Miêu Nghị - Quyển 37

Phần 72

Phụ cận lãnh cung có thể xuất hiện nơi thế này thủ vệ đều biết là y của bệ hạ, không có sự đồng ý của bệ hạ, làm sao có thể để Chiến Như Ý bị đánh vào lãnh cung ung dung đi ra, nhưng lại không cách nào giải thích công khai, ít nhất ngay trước mặt Hạ Hầu Thừa Vũ thì không cách nào giải thích được.

– Nhường ra!

Hạ Hầu Thừa Vũ xông qua tên thủ tướng ngăn trở trước mặt quát một tiếng.

Thủ tướng âm thầm kêu khổ, mặt nhăn nhó nói:

– Nương nương, lãnh cung là cấm địa bệ hạ đắc lệnh nghiêm chỉ bất cứ người nào cũng không được thiện xông.

Nói còn chưa dứt, liền bị Hạ Hầu Thừa Vũ phún ngược lại:

– Lãnh cung là lãnh cung, nơi này là nơi này, bệ hạ không thể ước thúc bản cung tự do hành tẩu nơi đây, lời của ngươi có thể đại biểu cho bệ hạ? Ngươi còn lớn hơn cả bệ hạ?

Thủ tướng muốn nói lại thôi, ánh mắt liếc quanh bốn phía, nơi này đích xác không phải lãnh cung, then chốt hắn cũng không cách nào giải thích, không dám nói đây là ý tứ của bệ hạ.

– Cút ra!

Hạ Hầu Thừa Vũ giận quát một tiếng, trực tiếp bước nhanh về phía trước.

Thủ tướng muốn vươn tay ngăn trở, thiếu chút đụng phải ngực nàng, liền vội vã thu tay, không dám cương ngạnh ngăn nàng. Vừa lui vừa trầm giọng nói:

– Dẫn Chiến Như Ý mang về lãnh cung!

– Ta xem ai dám!

Hạ Hầu Thừa Vũ gầm lên một tiếng, thân hình chợt lóe, làm phép cường hành xông tới thủ tướng giang ra hai tay ngăn trở bị nàng đẩy sang một bên, tu vi Hạ Hầu Thừa Vũ vốn cũng không thấp.

Chớp mắt, Hạ Hầu Thừa Vũ đã đến trước mặt Chiến Như Ý, Ngân Sương, Bạch Tuyết sợ đến như chim cút nhỏ, rụt rè ngăn ở trước người Chiến Như Ý.

Chiến Như Ý khẽ mân mê miệng môi, nàng đại khái đoán ra được cái gì.

– Hai tên tiện tỳ cũng dám ngăn bản cung?

Hạ Hầu Thừa Vũ giận quát một tiếng. Ngân Sương, Bạch Tuyết hù đến run người lại vẫn không dám nhường ra, sợ Hạ Hầu Thừa Vũ thương hại Chiến Như Ý.

Ngược lại Chiến Như Ý nhàn nhạt một tiếng:

– Hai ngươi lui xuống!

Nàng không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng, Hạ Hầu Thừa Vũ vung ra hai tát một trái một phải đánh đến mức khóe miệng Ngân Sương, Bạch Tuyết đều rướm máu, té ngã sang hai bên.

Còn không đợi Chiến Như Ý mở miệng nói gì. Hạ Hầu Thừa Vũ đã bước lên, lại một bạt tai thanh thúy vang dội hung hăng quất vào mặt Chiến Như Ý. Chiến Như Ý hô một tiếng ngã lăn xuống đất.

Đám người thủ tướng cả kinh bước lên, đám cung nữ bên ngươi Hạ Hầu Thừa Vũ tấn tốc ngăn cản, bao quanh Hạ Hâu Thừa Vũ cùng Chiến Như Ý. Lệ phi cũng ở trong đó.

Kỳ thực Lệ phi cũng rất là sợ hãi.

Nga Mi chỉ vào thủ tướng quát:

– Ai dám mạo phạm nương nương!

Nói rồi “bá” một tiếng, trực tiếp rút kiếm trong tay, gác ở trên cổ tên chủ tướng.

Chủ tướng kêu khổ, trong lòng Nga Mi cũng chẳng tốt hơn đến đâu, mắt lạnh nghiêng nhìn Lệ phi, nàng từ bản năng đoán được việc này có liên quan đến Lệ phi, nhưng sự tình đã đến bước này, nàng thân là thiếp thân thị nữ của thiên hậu nương nương, chỉ có thể nhắm mắt theo lao.

Phẫn nộ! Mắt lạnh nhìn Chiến Như Ý ngã sóng soài dưới mắt đất trong lòng Hạ Hầu Thừa Vũ chỉ có phẫn nộ vô biên.

Ở trong cung nhiều năm, dù có ngốc thì bao nhiêu cũng có chút tâm nhãn, trước đó vẫn cho rằng trong lời Lệ phi có ý đồ riêng, nhưng nàng thật không ngờ, không nghĩ tới cái gọi là lời đồn không ngờ là thật, tiên nhân này bị đánh vào lãnh cung thật có thể tự do ra vào, tiêu sái ngao du trong hoàn cảnh ưu nhã như vậy, nhục nhã, nàng cảm thấy nhục nhã vô biên!

Nghe ý tứ trong lời Lệ phi, tựa hồ lời đồn này mọi người đều biết, chỉ có một mình nàng không biết, nàng vừa nghĩ tới mình cao ngạo tới tới lui lui tại hầu cung, một quần nữ nhân ngoài mặt đối với nàng cung cung kính kính, trên thực tế không biết bao nhiêu người ở sau lưng cười nhạo nàng, chỉ nghĩ đến đây liền tức đến hộc máu, Thanh Chủ không nhìn quy củ, nhục nhã nàng như thế, khiến nàng tình lấy gì kham, coi nàng thành cái gì? Thành súc sinh không bằng heo chó ư?

Án chứng được lời đồn, liền tránh không khỏi nghĩ tới những lời Lệ phi nói trước đó, tiện nhân kia tưởng phục ra, tiện nhân kia tưởng sinh hạ tử tự cho bệ hạ, tiện nhân kia còn muốn làm gì? Nàng vừa nghĩ đến đó cả người nhịn không được run lên, bước tiếp theo thuận theo tự nhiên sẽ là thay thế nàng, thay thế nhi tử nàng!

Còn nữa, lời đồn mà mọi người đều biết chẳng lẽ Нạ Hầu gia thật không biết? Hạ Hầu gia giấu diếm không nói cho mình là có ý gì?

Nàng bản năng cho rằng, rất có khả năng chính là Hạ Hầu gia cố ý phong tỏa tin tức đối với nàng!

Trong nháy mắt, toàn bộ thế giới của nàng như bỗng sụp đổ, cảm giác toàn thế giới đều đang phản bội nàng, bi phẫn, bi phẫn, còn là bi phẫn!

Nàng không ngờ rằng, Hạ Hầu gia tuy biết chuyện, lại cũng không phong tỏa tin tức với nàng, thật ra việc này vốn được Thanh Chủ làm rất bí ẩn, căn bản không cần phong tỏa. Mà Hạ Hầu gia không nói cho nàng mục đích cũng rất đơn giản, chính là muốn tránh miền tình hình tương tự như lúc này xảy ra. Đối với Hạ Hầu gia mà nói, một ít vấn đề nhỏ mở một con mắt nhắm một con mắt là được rồi, không cần bơi móc ra cho to chuyện, Thanh Chủ ưa thích Chiến Như Ý là tránh cũng tránh không được dạo chơi bên cạnh lãnh cung mà thôi, không đáng nhắc tới!

Chiến Như Ý lung lay bò lên.

Ba! Hạ Hầu Thừa Vũ thuận tay lại là một tát, thân thể Chiến Như Ý hơi loạng choạng một lúc, lần này đã có phòng bị, không ngã xuống đất chẳng qua một bên mặt lại nhiều thêm một dấu tay đỏ tươi.

– Tiện nhân! Ai cho ngươi tự tiện ly khai lãnh cung?

На Hầu Thừa Vũ gầm lên, nàng muốn cho chính miệng Chiến Như Ý nói ra, nàng muốn xem thử Thanh Chủ sẽ ăn nói thế nào!

Chiến Như Ý trầm mặc không nói.

Ba! Lại là một bạt tai, Hạ Hầu Thừa Vũ:

– Không nói? Hiện tại bản cung có thể xử quyết tiện nhân ngươi vì dám kháng chỉ!

Chiến Như Ý vẫn không nói.

Ba, lại một bạt tai vang dội.

Ba, lại là một bạt tai vang dội nữa.

Khóe miệng Chiến Như Ý tí tách chảy xuống máu tươi, lại vẫn đứng đó mặc cho bạt tai trút lên mặt mình, cắn răng chịu đựng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 37
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Phần 29 Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa chạy vừa kêu: “Nguy to rồi, nguy to rồi, trên núi có lửa cháy.” Tôi hoảng hồn, tự hỏi chẳng lẽ vừa rồi chúng tôi chỉ đốt một đống lửa mà làm cháy luôn cả cánh rừng? Nhớ lại khi nãy đốt cái động kia, đúng là không có dọn dẹp gì xung quanh, nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lục Thiếu Du – Quyển 47
Phần 72 Trên Linh Vũ đại lục vô số sinh linh bỏ mạng, giữa không trung vô số cường giả Linh Vũ thế giới thần hồn câu diệt, hài cốt không còn, nguyên một đám cường giả tự bạo hồn anh. Lục Thiếu Du biết rõ, vì Linh Vũ thế giới, những sinh linh kia đều đã tận hết sức lực rồi. Ah! Đạp nát hư không, hai mắt Lục Thiếu Du đỏ bừng, ngửa mặt lên trời bi thống như sấm sét cuồn cuộn, khiến người nghe cảm thấy cực kỳ bi thương, tim như bị đao cắt, cảm xúc thoáng cái lan tràn khắp toàn bộ sinh linh Linh Vũ thế giới. Trong Linh Vũ thế giới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 2
Phần 72 Không còn, Tâm Đồng từ nhỏ không có mẫu thân, chưởng môn bị hại chết, Tâm Đồng không còn nơi nương tựa. Ta chết rồi Tâm Đồng không có người thân nào khác. Lão phụ nhân khóc nói: Vị đại nhân này, ta nhìn ra được đại nhân tốt bụng, xin đại nhân hãy mang Tâm Đồng đi theo. Đây là chưởng môn ấn phù của Phi Linh Môn, ai có ấn phù sẽ ngồi vào chức chưởng môn. Ta xin tặng chưởng môn ấn phù cho đại nhân. Lão phụ nhân đưa ngọc bài trắng tinh cầm trong tay cho Lục Thiếu Du. Ngọc bài kích thước cỡ bàn tay, có nhiều hoa văn, năng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng