Miêu Nghị - Quyển 38

Phần 64

Mười năm nay Nam Ba không cần sai nàng đưa người đến cho hắn tu luyện, nàng cũng không biết Nam Ba còn phải duy trì loại trạng thái này trong bao lâu. Gần đây nàng nhiều lần tới thăm, vì thấy động tinh bên ngoài long trời lỡ đất, tưởng là thời cơ tốt, nhưng Nam Ba nói qua hết thảy lấy tu luyện của hắn là trọng yếu nhất, không được hắn cho phép thì không có động tác gì, bởi thế nàng cũng không dám khinh cử vọng động. M thầm thở dài một hơi, Tả Nhi xoay người mà đi, đi tới trên bãi cát, ngửa đầu ngương vong trời sao, không biết còn phai trốn tránh tới khi nào.

Đột nhiên, sau người chợt xuất hiện ánh sáng, Tả Nhi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hà quang lộng lẫy tư trong sơn động chiếu ra, một cổ pháp lực ba động lấy sơn động lam trung tâm phong ra bốn phương tám hướng, tung trào đến gần khiến người như ngạt thả.

Tả Nhi chầm chậm xoay người mở to tròng mắt.

Pháp lực ba động khếch tan ra lại đột nhiên súc về trong sơn động, hà quang trong động cũng khoái tốc theo đo thu liễm lại, chớp mắt đa khôi phục một mảnh đen nhánh.

Nàng bước nhanh đi tới cửa động, muốn nhìn xem là chuyện gì, đến cửa động, bỗng ngưng lại, vội vàng lui sang một bên, khẽ khom người hành lễ nói:

– Tiền bối!

Anh mắt vừa nhấc, ngẩn ngươi một lúc, tựa hồ phát hiện pháp tương nơi mi tâm Nam Ba đã tan biến.

Nam Ba màu da cổ phách, đầu trọc như phát sáng dưới ánh trăng, chân trần chầm chậm đi tới bãi cát bên bờ biển, một cây dừa ngăn trên đường hắn đi chợt vô thanh vô tức hóa thanh vụn phấn phiếu tán theo gió, Nam Ba dừng bước an tĩnh đứng nghiêm trên bãi cát.

Tả Nhi không biết có phải là mình nhìn lầm hay không, cung bước nhanh cùng theo, đến cạnh khe khẽ đưa mắt nhìn, phát hiện pháp tương trên mi tâm Nam Ba quả nhiên tan biến, liên tưởng đến hà quang lộng lẫy vừa rồi, bèn thử lên tiếng hỏi:

– Tiền bối, có phải tu vi ngài đã khôi phục?

Nam Ba sống mũi cao ngất, quyền cốt nhô ra, yên lặng một lát, mơi từ từ nói:

– Khôi phục đỉnh phong thì chưa, chẳng qua đã trở lại Thần hồn cảnh, cũng đủ dùng, cho dù gặp phải mấy cường giả năm xưa còn tại thế, cũng không người là đối thủ của ta.

Tả Nhi hớn hở, đang muốn nói mấy lời khen tặng, chợt thấy Nam Ba ngẩng đầu nhìn lên, nàng cùng nhìn theo, chỉ thấy mấy ngôi sao băng vạch qua trời đêm.

Không biết tự lúc nào một cánh tay Nam Ba bỗng vươn ra, ngu trảo hư nắm hướng trời đêm, trảo hướng mấy ngôi sao băng vạch qua trời đêm kia, khi lưu tuôn động quanh người, thiên địa khí tượng lập tức biến ảo, biển lớn còn đang an tỉnh nháy mắt hình thành từng đợt sóng thần.

Tả Nhi không biết có phải mình bị ảo giác hay không, phát hiện tựa hồ một ngôi sao băng dừng ở trời đêm, không đúng, tựa hồ là thay đổi qũy đạo.

Mở ra pháp nhãn nhìn đi, phát hiện ngôi sao bằng kia không ngờ đang bay tới bên này.

Lưu quang biến mất, biến thành vẫn thạch ngăm đen cấp tốc bay tới chỗ này.

Vẫn thạch lớn bằng cái bàn cuộn theo phong ba gào thét đánh tới, đến cách mấy chục trượng, đột nhiên ngu trao Nam Ba niết một cái.

Phanh! Vẫn thạch nổ tung thanh phấn mạt, phong ba đánh tới cũng trong nháy mắt tiêu tán vào hư vô.

Tả Nhi ca kinh đến trợn mắt há mồm, trong đầu chớp qua một ý niệm, tay có thể hái xuống sao trời!

Chưa từng gặp qua! Chưa từng gặp qua tu vi khung bố như thế!

Giơ tay nhấc chân liền chộp tới sao băng, đầu óc Tả Nhi ngơ ngẩn cả ra, cự ly xa xôi như thế mà vung tay hai xuống sao trơi, đây là thực lực Thần hồn cảnh ư?

Hiện tại cuối cùng nàng đã minh bạch vì sao năm đó Yêu Tăng có thể hoành hành thiên hạ mà không cố kỵ một ai!

Từ trong vô bì chấn kinh dần thanh tỉnh lại, Tả Nhi hớn hở như điên chắp tay nói:

– Chúc mừng tiền bối, chúc mừng tiền bối, tiền bối thần vu!

Muốn không cao hứng cũng khó, ngao nhiều năm như vậy, cuối cùng đợi đến một ngày nay, những ngày như chó nhà có tang cuối cùng sắp được kết thúc.

– Thần vu? Không sai, ta chính là thần của vũ trụ này!

Nam Ba bình tĩnh gật gật đầu, quay đầu nhìn hướng nàng hỏi:

– Người tin tưởng ta là thần ư?

Tả Nhi đúng là cạn lời, phát hiện vị này quả nhiên cuồng vọng như trong truyền thuyết, tự khoe là thần linh của thế gian, hôm nay tính là được kiến thức qua, vừa mới khôi phục Thần hồn cảnh, lập tức bệnh cũ tái phát, tự coi bản thân thành thần, nếu thật là thần, đương sơ há sẽ rơi xuống kết cục như vậy. Nhưng suy nghĩ này nào dám nói ra, lơi không đúng với tâm, lia lịa gật đầu nói:

– Tin tưởng!

Nam Ba chậm rãi lắc đầu nói:

– Không, trong tâm tư ngươi cũng không phải thật tin.

Tả Nhi vội nói:

– Không không không, vẫn bối thật sự tin tưởng, trong cảm thụ của văn bối, tiền bối chính là thần!

Ánh mắt thâm thúy của Nam Ba nhìn sang chằm chằm, khiến tâm trạng Tả Nhi đập thình thịch, chột dạ cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hắn.

Nam Ba chậm rãi quay đầu nhìn hướng biển lớn dưới trời đêm, hai tay chậm rãi hợp mươi đặt ở trước người, từ từ nhắm mắt, cuối cùng nỉ non niệm niệm mấy tiếng, không biết đang làm cái gì.

Ta Nhi cẩn thận khe khẽ quan sát đột nhiên ý thức được có phần không đúng, tấn tốc nhìn quanh bốn phía, nhưng lại nói không rõ là chỗ nào không đúng, chỉ cảm thấy trên người Nam Ba tựa hồ tan phát ra thứ gì đo nói không nên lời, ẩn ẩn xen lẫn theo pháp lực ba động.

Dần dần nàng phát hiện nguyệt quang dần trở nên nhu hòa, không biết có phải là ảo giác của bản thân mình hay không. Rất nhanh, nàng lại phát hiện biển lớn an tinh bỗng trở nên hơi ồn ào, mở ra pháp nhãn vừa nhìn, liền thấy có vây cá lộ ra, mặt biển xuất hiện đại quần tôm cá, cá lớn cá nhỏ đủ các chủng loại, dồn dập chen chúc hướng về bãi cát bên này.

Tầm nhìn bỗng trở nên có phần mơ hồ, chớp chớp mắt lần nữa nhìn lại, mới phát hiện quang tuyển nguyệt quang tựa hồ đang vặn vẹo đong đưa, ánh trăng gần đó tựa hồ đang tập trung chiếu lên trên người mình, khiến quanh thân mình được bao phủ bởi một mảnh quang hoa mông lung. Tiếp đó, từ trong bầy cá hình như bay tới thứ gì đó, đồng dạng là thứ khó mà diễn tả bằng lời, tựa hồ hỗn hợp vào trong nguyệt quang nhu hòa vặn vẹo, chính đang thẩm thấu vào từng lỗ chân lông trên thân thể mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 38
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/02/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 17
Phần 64 Giọng nữ già nua ngừng một lát lại nói. Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, ở trong lòng những kẻ luôn mang quỷ kế như các ngươi, bất cứ chuyện gì cũng biến thành âm mưu, trong mắt của các ngươi chưa từng có tình đồng môn! Tập Hạo Nhiên thở dài nói. Tình đồng môn, buồn cười, Tập Hạo Nhiên, nếu ngươi có tình đồng môn, vì sao Thánh Linh bộ cứ tử thủ mật thất không cho chúng ta mạnh mẽ mở ra, chẳng lẽ ngươi không biết tài nguyên tu luyện trong mật thất cần thiết thế nào, Thánh Linh giáo rơi tới nông nỗi hôm nay, chẳng phải ngươi còn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 19
Phần 64 Chân chính bảo vật! Khẩu khí của Kim đạo hữu thật không nhỏ, trong tay tại hạ đúng là có vài món bài danh khá cao trên Hỗn Độn Vạn Linh bảng, Thông thiên linh bảo bình thường không thể so sánh với chúng, nhưng ngươi cho rằng lão phu nỡ lấy ra chỉ để đổi Minh Hà chi nhũ sao! Lão giả cười lạnh một tiếng, không chút do dự cự tuyệt. Ha ha, tại hạ cũng là nói vậy thôi, Hư Linh huynh nếu cảm thấy không muốn thì thôi vậy. Bất quá nghe nói đạo hữu trước lúc bế quan tựa hồ tìm được một kiện cực phẩm bảo vật, nghe nói có...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 64 Hiện tại Lăng Tiếu ẩn ẩn cảm nhận được sự tồn tại của hỏa linh khí, chuyện này làm cho hắn kinh hỷ, chỉ cần hắn hiện tại lập tức vận công hấp thu linh khí, chuyển hóa huyền lực thành linh khí, hắn liền trở thành Linh Sư. Nhưng mà trong hoàn cảnh này lại đột phá quả thực là tìm chết. Vạn nhất rơi vào trong dung nham, chắc chắn hài cốt không còn. Lăng Tiếu cũng không rõ Hỏa Kỳ Lân vì sao dẫn hắn tới nơi này, chẳng lẽ bởi vì nơi này hỏa linh khí sung túc hay sao? Thời điểm hắn đang cảm thấy khó hiểu, Hỏa Kỳ Lân rõ ràng nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng