Miêu Nghị - Quyển 36

Phần 26

Miêu Nghị thở dài:

– Ngươi nói bản vương đều hiểu, nhưng nếu nàng cứ nhất quyết muốn đi theo Hạo Đức Phương ta có thể làm sao được chứ, ta cũng không thể cột nàng ta lại!?

Dương Khánh nói:

– Thuộc hạ có kế này không biết có thể thành hay không, nhưng có thể thử một lần, Tô Vận vì tình nghĩa với Hạo Đức Phương mà sống, chi bằng lại lấy Hạo Đức Phương.

Nghe xong, Miêu Nghị mắt sáng lên, khẽ vuốt cầm.

Vương phủ ba trăm dặm phía nam, núi hoang rừng sâu, suối như dải lụa, núi thoải như đôi.

Trong núi có một tòa nghĩa trang. Hạo Đức Phương di thể được chôn cất ở trong mộ chủ này, những nấm mồ còn lại là Hạo gia trên dưới, sau đại chiến thi thể còn có thể thu nhặt của Hạo gia đều được góp nhặt mang qua đây an táng, tất cả lớn nhỏ mấy trăm người.

– Thanh sơn vân như trước, chỉ có thêm mộ mới.

Nghiêm Tiểu đứng ở trước bia mộ của Hạo Đức Phương, người mất nhưng dung mạo và tiếng nói dường như vẫn còn, người sống lặng im im lặng.

Một bên, Tô Vận dung nhan khuynh thành, toàn thân vận áo trăng, tóc dài xõa ngang vai bay bay theo gió, nhìn về phía bia mộ ánh mắt tràn đây đau thương.

– Ngươi có khỏe không?

Nghiêm Tiếu chợt chậm rãi quay đầu nhìn nàng, nhẹ nhàng hỏi một tiếng.

Tô Vận hơi phục hồi tinh thần lại.

– Ngươi yên tâm, ta còn có giá trị lợi dụng đối với bọn họ, bọn họ không dám gây khó dễ cho ta, ta ở chỗ này hết thẩy đều tốt.

Nghiêm Tiếu nói:

– Ngưu Hữu Đức phong ấn ta làm nam quân Mão Lộ nguyên soái…

Hắn nói qua về tình hình nam quân bây giờ.

Tô Vậm cảm thấy có chút kinh ngạc. Trầm mặc một hồi, trầm ngâm nói:

– Không phá thì không xây được, việc này Vương gia năm đó không làm được. Ngưu Hữu Đức ngược lại nhân cơ hội một lần hành động làm được, diệt trừ tệ nạn, một lần hành động chỉnh đốn đâu ra đó, có vết xe đổ của tứ quân, Ngưu Hữu Đức tất sẽ không để tệ nạn phát sinh, không cần nhiều thời gian nam quân tất nhiên trở thành nhân vật mạnh mẽ nhất trong tứ quân!

Nghiêm Tiếu.

– Ta bây giờ nên làm như thế nào? Muốn nghe một chút đề nghị của ngươi.

Tô Vận tham thở:

– Trước chẳng ai nghĩ tới hắn lại to gan như vậy, dám hạ thủ với nam quân, nhất là cấu kết Hạ Hầu gia, có thể nói phạm vào tối kỵ của Thanh Chủ! Hắn trước kia thế lực còn yếu, mắt qua mày lại với Hạ Hầu gia, Thanh Chủ còn không để ý đến hắn, bây giờ hắn nắm giữ thế lực lớn như vậy, vẫn cùng Hạ Hầu gia cấu kết, Thanh Chủ há có thể cho phép hắn như vậy. Sớm muộn phải hạ độc thủ với hắn! Nghiêm Tiếu, nói thật, ngươi kỳ thực không thích hợp chưởng quản thống trị nhất phương, năng lực của ngươi thích hợp cầm quân chiến đấu, hắn phong ấn ngươi làm Mão Lộ nguyên Soái, cũng là vì lợi dụng ảnh hưởng của Vương gia vẫn còn tồn tại để mau sớm ổn định lòng người, việc tranh quyền đoạt lợi này không thích hợp với ngươi, ngươi cũng không thắng được những người đó. Ngươi phía trên có Ngưu Hữu Đức, phía dưới có người của Ngưu Hữu Đức, ngươi chỉ cần dựa vào Ngưu Hữu Đức, phát huy sức ảnh hưởng của ngươi giúp Ngưu Hữu Đức ổn định lòng người, chỉ cần ngươi không có dã tâm, luận về thủ đoạn có Ngưu Hữu Đức. Thống trị phía dưới có người của Ngưu Hữu Đức, nguyên soái như vậy sẽ khiến cho Ngưu Hữu Đức yên tâm. Ngưu Hữu Đức sẽ đảm bảo ngươi vô sự! Ta có thể nhắc nhở ngươi, cũng chỉ có những thứ này, chuyện tương lai không ai nói rõ được, Thanh Chủ tất nhiên phải trừ Ngưu Hữu Đức, mà Ngưu Hữu Đức cũng kiêu hùng. Năm đó thể yếu nên mới liều mạng phản kháng, bây giờ nắm quyền chắc sẽ không ngồi chờ chết, thêm năng lực và thủ đoạn phi phàm, lại thiện chiến, Thanh Chủ sớm muộn phải ép hắn tạo phản, mà Ngưu Hữu Đức dám làm chuyện như vậy hoặc sớm đã có hùng tâm vấn đỉnh thiên hạ, mấy vị thiên vương bị tình thế ép buộc đã sớm nhuệ khí mài tận, mất đi dũng khí tiến thủ, chỉ có Ngưu Hữu Đức trẻ tuổi, hắng hái, có thể khuấy động nhiều chuyện xấu, rất nhiều chuyện ngay cả ta cũng không hiểu, chỉ sợ sớm muộn phải sống chết một phen với Thanh Chủ!

Nghiêm Tiêu trầm mặc nói:

– Dựa vào Ngưu Hữu Đức?

Vẻ mặt hơi lộ nét khổ sở, hàm ý khó khăn. Ánh mắt Tô Vận chuyển từ trên bia mộ dời đến hắn, khẽ thở dài:

– Không cần gây khó dễ, cũng không cần phải để ý đến quan điểm của người khác. Vương gia trước khi lâm chung đã nói, các ngươi không hề có lỗi với Vương gia, là Vương gia có lỗi với các ngươi, không thể lo được cho các ngươi cẩn thận. Vương gia nói, người và Ngưu Hữu Đức không oán không thù, chuyện cũ đã qua, từ nay về sau các ngươi làm gì cũng không cần áy náy, vì mình, vì vợ con mà sống, các ngươi có thể buông bỏ, Vương gia mới có thể nhắm mắt… Dừng một chút lại nói:

– Lời này coi như là ta thay mặt Vương gia nói!! Ngươi mới vừa thăng chức làm nguyên soái, có rất nhiều chuyện phải xử lý, không thích hợp ở chỗ này lâu, nơi đây ngươi về sau cũng không thích hợp trở lại, nếu không sẽ khiến người ta suy nghĩ nhiều, đi đi, đừng trở lại.

Nghiêm Tiếu đối mặt bia mộ, chợt quỳ một chân trên đất, cúi đầu yên lặng hồi lâu, lại đột nhiên đứng lên, mím chặt môi vái chào Tô Vận, khó nhọc nói.

– Bảo trọng!

Sau đó xoay người, cũng không quay đầu lại, rời nhanh đi. Nhìn thân ảnh rời đi. Tô Vận mỉm cười như hoa sen khẽ mở rộ, xoay người dời bước đến trước bia mộ khẽ vuốt, nước mắt là chà, tự lẩm bẩm:

– Giang Sơn tiếu, yên vũ dao.

Lúc thân ảnh Miêu Nghị xuất hiện ở cửa nghĩa trang, chỉ thấy Tô Vận vận quần áo trắng đứng ở bên cạnh bia mộ. Thổi cây tiêu du dương nghẹn ngào, vẻ mặt buồn bà nước mắt khẽ rơi.

Bia mộ được nước mưa rửa sạch, người đau thương, sụt sùi tiếng tiêu, bên cạnh còn có một ngôi nhà tranh, khiến cho Miêu Nghị trong lòng không khỏi xúc động, ống tiêu thổi ra tiếng tiêu bi thương đến tận đáy lòng, khiến người ta nghe xong vĩnh viễn không thoát ra khỏi bi thương, hắn xem như cảm nhận được cái gì gọi là tình sâu nghĩa nặng, cũng hiểu Dương Khánh vì sao nghe được tiếng đàn đã cảm thấy không ổn lo lắng nữ nhân này muốn theo Hạo Đức Phương mà đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 36
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 3
Phần 26 Dưới tay ta có mười vạn tín đồ, xây dựng lại chỉ một Đông Lai động bất quá đơn giản như ăn sáng, không vội không vội! Miêu động chủ cười nói một phen, quay đầu lại mời Hồng Miên đi hàn xá tạm nghỉ. Hắn cố ý dành riêng cho nàng một gian nhà gỗ. Phụng bồi mấy câu, Miêu đại động chủ nhận định đối phương là muốn đến tra xét, bèn lấy cớ có chuyện phải đi, không thèm để ý. Chuyện phục dịch nữ nhân giao cho Thiên nhi và Tuyết nhi, trước mắt Đông Lai động cũng đã không còn thị nữ nào khác. Chủ yếu là điều kiện bất tiện, tiết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 46
Phần 26 Trong khi ở trong nơi này còn có một thanh niên, người này mặc áo giáp trắng, hai mắt như sao, khí chất cũng cực kỳ bất phàm, hai người này không phải ai khác, chính là phụ tử tháp chủ Linh Thứu Tháp Ôn Thiên Cương và Ôn Tuấn Hùng trong thế giới Thị Hoang. Từ sau sự kiện thế giới Thị Hoang, Linh Thứu Tháp tính ra sai lầm, Ôn Thiên Cương mang theo người Linh Thứu Tháp trở lại thế giới Linh Minh, Ôn Tuấn Hùng có phần xấu hổ với Phi Linh Môn, cũng không mặt mũi nào đối mặt Lục Thiếu Du, đi mà không từ giã, cũng theo Linh Thứu Tháp quay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 26 Trong chốc lát những linh thạch trên người tu sĩ đã không đủ dùng, lần lượt bắt đầu cầm lên những vật trân quý, cái sau so với cái trước càng đắt tiền hơn, quý hiếm hơn, khiến cho Hàn Lập nhìn lóa cả mắt! “Ta dùng khí cụ của Điên Đảo Ngũ Hành Trận Cấm Pháp để đổi lấy linh thảo này!” Không biết là ai nóng lòng, bất ngờ lên tiếng, khiến cho trong chốt lát những người khác đang ồn ào nháo nhào cũng yên lặng đi. Duyên cớ ở đây không phải là do thanh âm của người này mà là bởi vì “Điên Đảo Ngũ Hành Trận” từ miệng người này nói ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng