Nếu thật là Ngọ Ninh, Miêu Nghị không khỏi lại liên tưởng đến một thân phận khác của ông ta, Ảnh vệ!
Hiện nay mẹ con Hoàng Phủ đã được hắn an trí ở một nơi an toàn, song phương thường xuyên liên hệ, biết Ngọ Ninh đã rõ về quan hệ giữa hắn cung Hoàng Phủ Quân Nhu, cũng biết Ngọ Ninh rời nhà đi ra ngoài. Trên thực tế trước đó hắn từng hoài nghi chuyên Ảnh vệ thích sát mình liệu có liên quan gì đến việc Ngọ Ninh rời nhà hay không?
Là vì chuyện Hoàng Phủ Quân Nhu mới muốn tìm mình nói chuyện, hay là tới thích sát mình đây?
Miêu Nghị không biết Yêu Tăng động thủ bằng cách nào, cũng không biết chuyện Quách Diên Đình, bởi thế càng không biết nhiệm vụ thích sát hắn của Ảnh vệ đã bị dừng lại, hiện tại một tên Ảnh vệ chạy tơi muốn gặp, hắn không nghi ngờ mới là lạ.
Nếu thật là tới thích sát, chỉ cần động thủ, hộ vệ bên ngươi hắn tuyệt sẽ không khách khí, hắn cũng không muốn khiến Hoàng Phủ Quân Nhu hiểu lầm.
Vỗ nhẹ ngọc diệp trên lòng bàn tay, hơi suy xét một lúc, Miêu Nghị nói:
Trực tiếp bắt lại dẫn tới đây, nhớ kỹ, không được khiến hắn bị thương!
Đã minh bạch.
Dương Triệu Thanh gật đầu, biết nên làm như thế nào.
Ngoài Tinh môn, một tiểu đội nhân mã ngăn trước mặt Ngọ Ninh, Ngọ Ninh mang theo mặt nạ bình tĩnh đứng đó, chờ đợi thông bẩm.
Hắn không biết Miêu Nghị sẽ gặp mình hay không, hắn không tin Miêu Nghị đoán không ra thân phận mình, nếu là không gặp, vậy hắn thật cảm thấy không đáng cho nữ nhi. Bằng thân phận địa vị hiện nay của Miêu Nghị, nếu không chịu gặp, kế hoạch của hắn liền phá sản, bởi vì căn bản không cơ hội tiếp cận Miêu Nghị.
Không lâu sau, nhân mã trú đóng trên tinh cầu phụ cận lại bay tới một tiểu đội, một tên tướng lĩnh tiến lại gần, nhàn nhạt hỏi:
– Ngươi họ Ngọ?
Ngọ Ninh biết đây hẳn là người Miêu Nghị phái tới tiếp ứng, gật đầu nói:
Phải!
Tướng lĩnh kia cười nói:
– Thật xin lỗi, theo quy củ ngươi phải tiếp nhận kiểm tra, mong phối hợp một cái!
Ngọ Ninh ra bộ cứ tùy tiện, tướng lĩnh kia vẫy vẫy tay ra sau người, lập tức có mấy người đi lên vây lấy Ngọ Ninh kiểm tra.
Ngọ Ninh dang hai tay ra mặc bọn họ lục soát, nhưng ngoài hắn ý liệu, sau người cò ke đột nhiên ra tay, một chỉ điểm trên gáy, trực tiếp khống chế hắn lại.
Các ngươi muốn làm cái gì?
Ngọ Ninh mở miệng kêu to, trên tinh không nếu không có pháp lực thì không cách nào nói ra tiếng, mấy người vây quanh đều không biết hắn đang nói gì, nhưng từ vẻ mặt phẫn nộ của Ngọ Ninh liền có thể đoán được phần nào.
– Mang đi!
Tướng lĩnh vung tay ra hiệu.
Cứ thế, Ngọ Ninh nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ phải đối mặt với tình huống như vậy, làm qua không biết bao nhiêu chuẩn bị, giờ chẳng phải thành công cốc?
Miêu Nghị không biết nhiệm vụ thích sát của Ảnh vệ đã bị thủ tiêu, mà Ngọ Ninh đồng dạng không biết Miêu Nghị sớm đã biết về kế hoạch ám sát cua Ảnh vệ, cứ tự đâm đầu vào cửa thế này, khác gì là tự chui đầu vào lưới.
Mở mắt ra, thân đã đứng trong chính sảnh vượng phủ, Ngọ Ninh ngẩng đầu, liền bị tên tương lĩnh trước mắt xé xuống giả diện trên mặt, tướng lĩnh nhường ra, Ngọ Ninh nhìn thấy Miêu Nghị đang híp mắt cười quan sát hắn.
Miêu Nghị vẩy vẫy tay, tướng lĩnh kia chắp tay lui xuống.
– Ngọ tiên sinh, đã lâu không gặp, không biết ông vẫn khỏe chứ!
Miêu Nghị vui vẻ chắp tay kiến lễ, có thể khiến cho đường đường Thiên vương chưởng lệnh Nam quân chủ động hành lễ tự nhiên là bởi quan hệ với Hoàng Phủ Quân Nhu.
Cảm thụ pháp lực bị khống chế trong thân thể, trên mặt Ngọ Ninh phù hiện vẻ giận dữ nói:
– Ngưu Hữu Đức, ngươi có ý gì? Miêu Nghị giơ tay nói:
– Tiên sinh không nên hiểu lầm, chỉ là gần đây nghe nói Ảnh vệ muốn ám sát bản Vương, kẻ dưới làm việc không thể không cấn thận một chút!
Ngọ Ninh ngây người gia hỏa này biết Ảnh vệ muốn ám sát hắn? Ảnh vệ mật sứ (sứ, mệnh bí mật), làm sao hắn sẽ biết? Giận nói:
– Đây chính là đao đài khách của người? Giải cấm chế cho ta!
ܵMiêu Nghi coi chừng phản ứng cua hắn, da cười thịt không cười nói:
– Có chỗ nào chậm trễ còn mong tiên sinh đừng chê trách, tiên sinh là tới thích sát bản vương ư?
Ngọ Ninh cả tâm tư đi chết đều có, hắn cho là Miêu Nghị tu vị không cao, chỉ cần có cơ hội tiếp cận, có thể một cử đánh chết, mà bằng quan hệ giữa nữ nhi cùng Ngưu Hữu Đức, cơ hội cho hai người đơn độc gặp mặt vẫn là rất lớn, bởi thế hoàn toàn có khả năng đắc thủ, ai ngờ trung gian không ngờ có thiếu sót này, chính mình cư thế mù mờ xông vào, quả thực không khác chuyện cười là bao.
Ngọ Ninh tự nhiên sẽ không thừa nhận là tới thích sát:
– Ngươi suy nghĩ nhiều, ta đã biết chuyên giữa ngươi cùng Nhu Nhu, hôm nay chúng ta phải nói cho rõ ràng.
– Được!
Miêu Nghị cười gật đầu.
Ngọ Ninh đột nhiên cảm giác sau cổ mình bị người bóp chặt, thân thể chầm chậm ngã xuống, lộ ra Diêm Tu đứng sau lưng, Diêm Tu một tay nâng hắn dậy, trực tiếp mang tới hậu đường.
Miêu Nghị đi tới mái hiên ngoài hậu đường, chắp tay mà đứng, mặt không biểu tình.
Đợi một lúc lâu, Diêm Tu mới từ trong nhà đi ra, đến bên cạnh hắn truyền âm nói:
– Vương gia, đích xác là tới thích sát người.
Miêu Nghị nhíu mày:
– Chẳng lẽ hắn không biết dù cho đắc thu, hắn cũng đừng hòng sống sót rời khỏi nơi này? Chẳng lẽ Thiên Đình đã biết chuyện ta cùng Quân Nhu, vì thế đặc ý phái hắn tới thừa cơ thích sát?
Diêm Tu tâm lý thầm thì, còn không phải nợ phong lưu mà ngươi chọc ra, may mà Vương phi đang ở bên chỗ Phi Hồng, bằng không nếu để vương phi biết được, xem người làm thế nào.
– Hắn căn bản không hy vọng có thể sống sót rơi đi, tới đây là đã ôm lấy quyết tâm phải chết, nghĩ tới trừ sạch vương gia để giải trừ hậu hoạn cho vợ con hắn…
Đem mục đích cùng ý tưởng của Ngọ Ninh giảng lại một lần, mới bổ sung tiếp:
– Vốn là hắn đã được Ảnh vệ sắp xếp trong đội ngũ hành động thích sát vương gia, thẳng đến ẩn tàng trên tinh cầu phụ cận, nhưng vào mấy thời thần trước, thống lĩnh Ảnh vệ Hướng Trung đột nhiên hạ chỉ lệnh, đình chỉ kế hoạch thích sạt lần này, hình như có liên quan đến chuyên Ly cung tạo ngộ tập kích, toàn bộ Ảnh vệ đều bị rút về.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 37 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/02/2020 03:29 (GMT+7) |