Miêu Nghị - Quyển 37

Phần 95

Thần tình Hạ Hầu Thừa Vũ nghiêm túc, đáp:

– Nếu hắn không biết tốt xấu phải muốn tìm đường chết. Tôn nhi tự nhiên sẽ không bỏ qua!

Dương Khánh phát giác ra hai mẹ con nhà này khó hạ quyết tâm là bởi còn hơi sợ Thanh Chủ, đến cái bước này, với chuyện sớm muộn gì cũng phải đối mặt mà còn trước sợ sói sau sợ hổ, thật không biết nên nói hai mẹ con này như thế nào mới tốt, không lá gan kia còn ôm dã tâm như thế làm gì? Nếu đã không thể thuyết phục, hắn cũng không tiện thái quá cường thể cưỡng ép, đành bức bách từ phương hướng khác, mục đích hắn tới đây vốn chính là để uốn nắn sự thể phát triển theo hướng mục tiêu mong đợi. Bèn nhàn nhạt lắc đầu, nói:

– Nếu đã thế, tỷ tỷ, chúng ta không ngại làm một lần dò xét, xem thư Vương Định Triều là nghe bệ hạ, hay là nghe điện hạ thế nào?

Hạ Hầu Thừa Vũ ngập ngừng nói:

– Dò xét, bằng cách nào?

Dương Khánh nghiêng đầu nhìn hướng cửa đá đã được đóng kín, từ từ nói:

– Tỷ tỷ, ngươi có thể công khai lộ diện tại U Minh phủ tổng đốc.

Ngày kế, toàn bộ đám người Nga Mi được tiếp về từ hải đảo, chuyện đầu tiên bọn họ cần làm chính là chỉnh đốn trang dung cho Ha Hầu Thừa Vũ đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm.

Hóa trang xong xuôi, thiên hậu nương nương uy nghi vạn trượng cuối cùng đường đường chính chính đi ra gian phòng, dưới sự đồng hành của Thanh Nguyên Tôn, đường hoàng đi ra nhà, tản bộ trên quang trường phủ tổng đốc, hấp dẫn sự chú ý từ không ít người.

Đừng nhìn Hạ Hầu Thừa Vũ bưng lên kiểu cách thiên hậu, Thanh Nguyên Tôn ở một cũng ra vẻ đàm tiểu phong sinh, thực ra cả hai đều đang chột dạ, biết tin tức nay rất nhanh sẽ truyền tới lỗ tai Thanh Chủ.

Không bao lâu sau, phó tổng đốc Vương Định Triều vội vã đi tới, mấy người cùng hộ tống theo đều có vẻ hết sức lo sợ, đồng thời cung kính hành lễ:

– Tham kiến thiên hậu nương nương!

Tiếp đó Vương Định Triều lại đơn độc thỉnh tội nói:

– U Minh phó tổng đốc Vương Định Triều, không biết nương nương phượng giá thân lâm, không từ xa tiếp đón, còn mong nương nương thứ tội.

Kỳ thực tâm lý thấp thỏm nghĩ thiên hậu tới bằng cách nào, sao mình không ngờ không nghe được một điểm phong thanh nào cả.

Hạ Hầu Thừa Vũ giản đơn ứng đối hai câu, liền cùng theo Thanh Nguyên Tôn rời đi.

Vương Định Triều chắp tay tương tống, chầm chậm ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ nghi hoặc, đưa mắt nhìn theo.

Lãnh cung, trong thư phòng, Chiến Như Ý dựa bàn chấp bút vẽ cái gì đó, thương thế trước đây đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Thanh Chủ bước nhẹ đi vào, hai tay bưng một chiếc bình thủy tinh đựng cá cảnh đặt ơ trên bàn, bên trong là vài cây thủy thảo xanh lục và khoảng chục con tôm nhỏ, nhan sắc mỗi chích đều lỏng lánh ngũ sắc, phần lưng sáng lên lấp lánh.

Chiến Như Ý chầm chậm ngẩng đầu nhìn hắn một cái, mắt đẹp rơi xuống mấy con tôm canh trong bình, hơi sửng sốt một lúc, đây là lần đầu tiên được gặp lai loại tôm này.

Thanh Chủ cười nói:

– Mấy ngày trước nhìn thấy ngươi vẻ tôm bơi trong suối, trẫm hỏi thăm một cái, đề người làm ra bình tôm canh nay, tôm trong đó gọi la hồng tôm, đẹp không?

Mấy ngày trước hắn đúng là có nhìn thấy bức họa kia, Ngân Sương ở bên nhắc nhở một tiếng, nói là Chiến Như Ý nhìn thấy trong suối ở hậu sơn, mới vẽ nó vào trong tranh. Lời kia của Ngân Sương khiến Thanh Chủ khá là áy náy, tạm thời sợ rằng không tiên tiếp tục để Chiến Như Ý ly khai lãnh cung tơi sơn cốc phía sau, đành làm ra thứ đồ này cho nàng khuây khỏa.

– Tạ ơn bệ hạ!

Chiến Như Ý khom người tạ ơn, lại tiếp tục vùi đầu chấp bút vẽ tiếp.

Thanh Chủ lắc đầu khẽ cười, gác tay đi tới một bên, nhìn thử Chiên Như Ý vẽ ra, là một bức tranh núi tuyết, cảnh trí có vẻ thê lương.

Ngay lúc này, có tinh linh truyền tấn tới, Thanh Chủ lấy ra tinh linh liên hệ, lông mày khẽ nhíu hạ, đưa tay vuốt ve mái tóc đẹp sau lưng Chiến Như Ý một lúc, rồi xoay người mà đi, ra khỏi thư phòng liền bắt đầu tăng nhanh nhịp bước.

Đi tới ngoài phòng, Thượng Quan Thanh chay tới kiến lễ, cùng theo bước nhanh về hướng chính điện lãnh cung.

Vừa vào đến vi trí chính điện, Thanh Chủ đột nhiên xoay người sắc mặt âm trầm lại lành lạnh hỏi:

– Xác nhận nàng tới U Minh phủ tổng đốc?

Thượng Quan Thanh thán nói:

– Xác nhận, Vương Định Triều còn cùng nương nương gặp mặt giao lưu một lúc, nương nương đúng là đang ở trong phủ tổng đốc, hạ nhân bên người cũng có mặt.

– Hắc hắc!

Thanh Chủ giận quá hóa thành cười, nói:

– Hai mẹ con bọn họ muốn làm gì? Thị uy với trẫm ư?

Hạ Hầu gia đón Hạ Hầu Thừa Vũ đang bị giam lỏng ra ngoài nói là về nhà mẹ đẻ thăm thân, lại đưa người đến U Minh phủ tổng đốc, để hai mẹ con được đoàn tụ, cộng νới chuyện xay ra tại lãnh cung, vốn rất dễ dàng khiến hắn phỏng đoán liều phía Thanh Nguyên Tôn đang có tâm tư khác, thậm chí đã làm tốt chuẩn bị, tùy thời giải trừ binh quyền Thanh Nguyên Tôn, bây giờ Hạ Hầu gia lai làm như vậy, khiến hắn cảm giác như bọn họ làm thế như để giải cứu con tin, càng khiến hắn nghi kỵ không thôi.

Thượng Quan Thanh do dự nói:

– Có lẽ nương nương cùng điện hạ xa cách lâu ngày, hai mẫu tử muốn đoàn tụ một hồi.

Thanh Chủ lành lạnh trừng hắn một cái:

– Muốn đi, vì sao không nói trước với trẫm một tiếng?

Thượng Quan Thanh không biết nên trả lời thế nào cho phải. Me con nhà bình thường muốn gặp mặt tự nhiên c không cần chú ý nhiều như vậy, nhưng Thiên gia không việc nhỏ, chuyện gì cũng cần ngôn hành cẩn thận, chuyên gì có thể làm, chuyện không thể làm, húy kị rất nhiều, Hạ Hầu Thừa Vũ ngẫn tại Thiên cung lâu như vậy, sẽ không cả điểm đạo lý này đều không biết, cho dù Hạ Hầu Thừa Vũ không biết, Hạ Hầu gia không đạo lý không hiểu, trong lúc bệ hạ đang nghi kỵ, U Minh phủ tổng đốc lai làm như thế, không khiến bệ hạ nghĩ nhiều mời là lạ.

Vùi đầu đi đi lại lai vài bước, Thanh Chủ chợt hừ lạnh một tiếng:

– Cục diện cầm cự trước mắt không thể kéo dài mãi được, truyền ý chỉ của trẫm, lệnh Ngưu Hữu Đức rút nhân mã đang tạo áp lực với Đông quân về, đồng thời lệnh U Minh đại quân binh ra U Minh, hướng Nam quân tạo áp lực, phối hợp cận về quân bức bách Nam quân lui binh!

Thượng Quan Thanh trong lòng thầm than, biết để Ngưu Hữu Đức triệt binh là giả, bởi vì Ngưu Hữu Đức không khả năng triệt binh, hoàn toàn có thể lấy lý do có đại quân thể lực khác áp sát cự tuyệt triệt binh, mục đích thực sự là muốn dò xét Thanh Nguyên Tôn bên kia. Bèn chắp tay nói:

– Tuân mệnh!

Hai đạo thiên chỉ của Thiên cung rất nhanh liền được người đưa đến. Ngưu Vương Tinh cùng U Minh phủ tổng đốc.

Vương phủ thư phòng, Tị lộ nguyên soái Hoành Vô Đạo bước nhanh mà vào, chắp tay nói:

– Tham kiến vương gia!

Miêu Nghi ngồi ở sau án vươn tay ra hiệu nói:

– Ngồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 37
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 16
Phần 95 Có người bị thương chính là đại đạo, vết thương đại đạo rất khó khôi phục, trừ khi cường giả tu luyện công pháp đồng dạng hỗ trợ chữa thương, nếu không liền phế bỏ tu vi tu luyện lại, nhưng mà đại đạo của Giang Nam quét qua, liền đem thương thế trị hết. Có người bị thương thần tính, bị dương khí vô cùng tràn đầy của hắn trực tiếp đem thần tính bổ toàn bộ, bị thương bổn nguyên thì cảm giác được tinh khí giống như mênh mông biển lớn vọt tới, nhanh chóng khôi phục bổn nguyên của bọn hắn, về phần bị gọt rơi cảnh giới, tất bị pháp lực cuồng bạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Phần 95 Bạch Tiểu Thuần nghe hỏi mà cảm khái, thực cảm ơn đám trưởng bối kia của Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông. Hồi đó, lúc họ hù dọa hắn, cũng nói y hệt mấy chữ như thế này. Thế cho nên bây giờ Bạch Tiểu Thuần nghe mấy chữ này là hiểu ngay sẽ chẳng bị sao cả. Trưởng bối mà hỏi thế này thì chỉ muốn hù dọa một phen mà thôi, quá lắm thì đánh cho một gậy, sau đấy, sẽ cho một cái gì đó. Nghĩ thế, Bạch Tiểu Thuần đã biết mình phải làm gì. Hắn bày ra vẻ mặt cay đắng, như không cam lòng, lại như bi phẫn, thêm cả sự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 1
Phần 95 Miêu Nghị lắc đầu một cái, đi vào trong nhà, không biết lúc nào mình có thể dạy hai tên thị nữ trở nên có phong độ ung dung tiêu sái như lão Bạch đây... Vừa tiến vào tĩnh thất, bọn “tiểu tử” trong tay áo Miêu Nghị lại bay ra, bám vào xung quanh khung cửa đá bên trong thất. Miêu Nghị cho bọn “tiểu tử” làm hộ pháp lúc mình tu luyện, quay đầu lại bay qua hồ nước, khoanh chân từ từ rơi lên giường đá, lấy ra viên Nguyện Lực Châu mà Đông Lai thành chủ Hứa Tín Lương cung phụng. Hôm nay mau chóng gia tăng tu vi mình mới là chuyện quan...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng