nam quân thiên Vương là cái khái niệm gì? Tài nguyên thiên hạ trong tay quá lớn rồi, một khi Bảo Liên trở thành chưởng môn Chính khí môn, chỉ cần là kẻ không ngu đều biết đây là cơ hội phát triển ngàn năm có một của Chính khí môn, Bảo Liên tất nhiên sẽ vì Chính khí môn tranh thủ cơ hội phát triển lớn từ Ngưu Hữu Đức, vì vậy thuận lợi để Bảo Liên tiếp vị.
Nhưng Bảo Liên gả cho Ngưu Hữu Đức vẫn còn chưa chính thức công khai, tạm thời về cơ bản chỉ giới hạn ở trong đại điện biết, đây là kết quả cùng Ngưu Hữu Đức bên kia thương lượng. Ngưu Hữu Đức có ý là chờ hắn bên kia không còn gì phải lo lắng thì sẽ công khai.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 36 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 02/02/2020 11:29 (GMT+7) |