Miêu Nghị - Quyển 37

Phần 47

Ai ngờ Tô Vận cũng không phải ăn chay, cười lạnh một tiếng:

– Ta không phải tiểu nhân nói không giữ lời, nếu đã phát thệ hứa hẹn, tự nhiên sẽ tuân thủ, gả ngươi cũng được, nhưng tạ tịnh chưa nói lúc nào gả ngươi, chỉ cần ngươi đợi được, cái gì cũng dễ nói!

Dương Khánh khẽ cười, câu trả lời thế này sớm đã nằm trong tính toán của hắn, đương thời Tô Vận vừa phát thệ hắn đã làm ra đủ loại suy diễn với nội dung trong lời thề, cũng làm đủ các loại chuẩn bị ứng đối, tình thế trước mặt tịnh chưa vượt khỏi dự liệu, liền hỏi:

– Không biết ta phải đợi bao lâu?

Tô Vận quả quyết nói:

– Ba mươi vạn năm! Nếu ba mươi vạn năm sau, ngươi còn thích ta, ta sẽ gả cho ngươi!

Vân Tri Thu ngồi ở một bên nhè nhẹ đưa tay xoa huyệt thái dương, ngấm ngầm cười khổ, tâm nói hai người này còn thật là kỳ phùng địch thủ, không đưa nào là ăn chay cả, ba mươi vạn năm? Khoan nói trung gian sẽ xảy ra biến cố gì hay không, người đều thành lão thái bà, Dương Khánh lấy ngươi làm gì?

Dương Khánh bình tĩnh nói:

– Yêu cầu này có hơi hà khắc.

Tô Vận miệt thị nói:

– Làm sao, đợi không được? Chính ngươi không nguyện đợi thì đừng trách ta không thủ lời thề!

Dương Khánh hỏi lại:

– Nếu ba mươi vạn năm sau ngươi không gả thì làm thế nào?

Tô Vận:

– Ngươi còn muốn ta thề thốt cái gì nữa ư?

Dương Khánh:

– Cái đó thì không cần, chỉ cần ngươi đáp ứng một chuyện, đợi thêm ba mươi vạn năm lại đã thế nào?

Tô Vận:

– Tiểu nhân ti bỉ! Ta phải đáp ứng thêm cái gì cho ngươi?

Dương Khánh khẽ cười lấy ra một khối ngọc điệp, làm phép viết xuống một ít thư, ném cho Tô Vận, tiếp tục nói:

– Một điều kiện rất đơn giản, sau khi chết đáp ứng chôn cùng huyệt với ta là được!

Tô Vận vừa nhìn, quả nhiên là một phần khế ước sau khi chết chôn cùng một huyệt, ngẩng đầu cười lạnh nói:

– Chính ngươi chầm chậm nằm mơ đi!

Ngọc điệp bi trực tiếp ném ngược trở về.

Dương Khánh tiếp đến trong tay, lắc đầu thán nói:

– Gả cho ta, chết sau cùng huyệt rất quá phận ư? Đó hẳn là nhân chi thường tình mới đúng? Nếu đã nguyện ý ba mươi vạn năm sau gả cho ta, chết sau cùng huyệt có gì không được? Như quả ca yêu cầu nho nhỏ không thể bình thường hơn này đều không chịu đáp ứng, xin hỏi Tô tiên sinh ngài có nghĩ tuân thủ lời thề hay không?

Nói đến đây, ngọc điệp trong tay lần nữa đưa lên.

Tô Vận không có ý tiếp lại khẽ nhíu mày, coi chừng ngọc điệp đưa tới trước mặt, chính nàng không thể không thừa nhận lời Dương Khánh nói rất có lý, thật muốn gả cho đối phương, chết sau cùng huyệt rất bình thường, bèn cắn răng nói:

– Ta không đáp ứng thì đã thế nào?

Dương Khánh bình tĩnh nói:

– Nếu tiên sinh lật lọng, ta sẽ công khai chuyện thề thốt của tiên sinh để tiên sinh đi tự biện!

– Ngươi…

Tô Vận đột nhiên giận dữ, một khi tin tức này truyền ra, người trong thiên hạ đều biết chuyện giữa nàng cùng Hạo Đức Phương, người ta sẽ nhìn nàng thế nào, bèn lành lạnh nói:

– Ta đáp ứng ngươi, ngươi có thể bảo chúng không nói ra ngoài!

Dương Khánh phát thệ nói:

– Nếu ta nói ra nửa chữ, ngươi có thể giết ta, ta không oán hận một câu, có Vương phi nương nương ở đây làm chứng!

Nói lên đưa mắt nhìn Vân Tri Thu, chắp tay nói:

– Nương nương, mong nương nương làm chứng nhân, nếu ta vi bối thừa nặc, Tô Vận giết ta không cần gánh vác trách nhiệm gì, là ta tự nguyện, vương phủ không được truy cứu trách nhiệm gì của Tô Vận!

Vân Tri Thu sờ lên trán, nhìn hại người này đấu pháp, thật sự là rất thú vị, cũng rất khiến người đau đầu, làm chứng nhân chuyện này liệu có thích hợp không? Dưới ánh mắt mang theo nộ khí của Tô Vận, Vân Tri Thu đành chịu nói:

– Được rồi, tùy tiện hai ngươi, chỉ cần các ngươi nguyện ý, ta làm chứng nhân cũng được!

Dương Khánh lại giơ giơ ngọc điệp trong tay, Tô Vận đoạt tới tay, nộ khí xung thiên xuống khế ước, đánh lên pháp ấn, quăng trả lại Dương Khánh, quát:

– Cút!

Dương Khánh kiểm tra qua ngọc điệp. Xác nhận nội dung không có vấn đề mới thu lại, chắp tay nói:

– Cáo từ!

Vân Tri Thu vội ho một tiếng, tiếp tục ngốc ở đây cũng lúng túng, mới đứng dậy nói:

– Ta còn chút chuyện, đi trước một bước.

Nàng cũng muốn xem xem rốt cục Dương Khánh đang làm trò quỷ gì.

Sau khi hai người rời đi, Tô Vận hỏa khí khó tiêu, bắt lấy ấm trà liên tục chấm mấy chén để tiêu hỏa.

Ra đình tử xoay người trở về phòng, mới đi tới bậc thang, bước chân Tô Vận đột nhiên ngưng trệ, “A!” Chợt hú một tiếng quái dị, hai tay che mặt ngồi xổm xuống, phát ra thanh âm cơ hồ như muốn khóc:

– Trúng gian kế tên khốn kiếp kia rồi…

Người luôn văn tĩnh như nàng, cộng thêm thân phận bản thân lại có thể xuất hiện bộ dang thất thái, trực tiếp ngồi xổm trên đất như thế, cơ hồ là chưa bao giờ có, chí ít là rất hiếm thấy, lần này thật nhanh bị Dương Khánh ngược khóc.

Bọn nha hoàn trong viện tử thấy tình hình này đều rất đỗi kinh ngạc.

Trong chính sảnh vương phu, Vân Tri Thu cùng Dương Khánh đã trở về, nghe Vân Tri Thu kể lại tình hình, Miêu Nghị không khỏi buồn cười hỏi:

– Sinh không thể cùng một chỗ, chết sau cùng huyệt, vẫn là tâm không cam tình không nguyện, ngươi giày vò ngươi ta như thế có ý tứ ư?

Dương Khánh mỉm cười nói:

– Chết sau cùng huyệt, là chuyện phu thê nên có, nàng thiêm xuống cái này, khác gì đã gả cho ta? Có cái này trong tay, ai còn có thể phủ nhận nàng là nữ nhân của ta? Chắc đợi nàng bình tĩnh lại, hẳn có thể phản ứng được!

Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu cùng lúc há to miệng, quậy nửa ngày lại vẫn là đào hố, thế này cũng quá âm hiểm a!

Vân Tri Thu tính là phục hắn, thở vắn than dài nhắc nhở nói:

– Ba mươi vạn năm a!

Dương Khánh lấy ra ngọc điệp lắc lư trong tay, mỉm cười nói:

– Liền danh phận đều định ra rồi, là nàng tự tay định xuống, nàng đã biết chính mình thành người của ta, nếu đến bước nay còn phải đợi ba mươi vạn năm mới có thể nắm xuống nàng, vậy Dương Khánh ta không bằng tự tận lấy tạ thiên hạ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 37
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 13
Phần 47 Xin nhớ theo lệ thường, nhân viên Ủy ban Kỷ luật tìm đến một số quan chức hỏi một số câu hỏi, sẽ duy trì giọng điệu khiêm tốn, xuất phát từ việc giữ danh dự cho quan chức, hoặc là xuất phát từ sự trân trọng, hoặc là âm thầm tới hỏi, hoặc là yêu cầu quan viên chọn thời điểm thích hợp đến Ủy ban kỷ luật một chuyến. Tóm lại, hai bên sẽ hiểu ngầm với nhau, thông thường không làm đến mức để tất cả mọi người đều biết. Nhưng lần này mời Đường Gia Thiếu, hiển nhiên chính là cố ý muốn cho y thấy khó chịu, chính là muốn khiến cho danh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lăng Tiếu – Quyển 19
Phần 47 Hậu Lãng Minh có cảm giác hợp ý, nói: Đúng vậy, lời này không sai, rất khó tìm được nữ nhân khiến mình thống khổ, tư vị tương tư này quá khó chịu! Hậu Lãng Minh sau đó uống rượu, thần sắc đau khổ. Ngay lúc này có một đoàn người đi tới. Một người trong đó nhìn qua bên này, những người khác nhìn qua và đi theo hắn. Hậu Lãng Minh ngươi đúng là khiến ta khó tìm nha! Âm thanh lạnh lùng của tên nam tử đầu lĩnh vang lên. Trong mắt tên này có sát ý nồng đậm, xem ra là tới tìm Hậu Lãng Minh quấy rầy. Những người này đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 42
Phần 47 Lục Du Thược nghe vậy, gật đầu nói: Đúng vậy, Khiên sư bá đưa tin tức nói, Diệt Linh Minh đã phong tỏa không gian trùng động quanh thế giới Vô Sắc, chúng ta bây giờ đã khó mà lui lại, Diệt Linh Minh lúc này đã chuẩn bị tốt mọi thứ, sợ để lộ tiếng gió, phong tỏa tin tức rất nghiêm mật, Khiên sư bá thật vất vả mới có thể truyền tin tức tới đây. Lúc này đúng là phiền toái. Nghe vậy, Lục Trung ngưng trọng, lập tức nói với Lục Du Thược: Du Thược, hai ngày sau trên vùng biển trên trời, mục tiêu của chúng là thế giới Vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng