Miêu Nghị - Quyển 37

Phần 56

Miêu Nghi áp tai bên miệng hắn cũng ngưng cố bất động, có thể cảm thụ được tia pháp lực sau cùng trong thể nội Hạ Hầu dần trôi đi mất, cảm giác trên tay dần tan biến thứ gì đó, ánh mắt chậm rãi rơi xuống cánh tay Hạ Hầu Thác mà mình đang nắm, phút chốc đã hóa thành vô số hạt bụi, trên tay trống rỗng.

Miêu Nghị chầm chậm đứng lên, khẽ khuấy động khí lưu lập tức khiến Hạ Hầu Thác đang nằm trên sạр hóa thành tro bụi bay lên, khoái tốc mất đi nhân hình vô dạng, tựa như tượng cát bị gió thổi qua.

Miêu Nghị lật tay lấy ra một chiếc trừ vật giới, vung tay áo làm phép một quyền, tro bụi phiêu tán như khói xoay tròn, cuốn hết vào trong trừ vật giới.

Nhìn trừ vật giới trong tay, Miêu Nghị khẽ thở dài một tiếng, búng tay vứt cho Diêm Tu đi xử lý.

– Ai!

Lại xoay người, nhìn sang Vân Tri Thu đang an tĩnh đứng ở phía sau, cảm thán một tiếng:

– Hạ Hầu Thác một đời xem tận phong vân, chết sau cũng chẳng qua như thế!

Nhìn ra Miêu Nghị có vẻ ưu tư, Vân Tri Thu bước lên nắm lấy tay hắn, hỏi:

– Sau cùng hắn nói cái gì?

Miêu Nghị lặng lẽ nói:

– Không nói rõ ràng, hình như là nói Cao Quán.

– Cao Quán?

Vân Tri Thu nghi hoặc hỏi lại:

– Thiên Đình giám sát hữu sứ Cao Quán ư?

Miêu Nghị:

– Cao Quán có thể xuất từ miệng hắn hẳn không còn người nào khác?

Vâm Tri Thu hỏi:

– Hắn đề cập Cao Quán là có ý gì?

Có ý gì? Miêu Nghị quay đầu nhìn hướng thạch sạp đã trống rồng, hắn cũng muốn biết Hạ Hầu Thác đột nhiên nhắc tới Cao Quán là có ý gì, không khỏi liên tưởng đến cuộc nói chuyện vừa rồi, lúc nãy đang nói đến Bạch chủ, Hạ Hầu Thác ứng sẽ không phải vô duyên vô cớ mà nhắc tới Cao Quán, rất có khả năng là chỉ giữa Cao Quán cùng Bạch chủ có quan hệ nào đó, chẳng lẽ cọc ngầm bên phía Thiên Đình chính là Cao Quán? Hạ Hầu Thác chưa kịp nói rõ ràng đã đi, đột nhiên toát ra cái tên Cao Quán có hơi mù mờ. Miêu Nghị chỉ có thể liên tưởng đến phương diện này, lại không thể khẳng định cái gì, nhỡ không phải như vậy mà mình tự nhiên tìm đến Cao Quán chẳng phải lộng khéo thành vụng.

Cao Quán sẽ là cọc ngầm kia ư? Miêu Nghị chìm vào suy tư, chầm chậm bước ra tỉnh thất, trong đầu ngẫm lại hết thảy những gì liên quan đến Cao Quán.

Vân Tri Thu chậm rãi đi ở bên cạnh không quấy nhiễu hắn nghĩ ngợi chú ý tới vẻ mặt hơi mang thần sắc ngưng trọng của hắn, trong lòng khe khẽ thở dài, tiểu tử ngốc trong Diệu Pháp Tự, kẻ hầu trong Phong Vân Khách Sạn, cười đùa cợt nhả hay hăng hái sôi nổi đều không còn thấy được trên khuôn mặt hắn nữa, có một số niềm vui giản đơn đã cách hắn quá xa, thay vào đó là Thiên vương chưởng lệnh Nam quân rất có thành phủ.

Nói thật, nàng không thích khuôn mặt Ngưu Thiên Vương vừa động liền có thể hù ngã một mảnh này, càng ưa thích tiểu tử ngốc cười đùa cợt nhã kia.

Mấy ngày sau, trong thư phòng, Miêu Nghị ngồi ngay ngắn sau án, Vân Tri Thu bưng chén trà đặt trước mặt hắn, mắt sáng quét qua Dương Khánh, lên tiếng nói:

– Người bên Tả đốc vệ truyền đến tin tức, nói đúng là có chút người đã tan biến mấy ngàn năm, cụ thể thì bọn họ cũng tra không rõ ràng, cận vệ quân không cho phép thăm dò nhiệm vụ lẫn nhau. Từ những nhân thủ tan biến mà bọn họ biết thống kê lại đại khái có khoảng hai ba trăm vạn, đều là nhân mã tinh nhuệ, cụ thể khẳng định không chỉ là con số này.

Miêu Nghị bưng trà thưởng thức một ngụm, thả ly trà xuống nói:

– Bên Hạ Hầu gia cũng truyền đến tin tức, nói phó thủ Tây Môn Vô Dã bên người Phá Quân đã biến mất mấy ngàn năm không lộ diện, mặt dưới còn có một số tướng lĩnh cũng là như thế, trên thời gian hoàn toàn trùng hợp thời điểm chúng ta đứt liên hệ với người mình. Tan biến trong đoạn thời gian đó đều là người của tả đốc vệ, hữu đốc vệ lại không xảy ra chuyện gì khác thường.

Dương Khánh trầm ngâm nói:

– Xem ra thật có khả năng bị Hạ Hầu Thác nói trúng rồi, chỉ là từ trước mắt đến xem, trước nay Vương gia ra ra vào vào Thái cổ tử địa đều không việc gì, không biết là bọn họ không tìm được cơ hội xuống tay, hay là thế nào, hoặc là chúng ta đã suy đoán sai.

Dương Triệu Thanh:

– Bất kể như thế nào, nếu đã dự liệu khả năng có nguy hiểm, Vương gia tạm thời không thể tiếp tục mạo hiểm, trước tra rõ tinh hình cái đã.

Miêu Nghị nói:

– Cái này không khó, ở bên Thái cổ Hắc Thán còn hơi có chút thế lực, Thái cổ tà linh đã bị Hắc Thán đánh sợ, không người dám không nể mặt Hắc Thán, chốc nữa ta sẽ khiến Hắc Thán sai khiến Thái cổ tà linh tra tìm trên Thái cổ kỹ càng một lần. Điều bản vương đang nghĩ bây giờ là, không quản nhân mã Thanh Chủ liệu có thẩm thấu vào Thái cổ hay không, nếu hắn thật có tính toán như vậy, chúng ta nên ứng đối thế nào, chẳng lẽ phải xé phá mặt?

Mấy người sa vào trầm mặc.

Ly khai Vương phủ nhà, Dương Khánh mang theo trầm tư chầm chậm đi tới phụ cận nhà mình, vừa mới đi qua ngã rẽ không lâu, chợt nghe đến một tiếng không đáng:

– Cả ngày đầy bụng quy tâm tư nhận không ra người.

Dương Khánh sửng sốt ngẩng đầu, không khỏi lộ ra ý cười, còn thật là khéo, không phải ai khác, không ngờ đụng đến Tô Vận mới từ trong nhà đi ra.

Nhà Tô Vận ở ngay gần đây, kỳ thực một mảnh này toàn là nơi ở của hạ nhân hoặc quan sự trong vương phủ, Dương Khánh cũng ở tại vùng này, cách nơi đây không xa.

Dương Khánh đến gần cười nói:

– Ta đâu có quy tâm tư nhận không ra người gì?

Tô Vận nhìn chăm chăm mặt nạ hắn, cười lạnh một tiếng:

– Ngươi có mặt gặp người ư?

Dương Khánh a a nói:

– Muốn cởi thì cởi ta không né, dù sao ngươi có cởi hay không đều dạng này.

Tô Vận vừa nghe, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhất thời không nhịn được hỏa khí, đột nhiên ra tay, một tay lấy xuống gia diện trên mặt Dương Khánh.

Dương Khánh sửng sốt, không ngờ đối phương sẽ làm như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 37
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 56 Lúc này Xán Ngọc đã hối hận tới mức ngay cả ruột gan cũng đứt, thế nhưng có hối hận cũng không kịp. Lúc này cũng chỉ có thể mạnh mẽ nuốt ngược máu tươi vào trong bụng, sợ rằng cho dù bằng vào thân phận Cổ tộc của hắn cũng khó mà báo thù được. Trên những kiến trúc hình cung điện liên minh, đá xanh tường trắng, khắp nơi lan tràn ra khí tức cổ xưa, khắp nơi đều có dấu vết do tuế nguyệt vô tận lưu lại, cũng không biết nơi này đã tồn tại qua bao nhiêu năm. Lục Thiếu Du, Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh được Minh Chí hộ pháp sắp xếp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 3
Phần 56 Vương Đông Đông sắc mặt ửng đỏ, khẽ gắt một tiếng, nói: “Đại sắc lang, lại không nghiêm chỉnh nữa.” Lưu Phong cười hắc hắc, nói: “Đùa à? Ta là người đứng đắn, hơn nữa bây giờ ta cũng đã là có lão bà.” Vương Đông Đông nghe vậy, trong mắt lóe lên một cái làm cho Lưu Phong nhận thấy có chút buồn bã. Hai người cùng sóng vai đi trên đường, đột nhiên Vương Đông Đông kéo tay Lưu Phong. “Làm cái gì thế? Ngươi không phải là muốn... ” Lưu Phong mỉm cười, con mắt chuyển hướng xuống phong nhũ phong mãn của Vương Đông Đông. Vương Đông Đông nắm chặt tay Lưu Phong, liếc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lục Thiếu Du – Quyển 9
Phần 56 Tiểu Long ngẩng đầu nhỏ lên nói. Tiểu Long, vậy đệ cần phải chăm chỉ tu luyện cho đàng hoàng, tới lúc đó biết rõ thân phận của đệ thì sẽ dễ đi tìm mẫu thân của đệ hơn. Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long. Ừ. Tiểu Long gật đầu, lập tức nói: Đệ dường như có thể cảm giác được mẫu thân của đệ thường xuyên nhớ đến đệ, đệ nhất định phải mau chóng tăng cường thực lực, sau đó đi tìm mẫu thân. Tới lúc đó lão đại ta cũng sẽ đi với đệ. Lục Thiếu Du nói. Ừ ừ. Tiểu Long gật đầu đáp. Phía trước hình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng