Miêu Nghị - Quyển 37

Phần 99

Câu nói sau cùng mới chính thức vỗ an được hai người, nghĩ nghĩ thì cũng đúng, nếu là rất nguy hiểm, chẳng phải Dương Khánh cũng chịu chết chung, có thể thấy Dương Khánh đích xác là có nắm chắc.

– Càng huống hồ, bên cạnh Vương Định Triều có người của chúng ta mà hắn không tự biết, trong đại quân cũng có không ít thông tướng của chúng ta, còn sợ cái gì?

Dương Khánh lại bổ sung một câu.

Đối với cá nhân hắn mà nói, hắn không lo lắng một chút nào, đầu tiên là đi theo Miêu Nghị lâu rồi, bên kia sóng to gió lớn đã gặp nhiều, thứ yếu Miêu Nghị đã ngầm phái nhân mã tiến đến phụ trách tiếp ứng, một khi xảy ra chuyện trong ngoài đều có người bảo hộ Dương Khánh an toàn rời đi, từ sau khi Dương Khánh phát hiện hai mẹ con nhà này có khả năng làm đầu tường thảo (cỏ mọc đầu tường, gió chiều nào xoay chiều đó), hắn liền chuẩn bị phương án này.

Đương nhiên, không đến vạn bất đắc dĩ. Dương Khánh sẽ không làm như vậy, dự bị nhân mã chỉ là để phòng ngừa nhỡ ra, bằng không liền hỏng kế hoạch.

Ngay lúc này, Nga Mi tiến đến thông báo:

– Nương nương, điện hạ, Vương Định Triều cầu kiến.

Hạ Hầu Thừa Vũ đột nhiên đứng lên, hãi hùng khiếp vía nói:

– Tới bao nhiêu người?

Thanh Nguyên Tôn cũng đứng lên theo, tựa hồ cả hô hấp đều ngừng lại.

Dương Khánh nhìn phản ứng của hai mẹ con, có phần không biết nên nói thế nào mới phải, nếu người ta đã khách khí cầu kiến, cho dù có chuyện cũng thuyết minh là muốn tiên lễ hậu binh, thuyết minh hoàn toàn nằm trong dự liệu của bên này, nào cần mất bình tĩnh như thế? Nếu người ta trực tiếp xông vào khi đó mới gọi là phiền toái.

Nga Mi nói:

– Tính cả Vương Định Triều thì chỉ có ba người.

Nàng hơi kỳ quái về thái độ của hai mẹ con này, bởi vì nàng không biết chân tướng sự tình.

Hạ Hầu Thừa Vũ liếc nhìn Dương Khánh, thấy Dương Khánh khẽ gật đầu, bèn vung tay nói:

– Để bọn họ đi vào.

Không lâu sau, Vượng Định Triều cùng hai người hộ tống bước nhanh mà đến, tiến vào trong lầu các, đồng thời hành lễ nói:

– Tham kiến nương nương, tham kiến điện hạ.

Thanh Nguyên Tôn nỗ lực ngăn lại tình tự căng thẳng, trầm giọng nói:

– Có chuyện gì?

Thần tình Vương Định Triều nhìn hướng hắn rất phức tạp, chắp tay nói:

– Điện hạ, hạ lệnh phát binh thôi!

Trong ngữ khí mang theo vẻ cầu khẩn.

Đây là lần khẩn cầu sau cùng của hắn, cũng là lần cơ hội sau cùng mà hắn phí hết miệng lưỡi tranh thủ cho Thanh Nguyên Tôn, mặt trên đáp ứng để hắn thử khuyên nhủ một lần sau cùng, nếu có thể khuyên được Thanh Nguyên Tôn xuất binh, vậy thì quên đi, nếu không chỉ đành trực tiếp tuyên chỉ bác đoạt binh quyền bắt lại hai mẹ con hắn, áp giải về Thiên cung.

Thanh Nguyên Tôn banh mặt nói:

– Ta đã nói, tất phải mưu định rồi mới động, há có thể hành sự lỗ mãng!

Vương Định Triều một mặt thống khổ, đột nhiên hơi cúi người một gối quỳ xuống đất đau lòng khẩn cầu nói:

– Điện hạ, không thể tiếp tục dây dưa, còn kéo dài nữa chính là kháng chỉ a, khi đó hậu quả ngài không gánh nổi đâu!

Thanh Nguyên Tôn mặt lạnh lùng đứng lên, nói:

– Vương Định Triều, ngươi đừng chụp mũ lung tung, tưởng tại ngoại không cần phải nghe quân lệnh, bản đốc có quyền nhìn tình thế biến hóa trên chiến trường mà định đoạt, không thể để cho huynh đệ dưới tay mạo nhiên xông vào chỗ chết, làm sao đến trong miệng ngươi lại thành kháng chỉ, ngươi rắp tâm ở đâu?

Vương Định Triều một mặt thống khổ, ngẩng đầu nhìn hắn nói:

– Điện hạ, rốt cuộc là vì cái gì?

Thanh Nguyên Tôn:

– Không vì cái gì cả, còn phải để ta giải thích bao nhiêu lần với ngươi?

Vương Định Triều ngậm miệng, cắn răng chậm rãi đứng lên:

– Điện hạ, ta vừa nhân được ý chỉ từ bệ hạ, lập tức miễn đi chức vụ U Minh tổng đốc của điện hạ, đồng thời ‘mời’ cả điện hạ và nương nương cùng quay về Thiên cung!

Lời này vừa nói ra, Hạ Hầu Thừa Vũ cùng Thanh Nguyên Tôn hãi hùng khiếp vía, quả thật không khác những lời Dương Khánh nói trước đây, thật muốn áp giải bọn họ về Thiên Đình, vậy bước tiếp theo hẳn như lời Dương Khánh dự đoán, hai mẹ con bọn họ sẽ bị ám sát trong trong cảnh nội Nam quân?

Hạ Hầu Thừa Vũ giận nói:

– Hỗn xược!

Đến bước này nàng lại không còn sợ hãi như trước kia, càng nhiều là nộ hỏa trung thiêu (giận đến sôi gan), tâm lý lặp đi lặp lại một câu, tiện nhân kia quả nhiên muốn hại chính mình!

Nàng vừa phát lời, đám hầu nữ Nga Mi bên ngoài lập tức xông vào.

– Ý chỉ của bệ hạ ở đây, nương nương cùng điện hạ có thể nghiệm chứng thật giả!

Vương Định Triều vẫn điềm nhiên đứng đó, nâng ra một khối ngọc điệp, hai người sau lưng lập tức tấn tốc rút ra vũ khí, giới bị đám người Nga Mi vừa xông vào.

Nơi này chỉ cần phát ra tin tức, mặt ngoài lập tức sẽ có rất nhiều nhân mã xông đến.

Thanh Nguyên Tôn cũng chậm rãi đứng lên, trong mắt toát ra lửa giận. Thiên cung vị kia quả thật không để ý đến tình cảm phụ tử mà động thủ rồi ư? Mặt hắn lộ vẻ hung ác nói:

– Vương Định Triều, ngươi từng nói qua, ngươi không cần hiệu trung với bệ hạ, chỉ thuần phục với ta thì ra là một mực đang gạt ta!

Vương Định Triều đau lòng nói:

– Điện hạ hiểu lầm, mạt tướng tuyệt không nuốt lời, làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho điện hạ. Sau khi điện hạ hồi cung, cùng lắm là phải yên ắng một thời gian thôi, nhưng nếu ngoan cố đối kháng cùng bệ hạ như bây giờ, chỉ có một con đường chết, nơi này đều là nhân mã của bệ hạ a!

Thanh Nguyên Tôn cười gằn nói:

– Ta e không phải vậy!

Hắn vừa mới nói xong.

– Ngô…

Vương Định Triều phát ra một tiếng kêu đau đớn, một viên tướng giới sau người hắn đột nhiên quay ngược kiếm đâm tới trực tiếp xuyên thủng tim Vương Định Triều, lập tức trên ngực phún ra máu tươi.

Vương Định Triều trừng lớn hai mắt, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng, không ngờ tâm phúc của mình không ngờ sẽ đánh lén.

Tên tướng lĩnh hộ tống còn lại nhất thời cả kinh, một kiếm bổ ra đám thị nữ ngăn trở, đồng thời phát ra một tiếng huýt dài, vội vã đào ly. Chỉ thấy thân hình Hạ Hầu Thừa Vũ chợt lóe, một chiến Thuần long tiên (roi) mang theo hà quang vung tới người đó quay kiếm phản kích, đụng đến Thuần long tiên, lại đỡ không nổi tu vi của Hạ Hầu Thừa Vũ, bị chấn đến thổ huyết ngã nhào, người ám phục bốn phía lập tức ùa tới vây công.

Thanh Nguyên Tôn một cước đá bay cái bàn, rút kiếm một bước đi đến trước mặt Vương Định Triều, kiếm đâm vào ngực Vương Định Triều, rút rồi lại đâm, liên tục như vậy, giống như điên rồi, hai mắt đỏ bừng, máu tươi bắn đầy trên thân, ngoài miệng còn lẩm bẩm:

– Dám gạt ta, dám gạt ta…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 37
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 3
Phần 99 Hoàng Hải trong lòng không hề có sự thành khẩn, vốn đã sớm chuẩn bị, thoạt nhìn không có gì khác thường, nói: Là như vậy, giám đốc Dương, chúng tôi đến ngày hôm qua cũng mới tính toán lại cẩn thận. Số máy tính đặc hiệu trước đây chúng tôi không quan tâm đến vấn đề giá cả. Vậy nên mới có chuyện xảy ra như vậy. Nhưng xin giám đốc không cần quá bận tâm. Chủ đề và thiết kế của bộ phim này rất được. Ngài có thể từ từ xem xét lại, tôi tin rằng ngài sẽ vừa lòng. Nói xong, lấy ly rượu cô vợ Ailie mang tới, đặt vào tay Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 99 ... Theo tôi đến một chỗ. Lãnh Băng Băng đứng lên, nàng đi đến tủ lấy một bộ quần áo, sau đó đi vào phòng tắm: Cậu chờ một chút, tôi đi tắm. Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi cũng muốn tắm. Hạ Thiên vội vàng nói. Hạ Thiên thật ra không cần tắm rửa, vì trên cơ bản hắn không đổ mồ hôi. Bây giờ hắn muốn tắm rửa chẳng qua chỉ vì Lãnh Băng Băng muốn tắm, nói trắng ra hắn muốn tắm uyên ương với Lãnh Băng Băng mà thôi. Đáng tiếc là Lãnh Băng Băng rất nhanh hiểu được ý đồ của Hạ Thiên, nàng hoàn toàn không quan tâm đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Quan Trường – Quyển 21
Phần 99 Mỗi một quốc gia đều có những kỹ thuật hoặc tài nguyên đặc biệt của mình, cũng giống như mỗi một người, chỉ khi có nhân cách và kỹ năng đặc biệt, mới có thể có được sự tôn trọng của người khác. Nếu đem những kỹ năng đặc biệt của mình dâng cho người khác, không quan tâm đến an nguy của mình và những hậu quả nghiêm trọng do đó mà gây nên, thì đó không còn là luồng gió mới, mà là kẻ dở hơi. Hạ Tưởng vốn dĩ vẫn luôn cảnh báo chính mình, trong thời gian ra nước ngoài viếng thăm sẽ không tranh luận với người khác trong những việc vô vị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng